Anh cười, nụ cười nhẹ nhưng đủ làm tim ai kia xao xuyến. Hai bên má cô ửng đỏ, cô quay mặt sang chỗ khác để tránh anh nhìn thấy
- À..dc, zậy kể từ bây giờ cô là osin của tôi, phải nghe những lời tôi yêu cầu, dc chứ?
- Nhưng chỉ vừa sức tui thôi nhá, ko dc ép tui làm quá sức
- Chuyện đó thì để tôi xem lại..
- Hừ..lỡ anh kêu tui nhảy vào dầu sôi lửa bỏng thì chắc chết tui
- Ko có vụ đó đâu..cô yên tâm
- Zậy thì dc.
- Bạn cô sao rồi?
- Tui vẫn chưa biết sao nữa, còn ở trong.
Cửa mở ra, cô Như từ trong phòng y tế bước ra
- Cô băng bó cho bạn ấy rồi. Các em đừng để bạn ấy bị kích động nhiều nha, nếu bị nhiều thì có thể sẽ bị đau đầu và để lại di chứng
- Dạ giờ Trang sao rồi cô?
- Ngủ rồi em
- Dạ em cảm ơn cô
- Để cô kê đơn thuốc rồi em lên bệnh viện mua nhá
- Dạ
Cô vào ngồi trên giường nơi Trang đang nằm
- Khỏe rồi
Anh từ ngoài bước vào
- Anh biết cái gì mà nói..
- Cô ko biết thân phận của cô bây giờ ư?
- Tui biết rồi..anh ra ngoài đi
- Vào thăm bạn cô ko dc à?
- Đương nhiên là ko
- Sao ko? Trường này của cô à
- Tui ko biết
Cô nắm tay Trang, thở dài
- Tội mày quá..tao xin lỗi vì ko chăm sóc mày đàng hoàng, à mà nè Trang ơi, tỉnh dậy đi tao mua kẹo bông gòn cho mà ăn
- Ngốc
Anh cốc vào đầu cô 1 cái
- Đau..đồ vô liêm sĩ, đánh dc đánh hoài
- Cô nói ai vô liêm sĩ
- Nói..nói ma
- Ma cái đầu nhà cô.
Anh cốc cô 1 cái nữa. Mặt cô đỏ bừng bừng nhưng ánh lên tia sát khí
- Yaaa...Anh bị cái quái gì thế?
- Tôi bình thường
Cô đứng lên định cốc vào đầu anh như chiều cao của cô hơi bị khiêm tốn thì phải. 2 tay anh cầm chặt tay cô lại, còn 1 tay anh..nhéo vào má cô
- Yaaaaa...đauuuuuuuuuuuuuuuuuu
Trang đang ngủ thì nghe cô hét lên nên tỉnh zậy
- Ồn ào quá.
- Mày tỉnh rồi hả?
Cô đến ngồi cạnh Trang
- Ừ..
- Mày khỏe chưa?
- Khỏe rồi..
Trang quay qua thì thấy anh..
- Anh..anh Vũ
- Ừ..
- Đồ zô tâm. ít nhất phải “có j ko” hay là “sao” thì nghe còn dc. tự nhiên “ừ” ngắn gọn - cô
- Giờ cô muốn kiếm chuyện với tôi à?
- Ừ..thế đấy. plè plè
Cô le lưỡi chọc quê anh nhưng anh ko tức mà trái lại muốn bóp cổ cho cô chết luôn.
Anh nhìn cô bằng ánh mắt thay cho lời nói “coi chừng tôi. cô ko sống yên ổn dc đâu” làm cô phát run.
- Mày đói ko. tao mua đồ cho mày ăn nhá?
- Ừ cũng dc.