Tạ Thần đương nhiên không phải là một người không chiến lược.
Tuy lời nói ngông cuồng nhưng lại rất có lý.
Trong trận đấu mọi người đều phát hiện ra, lúc xem lại thì càng thấy rõ hơn.
Lực sát thương của Tống Ý tồn tại giống như một cái BUG trong game.
Vị trí cực chuẩn, dự tính siêu phàm, quan trọng là vừa can đảm vừa cẩn thận.
Có một lần, cô dám một mình xâm nhập vào rừng của đối phương, dạo tới dạo lui trong khu rừng nhỏ, cuối cùng giúp cho A Mãn đến cướp được.
Huấn luyện viên dừng lại ở đoạn này, hỏi: “Nếu đối phương tới bao vây cô thì phải làm sao?”
Tống Ý nói: “ADC và support của địch đang ở đường dưới, Phì ca thì đang đuổi theo Mai Shiranui ở đường giữa.
The Dragons lại không xuất hiện mà chỉ có Phương Thốn đi rừng, nhưng đầu trận Phương Thần đi đường trên, lúc sau lại đi đường dưới, căn cứ vào thời gian để tính toán thì chắc anh ta vẫn còn ở trong bụi rậm của nửa trên khu rừng.
Cho nên khoảng 90% là không có ai.”
Huấn luyện viên lại hỏi: “Cô tách khỏi ADC, nếu đối phương đến bắt thì sẽ ra sao?”
Tống Ý trả lời: “Lúc ấy A Mãn đang đánh chim nhỏ ở đường dưới, nếu bọn họ dám vượt tháp, chúng ta có thể chi viện rất nhanh.”
Hỏi xong mấy câu, nhiêu đây cũng đủ để chứng minh hành động của Tống Ý là can đảm cẩn thận chứ không phải là lỗ mãng, bị kích thích.
Xem xong, mọi người dựa vào những sai sót của mình để luyện tập lại.
Rất nhanh đã 11 giờ, tâm trạng Tạ Tinh Thùy vô cùng tốt: “Có muốn ăn tôm hùm đất không?”
Phì ca đứng lên nói đầu tiên: “Ăn! Tôi muốn ăn con lớn nhất, cái loại 50 đồng một con ấy, tôi ăn ít, chỉ mười con là được!”
Mười con là năm trăm, may là Phì ca ốm, bằng không “bệ hạ” của anh ta cũng nuôi không nổi đâu.
Tạ Tinh Thùy nói: “Được.”
Mọi người cũng tham gia sôi nổi, chỉ có Tống Ý không lên tiếng.
Tạ Tinh Thùy nhìn cô.
Tống Ý lên tiếng trước khi anh hỏi: “Tôi không ăn.”
Phì ca tưởng rằng cô đang ngại, vội vàng nói: “Không có sao đâu, đây là phúc lợi hằng ngày, không ăn thì tiếc lắm!”
Tống Ý đáp lại: “Tôi không ăn cay được……”
Trái tim nhỏ của Phì ca thắt lại, bỗng nhiên có cảm giác từ nay về sau sẽ không được ăn tôm hùm đất nữa.
Tạ Tinh Thùy gợi ý: “Vậy đặt tôm om dầu được không?”
Tống Ý nói: “Không cần đâu, tôi rất ít ăn đêm.” Đã trễ thế này mà còn ăn món đầy dầu mỡ, ngày mai chắc chắn sẽ không thoải mái.
Tạ Tinh Thùy cũng nghĩ đến, anh trả lời: “Thôi vậy.”
Phì ca căng thẳng hỏi: “Chúng tôi cũng không được ăn hả?”
“Ăn ăn ăn!” Tạ Tinh Thùy muốn đánh anh ta một cái: “Cả ngày cho cậu ăn sơn hào hải vị, vậy mà chẳng có thêm miếng thịt nào!”
Tống Ý không ăn, Tạ Tinh Thùy thật sự không nghĩ đến cái này nữa, nhưng lời đã ra khỏi miệng, cũng không thể để bọn nhóc này đói, vì vậy vẫn vung tiền đặt.
Nhân dịp tôm còn chưa đến, mọi người chơi tiếp.
Vì chơi cùng với người qua đường, huấn luyện viên sẽ tăng thêm độ khó cho bọn họ, hay còn được gọi là luyện tập ngoài giờ.
Ví dụ như Phì ca am hiểu các pháp sư đẹp như Gia Cát Lượng và Mai Shiranui, như vậy khi đánh với người qua đường, anh ấy tuyệt đối không được dùng những anh hùng này, chỉ có thể dùng những loại mình không am hiểu nhất, chẳng hạn như support đường giữa Tôn Tẫn, hay là pháp sư tầm xa Doanh Chính, hoặc là đường giữa Ngu Cơ.
Tuy rằng chỉ có ba vị trí Ban, nhưng huấn luyện viên ép họ thêm vào mười mấy anh hùng khác, những anh hùng mạnh đều không được dùng.
Cái thú vị chính là, đối phương là một nhóm streamer, lại còn đang livestream.
Có thể nói là vừa khéo đụng phải.
Bên này YD không biết, nhưng đội bên kia thì đang hét lên.
Vốn dĩ đã có mấy chục vạn fans đang xem, giờ lại một truyền mười, mười truyền trăm, vô số fans ùa vào.
Càng khéo hơn chính là, một tiếng trước nhóm streamer này vừa mới đụng phải CST.
Nghe thấy streamer Đại Thâm kêu lên thảm thiết: “Hôm nay vận khí của ông đây bị sao vậy? Vậy mà đụng phải YD!”
Những người bình luận siêu vui vẻ: “Lợi hại lợi hại, mới vừa bị CST chà đạp đến khóc, bây giờ lại sắp bị YD đạp tiếp, đã không Thâm ca?”
Đại Thâm gào thét: “Đã, đã đến độ không xuống giường được!”
“Ơ, đội hình này của YD thật ác.”
“Miyamoto Musashi, Ukyo, Athena, Hậu Nghệ và Chân Cơ, đội này yếu quá.”
Phiên bản hiện tại, Athena vẫn là nữ thần bị ghẻ lạnh, hàng năm bán với giá 1888 nhưng lại trải nghiệm nỗi cô đơn mà anh hùng 888 khác không có.
Hậu Nghệ và Chân Cơ cũng là anh hùng của người qua đường, người chơi bình thường rất thích dùng, còn trên sân thi đấu ——cũng có người dùng Hậu Nghệ thần nhân, vì con chim lớn bắn hạ mặt trời thời Tiên Tần* này bách phát bách trúng, nhưng Tạ Tinh Thùy tuyệt đối không phải vị thần nhân kia**.
(*chỉ Hậu Nghệ)
(**Giải thích cuối chương, lướt xuống xem nha)
Miyamoto Musashi thường dùng cho đi rừng, nhưng trận này Quỷ Đăng lấy anh ta đi đường biên.
Theo các fans nhớ thì hình như Quỷ Đăng chưa bao giờ dùng qua vị Miyamoto này.
Ukyo đã từng có một thời gian rất mạnh, nhưng từ khi bị cao tầng chém một đao, sau này cũng trở thành khách quen bị ghẻ lạnh.
Streamer Đại Thâm phấn khích: “Tôi có cảm giác chúng ta sẽ thắng!”
Bọn họ đều là anh hùng mạnh, nếu lại thua sẽ mổ bụng tự sát!
Tuy rằng streamer và tuyển thủ chuyên nghiệp vẫn có sự khác biệt, nhưng đều chơi Vương Giả Vinh Diệu, sẽ không đến nổi bị những anh hùng ghẻ lạnh thổi bay!
Bên YD lại vô cùng thả lỏng, dù sao chỉ là một ván để giải trí trước bữa ăn khuya, không cần phải quá nghiêm túc.
Tạ Tinh Thùy còn khen: “Nữ thần thật đẹp.”
Đây là một câu hai nghĩa.
Tống Ý dùng Athena, skin của Athena đẹp đến mức muốn nổ tung tại chỗ.
Dù cho hàng năm bị ghẻ lạnh, nhưng vẫn có không ít em gái vì nhan sắc này mà đem cô bỏ vào túi.
Tống Ý cho rằng Tạ Tinh Thùy chỉ đơn thuần khen Athena, cho nên cô không trả lời, nghiêm túc cân nhắc sắp xếp: “Dùng Athena support thì không ổn cho lắm, cô ấy thích hợp để đi đường biên hơn.”
Phì ca nói: “Không sao đâu Thiên Thần, trận này tôi với cô cùng nhau làm mỹ nhân xinh đẹp là được rồi.”
Skin kỷ niệm hai năm của Chân Cơ cũng rất đẹp, hồng hồng, vừa lãng mạn lại còn đẹp theo một cách riêng.
Tạ Tinh Thùy chen vào nói: “Tống Tống là đẹp thật, còn cậu thì thôi đi.”
Phì ca đã hiểu ra ẩn ý, tranh thủ nói tiếp: “Chân Cơ của tôi không đẹp chỗ nào? Rõ ràng là nữ thần!”
Tạ Tinh Thùy: “Ha ha.” Tốt, cho tên gầy chết người này ăn không vô ích.
Tống Ý tưởng bọn họ đang bàn về skin nên cũng góp ý: “Tôi thấy đều rất đẹp, phong cách của Athena và Chân Cơ không giống nhau.”
Tạ Tinh Thùy khẽ nói: “Dù sao thì tôi cũng thích cô…….”
Tống Ý ngây người ra.
Phì ca tiếp lời: “Tôi thích Chân Cơ, đại mỹ nhân ôn nhu như nước~”
Tống Ý hoàn hồn nói: “……Đều rất tốt.”
Cô biết Tạ Tinh Thùy đang nói thích Athena, nhưng anh ấy ở gần quá, âm thanh truyền vào tai làm người ta không nhịn được nghĩ lung tung.
Các fangirl đánh giá Tạ Tinh Thùy rất đúng, nghe giọng anh ấy cứ như bị điện giật vậy.
Phì ca chỉ lo giúp đỡ lão đại trên con đường theo đuổi vợ, làm cho trận này thành một mớ hỗn độn, bắt đầu chưa đến bốn phút mà anh ta đã dũng cảm đưa một mạng cho đối thủ, còn mắng sát thủ của đội bên kia: “Tôi đẹp như vậy mà cậu nỡ xuống tay à!”
Phì ca bị nắm thóp, bốn đồng đội cũng thất thế theo.
Luyện tập ngoài giờ của huấn luyện viên rất có uy lực, năm tuyển thủ đứng đầu của YD thành đám nhóc tiểu học bị hành thê thảm không tả nổi.
Quỷ Đăng im ắng suốt trận đấu, lặng lẽ tặng hai cái đầu ở đường trên.
Từ đầu đến cuối, Ukyo – A Mãn chưa đánh được mười lăm quái mà đã muốn đi gank.
Kết quả vừa đến đường trên, tháp đã mất người cũng bị Quỷ Đăng kéo theo chết chung.
Tạ Thần ở đường dưới cũng không ổn hơn là mấy, chim lớn Hậu Nghệ bắn trăm phát không trúng, có thể nhiều lần đá bay đối thủ ra khỏi hẻm núi đã là bản lĩnh lắm rồi.
Lấy một anh hùng không hề thích hợp để support, dù ý thức Tống Ý có mãnh liệt tới đâu thì cả trận cũng chỉ có thể khoe sự dễ thương…à không, là khoe sự xinh đẹp.
Trận luyện tập này đối với bọn họ rất thú vị, nhưng các khán giả đang xem livestream thì xảy ra tranh cãi.
“Cái quái gì thế, Thiên Vũ đang làm gì vậy? Tấu hài à?”
“Gì mà KPL đệ nhất support chứ, đâu, cho xem cái đệ nhất đi nào.
Dù sao thì toàn bộ KPL chỉ có một nữ support, ha ha ha!”
“Không thể nào, tôi cũng có thể tự xưng là đệ nhất mid nữ của KPL! Dù sao toàn bộ KPL cũng chỉ có cô ấy là nữ đi Mid, ha ha ha!”
“Nhóm anti YD mau cút đi, rõ ràng họ chỉ đang giải trí, có cái gì mà giận dữ chứ?”
“Đúng vậy, tất cả đều là anh hùng ít dùng, đánh không tốt cũng là bình thường thôi.”
“Ukyo này giống như người mới vậy, Mãn Thần của chúng ta đã chết ba lần rồi đấy!”
“Bộ Miyamoto không giống người mới hả? Cậu xem Quỷ Đăng chơi thành cái gì rồi kìa? Còn không bằng tôi nữa.”
“Trình độ chơi Hậu Nghệ như vậy thì tôi cũng có thể làm tuyển thủ chuyên nghiệp của KPL!”
Nhóm streamer cũng rất có thực lực, vả lại còn chơi vô cùng nghiêm túc, chỉ mất 20 phút đã có thể giành lấy thắng lợi.
Đại Thâm hiểu được, anh ta khiêm tốn nói: “YD đang luyện dùng anh hùng mới, mặc dù thắng trong hai mươi phút nhưng mà suýt chút nữa họ đã giết chúng tôi lúc giữa trận rồi.”
Quả thực là như vậy, giữa và cuối trận có một màn đụng độ, skill cuối của Tạ Thần trúng người đi rừng của đội bên ấy, A Mãn và Quỷ Đăng phối hợp giết Đại Thâm một cách hoàn hảo.
Lúc sau 4 vs 5, nếu không phải đội hình đội streamer có ưu thế quá lớn thì trận đấu đã kết thúc rồi.
Bình luận vẫn còn khá êm dịu, tuy rằng vẫn có ngôn từ quá khích nhưng người quản lý livestream của Đại Thâm ban rất nhanh, đa số đều là thảo luận trong hòa bình.
Sau đó tôm hùm đất xào cay được đem tới căn cứ, mọi người buông điện thoại, bắt đầu lao vào bóc, rất náo nhiệt.
Tống Ý không tham gia, cô lên lầu rửa mặt nghỉ ngơi trước.
Thức dậy vào ngày hôm sau, cô theo thói quen lấy điện thoại lướt lướt Weibo, bỗng nhiên bị nhiều người tag khiến cô hoang mang vô cùng.
Là bài đăng của một nick phụ, nhưng lượt share lại lên tới mấy ngàn.
Đây là nội dung của bài: “Tối hôm qua streamer Đại Thâm của Douyu gặp CST và YD.” Phía dưới là hai bức ảnh chụp màn hình, một cái là CST đẩy trụ chính của đối phương, cái kia là trụ chính YD bị đẩy.
Khu bình luận như muốn nổ tung trong nháy mắt.
“Chết tiệt, tình huống gì vậy? Đội streamer thắng đội chuyện nghiệp rồi sao?”
“Tuyển thủ dẫn đầu YD đánh không lại năm streamer? Thật khó tin.”
“Thú vị thú vị, Đại Thâm mau đến KPL đi, cúp quán quân tiếp theo là của cậu đó!”
“Không lấy được quán quân chứ gì? Đại Thâm bại bởi CST của chúng ta, đương nhiên lấy được á quân cũng không có gì khó.
Cuối cùng cũng đánh bại được song á quân năm nay, ha ha ha.”
Rất rõ ràng, nhóm fan của CST đang nắm tiết tấu trong tay.
Thực ra bản thân bài đăng này đã được suy tính kỹ càng, nói vô cùng phiến diện, hình chụp lại càng phiến diện hơn.
Chỉ đem hình thắng thua đăng lên, hoàn toàn không đề cập đến đội hình hai bên.
CST dùng đội hình như bình thường, còn bên YD chỉ là để giải trí, không thể so sánh được.
Nhưng nếu lấy Đại Thâm làm mốc so sánh thì bọn họ cứ thế đoán rằng YD yếu hơn CST rất nhiều, cứ như đội đánh bại CST ở lần thi đấu tại Macao không phải là YD vậy.
Có fans nhắc tới vụ này, thủy quân của CST đáp trả lại ngay: “Lúc thi đấu biểu diễn ở Macao, CST gặp chuyện gì các bạn cũng không biết sao?”
“Đồng đội ở chung sớm chiều nói bỏ liền bỏ, bốn người của CST làm gì có thể thích ứng nhanh vậy được.”
“Lúc ấy Thiên Vũ muốn nhảy thuyền phải không? Cho nên mới không tham gia thi đấu huấn luyện, CST của chúng ta trọng tình trọng nghĩa, bất thình lình xảy ra chuyện này thì sao còn tập trung được.”
“Thi đấu điện tử vốn rất cần đến trạng thái, các tuyển thủ đang tức giận thì sao có thể phát huy tốt được chứ?”
“Đau lòng cho CST, đau lòng cho Tố Thần.”
Tống Ý đã hiểu được hết chuyện, trong lòng thấy vô cùng ghê tởm.
Đây là chuyện mà quản lý CST làm ra.
Tống Ý rời khỏi CST, bọn họ thẹn quá hóa giận, cho nên dựa vào việc này để hất nước bẩn vào cô, vào YD, sẵn tiện còn có thể tẩy trắng cho chính mình.
Rõ ràng là họ dồn ép khiến Tống Ý phải bỏ đi, nhưng hiện tại các fan lại tưởng Tống Ý “phản bội” đồng đội.
Rõ ràng là họ chọn vứt bỏ Tống Ý, nhưng bây giờ lại trưng ra dáng vẻ người bị hại.
Bây giờ mới 6 giờ 30 sáng, toàn bộ giới thể thao điện tử đều đang ngủ, bọn họ chọn lúc này để nắm được tiết tấu thì khỏi nói cũng đủ biết mưu đồ hiểm độc đến mức nào.
Nếu chờ Đại Thâm ngủ dậy, anh ta chắc chắn sẽ đăng đoạn livestream hôm qua lên, đến lúc đó liếc mắt một cái đã biết được chuyện thật hư thế nào.
Nhưng có rất nhiều người không chịu đi truy tìm chân tướng, họ chỉ biết há miệng chờ sung, thậm chí luôn cho mình là đúng.
Tung tin đồn nhảm thì dễ, bác bỏ tin đồn lại khó.
Có một số người kì lạ vậy đấy, dù có đưa ra bằng chứng xác thực thì vẫn cố tình làm ngơ, cố chấp tin vào cái họ muốn.
Chuyện chỉ có như vậy thôi.
Tống Ý không lướt Weibo nữa, cô xuống giường thu dọn, thay quần áo xong, buộc một cái đuôi ngựa để đi chạy bộ.
Cách căn cứ YD không xa có công viên, cảnh vật xung quanh tươi đẹp, không khí lại rất trong lành, chạy bộ vài vòng đối với tinh thần và sức khỏe đều có lợi.
Khoảng 7 giờ 30, Tống Ý trở lại căn cứ, cô thở hổn hển, người cũng ướt đẫm mồ hôi, tuy rằng khá mệt nhưng cô lại thấy khá vui.
Trong căn cứ vẫn còn yên tĩnh, cô đi lên lầu thật nhẹ nhàng, phải nhanh đi tắm thôi.
Vừa mới lên lầu 4 đã thấy cửa phòng Tạ Tinh Thùy mở ra.
Mái tóc ngắn của anh xù lên, dưới cái trán trơn bóng là một đôi mắt đen sâu thẳm, mũi cao thẳng, dáng vẻ ngáp dài lười biếng.
Anh ấy ăn mặc rất tùy ý, áo ba lỗ với quần đùi, còn thêm cả dép lê.
Không ngờ vậy mà làm lộ thân hình hoàn hảo, cộng thêm dáng đứng tùy ý này, lấy máy chụp thì chắc chắn sẽ có được một tấm hình gợi cảm hút hồn để làm bìa tạp chí.
Lúc này anh cũng đã thấy được Tống Ý, đồng tử lập tức co lại.
Tống Ý chào hỏi anh: “Chào anh…Buổi sáng tốt lành.”
Đôi mắt của Tạ Tinh Thùy sâu không thấy đáy: “Đi chạy bộ buổi sáng sao?”
Tống Ý lau mồ hôi trên trán, mặt có hơi ửng hồng: “Đúng vậy.”
Giọng Tạ Tinh Thùy trầm đi: “Thói quen tốt đó.”
Tống Ý có chút không thoải mái: “Tôi về phòng trước đây.”
Tạ Tinh Thùy gật đầu: “Đi đi.”
Tống Ý về phòng rồi hít thở sâu, một lúc lâu sau cô mới bước vào phòng tắm.
Đẹp trai là một tội ác……
Trước đây Tống Ý thật sự không biết mình cũng là người cuồng nhan sắc.
Cô từ phòng tắm đi ra, đọc sách một lúc rồi mới ăn bữa sáng mà cô mua lúc chạy bộ.
Lúc khoảng 8 giờ 30, cô vào game, chuẩn bị luyện dùng anh hùng.
Cô vừa vào, Tạ Tinh Thùy đã lập tức mời tổ đội.
Tống Ý bấm chấp nhận.
Tạ Tinh Thùy lên tiếng: “Xuống lầu một đi.”
Tống Ý nói: “Anh không ngủ nữa sao?”
Giọng Tạ Tinh Thùy uể oải: “Tôi dậy sớm.”
Đây thật sự là một lời nói dối lớn nhất thế giới, Tạ Thần – người xưa nay không thể thấy mặt trước 11 giờ lại là người dậy sớm nhất câu lạc bộ?
Đừng đùa, câu nói này chẳng ai tin nổi.
Tống Ý cầm điện thoại xuống lầu, thấy Tạ Tinh Thùy đang ngồi ở sô pha.
Anh đã thay áo khác, nhưng quần thì vẫn vậy, đôi chân dài để lên ghế có vẻ khá chật chội.
Lúc trước Tống Ý không cảm thấy cái sô pha này nhỏ tí nào, nhưng bây giờ sao cảm thấy nó nhỏ quá……
Tạ Tinh Thùy nói: “Vào trò chơi đi.”
Tống Ý hoàn hồn: “Được thôi.”
Hai người chơi một ván, sau khi kết thúc Tạ Tinh Thùy xoa xoa bụng, Tống Ý thấy vậy nên hỏi anh: “Đói rồi phải không?”
Tạ Tinh Thùy đáp lại: “Có một chút.” Sau đó anh lại hỏi cô: “Cô ăn chưa vậy?”
Tống Ý gật gật đầu.
Dì giúp việc của câu lạc bộ chỉ nấu cơm trưa với cơm chiều, buổi sáng thì dì ấy không làm, bởi vì làm cũng không ai ăn cả.
Tạ Tinh Thùy ít khi dậy sớm, vậy nên lúc này có hơi đói bụng.
Tống Ý suy nghĩ xong, nói: “Để tôi xuống bếp tìm xem, có gì để anh ăn được không.”
Tạ Tinh Thùy phản đối rất nhanh: “Không cần đâu!” Tuy là anh muốn ăn món Tống Ý làm, nhưng lại sợ cô mệt.
Tống Ý đáp lại: “Không sao đâu, không cần thấy phiền.”
Tạ Tinh Thùy vẫn khăng khăng từ chối: “Cô là đồng đội của tôi, không cần……”
Anh còn chưa nói xong, Tống Ý đã cắt lời: “Anh quá khách khí rồi, hơn nữa tôi cũng rất thích nấu ăn.” Nói xong cô đứng dậy: “Chờ chút, tôi nấu nhanh lắm.”
Tạ Tinh Thùy nhìn theo bóng dáng của cô, khóe miệng nhoẻn lên, không thể ngừng lại được.
Làm sao bây giờ?
Có cô vợ tốt như vậy, về sau anh có cần phải thuê đầu bếp nữa không?
Thuê thì không được ăn cơm của vợ, nhưng không thuê thì vợ làm nhiều sẽ mệt.
Hừm……Tạ Thần, có phải anh nghĩ hơi xa rồi phải không?
Tống Ý nấu mì thịt kho, cô múc cho anh một chén, nói: “Nấu có hơi nhiều, nếu lát nữa có người dậy sớm cũng có thể ăn một ít.”
Tạ Tinh Thùy vừa nghe đã lập tức đáp lại: “Tôi ăn hết được.” Tống Tống nấu cho anh ăn, đám nhãi ranh kia đừng hòng động đến một sợi mì của anh.
Tống Ý không hiểu nổi: “Sao anh ăn hết cho được…”
Tạ Tinh Thùy tiếp lời: “Tôi ăn nhiều lắm.”
Sau đó….anh thật sự ăn hết cả nồi, không dư một miếng nào, Tống Ý vô cùng hoảng.
Khó trách Tạ Tinh Thùy cao như vậy, chắc chắn là bởi vì ăn nhiều!
Nếu cô ăn nhiều thì có hy vọng tăng chiều cao không nhỉ? Thiếu một centimet là 1m7 rồi, tức thật.
Lúc 10 giờ, Phì ca từ trên lầu 3 hét lớn: “CST quá bất cẩn rồi!”
Tạ Tinh Thùy và Tống Ý vẫn còn trong trận, nghe thấy vậy, Tạ Thần nhướng mắt nhìn lên: “Chuyện gì vậy?”
Phì ca thở hồng hộc, đọc lớn bài đăng đó.
Sau mấy giờ được đăng tải, bài đăng đó càng ngày càng ồn ào, fans làm ầm ĩ không ngừng.
Mặc dù Đại Thâm đã ra mặt làm sáng tỏ nhưng các fans không thèm để ý đến, thậm chí còn mắng Đại Thâm bị xúi giục, không dám đắc tội YD.
Tạ Tinh Thùy liếc nhìn, trực tiếp chụp màn hình, đăng lên Weibo: “@Câu lạc bộ CST, làm một trận thi đấu hữu nghị đi, YD sẽ dùng đội hình này.”
Dùng Miyamoto, Ukyo, Athena, Chân Cơ, Hậu Nghệ đánh CST?
Các fans như bùng nổ: “Nói về khí phách, tôi chỉ phục mỗi Tạ Thần!”
—
** Hậu Nghệ là vua nước Hạ, có sức khỏe hơn người và khả năng bắn cung rất giỏi.
Bầy tôi là Hàn Trác âm mưu hại ông cướp ngôi, cướp xong thì xẻo thịt Hậu Nghệ cho các con Hậu Nghệ ăn.
Quay lại truyện, ghép đoạn trên vào => Đại Thâm là Hàn Trác, Tạ Tinh Thùy là Hậu Nghệ => Tạ Tinh Thùy sẽ không để bản thân lâm vào cảnh bị Đại Thâm “xẻo thịt”.
Danh Sách Chương: