- Hạo... Ðừng... dừng lại... ah...
Anh đưa tay xuống dưới hạ thể ðã ngốc ðầu của cậu, ngón tay anh nhấn mạnh ðầu quy. Ngoáy vào lỗ nhỏ trên ðầu quy cậu. Tay cậu bất giác bấu vai chặt vai anh.
- Hạo... khó chịu... ha...ha... khó chịu quá...
Anh cười nham hiểm há miệng ðem “ Tiểu Hào “ ngậm vào. Anh dùng lưỡi ðảo liên tục, mút mạnh. Cậu thở gấp ưỡn người bắn vào miệng anh, không do dự anh nuốt xuống. Cậu dựa mình vào người anh thở dốc, chưa được nghỉ ngơi thì cậu thấy phía sau mình có gì ðó đưa vào hã? Ngón tay anh ðang bên trong cậu. Cậu cắn chặt răn chảy nước mắt.
- Ðau... Hức... lấy ra... ðau quá...
Anh nhẹ nhàng hôn môi cậu trấn an, nước mắt chảy dài trên gýõng mặt trắng trẻo ấy. Anh lại tiếp tục đưa thêm vào ngón thứ hai lần này anh di chuyển ngón tay thật mạnh. Có thể cậu lúc này mềm nhũn dựa vào ngực anh mặc anh làm gì thì làm.
- Ngoan nào bảo bối... chỉ có thể chịu không được một lát nữa sao có thể chịu được “ Cái ðó “ của anh hã?
Cảm thấy phía sau cậu ðã ðủ rộng, d*m thủy cũng ðã chảy ra. Anh rút ngón tay nhìn phản ứng của cậu.
- Hạo...
Anh hít thở sâu cố chịu ðựng cự vật ðang nổi gân xanh của mình mà nhìn cậu.
- Sao?
Cậu tự ðộng ðặt hai tay lên tường nâng hông về phía anh, dùng ánh mắt ngấn nước cầu xin.
- Thật sự ngứa... trống... anh mau vào...
Hạo ðánh mông cậu ðến mức có thể thấy năm dấu tay ðỏ in trên bờ mông trắng của cậu.
- Vào như thế nào? Cái gì vào?
Cậu xấu hổ cúi mặt:
- Ðưa của anh vào trong em... cầu anh...
Anh lập tức ðem cự vật của mình từ từ ði vào trong cậu. Cậu siết chặt tay la lớn.
- Ðau quá
Anh nâng mặt cậu ðặt nụ hôn sâu tiếp tục ra vào. Ðến lúc thấy cậu thích nghi được anh liền thúc ðẩy mạnh và nhanh hơn.
- Ah.. Hào...
Anh rút ra rồi ðâm mạnh vào:
- Gọi anh là chồng nào vợ
Cậu ngoan ngoãn gọi nghe lời anh:
- Chồng...
Anh mãn nguyện thúc mạnh vào:
- Chồng chơi em như thế có sướng không?
Nước bọt trên khóe môi cậu chảy xuống:
- Sướng... rất sướng.. Em... ra...
Cậu bắn lên tường quay mặt nhìn anh. Anh ép chặt người mình vào cậu gầm nhẹ rồi bắn tinh dịch vào trong cậu. Cậu nhắm nghiền mắt ngất lên người anh.
Anh vuốt tóc cậu hôn nhẹ lên má nở nụ cười ma mị.
- Trần Hào cuối cùng gì em cũng là của anh.
Giúp cậu tắm rử sạch sẽ ẩm cậu ra giường anh nằm ôm chặt cậu rồi chìm vào giấc ngủ.
==================================
Sau một thời gian ta ðã trở lại và ăn hại hơn xưa...có ai còn nhớ ta hơm dạ?
Xin lỗi vì ðã bỏ Fic quá lâu mong mấy hủ ðừng giận mà bỏ ta!
Cảnh H lần ðầu tiên viết có dở thì ném ðá ta không buồn ðâu~ / Cúi ðầu /
===================================