Tiểu Triệu đã ở trong giới giải trí này rất nhiều năm, lần đầu tiên nhìn thấy có người không muốn mình trở nên nổi tiếng, chắc cô gái này bị hào quang của giới giải trí làm cho lóa mắt nên cứ khăng khăng muốn tiến vào giới giải trí.
Chắc chỉ định vui chơi vài hôm.
Điều này đã được Tiểu Triệu dự đoán từ trước, nhưng khi nghe Bạch Y nói thì cô ấy vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên.
Nhưng mà từng cử chỉ, lời nói của Bạch Y đều khiến cho mọi người cảm nhận được sự thoải mái và rất ấm áp.
Liền không tự chủ được muốn nghe theo những gì cô nói.
Dù sao thì đây không phải là một vấn đề gì quá to tác.
"Em chắc chứ?" Tiểu Triệu nói, "Cái ngành này nó rất vô tình và tàn nhẫn.
Ngày hôm nay có thể em vẫn nổi tiếng nhưng ngày mai đã có kẻ thay thế em.
Nếu có cơ hội đến tốt nhất là em đừng có nên do dự."
Truyện được dịch bởi Mapleleave hãy đọc ở trang chính chủ có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bạch Y: "Cứ tùy duyên đi, không thể bắt mọi thứ nghe theo ý của mình.
Chị là người đại diện của tôi, nếu chị thấy ổn thì cứ làm đi."
"...!Vậy thì được, tôi sẽ đến đoàn làm phim để bàn bạc, khi nào làm xong thì tôi sẽ báo lại cho em."
"Bản hợp đồng ký với đoàn làm phim có cần phải đưa cho Trình tổng xem qua không?" Bạch Y đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cô quay sang hỏi Tiểu Triệu.
Tiểu Triệu bật cười, nói: "Công việc của Trình tổng rất bận, không có thời gian quản mấy chuyện kiểu này đâu."
Bạch Y mím chặt môi: "Vậy việc này chúng ta cứ im lặng mà làm, đừng báo cho anh ta biết."
Chỉ cần Tiểu Triệu không biết là đang có vấn đề gì xảy ra, thì cô ấy sẽ không gặp phải rắc rối.
Thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng, trong truyện đã vạch sẵn con đường mà cô phải đi.
Dù phía trước có là vực sâu thăm thẳm thì cô vẫn không được chùn bước, cô vẫn phải vượt qua nó.
Trong lòng Bạch Y thầm cầu nguyện thượng đế, chúa Jesus, phật tổ, bồ tát phù hộ độ trì cho cô.
Cô bước vào trong thang máy, có rất nhiều người bên trong đó.
Ở trong không gian kín hẹp lại còn đông người.
Khiến cho cô cảm thấy hơi khó thở.
Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra.
Bạch Y theo dòng người đi ra bên ngoài.
Ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào người cô, theo phản xạ mắt cô hơi nheo lại.
Cảm thấy mọi chuyện diễn ra rất thần kỳ, trước khi đến đây cô vẫn chỉ là một diễn viên đóng thế.
Bây giờ cô đã chính thức được ra mắt với vai trò diễn viên.
Có một vài việc của nguyên chủ, cô không thể tránh được.
Thì bản thân cô phải thật bình tĩnh để ứng phó.
Tuy nhiên có một số việc cô vẫn có thể tránh được thì cô cứ tránh nó ra.
Giống như lúc nãy, lúc Bạch Y nói chuyện với Tiểu Triệu, bảo rằng cô không muốn nổi tiếng.
Cái chi tiết này hoàn toàn khác với cốt truyện gốc.
Cô nghĩ cảm giác cơ thể nặng trĩu, tim đập nhanh kia lại chuẩn bị xuất hiện.
Thậm chí, cô còn ấn số 120 để phòng trường hợp bất trắc.
Nhưng đầu ngón tay của cô vẫn dừng lại ở giao diện cuộc gọi.
Nhưng Bạch Y đợi rất lâu, cho đến khi cô cùng Tiểu Triệu bàn bạc với nhau xong.
Mọi thứ trong cơ thể cô vẫn rất ổn.
Bạch Y có hơi an tâm, điều này nói lên được, cô có thể làm được một vài hành động không giống với cốt truyện, nhưng với điều kiện nó không làm cốt truyện gốc bị thay đổi.
Thì cô vẫn có thể bình an đi qua khoảng thời gian này, rồi cô sẽ rút lui trong sự an toàn.
Nếu không thì với tính cách bình tĩnh, luôn thận trọng đã cắm rất sâu vào trong linh hồn của một nhân viên tài chính.
