• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Phùng Tranh không kìm được, nuốt nước bọt một cái: “Ngài Thương nói gì vậy, đương nhiên là anh không sai rồi!” Nói xong, anh ta hướng ra ngoài cửa quát: “Người đâu! Lôi mấy tên này ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy họ nữa!”“Đạo diễn Phùng, đạo diễn Phùng...!hãy tha thứ cho chúng tôi một lần đi!”“Ngài Thương, ngài Thương, chúng tôi không dám như vậy nữa...”Thương Đình Quân ngồi ở đó với vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, không chút xao động.Thương Mặc cầm điện thoại bước tới chỗ anh: “Ngài Thương, Thương Huyền gọi điện tới!” Anh khẽ nhíu mày rồi đưa tay nhận lấy.“Ngài Thương, cô Đoàn không nghe lời khuyên can, đã rời khỏi bệnh viện rồi!”Thương Đình Quân hơi do dự một chút rồi trả lời: “Biết rồi!”Cô luôn bướng bỉnh như vậy!Thương Đình Quân cúp máy, thân thể cao lớn đứng dậy từ chiếc ghế sofa: “Phùng Tranh, anh đã lăn lộn trên con đường này nhiều năm, có một số chuyện chắc không cần tôi dạy cho anh chứ?”Phùng Tranh hơi ngơ ngác, nhất thời không phản ứng kịp, mấy chuyện anh nói tới là chuyện của cậu chủ nhỏ, hay là của...!Đoàn Mạc Nhu?“Vâng, vâng, ngài Thương, anh đi cẩn thận...” Phùng Tranh thấy anh đi ra ngoài, vội vã gật đầu cúi mình chào.


Không ngờ Thương Đình Quân lại có một đứa con riêng.

Nhà họ Thương giữ bí mật thật là kín kẽ!Còn nữa, rốt cuộc đã có chuyện gì giữa Đoàn Mạc Nhu và Thương Đình Quân? Trước đây không hề có chút manh mối nào!...Đoàn Mạc Nhu về nhà tắm rửa qua, thay quần áo rồi lại đi ra ngoài.Sau khi đi đi lại lại một hồi, trời đã trở tối, đèn nhấp nháy bên đường đã sáng lên từ lâu, chiếu rọi cả thành phố khiến nó trở nên đầy màu sắc.Những chiếc xe Infiniti màu trắng qua lại không ngớt trên con phố đông đúc.


Đoàn Mạc Nhu vừa lái xe vừa gọi lại cho Ninh Tâm Nhi.Trợ lý của Ninh Tâm Nhi nói cô ấy không đồng ý tham gia chương trình thực tế vào ngày mai.“Vì sao?” Đoàn Mạc Nhu mang một giọng điệu khó chịu, chương trình thực tế đó là chương trình nghệ thuật tổng hợp ăn khách nhất gần đây, cô phải nói hết lời mới được tiếp nhận, bây giờ cô ấy lại giở trò quái đản gì với cô vậy?“Mạc Nhu, cô không biết sao? Ngày mai Hạ Y Lan cũng sẽ tới!” Điện thoại từ trong tay trợ lý truyền cho Ninh Tâm, giọng nói chán nản của cô ấy vang lên.“Vậy thì làm sao?” Chính vì Hạ Y Lan cũng tới nên cô mới phải tìm đủ mọi cách để được tiếp nhận.“Tôi không muốn ở cùng cô ta! Với lại nghe nói chương trình ngày mai bắt nghệ sĩ phải tẩy trang ngay tại chỗ, tôi không muốn đâu...” Ninh Tâm Nhi khóc lóc kêu la.Đầu lông mày của Đoàn Mạc Nhu nhíu chặt hơn, cô thầm hít vài hơi thật sâu rồi ôn tồn nói: “Tâm Nhi, cô nói xem da cô đẹp như vậy, còn sợ tẩy trang sao? Hơn nữa trò chơi trong chương trình đó là kiểm tra trí tuệ, chứ không phải dựa vào bộ ngực đâu! Tâm Nhi, cô xứng danh tốt nghiệp đại học Colombia, Hạ Y Lan cũng không là gì đối với cô cả, phải không?”Lời của Đoàn Mạc Nhu đã rất rõ ràng.

Tuy rằng Hạ Y Lan cũng chịu sự quản lý của công ty SIA, nhưng quy tắc của giới nghệ sĩ cũng giống như những loài động vật trên thảo nguyên, đều là cá lớn nuốt cá bé!Đoàn Mạc Nhu lăn lộn ngoài xã hội nhiều năm như vậy, cô sớm đã hiểu rõ một điều, nếu hôm nay bạn không giở trò một chút để chen chân vào hạng nhất, ngày mai bạn có thể sẽ lập tức bị tẩy chay rớt xuống hạng bét!Ninh Tâm Nhi không phải là con ngốc, những lời của Đoàn Mạc Nhu, cô ấy đều đã hiểu rõ.


Chương trình ngày mai, cô ấy không thể không tới!“Vậy được, tôi nghe cô, đi thì đi sợ gì...” Mặc dù có chút không bằng lòng nhưng cuối cùng Ninh Tâm Nhi vẫn nhượng bộ.Sau khi cô cúp máy với Ninh Tâm Nhi, chiếc xe cũng đã tới khu chung cư của Dịch Hạo Văn.Khi Đoàn Mạc Nhu vẫn chưa kịp xuống xe thì cô đã nhìn thấy Vu Chỉ, trợ lý của Dịch Hạo Văn đang chạy tới chỗ mình..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK