Dilys đứng bên cạnh thấy hồi im lặng của Mavis liền không khỏi thắc mắc, là nhiệm vụ như thế nào mới có thể khiến Bướm Đêm quanh năm vô cảm không để mắt đến thứ gì nhà chúng ta có hứng thú đến mức này?
Roy ở bên cạnh nhìn thấy ánh mắt của bà chị này đang giống như muốn hóng hớt xem xem nhiệm vụ mới của chị Mavis thì liền tiến tới, nhăn mày nhăn mặt như con khỉ đột nói.
"Ở đây đã hết việc của bà chị, bà chị có thể đi rồi đấy."
"Ơ ơ không không, chị muốn ở lại cơ huhu.."
Cậu thiếu niên nhăn mặt nhăn mày nhìn bà chị trước mặt mình bằng ánh mắt khinh bỉ, cái gì mà huhu với haha ở đây?
"Không có huhu gì cả, mau đi ra để chị ấy còn chuẩn bị làm nhiệm vụ. Xùy xùy."
"Không.. Không.. Không.. Chị muốn ở đây cùng với Mavis yêu quý cơ, Mavis à, Mavis ơi.."
Roy vừa nói vừa đẩy Dilys ra ngoài khiến cho cô ta vừa mở miệng năn nỉ ỉ ôi rồi vừa nói vừa nhất quyết muốn bám rễ ở đây với Mavis. Tuy nhiên, Lửa Thiêu mạnh mẽ của The Run cũng sẽ có ngày bị đuổi đi như đuổi cẩu. Roy đã thành công đá đít cô ta khỏi căn phòng.
Xong xuôi, Roy liền quay lại nhìn bộ dạng Mavis đang im lặng trầm tư nhìn vào tờ tài liệu. Cậu ta tiến lại gần chỗ của cô rồi hỏi. Đọc 𝐭𝒓u𝑦ện 𝐭ại _ 𝐭𝒓um𝐭𝒓u𝑦 en.VN _
"Chị.. có phải là.."
"Ừm."
Đáp lại câu nói lấp lửng không thành lời của Roy là câu trả lời ngắn gọn của Mavis. Chỉ thấy rằng Roy trong lòng thở dài một cái, điều này cuối cùng cũng đã tới, chị ấy cũng đã quay lại thời điểm này rồi, cũng nên để chị ấy đánh cược một lần thử xem sao. Nhưng liệu người kia sẽ không làm tổn thương chị ấy như lúc đó nữa chứ? Nếu hắn dám lần nữa thương tổn tới chị ấy, cậu sẽ xé xác hắn ra làm trăm mảnh. Ánh mắt Roy đột nhiên nổi lên sát khí, đủ để hiểu rằng cậu yêu quý người chị gái không cùng huyết thống này đến như thế nào.
Mavis ở bên cạnh từ từ mở phong thư tài liệu ra, bên trong có hai tờ giấy màu trắng và một bức ảnh. Cô cầm bức ảnh lên, trong đó là hình ảnh của người đàn ông trung niên, trên tay ôm một bọc khăn màu xanh dương đang hướng vào bên trong cổng đi vào. Ánh mắt của cô hơi lạnh lẽo nhìn vào bức ảnh đang cầm trên tay, tiếp theo đó cô lại cầm hai tờ giấy kia lên để xem.
Tờ giấy đầu tiên có ghi rằng:
"Người đàn ông có tuyết trên đầu với đôi mắt hổ phách cùng thân phận của sói xám.
Người đàn ông trung niên đứng dưới một người và có tuổi đời ngắn ngủi nhưng năng lực mạnh mẽ.
Đứa trẻ quan trọng đã rơi vào tay của hắn, chắc chắn sẽ lớn lên nhanh chóng.
Đứa trẻ đó, có linh cảm rằng rất nguy hiểm."
Đọc xong nội dung được ghi trên tờ giấy xong, Mavis đã hiểu được rằng nhiệm vụ của cô đang bắt đầu là gì. Sang đến tờ giấy tiếp theo, trong khoảnh khắc vừa nhìn thấy nó, ánh mắt của Mavis dao động mạnh mẽ cùng theo đó là thái độ dao động của Roy cũng bộc lộ ra.
Trên tờ giấy cuối cùng là một tờ hồ sơ mỏng manh của một người đàn ông. Bức ảnh của hắn bị mờ nhòe đi do chụp vội, hai người không thể nhìn được dung mạo của hắn trong ảnh do bị bóng đêm che mất đôi mắt và bức ảnh đó chỉ là chụp được góc nghiêng. Nhưng thứ rõ ràng nhất đập vào mắt của hai người chính là con bướm màu đỏ như máu ở khóe mắt trái của hắn và nụ cười quỷ dị dài đến mang tai.
Xem đến đây, ánh mắt cô đục ngầu nổi lên sát tâm đọc tiếp tục nội dung phía dưới của hồ sơ.
"Người đàn ông với biệt danh khét tiếng.
Hắn tìm kiếm con bướm nhỏ của mình rất lâu, nhưng vẫn chưa tìm thấy được.
Hành động tiếp theo của hắn là gì? Không kẻ nào biết, càng không thể dính vào.
The Run chỉ thuần phục thú hoang, không thuần phục thú điên.
Cảnh giác, Bướm Đêm."
Nội dung phía dưới cũng theo đó mà hết. Mavis hơi nheo mắt lạnh lẽo nhìn vào khoảng không vô định, kẻ này là kẻ suốt đời cô không thể quên được. Hắn ta là kẻ điên nhất trước giờ trong đời cô gặp phải. Bây giờ có cơ hội bắt đầu lại lần nữa, cô nhất định phải gặp được người cô muốn gặp và tránh người cô muốn tránh. Không thể để bi kịch lặp lại. Nhiệm vụ dài hạn này đã diễn ra đúng với dự đoán của cô, là bước ngoặt trong cuộc đời cô, là thứ sẽ đưa cô gặp được người đó. Mavis trong lòng phức tạp suy nghĩ, cũng đã đến lúc thử xem ván cược của cô có xứng đáng hay không.
Cô đứng dậy, bước từng bước nhẹ nhàng đi ra bên ngoài căn phòng mà không nói lời nào với Roy. Chỉ là cậu cũng quá quen với tính cách độc lập này của cô rồi, nhưng vì sao trớ trêu thay Mistress lần nữa lại khiến chị ấy phải dao động mạnh mẽ chỉ vì một tấm ảnh? Không sao, kẻ này sớm thôi sẽ không thể ám ảnh người chị cậu ta yêu quý nữa, bởi vì cậu sẽ bảo vệ chị ấy. Trong lòng Roy không ngừng tự nhủ. Bước chân cũng hướng về phía bóng dáng của Mavis mà đi theo. Căn phòng lúc đó trở về vẻ im lặng yên tĩnh vốn có rợn người như ban đầu, chỉ thấy rằng bóng đen nào đó trong góc phòng bốc hơi ngay khoảnh khắc hai người rời đi và không để lại động tĩnh gì.