Cô sẽ thay đổi sang một diện mạo hoàn toàn mới, trở nên khéo léo tinh tế hơn.
Dũng cảm bước vào thế giới giải trí, thì cô tin việc này không quá khó với cô.
Các nghệ sĩ nổi tiếng bình thường rất ít khi ở công ty, Tiểu Triệu dẫn cô đi dạo một vòng quanh công ty.
Bạch Y gặp rất nhiều người nhưng cô vẫn không nhìn thấy Diệp Lam đâu.
Vì thế khi về đến nhà, cô gửi tin nhắn cho Diệp Lam.
Nói ngày hôm nay cô đã đi đến công ty, còn được công ty sắp xếp cho một người đại diện rất tốt.
Mấy ngày hôm nay, vì được nghỉ ở nhà nên Diệp Lam có thời gian rảnh rỗi ngồi chơi game.
Nên cô ấy trả lời tin nhắn rất nhanh: "Người đại diện của cô là ai? Cô được nhận công việc gì?"
Bạch Y: "Tiểu Triệu vẫn chưa xác định.
Nên tôi cũng không rõ."
Diệp Lam: "Chúc mừng cô, cô ấy có nhân mạch rất rộng, lại còn có rất nhiều tài nguyên tốt."
Bạch Y: "Tôi không cần bất kỳ tài nguyên nào, làm việc nhiều sẽ rất mệt.
Tôi nghĩ thật sẽ tốt nếu chỉ làm thế thân cho cô.
Để bất cứ lúc nào cũng có thể ôm ấp cô, lại còn được cô bảo vệ."
Diệp Lam: "Ngủ đi, ở trong mộng cái gì cũng có."
Bạch Y: "..."
Diệp Lam là một cô gái rất cá tính.
Bạch Y chỉ mới tiếp xúc với cô ấy trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Nhưng cô thật tâm muốn kết giao cùng với cô ấy, chứ không phải là vì do phải làm theo cho giống cốt truyện gốc
Diệp Lam sau khi biết được định hướng mà Tiểu Triệu muốn Bạch Y phát triển sự nghiệp, cô ấy cảm thấy yên tâm hơn vì Bạch Y đã đi đúng hướng.
Cô ấy không ngại chia sẻ cho cô kinh nghiệm đóng phim của bản thân.
Không lo lắng việc sau này Bạch Y sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh với cô ấy.
Hay việc cả hai sẽ xảy ra chuyện tranh giành tài nguyên.
Cũng chỉ những con người có tính cách mạnh mẽ, cá tính.
Mới không bị cái giới giải trí phức tạp này làm cho thay đổi bản chất.
Không bị tiền tài, quyền lực che mờ mắt để trở thành một con người xấu xa, tàn bạo.
Bạch Y: "Tôi không muốn trở nên nổi tiếng, cô có biện pháp nào tốt không? Dạy tôi với."
Diệp Lam: "Này, chuyện nổi tiếng hay không nổi tiếng đó không phải là việc mà cô có thể tự quyết định được.
Hai thứ đó nó rất huyền bí và bí ẩn giống như cái thế giới tâm linh.
Đấy cô xem, có người mang cả lửa đổ lên người, nó chỉ sáng được mấy tiếng rồi lại tắt.
Có người đang đi trên đường bị chụp ảnh lén rồi được tung lên mạng, chỉ một đêm thôi nhưng tên người đó tràn ngập khắp mạng xã hội, và người đó trở nên rất nổi tiếng."
Đạo lý này đương nhiên cô biết, Bạch Y bĩu môi, tiếp tục nhắn tin: "Cho nên kết luận là?"
Diệp Lam: "Tôi nhìn thấy được tương lai cô sẽ trở nên nổi tiếng, nên muốn trốn cũng không trốn được đâu."
Mấy tháng này Diệp Lam toàn phải làm việc liên tục, dù có tinh thần thép thì cô ấy vẫn cảm thấy mệt.
Được công ty cho phép nghỉ mấy hôm, cô ấy muốn nhân cơ hội này để nghỉ ngơi lấy lại sức khỏe.
Nhưng vì gặp được người bạn tâm đầu ý hợp, cô ấy quyết định dừng việc chơi game, tập trung tinh thần nhắn tin trò chuyện với Bạch Y.
Trong tiểu thuyết, nguyên chủ khi đối diện với boss cuối.
Boss cuối vẫn luôn là người cao thâm và rất khó đoán.
