Kỳ Hàn Tinh ngồi xuống bên cạnh tôi, anh ấy đưa thực đơn của nhà hàng cho tôi rồi hỏi:
"Em muốn ăn gì nào? Ở đây Sashimi cá ngừ và thịt bò Wagyu ngon lắm.
Không khí phòng ăn được bao quanh bởi sự yên tĩnh.
Kỳ Hàn Tinh chợt nhớ ra điều gì đó, ngẩng đầu lên nói:"Thật sự rất cảm ơn mọi người trong khoảng thời gian này chiếu cố bạn học Tiểu Tô nhà tôi, bữa ăn này tôi mời mọi người tùy ý gọi món."
Anh ấy không mở miệng nói gì cũng không sao, nhưng khi anh ấy bắt đầu nói, sắc mặt Tưởng Tùng và Tần Tình càng lúc càng xanh lét.
Còn Lý Hàm thì sao?
Cậu ta không đi đến đây, cậu ta xin lỗi tôi với khuôn mặt trắng bệch xong rồi vội vã rời đi.
Thành thật mà nói, mặc dù tôi đã yêu nhau được ba tháng, nhưng đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt nhau...... Không đúng, tôi đã gặp anh ấy, người mà đã đối xử không chút lưu tình nào với tôi trong suốt kỳ huấn luyện quân sự.
Tôi xem thực đơn và gọi vài món trước khi đưa lại thực đơn cho nhân viên phục vụ. Sự hiện diện của người đàn ông bên cạnh tôi quá mạnh mẽ khiến tôi không thể thưởng thức trọn vẹn bữa ăn, vì thế tôi đã không ăn được mấy món ăn đắt tiền đó.
Trương Kỳ có chút do dự nói: "Huấn luyện viên Kỳ, mấy món này đắt quá... hay chúng ta đổi sang món khác rẻ hơn đi?"
Có mấy người trong nhóm vội vàng gật đầu theo.
Kỳ Hàn Tinh còn chưa kịp trả lời thì cửa phòng bị kéo ra, một người phụ nữ tầm hai mươi sáu, hai mươi bảy bước vào.
Cô ấy mặc một chiếc váy công sở với mái tóc hạt dẻ uốn xoăn trông cực kỳ quyến rũ và xinh đẹp.
Gương mặt này, nhìn có chút quen thuộc.
Đầu tiên cô ấy liếc nhìn sang Kỳ Hàn Tinh, sau đó ánh mắt cô ấy nhanh chóng chuyển sang tôi, lập tức đôi mắt cô ấy sáng lên.
Tôi: "...???"
Cô ấy mỉm cười và nói: "Đây là lần đầu tiên Hàn Tinh dẫn nhiều bạn đến đây đấy! Mọi người, hãy gọi món theo ý thích của mọi người nhé!"
Tôi ngây người nhìn Kỳ Hàn Tinh.
Anh dường như đã sớm đoán trước được tình cảnh này, trên khuôn mặt đẹp trai không có bất kỳ tia kinh ngạc nào, anh chỉ giải thích ngắn gọn: "Đây là chị gái anh."
Cô ấy quay đầu lại bảo người phục vụ nhanh chóng bưng đồ ăn lên, lại bước vào, ngồi xuống phía đối diện tôi.
Tôi có chút xấu hổ: "Chào chị, em tên là Tô Dư Mặc.
"Tô Dư Mặc? Thật là một cái tên hay nha! Chị biết thằng nhóc này tính rất kén chọn, chị không biết ai mới có thể quản nổi nó. Hôm nay chị mới gặp ở trực tiếp, em thật sự rất xinh! Mà này, chị nghe nói em thành tích học tập của em đứng đầu toàn khoa phải không?"
Tôi: "...Thật ra mà nói, em phải cảm ơn anh Hàn Tinh rất nhiều, anh ấy là người luôn luôn giúp đỡ em."
"Em thông minh đấy!" Cô ấy kích động chớp mắt nhìn tôi, "Trước đây thằng bé hỏi chị kem chống nắng nào tốt cho con gái, chị đã dành rất nhiều thời gian ở trung tâm thương mại để chọn—"
"Chị." Kỳ Hàn Tinh liếc nhìn cô ấy.
[Khụ!]
Cô ấy cười tủm tỉm rồi đứng dậy
"Được rồi, mọi người cứ ăn uống tự nhiên, chị không quấy rầy nữa~"