[Sẽ không có nàng dâu nhỏ, nên em an tâm."
Đáp lại hắn là tiếng hừ lạnh của Tần Thiên Lan cùng tiếng tút... tút của điện thoại bi ngắt máy ngan.
Cố Thanh Trì nhìn cuộc gọi hiển thị đã kết thúc mà ngây người, không phải hắn đã nói là sẽ không có nàng dâu nhỏ rồi hay sao? Tại sao cảm giác thấy cô bé nhỏ nhà hắn còn giận hơn vừa nãy nữa vậy. Thật khó hiểu.
"Được rồi tiếp tục họp đi." Cố Thanh Trì trở lại vị trí ngồi, vẻ mặt vẫn như cũ lạnh lùng nào đâu dáng vẻ vui vẻ chọc người tức giận vừa rồi nữa chứ.
Hắn vừa nói xong liền nghe thấy giọng nói nữ giám đốc kia tiếp tục vang lên, khiến hắn có phần hơi khó chịu.
"Cô là giám đốc phòng tuyên truyền đúng không?" Cố Thanh Trì hỏi nhưng nhìn cũng không nhìn cô ta lấy một cái.
Nữ Giám đốc kia nghe thấy Cố Thanh Trì điểm tên liền tưởng hắn đang chú ý đến mình, ra sức uốn éo. Giọng nói cũng trở nên ngọt ngào hơn. Bất quá vào tai Cố Thanh Trì lại như tiếng ma chu quỷ hú.
"Vâng tôi tên là Trương Tình Tình. Giám đốc phòng tuyên truyền."
Cố Thanh Trì nhìn cô ta có chút nhức mắt liền nói: '' Giám đốc Trương, gần đây có vẻ sức khỏe cô không được tốt lắm thì phải."
Những người trong phòng liền hiểu ngay ý của Cố Thanh Trì là gì, vi chỉ có mình Trương Tình Tình lại hiểu rằng hắn đang quan tâm cô ta.
"Không có dạo này tôi rất khỏe, cảm ơn Cố Tổng đã quan tâm." Cô ta vừa nói khuôn mặt vừa cười đến hoa đào phơi phới.
Cố Thanh Trì ngược lại không tiếp tục nói nữa, mà thay vào đó chính là Chu Đình Chi nói thay hắn.
"Giám đốc Trương, Cố Tổng không phải đang quan tâm cô đâu, ý của ngài ấy chính là cô nãy giờ cứ uốn éo như vậy chắc hẳn bệnh về xương khớp rồi. Vẫn là nên nghỉ ngơi cho tốt. Mặc dù công ty chế độ bảo hiểm vô cùng tốt, cũng khuyến khích nhân viên tăng ca, nhưng không muốn nhân viên có bệnh mà đi làm.
Nói dễ hiểu hơn đó chính là cô đừng có lây bệnh cho nhưng người ở trong công ty, vẫn nên về điều trị cho tốt."
Chu Đình Chi khác với Trịnh Thanh Nam, phải nói là ngược lại. Một người chuyên môn đi theo hắn để làm những việc không cần dùng lời nói quá nhiều, người còn lại vĩ nhiên phải biết ăn nói.
Mà Chu Đình Chi là kiểu không phải chỉ biết ăn nói thôi mà là vô cùng độc miệng mới đúng. Hắn mỗi một câu nói ra điều có thể tức chết đối phương. Tựa như lúc này vậy.
Trương Tình Tình bị nói đến mức tim cũng phập phồng vì tức giận, nhưng ngại có mặt Cố Thanh Trì ở đây cô ta chỉ có thể nhịn xuống.
Cô ta cảm thấy Chu Đình Chi chính là muốn chỉnh mình thì có, Cố Tổng sẽ không bao giờ nói ra những loại lời nói như vậy đâu.
Những người có mặt điều ít nhiều cũng không ưa thích Trương Tình Tình cho lắm, mặc dù cô ta đúng là khá xinh đẹp. Nhưng tính cách lại quá tệ thích leo lên giường những kẻ có tiền, bằng không thì mới vào công ty mới năm năm đã leo lên được chức giám đốc.
Nói cô ta leo lên bằng năng lực của mình, thật sự quá khinh thường những người thức đêm tăng ca mỗi ngày chỉ gì cố gắng để đạt được thành tích tốt.
Hôm nay nghe thấy Trương Tình Tình bị Chu Đình Chi mắng một trận như vậy ít nhiều cũng cảm thấy hả dạ một chút.
Trương Tình Tình còn chưa kịp tìm Chu Đình Chi tính sổ, đã bị đuổi cổ ra khỏi công ty, đến cả chi nhánh còn không được nhận vào. Người phía sau cô ta cũng lần lượt bị gọi tên.
Đừng nói là tìm một người để cứu mình, bọn họ không hận chết cô ta đã là may mắn lắm rồi.
Mà lúc này Tần Thiên Lan sau khi đi dạo một vòng căn phòng nàng dâu, liền cùng Trợ lý đi xem phòng của mình.
Căn phòng quả nhiên được thiết kế theo đúng ý cô, đã thế còn nghe nói do Cố Thanh Trì đặc biệt vì cô chuẩn bị.
Nghe nói hắn ngay khi vừa về nước, liền vì cô chuẩn bị căn phòng này rồi, ban đầu chính là muốn làm một nơi cho anh em cô rảnh rỗi ghé qua. Cũng không ngờ rằng diễn biến lại thành ra như vậy.
Vốn trước đây cô cùng ai trai rất thường ghé nhà Cố Thanh Trì, nhưng hiện tại cô đã không còn là một cô nhóc, là là một thiếu nữ rồi, nên việc qua đêm trong nhà một người đàn ông khác đối với thanh danh cô không tốt.
Cho dù Tần Thanh Lan không chút nào để ý đến những chuyện này, nhưng Cố Thanh Trì vẫn là muốn tốt cho cô. Cho dù không phải gì tình cảm bạn bè của hắn cùng Tần Thiên Minh, thì hắn cũng sẽ làm vậy.
Cho dù giữa hai người không có gì, nhưng mà Cố Thanh Trì không muốn cô bị người khác nói lời không hay. Một câu cũng không cho phép.
Tần Thiên Lan lúc này đi đến bên cạnh giường, so với chiếc giường công chúa màu hồng bên kia, chiếc giường của cô màu chủ đạo là xanh dương cùng trắng, vừa trang nhã lại trưởng thành