Cô không hy vọng xa vời từ việc lấy tin tức từ Trình Minh Ý hoặc Trình Minh Hi.
Bạch Y nằm nghiêng người, điều chỉnh tư thế nằm cho thoải mái, cô dùng giọng điệu thản nhiên hỏi Diệp Lam về tin tức của nữ chính.
"Chu Quỳnh Vũ?" Diệp Lam không nghi ngờ khi cô hỏi về nữ chính, nên cô ấy vẫn vô tư trả lời, "Tôi cùng với cô ấy chưa từng có cơ hội làm việc chung nên tôi cũng không rõ, cô là fan của cô ấy?"
Bạch Y: "Không phải, chỉ là có hơi cảm thấy hứng thú với cô ấy."
Diệp Lam: "Toàn bộ người trong giới âm nhạc, cùng giới truyền thông cùng những tay săn ảnh đều đặc biệt quan tâm tới cô ấy.
Chỉ biết lai lịch xuất thân của cô ấy không tầm thường, còn nhưng tin tức khác đều rất kín."
Tuy rằng Diệp Lam vẫn chưa phải đại lưu lượng tuyến đầu giống như Trinh Minh Hi.
Mà cô ấy là diễn viên đang lên và rất có tiềm năng phát triển.
Nên mấy thông tin kiểu này Diệp Lam biết khá rõ, nhưng nếu ngay cả Diệp Lam cũng không rõ, thì Bạch Y nghĩ, cho dù cô muốn hỏi thêm thì cô cũng không thu được bất kỳ thông tin hữu dụng nào.
Bạch Y im lặng thầm thở dài ở trong lòng, không thể nhổ cái cây khi nó mới chỉ là hạt mầm, nếu cô quá nóng vội sẽ làm hỏng việc.
Xem ra cô phải làm từng bước một, phải chuẩn bị thật tốt trước khi nữ chính trở về nước.
***
Công ty vừa mới hoàn thành xong một hạng mục rất lớn.
Không chỉ doanh thu mà cả lợi nhuận của tháng này đều nhìn rất ấn tượng.
Mà công ty mở triển khai kế hoạch kinh doanh trên một lĩnh vực hoàn toàn mới, kết quả thu lại rất tốt, có khả năng mấy tháng tới công ty sẽ chiếm lĩnh được thị trường lĩnh vực này.
Trình Minh Ý khi nhìn thấy những thành quả mà công ty đạt được.
Anh cảm thấy rất hài lòng.
Nên bảo các trưởng phòng tiếp tục khích lệ các nhân viên.
Thậm chí còn có ý định khen thưởng mọi người bằng một chuyến đi du lịch.
Lại có hiếm khi cho nhân viên hoàn thành xong công việc được trở về nhà sớm.
Các trưởng phòng cùng giám đốc sau khi nghe Trình Minh Ý nói xong, họ đều cảm thấy việc này rất đáng nghi.
Thân là trợ lý thân thiết, chính Tiểu Lý còn cảm thấy việc này rất khác thường.
Khoảng thời gian này, cái vị tổng tài luôn nào cũng điềm tĩnh, nghiêm khắc, lúc nào cũng cuồng công việc kia.
Dường như có chút khiến người ta yêu thích.
Anh ta không rõ cái cảm giác này từ đâu ra, nhưng thân làm nhân viên cấp dưới, không phải bất kỳ lúc nào cũng phải làm việc trong trạng thái căng thẳng.
Là anh ta cảm thấy vui rồi.
Lại còn tìm thấy một cái khe để thở.
Thì anh ta nghĩ chuyện này thực sự khiến cho anh ta rất phấn khích.
Có lẽ việc anh ta hay đi chùa cúng bái đang dần có hiệu quả.
Tiểu Lý nghĩ, nếu có thời gian rảnh, anh ta sẽ đi đến chùa cảm tạ thần phật.
Trình Minh Ý mang theo sự phấn khích cùng đắc ý trong công việc, trên đường về anh cảm thấy vui.
Vừa mở cửa ra, anh thấy Bạch Y đang vui vẻ nói chuyện điện thoại.
Cô đặt hai chân lên tay vịn của ghế sofa, chân dung dẩy theo nhịp.
Để lộ mắt cá chân tinh xảo.
Nhìn rất tùy hứng...
Nhưng cũng nhìn rất đáng yêu, giống như một chú mèo nhỏ.
Ý cười không thể che giấu trên khuôn mặt anh, Trình Minh Ý khóe môi khẽ nhếch lên, giữ im lặng, đóng cửa lại..
Danh Sách Chương: