Hoàng Thái Tử Kiboro cùng với hai Đại Cao Thủ khác và những quân sĩ dưới trướng đều đồng loạt phóng nhanh ra khỏi cung điện rồi cấp tốc di chuyển tới nơi phát ra khí tức giao động. Những chiến nhân khác thấy vậy cũng không chần trừ mà di chuyển theo, cả Vera cũng tò mò mà phóng nhanh đi muốn quan sát xem liệu có phải mẹ mình trong đó không.
“Vera tớ chuẩn bị kích hoạt thiết bị cơ động để có thể chở được nhiều người đi tới nơi đó, cậu có muốn đi cùng không?”
Nghe thấy tiếng Kivat vọng tới Vera quay đầu lại nhìn thì trông thấy cậu ta vừa kích hoạt một chiếc xe cơ động khá to lớn có thể chở được vài chục người bên trên. Lúc này những công tử và tiểu thư cùng với các thiên tài đều đã lên chiếc xe để chuẩn bị tới nơi đó quan chiến, Amity cũng đã có mặt trên chiếc xe.
“Cảm ơn cậu nhưng tớ muốn tới nơi đó càng nhanh càng tốt mà chiếc xe đó quá chậm so với tuyệt kỹ thân pháp của tớ!”
Nói rồi thân ảnh Vera hóa thành luồng hắc quang bắn nhanh ra khỏi hành lang cung điện. Chỉ trong cái chớp mắt mà mọi người đã không thấy thân hình Vera đâu ai nấy đều cảm thán về tốc độ của em. Kivat thấy vậy thì thở dài lắc lắc đầu còn Amity thì đi tới gần cậu ta rồi quát;
“Cậu ngây ra đó làm gì còn không mau cho xe chạy! Cần gì phải đợi thêm lũ yếu kém kia lên xe nữa chứ? Với cái thực lực rẻ rách của bọn chúng thì sợ chưa kịp đến nơi đã bị khí tức ép cho nát người rồi.”
Kivat quay đầu lại thì thấy hầu hết các thiên tài đều đã có mặt trên chiếc xe, chỉ còn một vài công tử và tiểu thư đang rục rịch lên xe bộ dáng như đi chơi vậy, họ không biết rằng với cái thực lực miễn cưỡng trở thành chiến nhân của họ thì đi là rất nguy hiểm. Nhưng Kivat không thể bỏ lại những kẻ này mà đi được, cậu là Hoàng Tôn của Hoàng thất chứ không phải những gia tộc bình thường nên phải vì mọi người mà hành động.
Một phút sau chiếc xe mới khởi động và di chuyển, Kivat lúc này đã hiểu tại sao Vera không chịu lên xe cùng họ, đơn giản là vì quá tốn thời gian của cô ấy. Hiện tại nơi này chỉ còn một vài người có thực lực yếu kém và binh lính Hoàng gia bình thường là còn đang có mặt ở đây, số còn lại đều đã cấp tốc đi tới nơi phát ra hai luồng khí tức cường đại!
Luồng hắc quang phóng ra tới một nơi vắng vẻ thì lộ ra một thân ảnh giáp bạc, dưới chân cưỡi một chiếc ván bay lướt nhanh tới hướng xảy ra trận chiến. Trên đường đi Vera có mơ hồ cảm nhận được rất nhiều luồng độn quang phát ra khí tức mạnh mẽ cũng đang từ khắp nơi phóng nhanh tới hướng giống mình.
Các Cao Thủ thậm chí là Đại Cao Thủ đều không khỏi bất ngờ kinh ngạc rồi cấp tốc di chuyển tới nơi xảy ra trận chiến để hóng hớt. Bán kính khoảng 50km xung quanh trận chiến đều có vô số chiến nhân không ngừng nghỉ mà chạy tới quan sát. Đối với họ đây là những tồn tại đỉnh cao nhất va chạm với nhau, chỉ cần quan sát được chút ít cũng sẽ thu được lợi ích không nhỏ.
Cơ hồ trong thành phố trên các sân thượng của những tòa nhà đều có rất nhiều chiến nhân lướt qua nhảy tanh tách như châu chấu. Vera lúc này tới gần hơn với nơi xảy ra trận chiến mới cảm nhận rõ được hai luồng khí tức đó, thứ làm em ngạc nhiên là không có khí tức của mẹ ở trong đó.
Một luồng khí tức cường đại mà nóng cháy thanh thế kinh người khả năng cao chính là của Quốc Vương Kiraja, một luồng khí tức khác cũng không hề kém cạnh uy thế thanh cao đang đối chọi gay gắt với luồng uy áp nóng cháy!
Trên một tòa nhà cao chót vót có gần mười thân ảnh đang đứng tại đây, đứng giữa chính là Hoàng Thái Tử Kiboro. Những người này đang ngẩng đầu lên trên không trung chăm chú quan sát hai thân ảnh trên cao, Kiboro nhíu mày lên tiếng;
“Nơi đây là tổng bộ kho lưu trữ sổ sách của đất nước, tại sao lại có một chiến nhân cường đại xuất hiện ở nơi hoang vu hẻo lánh này rồi chiến đấu với bố ta chứ?”
Một người ở bên cạnh cũng tiếp lời; “Khí tức của kẻ đó rất lạ, không khớp với bất kì một Thách Đấu nào tại những Quốc gia xung quanh đây cả, khả năng cao chính là một kẻ từ nơi xa tới!”
Một lão già thân mặc đồ sĩ quan nói; “Đến giờ vẫn chưa nhận được bất kì một mệnh lệnh nào từ ngài Quốc Vương yêu cầu sử dụng vũ khí laze cả, vậy nên chắc hẳn mọi chuyện vẫn trong tầm kiểm soát của ngài ấy!”
Một tên cười cười đáp lời; “Ngài Quốc Vương là ai cơ chứ, trong số những Thách Đấu cường đại thì thực lực ngài ấy cũng nằm tại nửa trên, sao một tên không rõ thân phận từ nơi khác tới có thể so sánh được với cơ chứ. Chắc chắn chả mấy chốc ngài ấy sẽ đánh đuổi được tên đó rời đi thôi!”
Khi các Đại Cao Thủ đang bàn luận về trận chiến trên không trung thì hai thân ảnh trên không vẫn đang không ngừng giao chiến. Những quả cầu lửa liên tục bắn tới thân ảnh một kẻ toàn thân được bọc kín giáp đen, chỉ thấy gã đó xoay cây trường thương trong tay dễ dàng đánh tan hết những cầu lửa!
Vèo! Thân ảnh kẻ thần bí hóa thành tia sáng bắn dích dắc trên cao sau đó phóng nhanh tới phía trên Quốc Vương rồi bắn ra những tia đạn ánh sáng xuống phía ông. Cầm chắc thiết côn trong tay Quốc Vương vừa bay lên vừa đánh tan những đòn công kích này, khi đã gần tiếp cận được kẻ kia thì vụt mạnh côn lên chém ra một lưỡi đao lửa siêu dài!
Đầu mũi thương kẻ thần bí phát ra quang mang rực rỡ sau đó hắn chỉ đâm mạnh về phía trước liền tạo ra một luồng công kích ánh sáng va chạm trực diện với lưỡi đao lửa. Tiếng oanh tạc inh tai nhức óc vang lên, hai người bị sóng xung kích đẩy lùi ra xa mới dừng lại, nhìn qua thì cả hai người vẫn chưa hề có một vết thương nào.
“Không hổ danh là vua của một nước đúng là có chút đảm lượng, đã vậy thì để ta cho ông chứng kiến sức mạnh thật sự!”
Nói rồi gã đó tích tụ năng lượng xuống cây trường thương rồi vung lên vẽ ra trước mặt vài đường. Thấy vậy Quốc Vương Kiraja biết tên kia chuẩn bị thi triển ra một tuyệt kỹ mạnh mẽ nên ông cũng không hề chậm mà xoay tròn cây côn liên tục tạo ra một vòng lửa.
Một tiếng hót thánh thót vang lên, chỉ thấy tên thần bí vẽ ra được một con cự điểu màu hoàng kim vô cùng rực rỡ.
“Hoàng Thiên Điểu Tức!”
Tức thì con cự điểu hót lên một tiếng sau đó vỗ mạnh đôi cánh sáng rực rỡ bay nhanh tới phía Quốc Vương. Trong vòng lửa dần hiện ra một sinh vật toàn thân bốc lửa vô cùng to lớn, Quốc Vương chỉ cây thiết côn tới phía cự điểu rồi quát lớn;
“Phần Long Diễm!”
Từ trong vòng lửa chui ra một con cự long toàn thân rực lửa, há miệng gầm lên tạo ra sóng lửa nóng cháy sau đó rồng lửa bay nhanh tới phía trước quấn lấy cự điểu rồi điên cuồng cắn xé. Tiếng hót thanh minh vang lên cự điểu vỗ mạnh đôi cánh thoát ra khỏi cự long sau đó theo pháp quyết thúc dục của kẻ thần bí mà phóng mạnh tới đâm trực diện vào đối phương.
Đoàng! Thân ảnh cự điểu chẻ đôi cự long sau khi đi được gần hết thân thể cự long thì cũng hết chịu được mà bạo nổ. Luồng năng lượng vàng và đỏ bay tán loạn khắp nơi, không gian ba động không ngừng, năng lượng thiên địa thiếu hụt gây chấn động không ít.
Ngay cả những Đại Cao Thủ đang quan chiến từ xa phía dưới cũng bị luồng sóng xung kích đẩy lùi ra xa, còn những Cao Thủ thì bị thổi bay ngược ra sau không ít khá là chật vật. Bấy giờ họ mới biết chiến đấu cấp bậc này cỡ như họ rất khó có thể tiếp cận được, không hổ là những tồn tại đỉnh cao nhất chiến đấu với nhau.
Những chiến nhân yếu hơn hay những kẻ có điều kiện cao thì đều quan chiến từ rất xa, họ chỉ có thể trông thấy những tia sáng phát ra rồi đan vào nhau ở trên cao phía xa chứ không hề nhìn thấy thân ảnh của kẻ trên đó. Rất nhiều flycam được điều khiển tới nơi gần trận chiến để có thể thu hình nhưng còn chưa đến gần đã bị những luồng sóng xung kích lan tỏa ra đánh tan!
Vera đang đứng trên chiếc ván bay lơ lửng trên không cách nơi xảy ra trận chiến khoảng 1km. Vừa rồi em cũng bị sóng xung kích thổi bay những đã bay trở lại, ở khoảng cách này Vera có thể miễn cưỡng nhìn thấy hai thân ảnh tỏa ra uy áp kinh khủng đang chiến đấu với nhau. Bản thân em không biết kẻ đang đánh với Quốc Vương là ai nhưng chắc chắn không phải mẹ mình, khí tức của mẹ em có thể cảm nhận rất rõ.
Không hiểu sao từ khi trông thấy thân ảnh kẻ thần bí đang giao chiến với Quốc Vương ở trên cao kia thì sâu trong thâm tâm Vera cảm thấy bất an không thôi!