“Hừ! Hai con yêu nữ này công lực mạnh quá! E rằng không thua kém gì các âm thần dưới địa phủ đâu! Nếu không phải ta có thân xác Thiên Quỷ và thanh Hóa Huyết thần đao này thì thua chắc rồi, chi bằng cứ phát động Thiên Hỏa đại trận kéo dài thời gian, đợi khi tông chủ luyện đơn xong sẽ ra xử trí chúng vậy!”
Lam Thần lách người trốn vào hư không, 2 con yêu nữ không ngăn cản thân xác Thiên Quỷ chạy trốn được, bèn lời qua tiếng lại bàn bạc đối sách.
“Thật không ngờ lại có nhân vật cao thủ trấn thủ ở đây, không biết bên trong còn cao thủ nào khác không? Hay là tỉ muội ta làm theo lời dặn của nương nương cầm lệnh bài đi Không Động tìm họ giúp đỡ, nhưng không biết chúng có nghe lệnh ta không nữa?”
“Nương nương đã dặn chưa đến bước đường cùng không được tìm đến Không Động mà, hơn nữa mấy món pháp bảo nương nương ban cho đâu có thua kém Hóa Huyết thần đao của con Thiên Quỷ kia, chúng ta cứ phá trận pháp xông vào tiên phủ thôi!”
Tuy tiên phủ có đến mười vạn tám ngàn trận pháp cấm chế lợi hại nhưng Chu Thanh mới chỉ bày cho Lam Thần biết cách phát động Thiên Hỏa đại trận. Uỳnh! Xung quanh xuất hiện 8 cây cột Thiên Hỏa sắp theo phương vị bát quái vây lấy 2 yêu nữ vào giữ, trên mỗi cây cột có 49 con hỏa long nhe nanh múa vuốt dữ tợn, nhiệt độ trong trận tăng lên nhanh chóng đủ nung chảy mọi thứ. Thiên Hỏa đại trận này cực kì lợi hại, bị nhốt vào dù là thần tiên cũng bị cháy một lớp da mới mong thoát ra được, lần trước Chu Thanh vừa trải qua trận đại chiến sức cùng lực kiệt, lại vừa mới có được tiên phủ chưa vận dụng thành thạo trận pháp nên mới để đám người Hiên Viên pháp vương trốn thoát, đổi lại bây giờ thì đừng hòng, vì thế Lam Thần yên tâm theo dõi, còn buông lời dọa nạt: “Hai con tiện tì, ngoan ngoãn khai báo lai lịch và giơ tay chịu trói đi! Hí hí! Chống cự là ta phát động toàn bộ uy lực của đại trận đốt các ngươi thành tro đó!”
“Muội muội, tên này láo lếu quá! Muội chống đỡ một lát, để tỉ lấy pháp bảo của nương nương ra xử trí trận pháp này!” Cô gái áo xanh khẽ gật đầu, vận toàn lực tạo vầng hào quang chống đỡ Thiên Hỏa đại trận. Truyện "Phật Đạo "
Cô gái áo đỏ rảnh tay phun ra một chiếc lá chuối nhỏ xíu vào lòng bàn tay, lầm bầm niệm chú, chiếc lá chuối phình to ra thành chiếc quạt.
Trong tiên phủ, Chu Thanh hoảng hốt kêu lên: “Không hay rồi, ngoài kia tự nhiên có 2 con yêu nữ pháp lực cao cường đến quấy phá, lại có thứ pháp bảo lợi hại là khắc tinh của Thiên Hỏa đại trận, Lam Thần chắc chắn không chống đỡ nổi. Vân Hà! Nàng mau cầm Định Phong Châu ra tiếp sức, ta đang luyện đơn không phân tâm được!”
Chiếc lá chuối cô gái áo đỏ phun ra chính là Quạt Ba Tiêu, uy lực của nó cực kì khủng khiếp, chính là khắc tinh của mọi loại năng lượng lửa, chỉ có điều Chu Thanh có Định Phong Châu tịch thu của tứ đại pháp vương Mật tông, lại là khắc tinh của mọi loại năng lượng gió.
“Đám đầu trọc Mật tông xem như đã giúp ta phen này, thôi thì khi nào ta đi Tây Vực đón 2 đồ đệ hồ ly sẽ không tìm Mật tông tính sổ vậy! Vân Hà! Nàng đi mau, đừng chần chừ nữa!” Chu Thanh đang bận luyện đơn, chỉ có thể thổi một hơi mở ra hư không, Định Phong Châu xuất hiện, Vân Hà tiên tử tóm lấy viên ngọc bay nhanh ra ngoài.
“Gần đây sao có nhiều cao thủ xuất hiện thế này? Hai con yêu nữ kia có công lực còn mạnh hơn cả Cáp Mô, lại có pháp bảo thần tiên như Cửu Xỉ Đinh Ba, Quạt Ba Tiêu, chẳng lẽ chúng đến từ tiên giới?” Chu Thanh rất muốn ra mặt, ngặt nỗi đang bận luyện đơn, Độ Ách kim đan dùng để mua chuộc lòng người là tốt nhất, hơn nữa còn phải để dành một ít cho đám đệ tử của mình chứ.
Cô gái áo đỏ vung Quạt Ba Tiêu lên phất nhẹ một cái, mấy con hỏa long trong Thiên Hỏa đại trận bị một cơn cuồng phong thổi tan tành, Lam Thần trốn trong hư không cũng bị vài mươi cột lốc xoáy bám theo cuốn ra ngoài, phun ra vài ngụm máu tươi.
Đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vân Hà tiên tử phóng tới, tung ra Định Phong Châu, viên ngọc này bình thường không có gì nổi bật, nhưng hễ đối đầu với cơn cuồng phong từ Quạt Ba Tiêu lại sáng rực lên tỏa sáng khắp nơi, mấy mươi cột lốc xoáy bị đẩy lùi nhanh chóng.
“Chúng có Định Phong Châu! Phen này nguy rồi!” Hai con yêu nữ hốt hoảng kêu lên.
“Chủ mẫu không cần ra tay! Để đệ tử trừng trị hai con yêu nữ này!” Lam Thần thừa cơ xông lên vung Hóa Huyết thần đao chém mạnh. Hai cô gái trong lúc kinh hãi không kịp né tránh, cô gái áo đỏ đưa Ngọc Thạch Tì Bà ra đỡ. Choang! Thế đao chém bay Ngọc Thạch Tì Bà, huyết quang dữ tợn ập tới.
“Tỉ tỉ, cẩn thận!” Cô gái áo xanh đưa tay ra đỡ. Rắc! huyết quang chém gãy luôn cánh tay chui vào cơ thể.
“Muội muội, mau thoát nguyên thần ra thể xác!” Cô gái áo đỏ hối hả kêu to, vung tay chụp vào đỉnh đầu cô gái áo xanh bóp nát sọ, một nguyên thần hình dạng hồ ly chui ra được thu vào tay áo, xong phất Quạt Ba Tiêu tạo cuồng phong cản đường, nhanh chóng hóa thành tia sáng trốn chạy.
Vân Hà tiên tử tung Định Phong Châu ra xua tan cuồng phong, ngăn cản Lam Thần định đuổi theo, thân xác của cô gái áo xanh bị trúng đao trong chớp mắt đã bị thối rữa hóa thành một vũng máu, nếu nguyên thần không thoát khỏi thể xác e cũng bị vạ lây rồi, uy lực Hóa Huyết thần đao đúng là tàn độc.
5 canh giờ sau, Chu Thanh lấm tấm mồ hôi trên trán, hiển nhiên đã tiêu hao nhiều công lực giữ lửa cho lò luyện đơn, cuối cùng đã đến giây phút đại công cáo thành, tổng cộng có đến 365 viên kim đan ra lò, Chu Thanh lấy ra một chiếc bình ngọc, hút hết kim đan vào trong, chia cho mỗi người có mặt 9 viên, 9 lần đại thiên kiếp đủ cho mỗi lần một viên là được, có uống thêm cũng không hiệu quả. Huyền Vũ lão đạo tiện tay cầm một viên kim đan lớn bằng hột nhãn lên xem thử, phát hiện kim đan tuy nhỏ mà nặng hơn đan dược bình thường gấp mười lần là ít, bên trong hình như còn có chất dịch luân chảy, lại không hề có chút mùi thuốc tỏa ra, kim đan này giống một món pháp bảo hơn.
Huyền Vũ lão đạo biết đây là kim đan tuyệt hảo cực kỳ khó luyện chế, tất nhiên khác với đơn dược tầm thường rồi, bèn khách sáo vài câu với Chu Thanh, vội vội vàng vàng dẫn theo môn nhân xin phép cáo từ, lão rời khỏi Thương Lãng thủy cung đã lâu, nóng lòng quay về cũng là điều dễ hiểu, Chu Thanh không giữ khách, hai người nói cho nhau biết một số cách đi qua trận pháp cấm chế của động phủ để tiện sau này qua lại thăm viếng.
Thiên Thủy Tam Thánh cũng quay về thu xếp ít chuyện, đợi khi họ quay lại tiên phủ, Chu Thanh sắp xếp cho họ một tòa lâu đài yên tĩnh để tu luyện, lại tặng cho mấy viên đơn dược tịch thu từ Ngưu Đầu âm thần, Thiên Thủy Tam Thánh vui mừng khôn xiết, luôn miệng cảm tạ, Hồng Phát lão tổ sắp phải đối mặt thiên kiếp nên cả 3 bế quan tu luyện ngay. Đám đông tu sĩ kẻ đi người bế quan, tiên phủ trở về với nét tĩnh lặng vốn có, Chu Thanh thở phào một hơi, sải bước đi khắp nơi tham quan cho biết. Tòa tiên phủ vô cùng rộng lớn, trong đó có mấy tòa lâu đài là nơi chứa pháp bảo đơn dược quý báu, giờ Chu Thanh đã có Thất Bảo Diệu Thụ, những thứ khác hắn chả thèm để mắt tới, nhưng cũng phải xem xét sơ qua để mai này ban cho các môn hạ đệ tử khi lập tông phái.
“Phu quân, mọi chuyện bây giờ đã xong, thiếp rời khỏi sư môn đã lâu ngày, rất nhớ các tỉ muội đồng môn, phu quân hiện nay công lực vô song, Càn Cơ lão đạo lại toi mạng rồi, chúng ta không phải sợ Côn Lôn nữa, hay là phu quân đi với thiếp đến Đại Tự Tại cung một chuyến, bái kiến sư phụ và các tỉ muội.” Vân Hà tiên tử đi bên cạnh Chu Thanh, hai bên hoa thơm cỏ lạ mọc đầy, sắc xuân tràn ngập quanh năm suốt tháng, khung cảnh hệt như chốn thần tiên.
“Ờ, hai đồ đệ hồ ly tinh của ta đi theo Thất Thái tỉ tỉ của nàng, không biết giờ này tình hình ra sao rồi? Bây giờ ta đã có tiên phủ, đang là lúc khai tông lập phái, tất nhiên phải đón đồ đệ về tu luyện chứ! Chỉ có điều vẫn chưa phải lúc, ta chiếm được tiên phủ đã chuốc oán thù với nhiều cao thủ lợi hại, tuy lần này ta giành ưu thế nhưng không đảm bảo sau này chúng sẽ không mò đến trả đũa.” Truyện "Phật Đạo "
“Vậy phải làm sao? Chẳng lẽ chúng ta phải bỏ tiên phủ khó khăn lắm mới có được?” Hiện nay tuy xem tựa thiên hạ thái bình, nhưng đó là ngày tháng yên lặng trước bão tố, Vân Hà tiên tử không khỏi lo lắng.
“Ngọc Trụ tiên phủ này là cơ nghiệp của ta, sao có thể dễ dàng từ bỏ chứ? Hí hí, tiên phủ này có thể tùy ý di chuyển, ta chưa đủ sức di chuyển nó xuyên qua nhiều tầng không gian, nhưng dời vị trí thì có thể làm được, ta sẽ đưa tiên phủ đến gần Thương Lãng thủy cung của Huyền Vũ lão đạo, một là tránh tai mắt kẻ xấu, hai là đôi bên tiếp ứng cho nhau, chuyến đi Tây Vực dời lại ít ngày vậy!”
Chu Thanh không phí thời gian, lập tức di chuyển tiên phủ đến bên dưới Thương Lãng thủy cung 500 trượng, tiên phủ vừa dời đi, lập tức xuất hiện một lỗ đen rộng mười mấy dặm sâu hun húc không nhìn thấy đáy bên dưới tiên phủ, thì ra đó chính là đường thông xuống hải nhãn vạn trượng, nơi vị tiền bối sư môn bị phong ấn mà Đại Lực Hùng Vương nhắc tới, Chu Thanh cũng mặc kệ nó, giờ không có lối đi xuống thông từ tiên phủ, tin chắc không kẻ nào chui xuống độ sâu đó được nữa. Truyện "Phật Đạo "
Sau khi di chuyển xong tiên phủ, Chu Thanh do thám Cực Âm đảo của Cực Âm lão đạo, phát hiện lão ta đã bỏ đảo mà đi, bèn chiếm luôn Cực Âm đảo, liên thủ với Huyền Vũ lão đạo, Vân Hà tiên tử, Thiên Thủy Tam Thánh di chuyển Cực Âm đảo và Thiên Thủy đảo lại gần, Chu Thanh vẫn không cảm thấy an toàn, còn kéo luôn mấy hòn đảo lớn nhỏ xung quanh đến bao quanh Thương Lãng thủy cung và Ngọc Trụ tiên phủ, bố trí nhiều trận pháp cấm chế phòng thủ lợi hại, tầng tầng lớp lớp, ngay cả Lưỡng Nghi Vi Trần trận học lóm từ Thục Sơn cũng đem luôn ra dùng, giờ đây có là thần tiên hạ phàm muốn tấn công vào cơ ngơi của Chu Thanh cũng bó tay. Ngoài ra Chu Thanh còn thiết kế một con đường độc đạo thông từ Thương Lãng thủy cung đến Ngọc Trụ tiên phủ, chỉ cần một bên bị tấn công, chỉ tích tắc là bên kia sẽ biết tình hình đến ứng cứu. Huyền Vũ lão đạo và cả đám môn nhân chứng kiến thủ đoạn Chu Thanh cao minh như vậy, ai nấy đều trầm trồ thán phục.
Đợi khi xong xuôi chuyện bố phòng đã mất hơn 2 tháng, Chu Thanh vẫn không quên tu luyện nâng cao công lực, theo dõi sát sao tình hình Bắc Hải, điều kì lạ là trong 2 tháng qua không có gì xảy ra, mọi thứ vẫn sóng yên gió lặng.
Chu Thanh yên tâm phần nào, quyết định sửa soạn đi Đại Tự Tại cung với Vân Hà tiên tử, giờ đây thần niệm Chu Thanh mạnh mẽ đến mức có thể quét qua khu vực ba ngàn dặm.
“Í! Ai đang đánh nhau ở khu vực Tây Hải kìa, hình như đám người này bay tới từ phương Tây, ta phải xem thử mới được!” Chu Thanh dùng thần niệm do thám tình hình xung quanh, bỗng phát hiện có một bọn người đông đến mười mấy tên đang truy sát một người, người kia đang trốn trong vầng hào quang ngũ sắc hộ thân, vất vả chống đỡ.
“Đấy là Cực Quang Tráo mà! Hừ, dám truy sát đồ đệ Liêu Tiểu Tiến của ta, bọn này chán sống rồi! Lam Thần, mau trình diện bổn tọa!” Chu Thanh giận dữ quát lên.
Danh Sách Chương: