“Này, có anh không liên quan, tôi hiện tại nghĩ chỉ cần một mình đi vào, anh vào theo sẽ không tốt…”
Cao Trạch Vũ nhìn cô muốn nói lại thôi, không có cưỡng cầu nói muốn cùng cô đi vào. Nghiêm Thư Hàm xuống xe, trộm từ phía cửa sau đi vào Nghiêm gia. Nghiêm Thư Hàm đi vào, một bạt tai liền nghênh đón mà đến. Không cần nghĩ liền biết, trừ bỏ mẹ cô sẽ không có người thứ hai. “Cô thế nhưng đi cướp vị hôn phu của em gái, thật mẹ nào con nấy! Tôi lúc trước thật đúng là xem thường cô.”
Trên mặt truyền đến cảm giác nóng rát, nhưng Nghiêm Thư Hàm lại bị một câu “Mẹ nào con nấy” không hiểu. “Mẹ của con không phải là người sao? Mẹ hà tất phải nói như vậy.”
Diệp Nhã Lan cười, ở một bên Nghiêm Dương Hi bắt lấy Diệp Nhã Lan, tay che miệng bà ta lại. Nghiêm Thư Tình nhìn ba đối xử với mẹ như vậy, ở một bên khẩn cầu ba buông mẹ cô ra. Diệp Nhã Lan mới không sợ Nghiêm Dương Hi, tránh thoát liền mở miệng, rơi vào đường cùng Nghiêm Dương Hi rống giận một tiếng: “Đủ rồi, còn ngại không đủ loạn sao?”, “Thư Hàm, ông nội ở thư phòng chờ con, con đi giải thích rõ ràng đừng khiến ông nội tức giận.”
Nghiêm Thư Hàm đáp ứng một tiếng rồi hướng thư phòng đi đến, vừa đi đến thư phòng, Nghiêm Thư Hàm liền thấy ông nội đang ngồi ở ghế trên, nhắm mắt không nói.
Nghiêm Thư Hàm hô một tiếng: “Ông nội.” Nghiêm Cùng Húc trợn mắt nhìn Nghiêm Thư Hàm, “Nếu sớm đã cùng Cao Trạch Vũ ở kết giao, vì sao còn không muốn thay gả?”
“Ông nội, ông hiểu lầm, không thể tin tưởng lời nói một chiều của truyền thông. Cháu cùng Cao Trạch Vũ thật sự mới chỉ quen biết, cũng không có cái gọi là kết giao.”
“Cho dù cháu hiện tại nói như vậy thì có ích lợi gì, kết cục đã định, cháu cũng không cần thoái thác. Việc hôn nhân này liền như vậy định rồi, ông sẽ gọi điện thoại cho Cao gia, xác định ngày.”
“Ông nội, ông không thể làm như vậy.”
Nghiêm Cùng Húc nhìn Nghiêm Thư Hàm, “Cháu cảm thấy hiện tại nói cự tuyệt còn kịp sao? Ông nội vẫn luôn cho rằng cháu là người hiểu lẽ đời, không nghĩ tới cháu thế nhưng hồ đồ, chẳng lẽ còn không rõ sao? Hiện tại ai mà không biết quan hệ hai người.”
Nghe thấy đáp án này Nghiêm Thư Hàm không khỏi cười khổ, “Đúng vậy! Chính mình thật ngốc, hiện tại cô có tư cách gì nói cự tuyệt, cho dù không nghĩ gả, Cao Nghiêm hai nhà cũng sẽ vì thế vận dụng một ít thủ đoạn. Ví dụ như, trước lúc kết hôn sẽ bị cấm túc.” Nghiêm Thư Hàm che dấu chua xót trong lòng, bất đắc dĩ trởvề phòng cô. Liền đúng như dự đoán, cửa bị khóa trái từ bên ngoài.