Hạ Lập Nhân như vừa mới tỉnh mộng nói: "Là như thế này sao, lúc trước Văn Quân đề nghị với anh làm chuyện này, nói như vậy có thể kích thích Thẩm Ninh, để cho em ấy ghen, nói không chừng em ấy sẽ quay đầu lại."
"Cô ta đề ra chủ ý này với anh sao?!" Hạ Tình lại cao giọng nói. Cô nghĩ Hàn Văn Quân là muốn thừa cơ hội lấy giả diễn thành thật, nhưng không thể tưởng tượng được ngay từ đầu còn có dự mưu! Dám tính kế trên đầu của Hạ gia đây!
"Anh không sợ cô ấy lấy giả biến thành làm thật sao?!"
Hạ Lập Nhân lơ đểnh nói: "Như thế nào sẽ làm thành thật được, cô ấy cũng không phải không biết anh thích Thẩm Ninh, sao lại nghĩ thế. Nếu mà cô ấy không đồng ý, ba mẹ cô ấy cũng không thể không đồng ý, người anh thích chính là nam nhân đó."
"Như thế nào mà không đồng ý!" Hạ Tình quả thực muốn đánh cho anh của mình tỉnh lại, cô nói tiếp:"Anh, có phải anh cho rằng hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên nên cảm thấy đối phương không có ý xấu sao? Không phải em nói bừa, em cho rằng anh đã bị lừa! Hôm nay mẹ còn nói rằng Văn Quân ngày hôm qua còn dẫn mẹ đến nơi này, cô ấy thật sự diễn kịch, diễn đến nỗi giống thật như vậy sao, cô ấy làm vậy vì cái gì? Cô ấy có bệnh à?"
"Lúc trước hai người đi xem mắt em không có mặt, hiện tại ngẫm lại thấy không được bình thường, rốt cuộc là ai nói cần để cha mẹ có mặt?"
"... Văn Quân a."
Lúc này Hạ Lập Nhân cũng có chút dao động, anh không đem việc này để trong lòng, nhưng đầu óc anh không ngu ngốc, chỉ cần có người nhắc nhở thì anh khẳng định có thể hiểu được.
Hạ Tình hai mắt muốn trợn trắng nói: "Đều là cô ta! Đây cũng là cô ta, đó cũng là cô ta, bây giờ còn kêu anh không cần vội hành động thiếu suy nghĩ, nói như vậy không phải cố ý tính kế với anh sao?"
Hạ Lập Nhân: "..."
Lúc trước anh rất tin tưởng Hàn Văn Quân, nhưng khi nghe em gái nói như thế anh bắt đầu do dự, giống như thật sự có điểm gì là lạ, là do anh nhìn người nhầm sao? Nhưng anh và Hàn Văn Quân là bạn nhiều năm như vậy, hai nhà quan hệ cũng luôn luôn tốt, anh thật sự không muốn nghĩ xấu cô ấy như vậy.
Hạ Tình tiếp tục nói: "Hai nhà chúng ta trong công việc làm ăn có lui tới, nếu anh thật nghĩ muốn kết hôn với cô ta em đây làm em đương nhiên cũng thay anh cao hứng, nhưng anh rõ ràng không muốn, cô ta còn tính kế với anh thế này, sau đó sẽ còn tính kế đến ba mẹ! Em là phụ nữ có lẽ em cũng sẽ giúp bạn bè của mình giống như cô ta vậy, nhưng hai người làm bộ với nhau một chút thì tốt rồi, cũng sẽ không đến nỗi nói cho cha mẹ hai bên biết phải không?"
"Cô ấy cũng nói sức khỏe cha cô ấy không tốt, chúng ta cũng đừng quản có phải thật vậy hay không, nhưng nếu cô ấy nói như vậy chúng ta tạm thời cứ tin tưởng như vậy. Cô ấy biết rõ sức khỏe cha mình không tốt còn muốn giúp anh nói dối, không sợ sau này bị vạch trần cha cô ấy sẽ tức giận hay sao? Lúc trước nghĩ kế nghĩ sao mà không tính đến việc ấy, hiện giờ anh muốn nói rõ ràng nhưng lại không chịu cô ta thật đúng là tính muốn quên đi chuyện này."
"Ngay từ đầu cô ta đã tính kế rất tốt!" Hạ Tình có chút tức giận nói tiếp: "Anh đừng không tin, em vừa mới nghe anh nói là biết có vấn đề, không chừng nhà bọn họ hai ngày nữa sẽ cùng ba mẹ thương lượng chuyện kết hôn, đến lúc đó anh nói tất cả là giả, ha ha, đối phương nếu chơi một cái khổ nhục kế, nói là bị tức bị bệnh, anh có thể sẽ bận rộn rồi đấy!"
"... Văn Quân, không có đến mức như vậy đâu?" Hạ Lập Nhân khó mà chấp nhận sự thật này, anh thật sự coi Hàn Văn Quân là bạn tốt, bạn nữ của anh rất ít, hơn nữa hai người vẫn là thanh mai trúc mã, mặc dù không có quan hệ huyết thống nhưng anh thật tâm xem đối phương là em gái, nhưng đột nhiên có người nói cho anh biết rằng "Em gái " đang tính kế mình! Anh làm sao có thể đủ thản nhiên chấp nhận.
"Anh cứ nói đi?" Hạ Tình mặt không chút thay đổi nhìn Hạ Lập Nhân.
So với người ngoài thì Hạ Lập Nhân đương nhiên càng tin tưởng em gái ruột của mình, tưởng tượng như vậy anh thật là đau lòng, loại tư vị này thiệt tình rất khổ sở.
Hạ Tình là phụ nữ cũng hiểu rõ phụ nữ hơn, cô càng nghĩ càng giận, cô từng bị người lừa gạt, mùi vị bị lừa cũng không dễ chịu, cô nói:"Anh, anh hãy cẩn thận ngẫm lại, Thẩm Ninh từ trước đến nay có nói chia tay không, náo loạn lâu như vậy hai người có nói gì không, còn ở chung một mái hiên, buổi tối cũng ngủ cùng một cái giường đúng không? Anh ấy có nói qua sẽ đi khỏi đây sao? Không có đúng không. Nhưng sau khi anh cùng Hàn Văn Quân náo loạn thì Thẩm Ninh liền dọn sạch đi ra ngoài, đây không phải vừa đúng lúc đem anh ấy đẩy vào lòng Liễu Dật sao! Cô ta biết rõ chuyện anh và Thẩm Ninh còn dẫn theo mẹ lại đây, người sáng suốt vừa nhìn là biết cô ta hướng Thẩm Ninh mà thị uy! Thẩm Ninh chứng kiến mẹ với cô ta xuất hiện cùng lúc sẽ nghĩ như thế nào"
"Thẩm Ninh này sao còn không đi? Ở lại chỗ này dọa người sao?" Hạ Tình khó có dịp nói chuyện cay nghiệt như vậy, cô nói tiếp: "Nếu anh ấy còn thích anh trong lòng lúc ấy không chừng rất khó chịu. Còn nói về so sánh, Liễu Dật không tốt lúc trước anh ta cao cao tại thượng cho nên anh ta thay đổi dù chỉ một chút Thẩm Ninh sẽ cảm thấy đối phương chịu vì anh ấy cúi đầu thực không dễ dàng. Còn anh thì sao, anh luôn biểu hiện tốt mà hiện giờ lại rẽ qua đường khác, trong lòng anh ấy sẽ cảm thấy sự chênh lệch giữa nước ở lòng sông so với mặt biển là bao nhiêu! Chỉ sợ là anh ấy vốn yêu anh, hiện tại phỏng chừng cũng bị mài mòn đi nhiều rồi!"
"Cho nên Hàn Văn Quân không phải giúp anh mà là hại anh!"
Hạ Lập Nhân lúc trước còn cảm thấy Hàn Văn Quân cũng không phải quá phận, anh còn có thể tha thứ, dù sao với anh mà nói cũng không phải là chuyện lớn gì, bởi vậy cha mẹ Hàn Văn Quân nhìn anh thế nào cũng không sao cả, anh cũng không để ý. Đối với anh người khác nhìn anh thế nào không quan trọng, chỉ là hợp tác làm ăn thôi, có cái gì mà không được, nếu khó khăn thì còn có thể thật sự trở mặt.
Có thể hiện tại chia tay với Thẩm Ninh làm cả người anh cũng cảm thấy không tốt! Mà Hàn Văn Quân lại phá hư quan hệ của anh và Thẩm Ninh sao! Đem quan hệ đang căng căng thẳng trở thành càng thêm rối tinh rối mù không thể vãn hồi rồi!
Hiện tại chuyện này cũng không sao cả, nhưng chuyện Thẩm Ninh chính là cái gai trong lòng anh, hiện tại có người muốn phá hư, không có cửa!
Hết chương 16.