Nhân duyên của Thẩm Tuất trong giới luôn rất tốt, nhưng không có nghĩa là tính cách của anh sẽ rộng lượng bao dung. Mọi khi cậu trợ lý báo cáo công việc cho Thẩm đại Thiên Vương đều cực kì cẩn thận, đâu như cậu Dương Quang Đường trước mắt, càu nhàu hăng hái tới vậy chứ…
Trước mặt chính chủ chê bai bới móc nhiều khuyết điểm của người ta như vậy cũng là làm ông chủ cậu phật lòng trên dưới trong ngoài mấy chục lần rồi, ông chủ không giận mới là chuyện lạ đấy.
Đương nhiên, Dương Quang Đường này không có khả năng biết cái tên Đại tương du cùng đội với mình lại là người lúc nãy cậu vui vẻ phun tào, mắng mỏ trong kênh thế lực rằng vừa gái tính vừa giả tạo vừa nhỏ mọn: Thẩm Thiên vương. Mà nếu biết thì Dương Quang Đường đã không dám làm ra chuyện như vậy rồi.
Tiểu Long Nhân mở mic lên YY cực kì đê tiện điểm danh bảng xếp hạng đầu người, vừa khen “Đả tương du thật là lợi hại” vừa móc ngoéo “Cái tên Vân Lộc nổ là bạo lực nào đó phải học tập người ta nhiều vào đấy”. Cậu trợ lý vừa nghe vừa nhìn nhìn “nhóc nhân yêu” trong Thẩm Thiên Vương cô đơn một mình chết dưới nền đất không ai thèm hỏi, không biết phải làm sao, suy nghĩ thật lâu mới trả lời Dương Quang Đường.
[Mật ngữ] Tiểu Diệp Tử ngoan nào: Ặc… chắc tại hôm nay tâm trạng ông chủ không tốt chắc
Nói tâm trạng của Thẩm Tuất tệ cũng chỉ là suy đoán của cậu trợ lý thôi, trên thực tế ngay lúc đại Thiên Vương nhảy nhót trên thi thể Dương Quang Đường thì tâm trạng anh liền giống như xua tan mây mù đón trăng sáng vậy, lấp la lấp lánh mười phần vừa lòng.
Ha ha, cho cậu nói anh không tốt, anh làm ngôi sao dễ dàng lắm sao!
Đại Thiên Vương dương dương đắc ý, tựa lung vào ghế xoay vòng vòng như trẻ con.
Chẳng qua cậu trợ lý không phải Thẩm Thiên Vương, càng không phải Thẩm Nhị, đương nhiên không cách nào hiểu dây thần kinh của ông chủ mình sắp xếp như nào, cũng chẳng thể ngờ đến đại Thiên vương lại có thể hưởng thụ thú vui to lớn sau khi ức hiếp cậu nhân yêu này. Mà Lạc Thần lại càng không hiểu được.
“Anh ta không vui đem tôi ra xử á?” Lạc Thần cảm thấy cách suy luận này càng kì hơn, vừa trả lời vừa lẩm bẩm một mình, “Anh ta không vui đâu liên quan tôi nha…”
[Mật ngữ] Tiểu Diệp Tử ngoan nào: Không phải đâu, là nguyên nhân khác nha…
[Mật ngữ] Chủ Dương Quang Đường: Nguyên nhân gì?
[Mật ngữ] Tiểu Diệp Tử ngoan ngoãn: Ặc, lúc nãy cậu nói xấu Thẩm Thiên vương, tôi nghĩ chắc vì vậy mà ông chủ bực bội đó
[Mật ngữ] Chủ Dương Quang Đường: Thẩm Thiên Vương? Đừng nói ông chủ cậu là fan trung thành của Thiên vương nha
Nha nha, làm sao Lạc Thần cậu không nghĩ đến nó chứ… Ngay lúc nãy khi Đại tương du trồi lên bảo cậu đừng bôi đen Thẩm Tuất đã thấy giọng điệu kì kì rồi, ấy vậy mà cậu lúc đó còn ngu ngốc không nghĩ được nguyên nhân.
Đương nhiên, thân phận của Đại tương du trong suy nghĩ của Lạc Thần lúc này vẫn cách Thẩm Thiên vương xa vạn dặm, cậu trợ lý không được sự đồng ý của Thẩm Tuất cũng không dám làm lộ thân phận của Thiên vương ra ngoài, đành xuôi theo ý của Lạc Thần mà nói tiếp.
[Mật ngữ] Tiểu Diệp Tử ngoan nào: Đúng vậy, quan hệ giữa ông chủ với Thiên vương rất tốt, cậu nói xấu Thẩm Thiên Vương, hơn phân nửa sẽ làm ông chủ giận đó
Quan hệ không tồi cũng có nhiều cách nói, Lạc Thần lập tức nhớ đến việc làm của Đại tương du liền ngao ô một tiếng rồi im bặt.
Lạc Thần vốn tưởng một thằng con trai như mình thích Thẩm Thiên vương đã rất lạ rồi, không ngờ Đại tương du cũng giống cậu, hơn nữa có lẽ sự hâm mộ anh ta dành cho Thẩm Thiên vương còn cao hơn cả cậu nha!
Thật ra mà nói, ngôi sao cũng là do mọi người ủng hộ mới nổi tiếng, người làm nhân vật công chúng cũng khó tránh bị kẻ khác bàn tán chê bai. Siêu sao Thiên vương như Thẩm tuất từ trên xuống dưới trong ra ngoài cũng đã bị giới truyền thanh đào móc không biết bao nhiêu lần, bị người xem nói nọ nói kia rất nhiều. Kẻ đem chuyện của Thẩm Thiên vương ra bàn luận như Lạc Thần cũng rất thông thường, nhưng cố tình hôm nay cậu lại xui xẻo bị một tên có “quan hệ rất tốt” với Thẩm Thiên vương bắt tại trận, so ra hoàn toàn khác biệt về bản chất.
Người “có quan hệ tốt” bị nói xấu ngay mũi mình, chỉ cần là người chắc chắn ai cũng giận.
Hơn hết lúc nãy cậu phỉ nhổ Thẩm Thiên vương cũng tương đương hăng hái nữa.
Dù có chê bai Thẩm Thiên vương thậm tệ đến đâu thì người ta cũng là ngôi sao Lạc Thần thích ba bốn năm nay, cậu cũng chỉ vì một chữ kí bản thân bỏ quên không mang về nhà mới có thể buồn rầu nói bậy như vậy thôi.
Lạc Thần có chút băn khoăn, tính tình của cậu vốn cũng mềm, thần kinh lại thi thoảng tắc nghẽn, nghĩ tới nghĩ lui cũng là mình sai trước, nhất thời để Dương Quang Đường nằm im dưới sàn tự hỏi, thẳng đến lúc thế lực chủ phu nhân Du Du xông vào đội kéo người cậu mới ấn xác nhận, một lần nữa sống dậy.
Acc Đại tương du cũng đang đứng cạnh cậu, vạt áo nhân vật nam sau khi hồ ly hợp phất phất bay, muốn quyến rũ bao nhiêu có bấy nhiêu quyến rũ. Mà Lạc Thần đứng lên làm nhân vật nữ bé bé mềm mại vừa vặn ma sát đến khuôn ngực trần kia, nhìn cực kì xấu hổ. Lạc Thần vội vàng chỉ huy Dương Quang Đường chạy đi, sang bên ngồi hồi máu.
Thế lực chiến đã chấm dứt, mấy nhà chia nhau dẫn người về lĩnh thưởng, lần này thế lực Đại Hoàng Phong đảm nhận đội tinh anh đứng giữa bom đạn của phe địch, tại năm phút cuối mạnh mẽ tẩy sạch bát quái giành đài tế trời, vinh dự nhận được danh hiệu bá chủ một phương. Thế lực chủ Tiểu Long Nhân vào YY tạo danh sách người nhận tượng chiến đấu, mà Lạc Thần làm việc theo hoàn cảnh, mở YY lên liền tìm được acc Đại tương du mới cấp 1 giữa biển áo xanh, do dự một lúc mới kéo người ta vào kênh cá nhân của mình.
Lúc kéo người trong YY sẽ phát ra tiếng động. Thẩm Tuất từ lúc chơi trò chơi này đến giờ phải nói đây là lần đầu chịu nghe lời chạy lên YY, giờ nghe đến tiếng róc rách trong YY liền sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng nghe được một giọng nam truyền đến.
“Đại tương du, tôi ta Dương Quang Đường này, tôi mới kéo anh từ trên kênh chung xuống đây.”
Cắn chữ rất rõ ràng, đúng chuẩn tiếng phổ thông. Chỉ là qua tai Thẩm Tuất, giọng nói của Dương Quang Đường rất giống nhân vật nhân yêu của cậu trong trò chơi, làm cho người ta có cảm giác thật non nớt, thật mềm mại.
Tên nhóc này kéo mình xuống làm gì. Thẩm Thiên Vương buồn bực nghĩ.
Nhưng Lạc Thần lập tức giải đáp nghi vấn của anh, người ta ho khan một tiếng, giọng nói trong YY cũng hơi hơi xấu hổ: “Đại tương du, tôi vừa nghe cậu luyện thay của anh nói anh giận, thật sự tôi không biết anh thích Thẩm Thiên Vương đến vậy, tôi nói mấy câu kia cũng do giận quá thôi, không phải cố ý.”
Hóa ra là tìm mình xin lỗi.
Âm thanh từ notebook là loa ngoài, giọng nói của nhóc nhân yêu không to lắm nhưng Thẩm Tuất lại nghe được rất rõ ràng. Đại Thiên Vương nheo mắt, liền nghi ngờ trợ lý nhà mình có phải đã nói gì bậy bạ với nhóc nhân yêu này không. Người sau im lặng một lúc rồi cẩn thận hỏi.
“À ừm… Đại tương du anh đâu rồi? Anh nói được chứ? Anh nghe tôi nói không?”