Nghỉ ngơi một chút, Ngô Địch đứng dậy,
“Cơ Giới Chi Não, gara cũng là một phần của chỗ tránh nạn chứ?”
Cơ Giới Chi Não: “Có thể liên kết!”
Ngô Địch: “Vậy thì làm đi!”
Cơ Giới Chi Não: “Vâng!”
Sau một giây, trong gara xuất hiện giao diện thuộc tính.
Ngô Địch vội vàng nhấn mở.
...
« Gara rách rưới không phòng vệ »
Chỗ đậu: Không.
Có thể thăng cấp!
Phương hướng thăng cấp: Nhà kho điện tử khép kín tự động.
Chi nhánh: Tài liệu tổng thể (300), Hệ thống bán khép kín (200), Hệ thống điện tử (100).
Giới thiệu: Gara nát như vậy cũng là gara sao?
...
“Gara rách rưới không là gara à?”
Da mặt Ngô Địch co lại, không biết nói gì.
Nhưng mà...
“Thế này có phải quá đắt rồi không, chỉ là cải tạo bình thường, làm sao lại cần nhiều điểm tích lũy như vậy?”
Ngô Địch cẩn thận nhìn một chút, hơi buồn bực.
Cơ Giới Chi Não: “Bởi vì tổng thể gara đã tổn hại, cần lượng lớn tài liệu.”
Nghe vậy, ánh mắt Ngô Địch sáng lên: “Thế ta sẽ cung cấp tài liệu, như vậy có thể giảm điểm tích lũy xuống không?”
Cơ Giới Chi Não: “...Có thể.”
“Cung cấp các loại tài liệu kiến trúc cốt thép xi măng, có thể giảm bớt điểm tích lũy cần thiết cho tài liệu. Cộng thêm code hệ thống chỗ tránh nạn mà ký chủ tự biên soạn, có thể giảm bớt một phần điểm tích lũy cần thiết của hệ thống điện tử.”
Nghe xong, Ngô Địch cười ha ha, nhanh chóng bắt đầu làm việc.
Cốt thép xi măng, thứ này nói khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản.
Ở trong hoàn cảnh bây giờ, việc lấy được cốt thép xi măng kỳ thực rất khó khăn.
Nhưng Ngô Địch có dự trữ, mặc dù không nhiều, nhưng dùng để làm gara cũng đủ rồi.
Còn về hệ thống chỗ tránh nạn, cái này lại càng đơn giản?
Hắn vội vàng trở về, mở cửa nhà kho, lấy tài liệu bên trong ra.
Sau đó lại bắt đầu copy code.
Ước chừng đến 7h 8h tối, toàn bộ đã giải quyết xong.
...
« Gara rách nát »
Chỗ đậu: Không.
Có thể thăng cấp!
Chi nhánh: Tài liệu tổng thể (50), Hệ thống bán khép kín (200), Hệ thống điện tử (50).
...
Thời gian mấy tiếng, đã giảm xuống 100 điểm tích lũy!
Ngô Địch rất hài lòng, quả quyết chọn toàn bộ, lập tức tiêu hao 300 điểm tích lũy.
Sau một giây, gara trước mặt hắn rực rỡ hẳn lên, trong nháy mắt đã lớn hơn rất nhiều.
Màu sắc tổng thể cũng thiên hướng trầm trọng!
Cửa gara cũng thay đổi thành cửa thép, còn liên kết với hệ thống tự động, có thể phân biệt gương mặt và giọng nói của Ngô Địch.
“Cũng không tồi, còn thiếu một chiếc xe!”
“Chờ xe đến rồi, còn có thể thăng cấp một lần!”
Ngô Địch cười cười.
Cơ Giới Chi Não có thể tiến hành thăng cấp vật phẩm, điểm này có thể nhìn ra được từ việc máy phát điện.
Nhưng mà, vật phẩm phải có liên hệ chặt chẽ với chỗ tránh nạn, ví dụ như quần áo phòng phóng xạ trong tủ treo quần áo.
Làm xong gara, Ngô Địch liền quay trở về chỗ tránh nạn, vừa tâm sự với người trong diễn đàn.
Vừa xem thử chỗ tránh nạn của mình có chỗ nào cần cải tiến.
Tài nguyên nước, bởi vì thành phố Hà Dương gần sông lớn, các nhánh sông theo sông vào biển, cho nên cũng không thiếu.
Trên thực tế, hệ thống cấp nước trong lòng đất của chính phủ vẫn còn vận hành ổn định, chỉ có cung cấp điện là xảy ra vấn đề.
Về đồ ăn! Trong nhà kho có tồn trữ lượng lớn thức ăn, cộng thêm một nhóm mới thu được, Ngô Địch có thể ăn cực kỳ lâu.
Hơn nữa, hắn còn mở ra một phòng đào tạo thực vật, các loại rau dưa lúa nước lúa mì.
Ngô Địch cũng tạm thời ôm chân phật, dựa theo kiến thức của một vị đại lão Nông Học trên diễn đàn, còn chính mình thì không hiểu nhiều lắm.
Còn về quần áo, Ngô Địch cũng không phải một người cực kỳ chú trọng quần áo, trong nhà kho có một hai chục món nên cũng đủ rồi.
Nhưng bây giờ có thêm một thiếu nữ...
Trong đầu Ngô Địch hiện lên dáng người của thiếu nữ, trong lòng quyết định, lần sau đi ra ngoài sẽ thuận tiện nhìn thử xung quanh xem có cửa hàng quần áo hay không.
Sau đó, ăn xong cơm tối, Ngô Địch lại tiếp tục đút cho thiếu nữ ăn.
Người sau không hề phản kháng, mặc cho Ngô Địch làm, không nói không rằng, vẫn luôn ngây người, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Ngày tiếp theo, kết toán của ngày 07/11/2021 đã có, tổng cộng 28 điểm tích lũy, cũng tạm được.
Một ngày này không có chuyện gì.
Đến ngày mùng 9 tháng 11, đã có kết toán ngày mùng 8 tháng 11, 13 điểm điểm tích lũy.
Không nhiều lắm, chủ yếu là do Ngô Địch không làm gì.
Mà hôm nay, cuối cùng đã có việc!
A Triết: “Vô Địch đại lão, ta sắp tới, chuẩn bị nghênh tiếp đi!”
Ngô Địch: “Cút!”
A Triết: “Nhanh nhanh nhanh!”
Nói chuyện điện thoại với A Triết xong, Ngô Địch cười bất đắc dĩ, sau đó lấy ra một bao trái cây tươi từ trong tủ lạnh, mặc quần áo tử tế đi ra ngoài!
Sau đó không lâu, trên đường phố bên ngoài chỗ tránh nạn, hai xe một lớn một nhỏ lái tới!
Xe lớn có màu trắng, nhìn qua rất có cảm giác khoa huyễn.
Xe nhỏ là một chiếc xe con đã được cải tiến, dáng vẻ dữ tợn, có thêm rèm che!
Ngô Địch đi tới, hai chiếc xe dừng lại, đều đi xuống một người.
Bọn họ mặc áo khoác ngoài màu xanh lam, bên trong không biết bọc lấy thứ gì.
Một người đeo kính trong đó vừa thấy Ngô Địch liền cười ha ha, đi nhanh lên đón...