Vương Oanh thật sự vô cùng tuyệt vọng. Hiện tại, trong phòng chỉ còn lại mình với tên thủ lĩnh, bản thân cô thực lực cũng không cao, không phải đối thủ của hắn, làm sao có thể chạy thoát khỏi tay tên biến thái này. Ngày hôm nay, chẳng lẽ cô lại bị cưỡng hiếp sao?
Đang lúc tuyệt vọng nhất thì những gì diễn ra tiếp theo lại tựa như một bộ phim cổ tích mà cô là nàng công chúa bên trong đó. Một “ bạch mã hoàng tử” xuất hiện cứu cô khỏi tay của kẻ xấu, một pha “ anh hùng cứu mỹ nhân” hoàn hảo không chê vào đâu được. Vương Oanh cứ ngơ ngác ngồi đó, ánh mắt sững sờ nhìn về phía Long
“ Oanh, em không sao chứ?”
Xử lý xong tên thủ lĩnh, Long đi về phía Vương Oanh, thấy cô mắt mở lớn nhìn mình, bộ dạng ngơ ngơ ngác ngác. Long không khỏi buồn bực,chẳng lẽ hành động của mình dọa cho cô nàng sợ? không thể nào ah
Âm thanh của Long làm cho Vương Oanh tỉnh táo lại. Cô ngẩng đầu , nhìn khuôn mặt quen thuộc mà mình không bao giờ muốn gặp lại, cô không khỏi kinh ngạc vô cùng, lắp bắp kêu lên:
“ Anh… anh là Long công tử”
Cô thật sự không thể tin được, người cứu mình lại chính là Long, kẻ mà cô dù không ghét cay ghét đắng nhưng cũng không muốn gặp lại hắn
“ Chính là ta. Mà cô em cũng thật là, hôm đó đã đồng ý cùng ta ăn một bữa cơm. Vậy mà cuối cùng lại bỏ về” Long mang theo bộ dạng đáng thương nhìn Vương Oanh
Nhìn đối phương ánh mắt tràn đầy sự oán trách, giống như việc mình không lời mà đi là một việc trái với luân thường đạo lý khiến Vương Oanh không khỏi cảm thấy không có ý tứ
Đặc biệt , đối phương lại vừa cứu mình một mạng khiến cô hơi xấu hổ về âm mưu của mình hôm đó. Nghĩ vậy, cô dùng ánh mắt chân thành nhìn Long, âm thanh mang theo vẻ áy náy:
“ Chuyện này… Ta xin lỗi…Hôm đó ta có chút việc, mà Long công tử đang tu luyện nên không dám quấy rày. Mong Long thiếu bỏ qua cho”
Hôm nay, tại lúc cô tuyệt vọng nhất thì Long xuất hiện cứu cô khỏi địa ngục khiến Vương Oanh có cái nhìn khác về Long. Xem ra, đối phương cũng không phải xấu xa như mình nghĩ
“ Bỏ đi, ta không để ý mấy chuyện đó. Chỉ cần hôm nay cô cùng ta đi ăn một bữa cơm là được”
Long phất tay, bộ dạng hoàn toàn không để ý Vương Oanh bỏ rời mình hôm đó
Nói xong, hắn đi tới chỗ cô. Không để Vương Oanh phản ứng, hắn bế cô vào lòng
“ Anh … anh làm gì vậy?” Bị hành động lớn mật của Long dọa sợ, Vương Oanh khuôn mặt biến sắc, kinh hãi kêu lên
“ Yên nào. Cô đã trúng “ nhuyễn cân tán”, toàn thân mềm nhũn không thể di chuyển. Nếu vậy làm sao có thể một mình rời khỏi đây được. Để ta đưa cô đi”
Long một bộ chính nhân quân tử, bộ dạng hoàn toàn khiến người khác coi hành động này của hắn thật sự là trợ giúp Vương Oanh. Tât nhiên , ý nghĩ của hắn có vậy không thì chưa chắc
Vương Oanh biết rất rõ ràng, thằng này ý đồ hoàn toàn không cao cả như vậy, hắn đây là đang lợi dụng người ta gặp nguy mà ăn chút đậu hũ của mình.
Cô rất muốn phản bác, đẩy Long ra nhưng thân thể mềm nhũn, không sức lực lại khiến cô không thể làm được gì
Mở trừng mắt nhìn Long, mang theo một vẻ tức giận, thẹn thùng cùng cảnh báo, cô nói:
“ Anh mà sờ mó lung tung, ta sẽ không tha cho anh đâu… A… anh sờ đâu vậy?”
Bỗng nhiên, Vương Oanh biến sắc, dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn Long. Chỉ thấy, một tay Long đã đưa xuống bờ mông săn chắc của mình bắt đầu xoa nắn
“ Cảm xúc không tệ ah”
Long khẽ lẩm bẩm một tiếng, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng
“ Anh… anh…”
Nghe câu này, Vương Oanh thực sự tức nổ phổi, sự cảm kích trong lòng hoàn toàn biến mất. Ánh mắt thẳng trừng nhìn về phía Long như muốn đem hắn ăn tươi nuốt sống vậy.
“ Ha…ha. Không trêu cô nữa. Đi thôi, chúng ta còn cần phải giải cứu con tin đấy”
Nhìn Vương Oanh tức giận như vậy, Long cảm thấy cô rất đáng yêu đấy. Hắn cười lớn một tiếng rồi bế cô xuống dưới
***************
Long mặc dù không tinh thông hacker, thế nhưng hắn có Project – một trí tuệ nhân tạo cực kì tiên tiến.
Có sự giúp đỡ của Project, không mất nhiều thời gian, Long liền khôi phục lại hệ thống phòng thủ ngân hàng.
Ngay khi hệ thống mất, Thanh Mị dẫn theo cảnh sát từ bên ngoài đổ ập vào. Khi nhìn thấy xác của hai tên cướp nằm trên sàn cùng với tên thủ lĩnh bị trói gô đang quỳ dưới đất, mọi người không khỏi một phen giật mình
“ Yo. Bà xã. Năm tên cướp thì bốn tên đã chết rồi, còn lại hắn là tên thủ lĩnh là anh bắt sống. Có vẻ hắn có rất nhiều thông tin quan trọng đó”
Thấy Thanh Mị đi vào, Long xách tên thủ lĩnh như xách một con vịt đi tới chỗ cô, ném hắn về phía cô cười nói
Ra lệnh cho thuộc hạ mang đi con tin cùng với tên thủ lĩnh, Thanh Mị ánh mắt mang theo vẻ kính nể nhìn Long cười vui vẻ:
“ Hì. Quả nhiên giao việc này cho anh là đúng, hoàn toàn không cần phải lo lắng nhiệm vụ thất bại ah. Ông xã, thưởng cho anh”
Nói xong, cô kiễng chân hôn lên mặt Long
Thế nhưng, chưa kịp hôn thì Long đã khẽ cúi đầu, khiến môi hắn cùng một cô động vào nhau. Trong ánh mắt sững sờ của mọi người và vẻ khó coi của Vương Oanh, Long cậy miệng Thanh Mị, cùng với cô thực hiện một nụ hôn nồng cháy
Nhìn hai người thân mật như vậy, Vương Oanh khuôn mặt cực kì đặc sắc, mang theo một vẻ khó coi cùng tức giận,
“ Hừ.. Vừa mới sàm sỡ mình xong lập tức cùng cô gái khác thật mật. Đồ háo sắc, biến thái, đại sắc lang…”
Trong lòng nghiến răng nghiến lợi, lôi mười tám đời tổ tông Long ra chửi một lần, dùng những câu nói tồi tệ nhất để chửi Long. Chỉ là khi chửi xong, không biết tại sao, nhìn hai người hôn nhau như vậy, trong lòng cô xuất hiện một sự chua xót cùng ghen tuông
Lắc đầu xua đi những ý nghĩ quái dị trong đầu. Cô mới không tin mình thích Long đấy. Mặc dù hắn cứu cô khiến cô cảm kích, có cái nhìn tốt hơn về đối phương, nhưng điều này không khiến cô thích hắn. Đặc biệt là khi Long cùng Thanh Mị thân mật càng khiến cô phủ nhận cảm giác này của mình. Thế nhưng, thật là như vậy sao?
“ Mẹ nó! Thằng này phải chết… thằng này phải chết. Dám cướp gái của bố… Mày đừng hòng sống yên ổn”
Quách Bất Bại ánh mắt âm trầm cực kì nhìn Long, hận không thể một đao đánh chết tên này. Nữ nhân hắn thích vậy mà cùng kẻ khác hôn môi, không những thế còn là chính cô ta chủ động, Quách Bất Bại không tức mới là lạ
Rất lâu sau, Long cùng Thanh Mị mới tách ra, một tia cam lộ kéo dài từ miệng hai người.
“ Ông xã. Anh xấu lắm. Ở trước mặt mọi người trêu trọc em”
Thanh Mị ôm lấy Long, ánh mắt mở trừng nhìn hắn, oán trách.
Nhìn Nguyễn Thanh Mị bộ dạng hoàn toàn như cô gái đang làm nũng bạn trai. Đám cảnh sát, mắt mở thật lớn, cằm rớt xuống đất, trong mắt tràn đầy vẻ khó thể tin nổi .
Đây là vị thủ trưởng mặt lạnh như tiền mà thường ngày mình vẫn gặp mặt sao? Không thể nào? Chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc đằng tây
Về phía Long, hắn cũng không để ý ánh mắt quái dị của mọi người, ôm lấy eo Nguyễn Thanh Mị, hắn cười dâm , nói nhỏ vào tai cô:
“ Hắc. Bà xã, nếu muốn thưởng thì phải thưởng lớn ah, chỉ một cái hôn không đủ đâu. Đêm nay …”
Càng nghe, khuôn mặt Nguyễn Thanh Mị càng đỏ lên, bộ dạng thẹn thùng vô cùng. Cô vội vàng đẩy Long ra, khẽ gắt:
“ Chán ghét. Anh quả thật đúng là đại sắc lang mà”
Nói xong, không để Long nói tiếp, cô xách tên thủ lĩnh lên rồi chạy đi
Thấy Nguyễn Thanh Mị đã rời đi, Long lắc đầu, trong mắt lóe lên một tia hưng phấn cùng chờ mong. Hắn rất mong đợi đến tối nay ah
Đi về phía Vương Oanh, thấy cô dùng ánh mắt như nhìn một người xa lạ, không chút cảm tình nhìn mình,
“ Ấy. Người đẹp. Ai chọc em vậy? Nói cho ta biết, ta đảm bảo đánh hắn”
Long tỏ vẻ bất bình, vỗ ngực đảm bảo. Một bộ thực sự sẽ đánh cái thằng làm Vương Oanh tức giận
“ Không phải việc của Long công tử. Xin lỗi, hôm nay ta hơn mệt nên không thể cùng Long công tử đi ăn cơm được. Ta xin cáo từ trước”
Vương Oanh lạnh lùng nói một câu, sau đó không để Long phản ứng, cô vội vàng rời đi. Dù cô không ghét Long như trước, nhưng giờ cô cũng không muốn gặp lại hắn nữa. Không vì gì khác , chỉ vì cô đang né tránh cảm xúc của mình mà thôi
Nhìn Vương Oanh rời đi, Long cũng không ngăn cản. Hắn cùng Thanh Mị thân mật là do hắn cố tình tạo ra. Hắn muốn xem, khi thấy cảnh như vậy Vương Oanh sẽ làm gì
Thấy đối phương tức giận rời đi, Long khẽ nở nụ cười hài lòng. Chỉ cần Vương Oanh giận là được rồi. Bởi vì điều này chứng tỏ, cô nàng có cảm xúc với mình, nếu không cũng sẽ không có thái độ như vậy
Hiện tại, nếu như hắn cố gắng níu kéo đối phương, cũng chỉ khiến đối phương phản cảm mà thôi. Cơ mà, hắn tin tưởng sẽ tán đổ Vương Oanh, đơn giản vì hắn còn một vũ khí bí mật nữa
****************
Tại bên trong một căn nhà nhỏ ở một hẻm tối ít người qua lại, một hắc y nhân trên mặt toát lên vẻ âm trầm cùng tức giận ngồi đó, bên cạnh hắn là có gần mười tên im lặng nhìn nhau, không ai nói với ai câu gì
“ Đại ca. Nhật Tùng đã bị bắt. Giờ chúng ta phải làm sao?”
“ Kế hoạch vẫn diễn ra như thường. Các ngươi chuẩn bị sẵn anh em. Vào đêm hội KingAzir ngày mai chúng ta liền hành động” Hắc y nhân trầm giọng, sau đó cắn răng. Mặc dù hắn biết kế hoạch lần này rất có khả năng bị bại lộ, thế nhưng thời gian không cho phép trì hoãn nữa
****************
“ Ah.. Thằng khốn kiếp Long… Mối thù này ta quyết phải báo”
Trong bệnh viện, Vũ Văn Hải nhìn toàn thân quấn băng , ánh mắt lóe lên lửa giận cùng sát khí thấu xương nhìn hình ảnh Long đạt được Thiên Vị trên tivi
Là người thừa kế Vũ gia, một trong tứ đại gia tộc của thành phố, Vũ Văn Hải đã bao giờ bị người ta đánh, đã bao giờ trở thành trò cười cho thiên hạ. Hắn hận, hắn muốn Long phải trả giá vì những gì Long đã gây ra cho mình
“ Lão Phúc. Phái người đi tìm giết một kẻ tên là Nguyễn Tuấn Long. Không, đổi lại, phái người bắt cóc một cô gái tên là Lạc Tuyết, sau đó hiếp xong giết cô ta”
Ở trên giường, Vũ Văn Hải dùng ánh mắt oán độc, âm thanh mang theo lửa giận vô biên nói về phía quản gia của mình.
“ Long, tao sẽ cho mày nhìn con người yêu mày bị kẻ khác cưỡng hiếp. Ha…ha, còn Lạc Tuyết cũng đừng trách ta. Ai bảo cô đi yêu thằng đó, từ chối ta ah”