Tô Dung nằm ở trên ghế sô pha, vốn là thảnh thơi xem TV, sau đến cũng thảnh thơi ngủ, không lâu, một nam nhân khác bưng một dĩa hoa quả đi vào.
Anh nhìn thấy vài loại hoa quả đã được rửa sạch sẽ, trong lòng nảy ra một chủ ý tà ác, buổi sáng dụng tâm chọn lựa như vậy, chính là muốn cho Tô Dung hảo hảo 『 ăn no nê một phen 』.
Tô Dung mặc áo thun ngắn cùng quần đùi, phía dưới quần đùi lộ ra đôi chân thon dài trắng noãn.
Cậu nghiêng đầu ngủ, vừa vặn lộ ra mấy vết hồng ngân mà anh in lại buổi sáng, đó là nơi tầm mắt khó thấy. Ngày thứ Hai đến công ty, Bạch Ngô Đồng nói với cậu, chỉ người yêu mới có thể phát hiện, nếu không đây là một bí mật.
Trộm kéo áo hướng lên trên, lộ ra một tảng lớn bạch tích xinh đẹp trước ngực, đồng dạng đủ loại hồng ngân ấn ký, da thịt trên người cậu, nơi nào có thể cày cấy anh một chút cũng không buông tha.
Gió nhẹ thổi qua, hai viên hồng châu mê người khẽ run run, Cao Thịnh nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi liếm liếm, thấy người yêu nhíu mày, không có ý định đánh thức cậu, thế là chạy nhanh thu miệng lại.
Anh sửa lại dùng ngón tay, nhẹ nhàng vuốt ve, nhìn thấy hai viên châu dưới sự mơn trớn của ngón tay mà gắng gượng đứng lên, Cao Thịnh cũng thấy hưng phấn theo, vươn đầu lưỡi lại liếm một cái, thân mình Tô Dung nhịn không được run rẩy.
Tô Dung tựa hồ cảm giác có chút kỳ quái, mơ mơ màng màng kéo áo xuống, miệng than thở, “Em không cần. . . . . .” Rồi mới xoay người lại nằm sấp ngủ.
Gần đây thân thể liên tiếp bị khai phá, cũng không thích ứng thân thiết, đến khi dần dần có thói quen Cao Thịnh thường xuyên làm tình. Thân thể cũng trở nên dị thường mẫn cảm, thường thường chỉ bị Cao Thịnh vuốt ve, hoặc là cố ý khiêu khích bộ vị mẫn cảm của cậu, Tô Dung thật dễ dàng sẽ bị khơi mào tình dục.
Cậu đối với chính mình như vậy cảm thấy thật xa lạ, lấy lý do bận công việc, suốt ba ngày cự tuyệt Cao Thịnh cầu hoan.
Cho nên, hôm nay Cao Thịnh tuyệt đối không dễ dàng buông tha Tô Dung.
Anh có thể thông cảm Tô Dung bởi vì công việc, không thể cùng chính mình thân thiết, nhưng sao có thể làm cho Tô Dung dưỡng thành loại thói quen không tốt này.
Càng không cho phép chính là, Tô Dung muốn lấy điều này làm tấm mộc cấm dục anh.
Anh đã mất rất nhiều thời gian, dụng tâm làm cho thân thể xinh đẹp này càng ngày càng quen thuộc với anh, Tô Dung muốn huỷ diệt tâm huyết của anh, không có cửa đó đâu.
Cao Thịnh nhẹ nhàng mà đem quần cậu kéo xuống, cẩn thận làm cho nó thoát ly chủ nhân, rồi mới ném thật xa về phía sau. Tiếp theo lại đem chiếc quần lót nhỏ kia nhẹ nhàng kéo xuống, cặp mông tròn trắng nõn từng chút từng chút một hiện ra ở trước mắt anh, nghĩ đến tuyệt hảo xúc cảm kia, Cao Thịnh nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.
Đem quần thối lui đến bên cạnh chân, lấy đến cái gối nhỏ đặt ở dưới bụng cậu, lại cẩn thận làm cho hai chân cậu mở lớn ra.
Sau khi bị anh bày bố thành một “bức tranh” làm cho người ta mặt đỏ tim đập, Tô Dung tựa hồ cảm giác có điểm kỳ quái, đưa tay đến cái mông sờ soạng vài cái, thân thể giật giật, rồi lại nặng nề ngủ.
Anh yêu thương mỉm cười, Tô Dung mấy ngày nay giống như thật sự rất mệt, có chút rảnh rỗi liền ngủ, còn ngủ thật sự trầm.
Cao Thịnh nín thở ngưng thần nhìn thấy một đoá hoa nhỏ ở trước mặt, bởi vì động tác vô ý thức của Tô Dung mà biến hóa, hai mắt anh tinh hồng chạy nhanh dời tầm mắt, trộm lấy tới DV, mở ra chức năng chụp ảnh.
Cho một chút trơn tề vào tay, rồi mới nhẹ nhàng ở nơi nhuỵ hoa kia mà xoa, thân thể đã sớm thói quen được anh âu yếm, hơn nữa bởi vì chủ nhân nó đang ngủ, rất nhanh ở trước mắt Cao Thịnh nở rộ.
Cẩn thận vói vào một lóng tay, động tác duy trì chậm rãi tiến hành, chậm rãi đẩy mạnh, cảm giác độ ấm trong cơ thể cậu dần dần hoà tan, Cao Thịnh nhìn nó không chuyển mắt, rồi mới nhẹ nhàng di động ngón tay.
Xoa xoa điểm mẫn cảm trong cơ thể cậu, anh biết nên làm như thế nào mới có thể cho đoá hoa này nở rộ tới đẹp nhất, cảm giác trong lúc ngủ mơ Tô Dung ý đồ ngăn lại động tác của anh, dùng sức giảo nhanh cái mông, Cao Thịnh vừa hơi dùng sức mát xa một chút, vừa ai thán, nếu là bảo bối chính mình tiến vào, thì tốt quá.
“Ân. . . . . .” Tô Dung than nhẹ một tiếng, cậu cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng mà bởi vì thật sự quá mệt mỏi, cho nên chỉ hơi xoay đầu, lại tiếp tục ngủ.
Cao Thịnh thở phào tham nhập ngón tay thứ hai, nhìn thấy đoá hoa khép chặt, bởi vì ngón tay anh dần dần tiến thật sâu, anh một bên áp chế dục vọng chính mình, một bên ở trong cơ thể cậu hoa giới, muốn cho thân thể này càng thêm mềm mại.
Tô Dung mệt đến không muốn tỉnh lại, nhưng thân thể cậu lại bởi vì thói quen chế ước, dưới sự âu yếm của Cao Thịnh dần dần thức tỉnh. Không tự giác phối hợp động tác của Cao Thịnh, làm cho anh có thể càng thêm xâm nhập vào trong cơ thể chính mình, bản năng muốn cho chính mình càng thêm vui thích.
Cao Thịnh nhìn thấy phản ứng của cậu, cười vói vào ngón tay thứ ba, nhìn thấy thân thể này đã muốn mềm mại, cũng không còn bao lâu nữa đâu.
Anh lấy đến một quả nho, cẩn thận nhét vào trong thân thể cậu.
Bởi vì trong cơ thể Tô Dung đã được bôi đầy trơn tề, lại đủ mềm mại, cho nên quả nho kia rất nhanh liền hoạt tiến vào bên trong.
Cao Thịnh tán thưởng đặt xuống nơi mông cậu một nụ hôn, rồi lại hưng trí bừng bừng nhét vào một quả ô mai, ô mai không trơn bóng bằng quả nho, đỉnh chóp so với quả nho lược đại, ở thời điểm tiến vào gặp một chút khó khăn, Cao Thịnh nhẹ nhàng xoay tròn ô mai, hơn nữa thân thể Tô Dung đã sớm thói quen phối hợp với Cao Thịnh, cho nên ô môi cũng thuận lợi đi vào.
Cứ như thế lần lượt hết quả này đến quả khác đã được Cao Thịnh xử lý qua, loại hoa quả nào không làm thương tổn vợ đều được anh đưa vào trong thân thể cậu, thoả mãn thị giác hưởng thụ của chính mình.
Thân thể Tô Dung căn bản không thể cất chứa nhiều lắm, lúc Cao Thịnh đem một quả nho nhét vào được một nửa, làm cho Tô Dung khó chịu tỉnh lại.
Cảnh giác người yêu thức tỉnh, Cao Thịnh dùng thân thể ngăn trở DV, hôn lên môi cậu.
“Tỉnh?”
Tô Dung vừa tỉnh liền cảm thấy đại thực tràng có điểm trướng, ngay cả dục vọng đều gắng gượng đứng lên, cậu xấu hổ trừng mắt với Cao Thịnh, “Anh vừa làm gì với em vậy?”