• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

'Mẹ xin lỗi khi để con lại một mình, con mệt rồi đúng không, mệt rồi thì đi thôi, đi cùng mẹ để sống một cuộc sống khác thôi'



Bà ấy vẫn như thế, rất dịu dàng, rất bao dung



Bà bước tới trước mặt nắm lấy tay Thiên Tuệ, rồi từ từ kéo cô về phía bóng tối ấy



Tay bà rất lạnh, một cảm giá rất tự nhiên, không giống như mơ



Bỗng, một sợi hương gỗ tuyết thoáng quay mũi cô



Vô tình còn đọng lại trong phổi, quẩn quanh như luyến tiếc một thứ gì đó, không muốn đi, âm thầm thấm nhuần đến từng tế bào



Thiên Tuệ dừng chân lại, gỡ lấy tay người phụ nữ đang kéo mình đi ra



"Mẹ à, con không mệt đâu"



Nói rồi cô quay lưng về phía ngước lại



Không biết hướng đó đi như thế nào?



Không biết nó sẽ dẫn đến đâu



Không biết trên đường đi cô sẽ gặp những ai nữa



Nhưng cô vẫn dùng hết sức mà chạy



Lao về phía trước như một con thiêu thân



"Bệnh viện Hoà Ái"



Cô lại nghe được một giọng nói quen thuộc



Cánh mi dày khẽ rung một đợt



Đôi mắt màu hổ phách hé mở



Đập vào mắt cô là một nam nhân với ánh mắt rất lo lắng



Là Tần Thiên Hàn



Sao hắn lại ở đây? Không phải hắnđã về rồi sao?



"Thiên Hàn"



Cô khó khăn mở miệng gọi hắn, rất nhỏ, dường như chỉ là tiếng gọi trong tiềm thức, mong manh, yếu ớt



Tần Thiên Hàn bế gọn cô trong tay, để đầu cô trên vai mình sao cho thoải mái nhất



"Đến viện sẽ ổn"



Tần Thiên Hàn hình như nghe được lời Thiên Tuệ gọi, cúi đầu thì thầm vào tai cô



Thiên Tuệ ôm lấy hắn như sắp chết với được cọc



Cô cần một ai đó, đủ an toàn để tựa vào



Cô mệt rồi



Cô cũng là con người bình thường thôi



Cũng chỉ là cần một chỗ dựa



Thiên Tuệ cảm giác như lồng ngực mình đang bị vật nặng gì đó đè lên



Từng đợt hô hấp khó khăn



Ánh sáng và mọi thứ lại biến mất



Chỉ để lại một khoảng không gian tối đen



Nó lại xuất hiện



Chiếc xe dừng lại trước bệnh viện



Tần Thiên Hàn trực tiếp bế Thiên Tuệ xông thẳng vào trong



"Vương Thịnh Quân"



Tần Thiên Hàn quay sang nói với một y tá bên cạnh



Gọi cả họ tên viện trưởng, hành động ngông cuồng này không nghĩ cũng đủ biết không phải là hạng người tầm thường



Hắn đặt cô xuống giường bệnh.



Khuông mặt cô bây giờ trông rất nhợt nhạt



Đôi mắt vẫn nhắm nghiền



Cánh môi mỏng dường như đã hoá trong suốt



Chiều nay hắn chưa kịp về đến Bắc Tần Viện thì nghe tin cô có chuyện



Hắn lập tức lái xe quay lại thì thấy Bạch Uyển Nhi cùng Thiên Kỳ đang cố gắng đưa cô đến viện



Hắn lập tức để đưa xe cho tài xế lái rồi ôm Thiên Tuệ lên xe đến bệnh viện Hoà Ái



Còn Bạch Uyển Nhi cùng Thiên Kỳ thì tự lái xe đến sau



Nhìn cô Thiên Tuệ được y tá đẩy vào trong phòng cấp cứu mà hắn rối bời không thôi



Lại có người ra tay



Có thể việc Hải Nhu đến Bắc Tần Viện đòi mạng Thiên Tuệ với vụ việc lần này là hai người khác nhau chủ mưu



Rốt cục, đã xảy ra chuyện gì, Bạch Uyển Nhi và Thiên Kỳ đền là những người có quan hệ tình cảm rất tốt với Thiên Kỳ nên việc ra tay với cô là không thể



Hơn nữa người báo cho hắn là Thiên Kỳ, không có ai đã ra tay rồi nhưng lại báo cho người khác đến giúp được



Khoảng hơn một tiếng đồng hồ sau, Vương Thịnh Quân mới từ phòng cấp cứu ra



"Tạm ổn, chỉ là tạm thôi"



Bạn thân chơi với nhau từ lâu nên anh ta biết hắn đang muốn hỏi gì



"Cô ấy đâu?"



Tần Thiên Hàn lộ rõ vẻ gấp gáp



"Phòng hồi sức sau cấp cứu"



Tần Thiên Hàn nghe xong thì biến đi mất hút



Vương Thịnh Quân thấy bộ dạng này của hắn mà thầm cười



Tần Thiên Hàn tuy không phải là tổng tài băng lãnh như trong tiểu thuyết ngôn tình nhưng cũng chẳng thuộc dạng dễ dàng bày ra hỉ nộ ái ố của mình



Nhưng bây giờ thì rõ rồi



Hắn gấp như cháy nhà đến nơi



"Tớ phát hiện ra trong cơ thể cô bé nhà cậu có một hàm lượng 'parfum' tích tụ trong thời gian dài, không cao lắm, nhưng chết người được"



Vương Thịnh Quân bước đến bên cạnh Tần Thiên Hàn ngồi bên giường bệnh



Thời gian dài?



Không cao nhưng chết người?



Người đó muốn giết Thiên Tuệ từ từ sao



"Parfum-hương liệu nhân tạo, nó được tổng hợp từ hơn ba ngàn nguyên liệu linh tinh khác nhau. Thường xuất hiện ở mĩ phẩm, các sản phẩm chăm sóc tóc và đặc biệt là các loại nước hoa rẻ tiền.



Nếu dùng lâu sẽ tích tụ một lượng độc tố nhất định trong cơ thể, có thể gây đau đầu, chóng mắt, suy hô hấp, rối loạn khả năng nhận thức..."



Vương Thịnh Quân tiếp tục giải thích, anh nghĩ hắn cần hiểu một chút về thứ độc tố này



Mĩ phẩm, sản phẩm chăm sóc tóc, nước hoa rẻ tiền?



Nhưng thứ này không thuộc phạm vi tầm mắt của cô, huống chi là sử dụng



Thiên Tuệ là một người rất biết chú trọng đến bản thân sao lại có thể để mình sử dụng hàng giả được



Nó đã ở tích tụ ở cơ thể cô trong một khoảng thời gian dài



Giả sử: cô đã sử dụng các loại mĩ phẩm hoặc nước hoa có chức parfum hàm lượng cao trong thời điểm trước khi có tiền đồ trong giới giải trí.



Thì việc gì mà sau không thành danh trong giới showbiz cô lại không bỏ chúng đi mà hướng đến các loại mĩ phẩm cao cấp



Giả thiết này quá vô lí khi so sánh với một Thiên Tuệ cao ngạo như hiện tại



Vậy thì chỉ còn một lí do



Mọi thứ quá rõ ràng: việc có ai đó ngoài Doãn Bối Ưu ra cố tình muốn giết cô là sự thật



"Chất này chủ yếu là ở trong nước hoa là chủ yếu, do là hương liệu nhân tạo nên mùi để nhận biết thì cũng khá khó khăn, nhưng người buôn hàng giả thường dùng nó để làm giả các loại nước hoa và mĩ phẩm nổi tiếng vì chúng thường khá rẻ"



Vương Thịnh Quân ngồi xuống bên cạnh Tần Thiên Hàn nhưng vẫn không quên 'phổ cập kiến thức' cho hắn



Đúng là cô rất hay dùng nước hoa, nhưng những loại cô dùng đều được kiểm tra rất kĩ càng



Không thể sảy ra sai sót



Là hương liệu dùng trong các loại mĩ phẩm rẻ tiền nên rất khó để khoanh vùng xem ai là người có thể đứng sau chuyện này



Chỉ có thể xem thử ai là người xuống tay với cô thôi



Cô đã tiếp xúc trong một khoảng thời gian dài, thì phải là người hay tiếp xúc với cô hoặc là những người có thể đến nhưng nơi cô hay ở



Ví dụ như Bắc Tần Viện, trụ sở tại Hongkong của RAT hoặc là nhà riêng của cô tại thành phố này



Nếu có người ra tay ở Bắc Tần Viện thì hắn có lẽ cũng đã gặp vấn đề về sức khoẻ rồi



Khả năng là người trong Bắc Tần Viện giở trò bị loại bỏ



Có thể ở trụ sở RAT



Thiên Tuệ trước đây dường như ăn, ngủ, nghỉ, làm việc đều ở đó cả; chỉ có hai tháng gần đây là cô ở Bắc Tần Viện thôi



Nên khả năng bị xuống tay ở đó rất cao



Hắn cũng đã đến đó vài ba lần nhưng chỉ ở lại phòng họp nhưng thứ quan trọng là phòng làm việc riêng và phòng nghỉ của cô



Vì nó rẻ và dễ mua thì bất kì ai cũng có thể mua nên hầu hết những nhân viên cấp cao trong RAT đều có khả năng



"Cục cưng nhà cậu cần trị liệu dài dài nên cậu cứ sang Mĩ trước đi, ở đây suy cho cùng cũng an toàn hơn cô bé ở Bắc Tần Viện một mình"



Vương Thịnh Quân lên tiếng



"Trong bao lâu"



"Do độc tố hương liệu đã tích tụ trong một khoảng thời gian dài, nên cũng tầm một, hai tuần gì đó ở viện và sau đó cũng cần kiểm tra thường xuyên lại"



Vương Thịnh Quân đút tay vào trong áo blouse, thẳng lưng tiếp tục giải trình



Hắn sang Mĩ lần này lâu nhất là một tuần



Sau một tuần có thể đến viện trực tiếp đón cô



Nhưng thứ làm hắn rất ái ngại chuyện để cô ở lại một mình



Không hề an toàn



Tần Thiên Hàn có thể mang cô theo, nhưng với điều kiện là sức khoẻ cô phải tốt



Bây giờ thì vẫn còn lúc tỉnh lúc mê



Chuyến công tác lần này, hắn bắt buộc phải có mặt, vì Tần thị có việc đột xuất nên toàn bộ lịch trình bị lùi lại một ngày rồi, bây giờ không thể để lùi lại một tuần nữa



"Cậu cứ đi, ở đây sẽ có người canh chừng, tuy sẽ không an toàn như khi ở với cậu nhưng sẽ ổn hơn khi ở Bắc Tần Viện"



Vương Thịnh Quân nhìn rõ nỗi phiền muộn trong bạn mình



"Để tớ nói cho cậu nghe:..."



Tần Thiên Hàn bất chợt đứng dậy, vòng tay qua cổ Vương Thịnh Quân kéo anh về gần mình rồi thì thầm



"Hể, không lẽ cô bé này là..."



Vương Thịnh Quân nghe xong không thốt nên lời



"Trừ việc chuyển viện thôi, còn lại thì tuỳ cậu xử lí"



Tần Thiên Hàn vỗ nhẹ lên vai anh, rồi đứng dậy và ra khỏi phòng



"Tớ hiểu"



Vương Thịnh Quân gật gù



"À khoang, không lẽ cô bé này là người đó sao?"



Anh lập tức đuổi theo hắn



"Ừm"



Tần Thiên Hàn lãnh đạm xác nhận



"Ôi mẹ ơi, không phải xác nhận đã chết sao? Vậy Doãn Bối Ưu không phải là hôn thê của cậu"



Vương Thịnh Quân thản thốt



"Rõ rồi còn gì"



"Tần gia-Tần Phu nhân thì sao?"



"Chưa biết"



"Thằng trời đánh, có chuyện quan trọng thế sao lại không nói cho ba mẹ biết hả"



Vương Thịnh Quân cầm một cây bút, gõ đầu hắn một quả thật đau



"Từ từ, cô ấy còn nhiều chuyện chưa làm được"



Quả thực, Thiên Tuệ của hắn còn phải làm rất nhiều việc



Thay vì tự mình đi nói với họ



Hắn nên để cho cô ấy tự mình chứng minh phân trần thì đúng hơn



Như vậy lòng tin cũng sẽ lớn hơn



Hai chữ thù hận trong lòng cô cũng sẽ được xoá bỏ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK