• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Gia Niên còn mặc áo ngủ chạy xuống lầu ,đánh giá xe đạp Lận Hạ, nhịn không được cười nói: “Nguyên lai xe đạp của anh là kiểu như vậy, tôi còn tưởng rằng là cái loại xe đạp leo núi chứ ".

Xe đạp màu đen trước mắt thoạt nhìn thực bình thường, hình dạng xe có chút cỗ lỗ sỉ phía trước còn có một cái giỏ nhỏ , cùng với khí chất của Lận Hạ không quá phù hợp.

Lận Hạ gỡ mũ bảo hiểm xe đạp xuống ,giải thích nói: “Ngày thường cưỡi xe đạp chính là loại đó , chiếc này là vừa mua, lại dễ chở người.”

Hứa Gia Niên liền hiểu rõ, khó trách trên yên sau xe đạp có đệm mềm bằng da,trong giỏ phía trước còn có một cái nón bảo hiểm.

Bởi vì cậu có nói qua không thích vận động, cho nên Lận Hạ chưa bao giờ nói cái gì chính mình vừa vặn cùng cậu bổ sung cho nhau, muốn dẫn cậu đi vận động, mà là cố ý mua một chiếc xe đạp có thể chở người, dẫn cậu đi hóng gió.

Cậu không cần vì Lận Hạ mà thay đổi tính tình không thích vận động, bởi vì Lận Hạ sẽ nhân nhượng chiếu cố cậu.

Hứa Gia Niên có chút vui vẻ, ngữ khí đều trở nên nhảy nhót: “ Anh vào trong chờ tôi một chút, tôi còn không có rửa mặt.”

Nói xong có chút ngượng ngùng, sờ sờ cái mũi chạy đi vào trước.

Lận Hạ đem xe đạp đẩy vào trong hoa viên dựng lại, Hứa Gia Viện chuẩn bị ra cửa hẹn hò vừa vặn thấy một màn như vậy , hỏi y: " Cậu phá sản?”

“……”

Lận Hạ: “Tôi mang Gia Niên đi ra ngoài đi dạo.”

“Nga.” Hứa Gia Viện quét mắt nhìn xe đạp của y , “ Phương thức hẹn hò này, còn rất mộc mạc.”

Lận Hạ: “……”

Hứa Gia Viện thoáng nhìn nơi xa thấy xe bạn trai Thẩm Phàm chạy tới , không muốn cùng y nói chuyện phiếm nữa , nghiêm mặt nói: “ Cậu nếu tính toán cùng em trai tôi kết hôn, liền phải thật tình đối với em ấy, đừng tưởng rằng em ấy đơn thuần dễ hống liền lừa gạt người .”

Lận Hạ nói: “Tôi chưa từng nghĩ tới lừa gạt cậu ấy .”

Mặc dù là trước khi chưa gặp mặt, ý tưởng của y cũng là cùng đối tượng liên hôn tôn trọng đầy đủ ý kiến lẫn nhau dưới tiền đề hợp tác vui vẻ , sau khi nhìn thấy Hứa Gia Niên, càng không có nghĩ tới lừa gạt cậu.

“Nếu vậy là tốt nhất.”

Hứa Gia Viện hướng xe bạn trai đi tới, đối Lận Hạ phất phất tay: “Tôi đi trước, hai người nếu là ở bên ngoài ăn cơm, nhớ nói cho dì giúp việc trong nhà một tiếng.”

“Được.” Lận Hạ nhìn qua cửa sổ xe cùng bạn trai Hứa Gia Viện gật đầu chào hỏi, xoay người vào trong nhà.

Hứa Gia Niên thực mau thay đồ xong xuôi xuống dưới, mặc một cái áo thun trắng có hoa văn màu vẽ xấu , một cái quần jean màu lam nhạt, mang với giày thể thao màu trắng,nhìn thanh xuân giống như nam sinh cấp ba .

Lận Hạ hôm nay mặc cũng là tương đối giản dị, áo thun cùng quần đùi màu đen năm phần thể thao, rất giống nam sinh viên.

Nam sinh cấp ba dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của dì giúp việc trong nhà, ăn qua cơm sáng mới được cho phép cùng nam sinh viên đi hẹn hò.

Lận Hạ lấy nón bảo hiểm mang lên cho cậu.

Hứa Gia Niên hơi hơi ngửa đầu, để đối phương điều chỉnh rồi cài nút lại cho mình, một bên hỏi: “Xe đạp không thể chở người ra đường lớn đi? Chúng ta đi đâu hóng gió?”

Lận Hạ đội mũ của mình lên , chân dài đưa lên một phát ngồi lên trên xe: “Trước chở cậu đến cửa tiểu khu, xe tôi ở bên ngoài.”

Hứa Gia Niên liền biết đối phương không có khả năng hồ nháo mù quáng , an tâm mà ngồi lên yên sau trên xe đạp.

Lận Hạ cưỡi xe xuất phát, đón cơn gió mát đầu hạ , xuyên qua bóng râm hàng cây xanh của khu biệt thự.

Hứa Gia Niên đã nhớ không nổi lần trước ngồi ở sau xe đạp là vị bạn học nào của mình, cậu thậm chí cảm giác cuộc sống kiếp trước giống như đã cách cậu thực xa xôi. Cậu căn bản không thuộc về thế giới này, lại tựa hồ bởi vì người nhà họ Hứa yêu thương cậu , Lận Hạ săn sóc nhân nhượng cậu ,mà có một tia trung thành kì diệu trong lòng.Ít nhất ở trước mặt bọn họ cậu không cần giống như kiếp trước , cố ý lạnh mặt che giấu cảm xúc, từ bỏ yêu thích của chính mình, làm bộ như chính mình không gì không làm được, không có nhược điểm.

Cuộc sống hiện tại tựa hồ là cậu kiếp trước cầu mà không được, dụ dỗ cậu chậm rãi mở ra mặt ngoài của mình, trở về làm chính mình chân thật.

Từ trong nhà đến cửa tiểu khu khoảng cách quá mức ngắn ngủi, Hứa Gia Niên còn không có đã ghiền, Lận Hạ liền dừng lại trước một chiếc xe việt dã,chống một chân xuống đất.

Hứa Gia Niên lần đầu tiên thấy anh lái chiếc xe này ,trên nóc xe có giá hành lý, vừa vặn có thể đem xe đạp này cột lên trên.

Cậu với Lận Hạ cùng nhau đem xe đạp đưa lên trên cố định lại ,gỡ nón bảo hiểm xuống ngồi vào ghế phó lái hỏi Lận Hạ:" Hiện tại đi đâu? ".

Lận Hạ vừa khởi động xe vừa nói:" Đi công viên Tân Giang . Nơi đó có đường chuyên dành cho xe đạp vừa lái vừa ngắm cảnh ,ngẫu nhiên chở người cũng không sao".

Hứa Gia Niên cười:"

Tôi còn tưởng rằng anh nói đi hóng gió chính là mang tôi tới cửa tiểu khu nữa chớ ".

Kia tự nhiên không phải.***********

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK