• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Như vậy là 『 loạn luân 』......"

"Không phải!" Bách Lý Tuấn thật nhanh phủ nhận lời cô, đôi môi dán lên cánh môi đỏ mọng, loạn luân gì? Bọn họ không có huyết thống quan hệ, chỉ có cái thủ tục thu dưỡng chết tiệt!

Bởi vì trong lúc nhàm chán để cho hắn nhìn thấy cô mỉm cười với đàn ông khác.

Ghê tởm cực điểm!

"Vậy tại sao lại tìm con——"

"Bởi vì là con!" Cái tiểu ngu ngốc này! Hắn đối với những phụ nữ khác sẽ không có hứng thú, cũng là bởi vì sự xuất hiện của con."Con không nên xuất hiện, vừa bắt đầu xuất hiện sẽ là............"

"Sao?" Thiên Dạ nghe không hiểu, không giải thích được trừng mắt Bách Lý Tuấn.

"Ánh mắt của con và Uyển nhi thật giống......" Bách Lý Tuấn thống khổ lên án dưỡng nữ thuần khiết hắn, "Ta không nhớ con,con càng muốn báo ân! Hiện tại ta sẽ làm cho con biết làm sao báo ân......" Hắn hung hăng ôm lấy cô, hôn mặt của cô, "Từ hôm nay trở đi con nhất định theo sống trong thế giới bóng tối, bất kể người khác thấy thế nào,nói như thế nào, ta muốn con trở thành phụ nữ của ta!"

Lời Bách Lý Tuấn để cho Thiên Dạ ngừng thở.

Thì ra là quanh năm theo đuổi ánh mắt của mình cuối cùng lại có đáp án kinh người,sự tồn tại của cô để cho ân nhân đau khổ mà không biết!

Cho đến hôm nay có người tỏ tình với cô, bí mật núp sâu nhất trong lòng bố nuôi mới công bố,nhưng thống khổ và thế tục không tha muốn hai người đi gánh chịu!

"Không còn kịp rồi! Nha đầu." Bách Lý Tuấn hài lòng cười hôn lên môi Thiên Dạ, kết cuộc cô độc bắt đầu, "Con đời này nhất định là của ta,ta tuyệt đối sẽ không buông tay!"

Thân thểcô bởi vì... cảm nhận được thống khổ sinh sôi xé nứt.

Bách Lý Tuấn mỉm cười tiếp tục tiến hành bản tính cướp đoạt đối với Thiên Dạ,bá đạo cưỡng chiếm hô hấp của cô.

"A......" Thiên Dạ kinh hoảng khởi động thân thể,môi kinh ngạc lại bị hắn vững vàng khóa lại,lần nữa khởi động tư thế ngược lại làm cho cô nhìn thấy rõ phái nam làm sao trơn vào cánh hoa kín đáo không người nào chạm qua.

Ánh mắt hắn nóng rực thiêu đốt thân thể tuyết trắng, ngón tay thô ráp lướt nhẹ qua bụi rậm của cô,lướt qua cánh hoa non mềm đồng thời vỗ về chơi đùa, lưỡi linh hoạt cũng lật ngược chạy nước rút, không ngừng ám hiệu hắn cấp bách muốn làm chuyện đó với cô.

Đột nhiên hắn dùng lực vặn bung hai chân Thiên Dạ,một cái động thân,phái nam nóng hổi thoáng chốc xỏ xuyên qua con đường u tối không người dò hỏi.

"Đau quá......" Thiên Dạ đè nén tiếng thét, nước mắt như sợi trân châu cắt đứt rơi xuống.

"Đợi lát nữa sẽ đỡ đau." Bách Lý Tuấn nhỏ giọng trấn an.

"Có thật không?"

Thiên Dạ cắn chặt răng, được rồi!Cô chỉ có thể lệ thuộc vào nam nhân trước mắt đang vuốt ve cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK