• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn hiện tại không còn là thiếu niên mười mấy tuổi chưa trưởng thành, càng không phải ở cùng nha hoàn tỳ nữ hoặc là thanh lâu hoa khôi mà nói ham dục hại thân, hắn chỉ cùng thê tử của mình ân ái, mẫu thân lại muốn quản, bà tính ra còn cái gì không thể quản nữa?

Được quản quá nhiều, lo được quá nhiều việc, ngay cả việc riêng tư!

Việc này sẽ khiến con dâu nghĩ như thế nào? Sự việc này có thể chừa cho con trai bà chút mặt mũi sao?

Nguyên Nghi Chi thấy sắc mặt Tạ Ung không tốt, nén giận khiến sắc mặt hắn đen thui, làm cho Tạ Chiêu sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn càng trắng hơn, nàng liền mỉm cười vẫy tay về phía hắn, kéo Tạ Chiêu lại bên cạnh mình , nhẹ nhàng giúp hắn sửa lại một chút tơ lông thỏ, dịu giọng nói: "Chiêu nhi thật biết nghe lời , thật thông minh, đạo lý gì đó đều nói và hiểu rõ ràng, tương lai nhất định sẽ giống như phụ thân là một người học hành có thành tựu. Chỉ có điều, con bây giờ còn nhỏ, nếu thức quá sớm ngủ không ngon đối với thân thể không tốt, cho nên về sau khi nào mặt trời thật tỏ hãy tỉnh giấc rời giường có được không?"

Nguyên Nghi Chi nhẹ giọng nói chậm, khiến vẻ khiếp đảm trên mặt Tạ Chiêu dần dần biến mất, hắn cười tươi tỉnh nói: "Thật tốt! Thật tốt! mặt trời thật tỏ mới rời giường!"

Tạ Ung nhìn Tạ Chiêu hiếu động cùng Nguyên Nghi Chi, cũng không nhịn được lộ ra một tia mỉm cười.

Thật ra gia đình lớn có quy củ tôn nghiêm, con cái sớm tối hai lần hướng trưởng bối trong nhà thỉnh an hỏi thăm, thế mới nói đến "Sáng chiều phụng dưỡng" , đây là cần thiết.

Nhưng vì Tạ Chiêu hai lần này rõ ràng tới quá sớm, sắc trời còn tối đen hơn nữa lại rét lạnh, tiểu hài tử thiếu ngủ trổ mã không tốt, thân thể cũng dễ sinh bệnh, đây mới là nguyên nhân khiến Tạ Ung tức giận nhất.

Mẫu thân thấy Nguyên Nghi Chi không vừa mắt, còn phải kéo theo Linh Lung, Thanh Đại và tất cả mọi người từ kẻ trên người dưới trong nhà đều thấy Nguyên Nghi Chi mới tái giá đến không vừa mắt sao?

Nhưng dù vậy cũng không thể để Tạ Chiêu tiểu hài tử này giống như con cờ đùa bỡn !

Đây là lòng dạ mẫu tử của mẫu thân? Bà không yêu thương Tôn Tử duy nhất của bà sao? Cứ như vậy giày vò thân thể yếu đuối Tạ Chiêu?

Muốn Tạ Chiêu đi đối phó Nguyên Nghi Chi, Đinh Lục cô nương, Đinh Cẩm Vân cùng Thanh Đại chỉ sợ không phải chưa làm.

Mà Linh Lung đại khái chính là ngồi yên xem hổ đấu, hai bên tổn hại mới nhất mới hợp với ý của nàng.

Cứ tiếp như thế, chỉ sợ trong nhà sẽ không có một ngày yên tĩnh.

Nhớ lại mọi thứ, Tạ Ung trong lòng từ từ tính toán, có một số việc, quả thật cần hoàn toàn thay đổi.

Sau khi trời vừa sáng, Linh Lung và Thanh Đại cũng cùng đi hướng chủ mẫu thỉnh an, sau khi họ hàn huyên mấy câu, liền trầm mặc phục vụ ở một bên, rất kính cẩn, ánh mắt cũng không dám hướng đến trên người của Tạ Ung mà nhìn lung tung.

Tạ Ung từ ngày mai trở đi sẽ phải trở lại công việc nên phải vào triều sớm, đến lúc đó, Linh Lung cùng Thanh Đại bắt đầu buổi sáng mỗi ngày lại chỉ có thể phục vụ chủ mẫu, rửa mặt, điểm tâm và tâm sự, sẽ không có cơ hội gặp lại Tạ Ung trừ phi Tạ Ung qua đêm ở chỗ các nàng.

Nhưng mà Tạ Ung lúc trước không yêu thương hai tiểu thiếp, không phải bởi hắn tự hạn chế, mà là Linh Lung cùng Thanh Đại cũng không làm cho hắn động tâm thôi.

Nhìn thấy Linh Lung, sẽ nghĩ đến sự cưỡng bách của mẫu thân, Tạ Ung trước kia mỗi lần ôm Linh Lung giống như bị mắc xương ở cổ họng, chủ yếu là ứng phó, mà nhìn Thanh Đại, sẽ nghĩ đến Đinh Cẩm Tú, ban đầu Đinh Cẩm Tú vì cùng Tạ mẫu đối đầu mà nạp Thanh Đại, nhưng mà Đinh Cẩm Tú trong lòng không vui vẻ lại quay đầu đi tìm Tạ Ung gây sự, dùng lời nói lạnh nhạt châm chọc hắn là kẻ thích hưởng thụ, trái ôm phải ấp, tự nhiên khiến Tạ Ung cảm thấy khó sống.

Kể từ ngày nạp Linh Lung và Thanh Đại, Tạ Ung cũng xác định không thể suốt ngày đắm chìm vào dục vọng thế nên cũng chưa từng tới phòng của các nàng . Với Tạ Ung xem việc truyền thống thê thiếp tranh giành yêu thương trong lòng, không sao cả, chỉ cần không tổn hại lẫn nhau, hắn liền nhắm một mắt mở một mắt, nhưng họ cũng không nên tổn hại đến hài tử của hắn, trong khi các nàng giết chết tiểu sinh mệnh, họ chỉ cho là người họ giết chết chính là hài tử của kẻ địch, chẳng lẽ họ không nghĩ đến đứa bé kia cũng là máu mủ của phu quân họ?

Nhưng mà họ hoàn toàn không để ý, Đinh Cẩm Tú khiến Linh Lung không thể sinh nữa, Linh Lung khiến Thanh Đại đẻ non, trong lòng của các nàng chỉ có lợi ích của mình, không nghĩ tới c Tạ Ung hắn.

Tạ Ung vốn là kẻ khó có con cháu, cùng Đinh Cẩm Tú thành thân sau mấy năm cũng không có hài tử, bởi vì Tạ gia mấy đời chỉ có con một, hắn cũng thực sự coi trọng hương khói kế thừa, mới đón nhận mẫu thân ban cho Linh Lung, lại hoàn toàn không nghĩ tới cuối cùng sẽ dẫn đến tai họa lớn như vậy thực là thảm thiết.

Theo ý Tạ Ung, nếu to gan, độc ác đến dám giết con cháu hắn, như vậy ngưới này không còn là người bên gối, Đinh Cẩm Tú lại là nguyên phối vợ cả của hắn, tạm thời xử lý không được, nhưng Linh Lung cùng Thanh Đại không dùng loạn côn đánh chết, cũng phải bán tất cả ra ngoài..

Tạ mẫu cố tình hồ đồ xen vào chuyện này, bà kiên trì cho rằng Linh Lung là cố giữ thể diện, xử trí Linh Lung chính là không tôn trọng trưởng bối, chính là bất hiếu; mà Đinh Cẩm Tú tự nhiên cũng muốn thiên vị Thanh Đại, nàng cố giữ lại tiểu thiếp vô dụng này vì mình lấy lại mặt mũi, mẹ chồng nàng dâu hai người tranh đấu kết quả chính là Linh Lung và Thanh Đại cũng bình yên vô sự ở Tạ phủ khiến Tạ Ung buồn bực đến mức nội thương.

Tạ Ung nguyên bản không phải tham hoan háo sắc, hắn từng gặp phải tổn thương của nữ nhân, càng không thích tư vị trái ôm phải ấp thê thiếp thành đàn. Nên sau khi Đinh Cẩm Tú qua đời, mẫu thân vẫn thúc giục hắn nhanh tái giá, nhưng hắn vẫn trì hoãn, chính là không muốn một lần nữa tùy ý tìm nữ nhân gây huyên náo cho mình thêm phiền toái, không thể yên ổn.

Linh Lung cùng Thanh Đại hiện tại rất sợ hãi, vô cùng sợ chủ mẫu mới sau khi vào cửa, không đáp ứng được cho tướng công sẽ bán họ đi, hoặc là tùy tiện đuổi đến từ đường trong trang để dưỡng lão, hoặc đem họ đến miếu tụng kinh niệm Phật cả đời.

Tạ Ung liếc hai người một cái, đứng lên, nói: "Chúng ta muốn đến chỗ mẫu thân thỉnh an, hai người các nàng cũng đi theo đi, có một số việc phải xử lý."

Linh Lung cùng Thanh Đại nhanh chóng trừng mắt vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, chẳng lẽ tân phu nhân nhanh vậy đã không thể chờ đợi muốn đuổi họ ra khỏi cửa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK