Liễu Chanh Chanh thở dài, sau đó thêm Chước Diễm vào tổ đội.
[Gần đó] Alice: Chước Diễm!!!
[Gần đó] Chước Diễm: Ơi, tôi đây.
[Gần đó] Irina: …
[Gần đó] Alice: Mẹ nó, tại sao lại là ngươi chứ? Bà đây đã chọc gì ngươi lần này chứ?
[Gần đó] Chước Diễm: Nhưng ngươi chọc tới cô ấy.
[Gần đó] Alice: Cô ấy? Sống hay chết.
[Tổ đội] L’Oréal: (Biểu cảm khinh bỉ) Cô ta nói chết chứ!
[Tổ đội] Irina: Cậu bớt giận, lát nữa tớ gọi chị Tuyết tới kéo cậu.
[Gần đó] Chước Diễm: Còn sống, cô ấy là của tôi.
[Gần đó] Alice: Chết tiết!
[Gần đó] Irina: Ai là của anh chứ!
[Gần đó] Chước Diễm: Không phải anh đã nói anh sẽ cưới em trong phiên bản cập nhật tiếp theo sao, em đã quên rồi sao Bé Bò Sữa?
[Gần đó] Irina: Không quên.
[Gần đó] Chước Diễm: Ha ha ha, vậy sao em có thể phụ anh được chứ.
[Gần đó] Irina: Tại sao anh không nói anh là của tôi?
[Gần đó] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _Ok, anh là người của em.
Đại thần, liêm sỉ của anh rớt rồi.
Liễu Chanh Chanh buồn cười nghĩ, Chước Diễm này không phải là một cái người có máu M yếu ớt chứ? Nghĩ đến đây, Liễu Chanh Chanh không khỏi run lên.
[Gần đó] L’Oréal: Tôi hận vì hai người dám thể hiện tình cảm trước mặt tôi > <!
[Gần đó] Alice: Còn người của ngươi thì sao, Pháp sư Tà Ác đều là kẻ thù của các ngươi!
[Gần đó] Chước Diễm: Trước đó không phải nói có hội chiến sẽ gặp sao, tôi chờ.
[Gần đó] Irina: Không được, không được, bây giờ nhất định phải giải quyết. Cô ta đã giết L’Oréal, tôi sẽ tự tay trả thù cho cô ấy.
[Gần đó] L’Oréal: Quá nghĩa khí, quả không hổ danh là bạn thân của tớ!
[Gần đó] Irina: Đương nhiên, đây là cuộc chiến giữa những người con gái!
[Gần đó] Alice: Này, khoan đã, cuộc chiến giữa những người con gái là sao?
[Gần đó] Irina: Ý nghĩa trên mặt chữ.
[Gần đó] L’Oréal: Đừng nói ngươi không phải là nữ.
[Gần đó] Alice: Ông đây vốn dĩ là nam, có sao không khi chơi nhân vật nữ hả?
[Gần đó] Chước Diễm: …
[Gần đó] Irina: …
[Gần đó] L’Oréal: …
Liễu Chanh Chanh và máy tính của cô đều bị sốc.
Chờ một chút, vị nữ pháp sư hệ băng với cái đầu công chúa băng xanh, mặc áo choàng xanh trắng này… Con người chân thật của cô ta là con trai sao?
Alice này không có sở thích gì đặc biệt đúng không?
[Tổ đội] Irina: Không biết tại sao sau khi biết Alice này là đàn ông, tớ đột nhiên không thể tấn công được nữa.
[Tổ đội] L’Oréal: Đại thần, anh có biết chuyện này không.
[Tổ đội] Chước Diễm: (⊙o⊙) Nếu biết rồi thì tôi cần gì phải ngạc nhiên như này.
Cả ba đột nhiên cảm thấy bọn họ còn không thể nhìn thẳng vào nữ pháp sư hệ băng có tên ID trò chơi là [Alice] này.
[Tổ đội] Chước Diễm: Nhưng mà Bé Bò Sữa, em còn chuẩn bị PK với tên đó nữa không?
[Tổ đội] Irina: Không P nữa, tôi sẽ nhờ Tuyết tỷ tới kéo Tiểu Paris lên.
[Tổ đội] L’Oréal: Đại thần, có lẽ nào anh cũng là một tên bán yêu không?
[Tổ đội] Chước Diễm: …
[Tổ đội] Irina: …
[Tổ đội] L’Oréal: (Biểu cảm che miệng) Được rồi, coi như tôi chưa nói gì đi.
Lúc này, Liễu Chanh Chanh nhanh chóng tìm [Hắc Tuyết Cơ] và giải thích ngắn gọn lý do với cô ấy, đồng thời thêm cô ấy vào tổ đội. Vì vậy, Khâu Như Tuyết nhanh chóng tìm được tọa độ và đi tới đây. Khi nhìn thấy cảnh tượng nghiêm túc lại có chút kỳ lạ trước mặt, cô ấy chết lặng một lúc lâu.
[Tổ đội] Hắc Tuyết Cơ: Tại sao lại là cô ta? Pháp sư Tà Ác vẫn còn dây dưa với em sao?
[Tổ đội] L’Oréal: TAT, chị dâu…
[Tổ đội] Hắc Tuyết Cơ: Ngoan, lúc hội chiến xảy ra, chị với Hải Hải nhất định sẽ báo thù cho em!
[Tổ đội] L’Oréal: Moah moah.
[Tổ đội] Hắc Tuyết Cơ: Giờ mới phát hiện ra đại thần cũng ở đây! Đại thần, Lily nhà chúng tôi giao cho cậu chăm sóc, đừng bắt nạt con bé > <!
[Tổ đội] Chước Diễm: Yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi cô ấy đâu.
[Tổ đội] Irina: Chị Tuyết, đừng có nói như thể em đã bị gả đi rồi chứ.
[Tổ đội] Hắc Tuyết Cơ: Ha ha, cũng vậy thôi mà. Vừa hay bên này chị cũng thiếu đầu ra của người huấn luyện thú, nên chị sẽ mượn cô nhóc này.
[Tổ đội] L’Oréal: Vẫy vẫy ~
[Hệ thống]: Người chơi [Hắc Tuyết Cơ] đã rời khỏi tổ đội.
[Hệ thống]: Người chơi [L’Oréal] đã rời khỏi tổ đội.
[Trò chuyện riêng] L’Oréal: Chanh Tử, người ta vừa rồi làm anh hùng cứu mỹ nhân, cậu nhớ phải cùng Đại thần từ từ bồi dưỡng tình cảm nhé!
[Trò chuyện riêng] Irina: …
Hai người kia vui vẻ rời đi, Alice nằm bên cạnh cũng không biết đã biến mất từ lúc nào, hẳn là đã trở về Minh Giới ở thành chính. Cũng may Alice không gọi ai đó tới lần này, nếu không chỉ sợ lúc xảy ra hội chiến sẽ đem cả nợ cũ lẫn nợ mới ra giải quyết.
Liễu Chanh Chanh điều khiển tầm nhìn rồi ngồi xuống mặt đất, nào ngờ liền nhìn thấy cách đó không xa có một bóng người màu hồng nhàn nhạt lơ lửng dưới gốc cây. Nhưng lại đột nhiên biến mất… Nói như vậy, hình như vừa rồi nhìn thấy có ai đó đứng dưới gốc cây, cũng là ảo giác sao?
Có lẽ là một con quái vật hoặc người qua đường lang thang.
Sau khi Ôn Đồng rời đi, lúc này trong tổ đội chỉ còn lại Liễu Chanh Chanh và Chước Diễm.
[Tổ đội] Chước Diễm: Bé Bò Sữa, đi “Tàn Tích” không?
[Tổ đội] Irina: Được.
[Tổ đội] Chước Diễm: Đúng rồi, cho em thứ này.
[Tổ đội] Irina: Hả?
Chước Diễm nhanh chóng gửi yêu cầu trao đổi, Liễu Chanh Chanh cũng bấm OK, chỉ thấy trong hòm trao đổi xuất hiện vũ khí của Nữ Kiếm Khách. Liễu Chanh Chanh di chuyển chuột đến trên vật phẩm, liền thấy tên hiển thị của nó là “Dương Viêm Cự Kiếm”.
Anh thực sự cho riêng cô một cái.
Hơn nữa còn thanh toán ảo nữa. Vũ khí này có lẽ cũng trị giá khoảng 200 tệ nhỉ?
Đại thần, tại sao anh có thể giữ lời như vậy chứ?
[Tổ đội] Irina: Tôi vẫn chưa đạt đến cấp 68.
[Tổ đội] Chước Diễm: Cứ nhận trước đi, rất nhanh sẽ đạt được thôi.
Liễu Chanh Chanh nghĩ một lúc, sau đó vẫn nhận nó. Nguyên tắc vẫn như vậy: Không cần phải từ chối vì nó chẳng là gì cả.
Sau khi trao đổi xong, Chước Diễm liền mời Liễu Chanh Chanh cùng cưỡi thú đến “Tàn Tích”. Nhưng Liễu Chanh Chanh lại từ chối, Chước Diễm nhanh chóng gửi tới một loạt dấu chấm hỏi, Liễu Chanh Chanh không trả lời lại, mà thay vào đó gửi lời mời cưỡi thú cùng.
[Tổ đội] Chước Diễm: (: з 」∠) _ Bé Bò Sữa, việc gì em phải làm điều thừa thãi như vậy chứ.
[Tổ đội] Irina: Không phải chính anh nói anh là người của tôi sao? Đương nhiên phải là tôi mời cưỡi thú cùng rồi.
[Tổ đội] Chước Diễm: Được rồi, em mời anh.
Liễu Chanh Chanh: “…”
Anh thật sự sẽ làm tất cả mọi thứ theo lời cô nói sao? Rõ ràng phải là cô sủng ái anh mới đúng, tại sao cô lại có ảo giác rằng Chước Diễm đang sủng ái mình vậy?
Vì thế, cô triệu hồi Phượng Hoàng Thần Điêu tới, mời Chước Diễm cùng cưỡi đi về phía Tàn Tích.
[Tổ đội] Irina: Tôi có một chuyện rất để tâm, muốn hỏi anh một chút.
[Tổ đội] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Có gì thì em cứ hỏi đi.
[Tổ đội] Irina: Cũng giống như Tiểu Paris vừa hỏi, anh… Có lẽ nào là bán yêu không?
[Tổ đội] Chước Diễm: Vậy còn em, Bé Bò Sữa, em cũng là tiên cá giống Alice sao?
[Tổ đội] Irina: Đúng vậy, đúng vậy, tôi là tiên cá.
[Tổ đội] Chước Diễm: Vậy thì anh cũng là bán yêu.
[Tổ đội] Irina: … Không náo loạn với anh nữa.
[Tổ đội] Chước Diễm: Ha ha, Bé Bò Sữa, em thật đáng yêu.
Khi cả hai đang trò chuyện thì kênh [Trò chuyện riêng] ở góc dưới bên trái của giao diện trò chơi đột nhiên sáng lên. Cô lập tức chuyển sang kênh đó để kiểm tra thì thấy người nhắn tin tới là [Sơ Không].
Kể từ lần cứu [Mèo Con Meo Meo] đó, hình như anh ta chưa từng tìm tới cô, mà cô cũng không chủ động đi tìm anh ta. Cũng chỉ coi như là bèo nước lướt qua nhau thôi, tại sao lúc này lại trò chuyện riêng chứ?
[Trò chuyện riêng] Sơ Không: Có ở đó không?
[Trò chuyện riêng] Irina: Có
[Trò chuyện riêng] Sơ Không: Đang làm gì vậy?
[Trò chuyện riêng] Irina: Chuẩn bị đi “Tàn Tích”.
[Trò chuyện riêng] Sơ Không: Vừa hay tôi với [Mèo Con] cũng muốn đi cùng, đang định hỏi cô, bên các cô có ai đi cùng không?
Hóa ra đến tìm mình để tới ngục tối, đương nhiên Liễu Chanh Chanh rất vui.
[Trò chuyện riêng] Irina: Tuyệt, bên tôi còn có Chước Diễm nữa, để tôi thêm hai người vào.
Tuy nói vậy, nhưng Liễu Chanh Chanh vẫn đánh tiếng với Chước Diễm trước.
[Tổ đội] Irina: Tiểu Diễm Tử, cái người lần trước tên Sơ Không vừa nói chuyện riêng với tôi, nói rằng muốn tới “Tàn Tích” cùng với chúng ta.
[Tổ đội] Chước Diễm: > < Không, ai cũng được, chỉ cần không phải cái tên xúc tu này được.
[Tổ đội] Irina: Người ta tên là Sơ Không…
[Tổ đội] Chước Diễm: Dù sao cũng không được!
[Tổ đội] Irina: Nhưng tôi đồng ý rồi.
Giây tiếp theo, Sơ Không và Mèo Con Meo Meo xin gia nhập tổ đội, Liễu Chanh Chanh cũng thuận tiện thêm bọn họ vào.
[Tổ đội] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ Bé Bò Sữa, em không còn yêu anh nữa.
[Tổ đội] Irina: Tôi yêu anh lúc nào chứ…
[Tổ đội] Mèo Con Meo Meo: Khụ khụ, xem ra chúng tôi tới không đúng lúc rồi.
[Tổ đội] Sơ Không: Rina, cô có hài lòng với vũ khí mà tôi đưa cho cô không?
[Tổ đội] Irina: Khá ổn, giá trị sát thương của nó khá tốt.
[Tổ đội] Chước Diễm: Ai cho phép anh gọi cô ấy là Rina hả!
[Tổ đội] Sơ Không: Hả?
[Tổ đội] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Anh đừng bận tâm, hôm nay Tiểu Diễm Tử lại quên uống thuốc.
[Tổ đội] Chước Diễm: Hừ!
[Tổ đội] Mèo Con Meo Meo: Em gái, có phải Đại Thần không vui khi chúng tôi tham gia cùng không?
[Tổ đội] Irina: Không, không, tôi với anh ta đang đùa giỡn thôi.
Liễu Chanh Chanh lập tức bấm ô trò chuyện riêng với Chước Diễm.
[Trò chuyện riêng] Irina: Tiểu Diễm Tử, đừng để tôi mất bình tĩnh lần nữa, nếu không tôi sẽ quay lại băm anh thành khoai tây cắt lát đấy.
[Trò chuyện riêng] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ Anh mặc kệ em.
[Trò chuyện riêng] Irina: …
Sau khi trò chuyện một lúc, bốn người họ gặp nhau ở lối vào của ngục tối, nhưng khi Liễu Chanh Chanh đột nhiên nhìn thấy cái áo choàng màu hồng nhạt mà [Mèo Con Meo Meo] đang mặc, cô sững người trong chốc lát.
Cô lập tức quét sạch những suy nghĩ trong đầu, cô ấy không phải là người duy nhất mặc áo choàng màu hồng.
Kỹ thuật của bốn người đều không tệ, tốc độ tay cũng nhanh chóng được tăng lên gấp ba lần, Liễu Chanh Chanh cũng thuận lợi thăng lên cấp 66. Nhưng điều khiến cô buồn bực chính là thời gian ba vòng ngục tối này, Chước Diễm đều không nói một lời.
Chẳng lẽ tức giận rồi sao?
Lẽ nào Đại Thần lại nhỏ mọn như vậy chứ? Nhưng nếu đó là Chước Diễm thì cũng không loại trừ khả năng này.
[Tổ đội] Sơ Không: Rina, thao tác của cô không tệ, cô có cân nhắc tới chuyện tham gia vào bang hội [Ánh Trăng Xung Phong] của bọn tôi không?
[Tổ đội] Irina: Hả????
[Tổ đội] Mèo Con Meo Meo: Đúng vậy, đúng vậy, tham gia cùng đi em gái.
[Tổ đội] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Không được, hội Kỹ Sĩ Mèo Đen khá tốt, hơn nữa còn là những người bạn mà tôi quen trong thực tế nữa.
[Tổ đội] Sơ Không: Nếu như vậy thì tôi cũng không miễn cưỡng cô.
Sau đó Sơ Không và Mèo Con Meo Meo rời khỏi đội, nói ra bên bang hội có việc, hai người bọn họ nói tạm biệt xong rời đi.
Chước Diễm vẫn không nói gì, Liễu Chanh Chanh không biết có nên dỗ dành tên này không.
[Tổ đội] Irina: Tiểu Diễm Tử?
[Tổ đội] Chước Diễm: Ừ.
[Tổ đội] Irina: Rốt cuộc anh tức giận cái gì vậy?
[Tổ đội] Chước Diễm: Bé Bò Sữa.
[Tổ đội] Irina: Hả?
[Tổ đội] Chước Diễm: Sau này em có thể chỉ dùng biểu cảm mỉm cười với anh được không?
Liễu Chanh Chanh: “…”
Lúc này trong đầu Liễu Chanh Chanh chỉ có một suy nghĩ duy nhất, tên Chước Diễm này… Có phải đầu óc có vấn đề rồi không?