Vừa về tới nhà nó đã gọi ba mẹ inh ỏi,nhưng đáp lại nó chỉ có tiếng của quản gia“ông bà chủ vừa đi công tác lúc sáng,phải 1 tháng nữa mới về”
Nó hết nhìn quản gia rồi lại nhìn hộp bánh đang cầm trên tay không biết nên làm thế nào.Nếu là bánh kem loại khác thì nó sẽ vui vẻ mang lên phòng xử lý,nhưng đây lại là bánh kem socola-loại bánh mà nó ghét nhất trên đời.Lần trước ăn li kem socola Huy gọi,nó phải cố gắng lắm mới đưa được 2 muỗng vào miện.Cái vị đắng ngắt lúc đó cho đến bây giờ nó vẫn còn nhớ như in.
-Cho bác này-nó dúi hộp bánh vào tay quản gia rồi ung dung đi lên phòng.Thế là giải quyết xong,đơn giản nhẹ nhàng lại không lãng phí,đúng như tiêu chí nó đặt ra
Nó nằm ngửa xuống giường,tay cầm điện thoại lướt face.Dòng trạng thái lúc sáng nó đăng nhận được rất nhiều lời bình luận.Nhưng lời bình làm nó chú ý nhất là từ 1 nick vô cùng quen
“Tiểu thư họ Trần: mày thích lão đại rồi hả?”
Nó hốt hoảng ngồi bật dậy,mắt nhìn chăm chăm vào lời bình của Lan.Sao cô biết hay vậy,chẳng lẽ nó thể hiện lộ liễu vậy sao?
Tự đọc lại dòng trạng thái 5 chữ của mình,nó mới chợt nhận ra,cái này không còn là lộ liễu bình thường nữa rồi mà phải gọi là quá lộ liễu mới đúng.Ai đọc dòng trạng thái này mà không biết nó đang yêu thì chắc chắn đầu óc người đó có vấn đề.
Nó khóc không thành tiếng.Tự cốc vào đầu mình mấy cái rồi nhanh chóng xoá đi trước khi để Huy đọc được nếu không nó ngại,chẳng giám nhìn mặt cậu nữa.
Máy báo có tin nhắn mới,là của Tiểu thư họ Trần
“nè,có cần tao giúp mày bày cách cưa chàng không? nếu cần thì gửi địa chỉ nhà qua đây tí tao tới”
Nó nhăn mặt,nghĩ thầm“con này rảnh dữ”nhưng vẫn quyết định gửi địa chỉ nhà mình cho Lan
Đúng 15p sau,Lan đã có mặt ở nhà nó,không những vậy cô còn lôi theo cả Nhi đi cùng
Nó hất hàm
-Chúng mày uống gì?
-Thôi khỏi,nhìn mặt mày tao hết muốn uống rồi
Nó chép miệng,ngồi xuống đối diện Lan
-Đỡ tốn nước
-Được rồi,bắt đầu nhé-Lan gõ gõ xuống mặt bàn-Đầu tiên mày hãy liệt kê hết sở thích,sở ghét cho bọn tao nghe xem nào
Nó xoa cằm:
-Sở thích ý hả,nhiều lắm thôi bỏ qua đi.Còn sở ghét thì: ghét đi shopping,ghét ăn kem socola,ghét đi bơi.Hết rồi,có 3 cái thôi à
Nhi gật gù
-Mày chẳng bù cho tao,những thứ tao ghét có khi viết đầy 2 trang giấy chứ chẳng chơi
-Người ta dễ tính chứ ai như mày,cái gì cũng lôi ra ghét cho bằng sạch-Lan liếc đểu Nhi rồi quay sang nó-Thế này thì không ổn rồi,mày phải học ăn kem socola đi
-Tại sao?
-Vì Huy rất có cảm tình với những cô gái thích ăn kem socola
Nó đơ tại chỗ,sao Huy lại có cảm tình với thứ kem quái dị đó chứ,nó vừa đắng,vừa ngăm,vừa nhão có gì ngon đâu.
Thấy nó mãi không có phản ứng gì,Lan sốt ruột đá vào chân nó
-Sao rồi,mày có làm được không?
-Á,con quỷ,học thì học,sợ gì-Nó nhăn mặt xoa chỗ chân bị Lan sút trúng.Mặc dù nó rất ghét loại kem đó nhưng vì Huy,nó nhất định sẽ nén đau thương mà ăn cho bằng được.Còn nếu như đau thương trong lòng nó quá lớn,không thể nén lại được thì...nó đành dày mặt đi năn nỉ Huy bỏ qua cái cảm tình vở vẩn này vậy
-Tốt tốt-Lan vỗ tay tán thưởng tinh thần vì trai quên mình của nó
-Tiếp theo,mày cần thay đổi về phong cách ăn mặc,từ cá tính chuyển sang sexy,bởi vì Huy rất thích những cô nàng sexy-Nhi cười gian
-Lại còn thế nữa á-nó cười mà như khóc.Cưa trai thôi,sao bắt nó thay đổi nhiều đến thế?