“Ưm……” Tuy rằng Lâm Thành nói như vậy, Tô Vũ Thi vẫn là nhíu mày lại, tâm tình có chút phức tạp, không chỉ bởi vì Lâm Thành, mà còn có cái tên Tống Hưng Duy kia, hiện tại cô rất dễ dàng mà nhớ tới hắn.
Sự thật chính xác là như vậy, cả ngày kế tiếp, đầu óc cô toàn là gương mặt đẹp trai với đường cong rõ ràng của Tống Hưng Duy, dường như lúc hắn nhìn cô ánh mắt mang theo dục vọng, có chút âm thanh từ tính. Trong mộng hắn hung hăng đè trên thân thể mềm mại của cô, côn thịt kia quá mức thô cứng, dùng sức đâm vào bên trong huyệt nộn của cô, bộ dáng giống y hệt với sói đói.
Cô cảm thấy bản thân mình sắp phát điên lên rồi, tất cả đều do Lâm Thành, không biết gọi điện thoại vào lúc đó để làm gì, còn muốn cô kêu rên cho người ta nghe, tư tương của cô sắp bị làm hỏng rồi!
Cho nên buổi tối lúc cùng Tống Hưng Duy ăn cơm cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, chỉ dám ngượng ngùng nhìn hắn, còn Lâm Thành ở bên cạnh vô tâm vô phế mà đùa giỡn.
“Tôi đi toilet một chút.” Tô Vũ Thi nói xong rồi sau đó đứng dậy rời đi không quay đầu lại mà tránh né.
Bên trong toilet, cô nhìn mình trong gương nhìn thấy khuôn mặt của mình còn tính là xinh đẹp, liền thở một hơi nhẹ nhõm.
Chuyện vừa rồi thật sự quá khó tiếp thu, đầu cũng không dám nghĩ, tưởng tượng một chút về tràng mộng xuân tối hôm qua, cùng với cuộc điện thoại trên xe chấn, cảm thấy ngượng ngùng vô cùng.
Tô Vũ Thi ở trong toilet thật lâu, lúc trở về, không nghĩ tới Lâm Thành cùng Tống Hưng Duy đã uống rượu.
Cô vội vàng nắm lấy cánh tay Lâm Thành, “Anh uống rượu! Chờ một lát nữa làm sao chúng ta trở về?”
“Gọi người đến lái thay là được, bằng không chúng ta bay trở về đi?” Lâm Thành không thèm để ý mà trả lời.
Tô Vũ Thi dẩu dẩu cái miệng nhỏ, còn muốn nói cái gì, ánh mắt lại không cẩn thận cùng Tống Hưng Duy chạm nhau, người đàn ông này, ánh mắt nhìn cô hình như không thích hợp đi, rất giống với ánh mắt trong mộng tối hôm qua
Danh Sách Chương: