Như bị mê hoặc, Mercedes nhìn khói đen bay ra từ miệng núi lửa, phủ ngọn núi lại như một màn sương mù. Hannibal chụp lấy cánh tay bà, lôi bà ra sau một tảng đá.
- Có chuyện gì vậy? Mercedes hỏi.
- Dusty, Hannibal thì thầm. Bác đừng nói lớn.
Những ngọn lửa con rơi từ trên trời xuống nhưng lại bị gió thổi bay đi cùng với khói đen. Không khí có mùi hóa chất. Hannibal thận trọng thò đầu ra nhìn Dusty. Hắn đang ở cách đó tám trăm mét và đang tiến về hướng Hannibal. Hắn không đi một mình.
Brit bước đi trước mặt hắn vài bước. Hai tay Brit bị trói phía sau gáy. Dusty chĩa súng vào lưng Brit.
- Brit.
Mercedes hít thở thật mạnh. Hannibal lại phải chụp cánh tay bà một lần nữa để ngăn không cho bà lao ra cứu con trai.
- Không, Hannibal nói khẽ. Nếu Dusty bắn chết bác, thì sẽ không giúp gì được cho anh Brit.
Thế nào Dusty cũng sẽ thấy hai con lừa, Hannibal nghĩ bụng. Thậm chí đáng lẽ Dusty đã thấy rồi, nếu không bận theo dõi Brit.
Mercedes cầm lấy cây súng.
- Tôi sẽ thử bắn trúng cánh tay Dusty, bà nói khẽ.
Bà kê súng lên tảng đá nhắm. Trong khoảnh khắc, Dusty nằm đúng ngay đường bắn.
Bà nhắm kĩ trước khi bóp cò. Khi bà ấn ngón tay, Hannibal chờ nghe tiếng nổ. Hoàn toàn im lặng… dù Mercedes có nhấn cò mạnh đến mấy cũng không làm cò di chuyển.
- Khóa an toàn! Hannibal thì thầm. Còn cài khóa an toàn!
Mercedes vội vàng bật khóa ra. Bà lại nhắm nữa. Nhưng đã quá trễ. Dusty đã nhìn thấy hai con lừa. Hắn phóng lên, chụp lấy Brit từ phía sau và dùng cậu như tấm bia.
Mercedes hạ súng xuống, thầm chửi bằng tiếng Tây Ban Nha. Dusty rút dao ra khỏi dây nịt, tỳ vào hông Brit, đẩy cậu đi tiếp.
Hannibal giật dây bộ đàm trên vai Mercedes, rồi bật nút gọi lên.
- Bác Ascencion ơi! (môi Hannibal kê sát micro). Bác Ascencion. Bác có nghe không? Hinnibal hỏi bằng tiếng Tây Ban Nha. Bác Ascencion ơi. Bác nói đi. Hết.
Hannibal ấn nút nghe. Không có gì. Hannibal thử lại suốt một phút.
Bây giờ Dusty chỉ còn cách khoảng một trăm mét và đang tiếp tục tiến tới bằng cách dùng dao đẩy Brit. Hannibal thất vọng bỏ bộ đàm xuống. Hannibal đụng cánh tay Mercedes.
- Bác đội tóc giả vào đi.
Bà lấy bộ tóc giả ra khỏi túi váy đội ngay.
Dusty dừng cách Hannibal và Mercedes mười mét.
- Mercedes, bước ra đi, Dusty la bằng tiếng Tây Ban Nha. Bước ra để tôi xem mặt nào.
Mercedes không động đậy.
- bà đừng sợ, Dusty tiếp tục nói bằng tiếng Tây Ban Nha. Tôi biết bà ở đó. Anh bạn nhỏ của tôi đây đã kể hết về bà. Tôi biết bà đã theo chúng tôi đến đây. Và tôi dám chắc bà đang giữ cây súng của tôi. Được rồi. Không nên hoảng hốt. Có thể ta sẽ giao kèo được với nhau.
Mercedes cầm súng bằng hai tay, đứng dậy.
Còn Hannibal vẫn cúi xuống núp. Bằng một phép lạ nào đó, Dusty đã thoát khỏi tay Bob và Peter. Có lẽ bằng cách dùng con dao mà hắn đang áp vào lưng Brit. Nhưng nếu Dusty không biết Hannibal đang có mặt ở đây, thì thám tử trưởng vẫn được lợi thế bất ngờ. Hannibal vẫn còn có thể vô hiệu hóa Dusty.
Mercedes để ngón tay sát cò súng.
- Tôi cũng biết ông là ai, senor Rice à, Mercedes nói bằng tiếng Tây Ban Nha. Ông toan chiếm đoạt kho báu Pancho Villa.
- Rất đúng, Dusty thừa nhận. Và bà cũng thế.
- Đồng ý – Mercedes công nhận. Nhưng tôi không biết kho báu giấu ở đâu. Còn ông, thì không biết.
- Tôi biết chứ, Dusty vừa bước lại gần vừa nói. Thằng bé người Mĩ này và cha nó đã tìm ra. Và bây giờ nó đang dẫn tôi đến đó.
- Nếu nó tưởng nó biết kho báu ở đâu, thì nó lầm, Mercedes ngắt lời. Tôi đã dùng con burro để chuyển kho báu đến nơi an toàn rồi. Ông cất dao đi. Và khi đó, như ông nói, có thể ta sẽ giao kèo được.
- Đồng ý, Dusty bực bội chịu thua rồi bỏ dao trở vào dây nịt. Bây giờ ta đã hòa điểm. Cả hai ta đều có súng. Nhưng nếu bà muốn chở kho báu đi, thì bà sẽ cần tôi giúp, Dusty nói tiếp và liếc nhìn đỉnh núi. Cái kia sắp nổ rồi.
Dusty vẫn tiếp tục chậm chậm bước tới, giữ Brit phía trước để tự vệ.
- Đứng yên tại chỗ! Mercedes hét lên bằng tiếng Tây Ban Nha.
Nhưng bà đã mất quá nhiều thời gian để hiểu ra nguy hiểm.
Dusty cười khẩy nhìn bà.
- Bà! Dusty la lên bằng tiếng Anh. Chị lừa dối tôi trong chốc lát bằng bộ tóc giả Mê-hi-cô kia. Nhưng Grace à, tôi sẽ nhận ra đôi mắt xanh kia bất cứ nơi nào.
Mercedes đã quên đeo kính sát tròng trở lại.
Rồi mọi việc diễn ra quá nhanh, đến nỗi dường như diễn ra cùng một lúc.
Lúc Mercedes bắt đầu đưa súng lên, Dusty bước sang một bên rồi nhắm vào bà.
Hannibal nghe tiếng súng nổ trong khi cây súng nẩy ra khỏi tay Dusty và rơi xuống đá cách xa năm mét. Dusty đau đớn ôm cái tay bị thương.
Hannibal phản ứng ngay và phóng ra để giật con dao nhét trong dây nịt Dusty. Hannibal vừa lấy được con dao, thì có tiếng móng ngựa vang lên. Ascencion xuất hiện, tay cầm khẩu colt 45 chĩa vào Dusty.
- Lần sau tôi sẽ không nhắm súng, mà sẽ nhắm tim ông, Ascencion nói bằng tiếng Tây Ban Nha.
Ascencion liếc nhìn Mercedes. Bà cũng chĩa súng vào Dusty và lần này, bà đã tháo nút an toàn!
- Đừng, Ascencion ngăn. Cứ để hắn đi. Nếu bà giết hắn, thì sẽ không có thời gian chôn hắn. Và đó là tội lỗi. Ta không có quyền bỏ xác người cho diều hâu.
Ascencion quay lại Dusty nói:
- Cút đi! Đi tìm kho báu đi.
Dusty, vẫn ôm cái tay, lưỡng lự, nét mặt đầy căm thù.
- Cút đi, Ascencion lập lại. Cứ đến hang động Pancho Villa đi. Ông không cần Brit dẫn đường đâu. Ông sẽ thấy đủ dấu vết để tìm đường đến đó.
Dusty nhìn Ascencion một lúc lâu. Trong mắt hắn thấy rõ ý muốn sát thủ. Nhưng Dusty đứng đó bất lực, súng vỡ do phát súng của Ascencion. Còn dao thì Hannibal đang cầm.
Sau khi quay lưng lại, Dusty rẽ vào con đường dẫn lên hang Pancho Villa.
Hannibal ngước mắt lên nhìn đỉnh núi. Một cuộn khói đen khác bay lên trời.
- Không có thời gian nói chuyện! Ta phải đi rước Bob và Peter, Ascencion hối thúc. Có lẽ cả hai còn trong hang. Ta phải lôi hai cậu ra khỏi đó.
Ascencion thọc hai ngón tay vào miệng, huýt sáo. Một hồi sau, một con ngựa thứ nhì chạy đến. Hannibal nhận ra con ngựa của Dusty ngay.
- Tôi thấy ngựa cột ở phía dưới, Ascencion giải thích. Bây giờ ta hãy đi khỏi đây, nhanh.
Hannibal cưỡi Blondie, Mercedes cưỡi con lừa của mình, còn Brit thì leo lên ngựa của Dusty. Hannibal dẫn đầu, cả đoàn đi về chỗ trốn của Brit.
Đoàn người còn cách hang khoảng một trăm mét, thì Hannibal cảm thấy bị chích chích trên mặt. Thám tử trưởng dùng tay che mắt và nhìn lên trời.
Đang mưa đá!
Những hạt đá to như đầu diêm rơi từ trên trời xuống. Một hạt rơi trúng vai Hannibal và cậu thử búng ra khỏi áo thun, nhưng không được. Khi nhìn kĩ hơn, Hannibal nhận ra đó không phải hạt đá. Mà là mẩu thủy tinh nhỏ xíu, nóng như giọt nước sôi.
Chuyện gì xảy ra trên đó vậy? Hannibal không thể nhìn thấy. Chỉ biết chắc một điều: hiện tượng này không có gì đáng mừng cả.
Hannibal thúc Blondie đi nhanh hơn và nghe hai con ngựa phía sau đang phi nước đại. Một phút sau, tất cả đã về đến chỗ trú dưới vách đá và dừng lại.
Ascencion chụp lấy tấm chăn nhét dưới yên ngựa, rồi lấy dao ra, xé chăn thành dải.
- Đi tìm Bob và Peter nhanh đi, Ascencion ra lệnh với Hannibal.
Thám tử trưởng bò vào đường hầm dẫn vào hang. Bob và Peter đang co ro dưới đất, lưng đâu vào nhau. Peter chỉ mới tháo được có một gút dây trói hai chân Bob. Hiện Peter đang vật lộn với cổ tay Bob. Hannibal vội vàng dùng con dao của Dusty giải thoát cho cả hai.
- Mình tưởng cậu đi mua bánh pizza chứ, Peter nói đùa. Bánh đâu rồi.
Bob và Peter cùng vươn vai cho đỡ mỏi, cả hai đều trố mắt khi nhìn kĩ đầu Hannibal.
- Kiểu mốt này là mới nhất đó hả? Bob hỏi. Đeo chuỗi thủy tinh vào tóc hả?
Hannibal xoa tay lên đầu, cố phủi mấy hạt chuỗi đó đi. Nhưng chúng đã nguội và không thể lấy ra được.
- Ở ngoài trời mưa thủy tinh nóng hổi – thám tử trưởng giải thích. Đi, chuồn nhanh!
Ba thám tử chạy trở ra. Bên ngoài, trận mưa thủy tinh đã tạm thời ngưng.
- Cột cái này lên đầu, Ascencion vừa nói vừa đưa những dải chăn dài. Cố bảo vệ tay nhé.
Brit và Ascencion đã quấn đầu rồi. Còn Mercedes thì trùm mặt và vai trong khăn quàng.
- Được rồi. Đi, Ascencion la.
Peter leo lên lưng Brit ngay, còn Bob ngồi cùng ngựa với Ascencion.
Lần này Ascencion mở đường. Ông thúc ngựa đi xuống con đường mòn ngoằn ngoèo. Khi đến những khe nứt giữa đá, mọi người chạy xuống thật nhanh. Phía sau lưng nghe tiếng gầm gừ đầy đe dọa. Tưởng như trời gầm xa xa. Mùi lưu huỳnh mạnh đến nỗi rất khó thở.
Rồi sự kiện đáng sợ xảy ra. Cả nhóm đã đi được cách hang tám trăm mét, thì núi lửa phun lên trong tiếng động dữ dội.
Một vòi phun nham thạch bốc cháy bắn ra khỏi đỉnh rồi rơi xuống. Nhiều ngọn phun khác bắn ra, càng lúc càng cao, giống như pháo hoa. Những quả nham thạch bắn ra khỏi miệng núi lửa y như tên lửa với tiếng kêu điếc tai. Chúng dập vào sườn núi, làm bắn những đám mưa đá nóng chảy những nơi rơi trúng.
Những ngọn phun màu đỏ bắn ra ở đỉnh núi lửa nổ tung trên độ cao hàng trăm mét; chúng rơi xuống thành vòng cung, làm nham thạch chảy xuống sườn núi. Vô số dòng chảy đỏ hồng tràn xuống núi, gặp nhau, hòa vào nhau tạo thành những dòng sông bốc cháy. Những con sông này rơi thành thác từ vách đá xuống và tràn vào các khe đá phía dưới.
Mưa tro nóng bỏng ập xuống đoàn người tháo chạy, cùng với trận mưa chuỗi thủy tinh mới. Trận mưa đá này làm ngựa và lừa hoảng sợ, vì chúng không có gì để che. Con ngựa của Ascencion đột nhiên chồm lên. Con vật đá mạnh đến nỗi chính Ascencion cũng khó khăn lắm mới chế ngự được nó. Bob phải ôm chặt Ascencion.
- Đưa Blondie đến, Ascencion hét lên.
Hannibal thúc con lừa đến.
- Cho nó giữa hai con ngựa! Ascencion la lên. Nó sẽ giúp ngựa yên lại.
Hannibal hít thật mạnh vào , rồi thúc Blondie phóng thật nhanh trong chỗ trống hẹp giữa hai con ngựa khiếp sợ. Dần dần ngựa yên lại, rồi chạy theo Blondie.
Chẳng bao lâu sau trận mưa đá biến thành gió lốc. Hannibal cố gắng hít thở không khí, nhưng bị ngạt khi hít trúng một ngụm khí lưu huỳnh.
Hannibal vội dùng chăn che mũi và miệng lại. Cậu rất ghét ở ngoài trời. Và bây giờ Hannibal biết mình nghĩ đúng. Làm thế nào để sống sót khỏi vụ này?
Bob nhìn lại phía sau. Những dòng sông nham thạch đỏ hồng càng lúc càng gần. Chim và thú nhỏ tháo chạy trước những dòng thác đá nóng chảy. Bụi cây bốc cháy trước khi bị chạm. Dần dần khi dòng nham thạch tiến lại gần, Bob nghe tiếng lách cách lạ lùng giống như thủy tinh vỡ ra.
Tiêu rồi, Bob nghĩ bụng.
- Ít nhất bọn mình cũng ra đi một cách khá hay, Bob nói với Peter.
- Phải, Peter trả lời. Đâu phải ai cũng được hi sinh do núi lửa.
Cả hai quay lại nhìn núi. Sức nóng của nham thạch làm cay mắt, nhưng Bob và Peter vẫn buộc mình phải nhìn.
Tiếng thủy tinh bị nghiền tăng dần lên. Đột nhiên Bob tràn trề hi vọng. Một lớp đen đang hình thành trên những dòng chảy chết người. Dòng chảy không còn tràn ào ạt xuống dốc núi, mà tiến từ từ. Chẳng bao lâu chúng ngưng lại. Rồi sau vài cú giật cuối cùng, chúng đứng hẳn.
Sau đó trận mưa tro và hạt chuỗi nóng bỏng cũng chấm dứt, và nham thạch dừng sát bên hai chú ngựa và lừa đang hoảng sợ.
Cuối cùng đã ra được khỏi tầm núi lửa!
Đi thêm tám trăm mét xuống dưới nữa, Ascencion dẫn cả đoàn nhanh chóng sang các dãy núi kế tiếp. Đến đó, mọi người dừng lại.
Tất cả đều bị ho và sặc, phải ngẩng đầu lên hít sâu không khí trong lành. Sau khi làm thông được đường hô hấp, mọi người quay lại nhìn núi lửa.
Ascencion đưa tay chỉ một cái gì đó. Xa xa một bóng người đang tuyệt vọng nhảy từ cụm đá này sang cụm đá kia. Gã đàn ông vấp ngã, ngồi dậy, rồi bỏ chạy thật nhanh khỏi hang động Pancho Villa.
Trên vùng sườn núi này, nham thạch chỉ vừa mới đến phia trên cao vách đá và như ngưng lại một hồi. Nhưng rồi nham thạch tràn xuống như thác, như một dòng sông chết người.
Do hiện tượng âm thanh kì lạ, mọi người nghe rất rõ tiếng thét khiếp sợ của Dusty, khi hắn biến mất dưới dòng nham thạch nóng chảy.
Ba Thám Tử Trẻ và Brit nhắm mắt lại. Đúng là Dusty Rice là một tên lừa đảo nhẫn tâm. Thậm chí hắn là một tên sát thủ. Nhưng cả bốn đã quen biết hắn, đã cùng đi với hắn, đã được hắn cho ăn. Và chưa ai từng chúng kiến một người chết đi bao giờ. Cả bốn rất xúc động. Khi mở mắt ra vẫn còn thấy.
Ascencion vừa làm dấu thánh giá vừa đọc một lời cầu kinh.
- Tôi đã cảnh cáo cậu mà, cuối cùng Ascencion nhìn Hannibal nói. Tôi đã báo trước là trên núi có nguy hiểm.
Không rời dãy hoành sơn, cả đoàn tiếp tục đi. Mercedes đi phía trước cùng Ascencion.
- Tôi rất tiếc, Mercedes nói. Nếu anh Tom và Brit lấy được kho báu, thì anh đã có thể mua lại trang trại rồi.
- Biết đâu? Ascencion nhún vai. Có thể trước sau gì trang trại cũng sẽ trở về tay tôi.
Ascencion mỉm cười theo kiểu nhẫn nại của người Mê-hi-cô.
- Khi mẹ tôi nói về hang động của Pancho Villa, ông nói tiếp, bà cũng giải thích sẽ không ai tìm ra những đồng peso đó bao giờ. Có quá nhiều lính canh gác ở đó.
Ascencion dừng lại một hồi.
- Và bây giờ đám lính đó sẽ canh giữ kho báu mãi mãi.