Nghe được Kháp La Y Khung hỏi, Kháp La Y Đông có chút ngượng ngùng sờ sờ mũi, chậc, nàng thế mà ném việc chính ra tuốt tận mười con phố...
Sau đó liền đứng lên, kéo Kháp La Y Khung vào trong góc, mặc cho ánh mắt ngờ vực của hắn, khi đã vào trong một góc chẳng có mà nào lướt ngang thì nàng vẫn không yên tâm mà lẩm bẩm pháp chú để tạo nên một kết giới, ừm, cửu cấp ma pháp sư là không thể tạo kết giới, chỉ là nàng ăn gian chút thôi.
Nhìn thấy kết giới được thành lập, Kháp La Y Khung không hề nghi ngờ gì đây là do tỷ tỷ của hắn tạo, nhưng theo như hắn biết thì chỉ có Quân Tôn cấp bậc mới có thể thiết lập kết giới, chẳng lẽ tỷ tỷ của hắn lại là Quân Tôn cấp bậc sao...
Kháp La Y Khung xém bị doạ vì ý nghĩ của mình, vì vậy ánh mắt xem Kháp La Y Đông càng trở nên rực rỡ cùng sùng bái.
Nhìn thấy ánh mắt như fan não tàn của đệ đệ, Kháp La Y Đông đương nhiên biết rõ hắn nghĩ gì, nàng thật sự không có khả năng một sớm một chiều liền vèo một cái lên tận Quân Tôn cấp bậc đâu...
Sau một giây XX YY trong đầu, cuối cùng Kháp La Y Đông cũng nhảy vào vấn đề chính. Nàng lấy Vô Kỹ từ Vô Địa Không ra.
Nhìn thấy tỷ tỷ lấy một cây quyền trượng lục sắc nho nhỏ như chiếc đũa, đáy mắt Kháp La Y Khung hơi hiện một tia thắc mắc. Nhìn thấy vẻ khó hiểu của hắn, Kháp La Y Đông có chút buồn cười, nàng không giải thích gì mà trực tiếp nói rõ ràng.
"Đây là quyền trượng ta cho đệ, nếu thích thì đệ có thể lấy máu ký kết khế ước, nếu không cần thì sau này ta sẽ tìm thứ khác thích hợp với đệ."
Kháp La Y Khung nghe xong thì ánh mắt bỗng sáng lấp lánh nhìn cây quyền trượng, không cần suy nghĩ mà dứt khoác trả lời: "Đệ lấy!"
Hừ, hừ. Đây là đồ tỷ tỷ cho hắn, dù có vô dụng thì hắn cũng sẽ thích chứ đừng nói đến là quyền trượng...
Kháp La Y Khung vừa nhận lấy lục sắc quyền trượng thì ngay lập tức dùng một tia phong ma pháp cắt nhẹ ngón tay. Máu đỏ tươi từ từ tràn ra, cậu nhóc không hề cảm thấy đau hay gì mà liền nhỏ máu vào thân quyền trượng.
Nhìn thấy máu vẫn đọng ở thân quyền trượng, Kháp La Y Đông hơi nhướng mày, ánh mắt hiện lên một tia kỳ quái. Thứ này... Tuyệt đối chẳng phải đồ tốt lành gì...
Tuy không biết vì sao nàng lại có ý nghĩ đó nhưng dường như một màn này vô cùng quen thuộc, một vài hình ảnh chợt loé trong đầu nhưng lại không nắm bắt kịp...
Nhìn thấy máu vốn chỉ đọng trên thân quyền trượng lại điên cuồng như một cơn lốc nhanh chóng chui tọt vào thân quyền trượng, trong mắt Kháp La Y Đông chợt hiện lên một tia nhớ nhung mà chính nàng cũng không hề phát hiện.
...
Ở một không gian khác vô cùng xa xôi Cửu La không gian.
Một nam nhân tuấn mỹ như thần ngồi giữa đại điện, ngũ quan tuấn mỹ tựa ma lại tựa thần, mái tóc đen dài buông xoã tuỳ tiện làm lộ ra vẻ lười biếng lại quyến rũ của hắn.
Đôi mắt vốn đang nhắm chặt bỗng hơi run rẩy, rồi mở ra. Đó là một đôi mắt đẹp đến mức không tựa nhân loại, đôi mắt tử sắc sâu thẳm lại lạnh lùng. Ánh mắt nhẹ nhàng liếc về một hướng nào đó, ánh mắt hắn như xuyên qua vạn dặm, xuyên thẳng như nhìn thấy ai đó khiến hắn mong chờ. Đôi môi mỏng bạc khẽ nhếch lên, giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng vang lên giữa đại điện yên tĩnh.
"Đông nhi..."