Nguyên Sơ công tử bị thương rồi, hãy để cho lang y chữa trị thương thế trên người.
- Vết thương Nguyên Sơ không đáng ngại, Uyên Ninh ở bên trong nguy hiểm hơn.
Tại hạ sẽ ở ngoài chờ cho đến khi em ấy điều trị xong.
Người chỉ huy rũ mắt nhìn Nguyên Sơ, khắp người y phục chằng chịt vết đao kiếm xẻ nhỏ lấm tấm màu đỏ thẫm, trên cẳng tay có một đường kiếm xẻ xuống máu đang nhỏ giọt chảy.
Trên mặt có vài vết cắt, có cục u vừa đỏ vừa tím sưng lên, mu bàn tay trầy xước máu do trận giao đấu vừa rồi.
Nhìn cảnh cứu người ra khỏi tay những tên sừng sỏ kia, ông có lòng khâm phục chàng trai trẻ này, nếu không có cậu giúp thì sẽ không thể suôn sẻ như vậy được.
So với vết thương trên người thiếu nữ bên trong, thương thế chàng trai này cũng không khá khẩm hơn là bao.
Người trẻ tuổi đúng thật cứng đầu.
Ông gọi lang y đến chữa trị cho Nguyên Sơ, người đi đến chính là Nguyễn Lộ.
Lang y Nguyễn Lộ mang hộp thuốc, băng gạc đến xem vết thương cho Nguyên Sơ.
Trải qua một cảnh vừa rồi, ông vẫn chưa thôi bàng hoàng sững sờ, vẫn không thể tin được mình sẽ thoát khỏi tay của những kẻ kia.
Những tên cao lớn áp giải ông đi giữa quán trọ, chúng điểm huyệt làm ông không nói được, như là nằm trong hộp kín bốn góc không thể ho he, hay biết bên ngoài đang có những gì.
Vừa đi ra căn phòng không xa nghe thấy tiếng lính canh gọi lại ngỡ là được cứu rồi, nhưng không.
Những tên giám sát xung quanh như lập ma trận, đưa ông đi càng xa tách biệt với bên ngoài.
Giữa lúc căng thẳng đó, một cô nương cất lớn giọng gọi tìm ông, ông biết mình đã bị lộ rồi.
Ngay lập tức đám người tách ra đi ngược vào trong quán, lúc đó ông đã đi đến cuối dãy nhà tầng một rồi.
Xuất hiện lính canh tập trung khắp lối ra vào thấy toán người đáng nghi thì bao vây ngăn lại, hai bên nhanh chóng lao vào trận đấu, lang y thì bị hai tên bắt mang đi.
Có tốp người bất thình lình từ đâu xông ra cứu ông trước khi chúng muốn thủ tiêu khi mọi việc bất thành...
Chứng kiến một màn giao đấu ác liệt giữa quân đội triều đình và những kẻ thủ ác trong bóng tối, Nguyễn Lộ trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi.
Được giải huyệt đạo ngay sau đó, ông đã nói luôn:
- Chúng vẫn còn, chúng đã đi lên trên tìm cô nương gọi tên ta.
Chúng tìm cô nương gọi tên ta muốn giết người diệt khẩu!
Một chàng trai ở đó đã ngay lập tức đi vòng lại lên trên cùng với những người lính canh còn lại.
Đó chính là Nguyên Sơ, anh đã phát hiện ra điều bất thường khi quan sát xung quanh các lang y, nên đã nói điều này với người chỉ huy của quân lính làm những lính canh giữ bảo vệ các lang y thế này.
Những tên sát thủ đã bị bắt, khi biết không thể chống trả được thì đã tự sát hàng loạt, không còn một tên nào sống sót.
Đi lên tầng trên quân lính đã phát hiện ra ngay những kẻ đồng lõa, 5 tên đang xúm vào một góc, chúng đã tìm thấy cô nương kia rồi.
Nguyên Sơ ngồi im để lang y băng thuốc khử trùng vết thương cho mình.
Vết thương hở có đồ khử trùng vào đau xót tận sâu bên trong, với anh những thứ này đã quá quen thuộc rồi.
Lúc đứng canh cùng quân lính, anh đã có nghe họ nói có một cô nương gọi tìm lang y Nguyễn Lộ thì đã ngờ ngợ ra mục đích của chúng, vì thế đã có chuẩn bị thuận lợi cứu được ông.
Khi nghe lang y nói những kẻ kia muốn tìm người giết người diệt khẩu, trong lòng Nguyên Sơ bộn rộn lên bao cảm giác bất an khó tả, ngay lập tức đã chạy đi tìm người ngay.
Chạy dọc hành lang lên đầu dãy chàng đã nghe thấy tiếng người con gái đó cầu cứu người xung quanh.
Không thể tin được vào tai mình, đó là giọng của Uyên Ninh! Tại sao em ấy lại ở nơi này!?
Đúng là Uyên Ninh rồi, xung quanh 5 tên đang bao vây lấy chuẩn bị xuống tay với em.
Một vài quân lính đã ở dưới tầng một và ở trên tầng hai chuẩn bị kế hoạch cứu Uyên Ninh và sơ tán người trong quán trọ hai tầng trên dưới, ẩn nấp chung quanh để hai tên đứng canh ở ngoài không nhìn thấy.
Những tên này không dễ đối phó, nên làm gì bây giờ đây.
Nguyên Sơ ra dấu hiệu với những quân lính xung quanh, anh chàng sẽ một mình đi xuống dưới đánh lạc hướng hai tên đằng trước, những người ở sau sẽ tấn công từ xa người đang chuẩn bị hạ thủ kia, ánh mắt anh nhìn xuống Uyên Ninh đầy trấn an, lẫn cảm giác lo sợ trong đó.
Tập trung mọi sự tập trung, phòng bị bước xuống dưới bậc thang, anh ung dung từ từ như đang dạo chơi, nhưng trong lòng nảy lên bao kế sách đối phó.
Đi đến trước mặt hai tên sát thủ, Nguyên Sơ va vào một tên làm mắc tay áo của mình vào thắt lưng của hắn.
Các quân lính canh chừng gần đó theo dõi mà cũng giật mình.
Theo một cách thần kỳ nào đó do thói quen hay do chính năng lực, mà tay áo kia đã mắc sâu qua thắt lưng rũ xuống dưới, tạo ra thế tay tấn công một cách thuận lợi tên sát thủ.
Hắn giật mình nhìn bản thân trong chốc lát lơ là đã bị kẻ trước mặt nắm thóp, chuyện này là không thể nào.
Chưa kịp phản kháng đã ăn trọn cú đấm mạnh nhanh gọn của Nguyên Sơ vào giữa ngực rồi bị điểm huyệt đạo.
Tên bên cạnh phát giác ra hành động đó, đang định tấn công anh chàng bằng châm độc đoản đao hòng đánh nhanh diệt gọn.
Từ xa, các quân lính cũng bắn tên tới hắn, cuộc đấu tiễn diễn ra, vốn đã có chuẩn bị tên bắn nhỏ, nhẹ trong không trung không phát ra tiếng động, cùng với sự hợp sức từ Nguyên Sơ thì hắn rất nhanh bị dồn vào thế yếu.
Chưa kịp thông báo cho đồng bọn thì đã bị hạ nhanh chóng, tất cả chỉ diễn ra vỏn vẹn trong khoảnh khắc, không hề thu hút được sự chú ý của ba tên kia.
Nếu có quần chúng xem phim ngay lúc này cũng phải cảm thán sự phối hợp nhịp nhàng ăn ý và sự gan dạ, nhanh nhạy của Nguyên Sơ.
Nếu xem bằng mắt sợ cũng không theo dõi kịp thời, chú ý lắm cũng chỉ nghe thấy tiếng xoay người và phi tiêu thôi.
Uyên Ninh trong lúc hoảng loạn nhìn thấy Nguyên Sơ ở tầng trên thì bình tâm lại rất nhanh, nhưng trong lòng cũng lo sợ rất nhiều.
Trong khoảnh khắc người bên ngoài đang giao đấu, nàng thu hút sự chú ý từ 3 tên kia.
Tin tưởng Nguyên Sơ và lính canh nắm được thế cục nhưng cũng lo sợ những tên này phát giác ra đằng sau, nàng lên tiếng kéo dài thời gian...
Nguyên Sơ nghe thấy tiếng nàng, ngay lập tức giơ tay đến cổ tên kia bấm thẳng vào huyệt đạo.
Cùng lúc đó tên đã b ắn ra khỏi cung cắm thẳng vào mạch đạo trên cánh tay cầm kim châm kia khiến hắn không thể nhúc nhích được.
Một màn kết hợp cứu người hoàn hảo ngay phút chót, cả hai đều ra tay làm ngừng ngay tại thời điểm cây kim ở trước cổ Uyên Ninh.
Nguyên Sơ ngồi trị thương mà ăn năn trong lòng.
Anh đã bàng hoàng và sợ hãi khi thấy Uyên Ninh trong bao vây của địch, là do bản thân đã sơ suất không để ý đến vị trí của em.
Do chưa đủ năng lực đã khiến em bị đánh trúng thành ra như vậy, không thể bảo vệ Uyên Ninh chu toàn đến tận cuối.
Không biết hiện giờ em ra sao, ngất đi như vậy không biết cơ thể có bị tổn thương nặng ở đâu không.
Trời đang trong những ngày rét lạnh, hôm qua vừa ngã hồ băng chưa khỏi, nay lại bị đánh đến rỉ máu, cơ thể yếu ớt đó làm sao chịu được cú sốc này đây.
Trần phu nhân đã tin tưởng giao Uyên Ninh cho mình mà để em ra nông nỗi này, cả nhà em biết được sẽ ra sao!
Nguyên Sơ ngồi ghế mắt nhìn ra xa, trong lòng cầu mong Uyên Ninh sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm đến thân thể và tính mạng..
Danh Sách Chương: