Mục lục
Thiên Tôn Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy toàn thân ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu cũng phát sáng, linh khí trong trời đất điên cuồng chảy về phía Băng Chủ người họ. Cửu Vĩ Thiên Miêu đã biến thành bản thể, chính loại ánh sáng đang không ngừng phát sáng, Long Kình Thiên phát hiện Cửu Vĩ Thiên Miêu đã đạt đến bát cấp hậu kỳ đỉnh phong, đang xung kích lên cửu cấp!

Có lẽ hai ngày nữa là đột phá.

Cửu cấp, chính là thánh cấp, đến lúc đó Cửu Vĩ Thiên Miêu có thể biến thành hình người rồi!

- Không biết con mèo lười này biến thành hình người sẽ thế nào.

Long Kình Thiên cười thầm.

Rồi hắn nhìn sang Tử Thiên Long Hoàng, Tử Thiên Long Hoàng được kim vân bao phủ, thân hình như ẩn như hiện, so với nửa tháng trước khí tức hắn mạnh hơn hẳn.

Long Kình Thiên tin là cứ thế này, không bao lâu sau Tử Thiên Long Hoàng sẽ đột phá Cổ Thần sơ kỳ đỉnh phong.

Sau đó hắn nhìn Lục Dực Tử Phụng, Lục Dực Tử Phụng toàn thân bốc cháy rừng rực.

Biển lửa thiêu đốt khiến không gian xung quanh như biến dạng.

Long Kình Thiên thấy vậy cũng gật gù.

Xem ra hai tháng nay Lục Dực Tử Phụng cũng có thể đột phá Thần Cấp thất trùng rồi!

Long Kình Thiên vốn định mấy ngày nữa mới rời khỏi đây, nếu thế này thì đợi Lục Dực Tử Phụng đột phá Thần Cấp thất trùng rồi đi cũng được.

Vậy là Long Kình Thiên tiếp tục uống Địa Tâm Nhũ tu luyện.

Thực lực Long Kình Thiên gần như ngày nào cũng tăng lên, rất nhanh đã ổn định được Phân Thần sơ kỳ.

Phân Thần sơ kỳ đỉnh phong!

Phân Thần trung kỳ!

Một tháng sau, Long Kình Thiên đã đạt đến Phân Thần trung kỳ!

Hôm nay Long Kình Thiên vừa tu luyện xong, mở mắt ra thì linh khí trong trời dất đột nhiên có đại động. Hắn nhìn thì thấy vô số đạo hoả quang bắn lên từ cơ thể Lục Dực Tử Phụng, Phụng Hoàng Hoả cháy rực rỡ.

- Cuối cùng cũng sắp đột phá rồi.

Long Kình Thiên gật đầu nghĩ.

Ánh sáng trên người Lục Dực Tử Phụng ngày càng chói loá, cuối cùng đạt đến đỉnh điểm, trên bầu trời một hư ảnh phượng hoàng xuất hiện, tiếng phượng hoàng ngâm ngân vang.

Thân thể Lục Dực Tử Phụng ở trên không trung, một luồng khí tức mạnh mẽ toả ra.

Một lát sau, khí tức mạnh mẽ đó thu về trong cơ thể, gương mặt đầy vẻ vui mừng.

Cuối cùng nàng đã đột phá Thần Cấp thất trùng!

Đây là điều nàng căn bản không thể ngờ tới.

Nàng chưa bao giờ nghĩ có thể đột phá nhanh như vậy. Vốn dĩ nàng nghĩ dù tu luyện nhanh thế nào thì muốn đột phá cũng phải mười năm sau, nhưng theo Long Kình Thiên mới nửa năm đã đột phá rồi!

Lục Dực Tử Phụng đáp xuống đất, đến trước mặt Long Kình Thiên, vẻ mặt đầy cảm kích, hành lễ nói:

- Lục Dực đột phá nhanh như vậy tất cả là nhờ chủ nhân. Lục Dực xin bái tạ!

Nói rồi nàng quỳ xuống.

Long Kình Thiên hàm tiếu, tay phải kéo Lục Dực Tử Phụng đứng dậy.

- Lão đại.

Lúc này, một thanh niên bay tới bên cạnh Long Kình Thiên, người này chính là Cửu Vĩ Thiên Miêu, hắn cũng đã đột phá Thánh Cấp, có thể biến thành hình người.

Có điều thanh niên này diện mạo có phần non nớt, gương mặt anh tuấn ấy cười khiến người ta có cảm giác trẻ con chưa lớn.

Tử Thiên Long Hoàng cũng bay lại.

Long Kình Thiên hàm tiếu nhìn mọi người:

- Nếu không có việc gì nữa thì chúng ta rời khỏi đây thôi, tới Man Hoang Đại Lục.

Cả ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng đáp vâng.

- Được rồi, chúng ta đi.

Nói rồi Long Kình Thiên bay đi dẫn mọi người ra khỏi Ma Thần Chiến Trường.

Hiện giờ, tuy mọi ngươi đã ra khỏi Thái Hoàng Cửu Tà Đại Trânnj nhưng vẫn ở trung tâm của Ma Thần Chiến Trường, nên trên đường gặp không ít tử linh yêu thú, biến dị yêu thú và quái vật cường đại.

Giống như trước đây, sau khi kích sát những con yêu thú này thì Long Kình Thiên lấy đi yêu hạch từ Thánh Cấp trở nên và thu thi thể từ Thánh Cấp đỉnh phong vào Trấn Thiên Tháp.

Nửa tháng sau, khi mấy người Long Kình Thiên sắp rời khỏi trung tâm Ma Thần Chiến Trường thì đột nhiên có tiếng kêu quái dị vang lên. Rồi một luồng khí kình khủng bố tấn công về phía bọn Long Kình Thiên.

- Chủ nhân cẩn thận!

Tử Thiên Long Hoàng giật mình, cùng với Lục Dực Tử Phụng tung chưởng đánh ra.

Uỳnh!

Một âm thanh lớn vang lên, dư âm của khí kình bắn ra, đất đá bốn phía bay tứ tung, cây cối xung quanh biến thành tro bụi.

Mấy người Long Kình Thiên lùi lại phía sau.

- Muốn đi sao?

Sau khi khí kình tan đi, Tử Thiên Long Hoàng thấy trong bóng tối có một thân ảnh muốn chạy trốn, hắn cười khảy, bay tới.

- Thần Long Xuất Hải!

Tử Thiên Long Hoàng tung một quyền, một con kim sắc thần long ngưng tụ, ngay tức khắc oanh kích về thân ảnh kia.

Kim long gầm thét!

Thân ảnh kia quay lại tung ra một đạo chưởng ẩn màu đen khổng lồ.

Nhưng vì thế mà thân ảnh đó rơi ra khỏi chỗ tối.

- Là ngươi!

Thấy diện mạo của hắn, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng từ phía sau đuổi tới cùng giật mình. Kẻ kia không phải ai khác mà chính là Ma Tộc hắc y nhân cùng họ vào Tà Thần Cung.

Theo lý thì hắn ta không thể thoát khỏi Tà Thần Cung, vì ngọc bài khống chế Tà Thần Cung Long Kình Thiên đã lấy được, hắc y nhân và Vu Càn dù có thông qua Ảo Hải thì cũng sẽ bị cầm chân ở Tà Thần Cung. Nhưng giờ hắn lại thoát ra rồi!

Rốt cuộc hắn ta đã làm thế nào?!

Nếu hắn ra được, thế còn Vu Càn?

Lúc này Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu cũng bay tới.

- Đúng, là ta.

Hắc y nhân lộ thân phận không tháo chạy mà chắp tay sau lưng, lạnh lùng nhìn mấy người Long Kình Thiên.

- Ngươi làm thế nào thoát khỏi Tà Thần Cung?

Tử Thiên Long Hoàng lạnh lùng hỏi.

Hắc y nhân cười khảy:

- Làm thế nào ta thoát? Các ngươi ra được còn ta thì không chắc? Chắc ngươi chính là Tử Thiên Long Hoàng của Long tộc? Không ngờ mất chục vạn năm mà ngươi không những không chết lại còn được giải trừ Ma Kha Địa Ngục Đồ La Chú.

Tử Thiên Long Hoàng mặt lạnh băng, trầm giọng nói:

- Ngươi là ai?

Hắc y nhân nói:

- Cho ngươi biết cũng chẳng sao, ta là Nhiếp Song, Nhiếp Nghĩa là tiên tổ của ta!

- Cái gì, Nhiếp Nghĩa là tiên tổ của ngươi?!

Tử Thiên Long Hoàng nghe thế hàn quang loé lên trong mắtm khí tức toàn thân bạo phát, hay tay siết chặt.

- Tử Thiên Long Hoàng, tuy ngươi là cường giả thời Thượng Cổ nhưng mấy vạn năm nay Ma Kha Địa Ngục Đồ La Chú không những kìm giữ mà còn khiến thực lực ngươi tụt giảm.

Nhiếp Song cười khảy:

- Dựa vào ngươi và chúng không giữ chân được ta đâu.

Hắn nói rồi thân hình lướt đi, biến mất trong một đám khói đen.

Tử Thiên Long Hoàng đưa tay tóm một cái, không gian bốn phía bị ép lại nhưng không thấy Nhiếp Song nữa.

- Tử Thiên Long Hoàng, ngươi yên tâm, trong ba năm, Địa Ngục Ma Tộc bọn ta sẽ tấn công Thiên Man Vị Diện các ngươi. Đến lúc đó Ma Tộc cường giả sẽ tới nhanh chóng huỷ diệt mọi chủng tộc trên Thiên Man Vị Diện! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Trong hư không, giọng nói của Nhiếp Song vọng ra:

- Hề hề, đến lúc đó chúng ta sẽ lại gặp nhau!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK