Mục lục
Thốn Mang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thượng Thanh cung vừa nhận được tin tức, liền lập tức phái ra hai vị trưởng lão và gần trăm tên đệ tử, hai vị trưởng lão chính là Nguyên Thanh trưởng lão cùng với Tằng Thăng trưởng lão.
Tằng Thăng trưởng lão chính là phụ thân của Tằng Ngạn.
- Tằng Thăng trưởng lão, lần này Tằng Ngạn không ngờ tìm thấy kỳ trân hiếm có, thấy triệu chứng thiên địa liền biết bảo bối nhất định là phi thường à. Tằng Ngạn lập công lớn như vậy, nhất định sẽ được ban thưởng, nói không chừng cung chủ đời kế tiếp sẽ đến lượt Tằng Ngạn!
Nguyên Thanh trưởng lão cười nói với Tằng Thăng.
Tằng Thăng cười khiêm nhường, nói:
- Tiểu nhi chỉ là vận khí mà thôi, vận khí mà thôi. Chúng ta hay là nhanh lên một chút. Hiện tại các đại tông phái đều đã tới rồi, ta lo lắng tiểu nhi không trấn áp được cục diện!
Nguyên Thanh gật đầu.
Sau đó hai ngươi mang theo gần trăm đệ tử Thượng Thanh cung, ngự kiếm cực nhanh bay về phía nơi Hạnh Linh Thất Sắc hoa sinh trưởng.
Dọc đường đi Tằng Thăng trưởng lão tươi cười như hoa, vừa mới bay đến sơn cốc, đột nhiên sắc mặt biến đổi.
- Tiểu tặc đừng chạy!
Tằng Thăng trưởng lão hét lên một tiếng lớn, lão trơ mắt lên nhìn Lý Dương độn địa rời đi, nhưng lại không kịp làm gì ngăn trở.
- Ngạn nhi!
Tằng Thăng trưởng lão chỉ chậm có một bước mà thôi, đứa con trai bảo bối của lão đã bị phá vỡ nguyên anh, hồn phi phách tán rồi. Ôm lấy thi thể của đứa con trai, Tằng Thăng mắt nhỏ lệ. Đây chính là đứa con ruột của lão, đứa con duy nhất của Tằng gia.
Tằng Thăng trên người không kìm được toát ra từng đợt sát khí, vẻ tươi cười như hoa trong quá khứ cũng biến thành dự tợn kinh khủng hẳn lên.
- Nguyên Thanh, bày trận!
Tằng Thăng không kịp thương tâm, diện mục dữ tợn lập tức hướng về Nguyên Thanh bên cạnh ra lệnh. Tằng Thăng và Nguyên Thanh hai vị trưởng lão đồng thời lấy trong người ra một viên châu, trên tay Tằng Thăng chính là hắc sắc viên châu, còn trên tay Nguyên Thanh trưởng lão chính là bạch sắc viên châu.
- Thái Cực Phong Nguyên đại trận, lên!
Trong miệng Tằng Thăng phun ra một ngụm máu tươi, tiến vào bên trong hắc sắc viên châu. Hắn vì có thể cẩn thận, không ngờ dùng cả máu tươi để tăng cường uy lực của đại trận. Nguyên Thanh trưởng lão ở bên cạnh chỉ đành bất đắc dĩ phun ra một ngụm máu tươi, phun trên bạch sắc viên châu trong tay mình.
Hai viên châu một đen một trắng nhất thời bay lên, từng đạo quang hoa bắt đầu tràn ra. Hắc bạch viên châu bay lên đến độ cao mấy ngàn trượng, quang mang tràn ngập bao trùm bốn phương tám hướng, gần như trong chớp mắt, phạm vi gần ngàn dặm đã hoàn toàn bị phong toả.
Bất kể là độn thuật, hay là thuật phi hành, cũng đừng hòng bay thoát ra khỏi khối địa vực này, hơn nữa trong phạm vi địa vực này bao trùm, độn thuật, thuật phi hành vân vân đều không thể sử dụng.
Nói cách khác, trong Thái Cực Phong Nguyên đại trận, chỉ có thể dùng chân để chạy!
Từ khi Lý Dương độn địa đến khi Tằng Thăng, Nguyên Thanh hai vị trưởng lão bày trận. thời gian còn chưa đến mười cái hô hấp, độn thuật của Lý Dương cho dù lợi hại hơn nữa, cũng không cách nào chạy ra gần ngàn dặm.
- Các vị đạo hữu, Thái Cực Phong Nguyên đại trận của Thượng Thanh cung chúng tôi tin rằng mọi người đều biết, cũng chỉ là vây khốn người mà thôi, mọi người xin tập trung tại một chỗ. Hy vọng không nên quấy rầy chúng tôi truy nã kẻ sát nhân này! Lần này không giết hắn, con ta chết không nhắn mắt!
Trong lời nói của Tằng Thăng có sát khí nặng nề.
Hơn ngàn tu chân giả cũng hiểu được tâm tình Tằng Thăng lúc này.
Con bị giết, bất kẻ là ai cũng sẽ phát cuồng, Tằng Thăng còn có thể bảo trì được lý trí, đã xem như là rất giỏi rồi.
Một vị đệ tử của Độn Giáp tông bước lên trước nói:
- Tằng Thăng trưởng lão, đây là "Thiên Vân trận" của Độn Giáp tông chúng tôi. Vậy đi, mọi người đều tiến vào trong Thiên Vân trận, ở trong Thiên Vân trận nghỉ ngơi, các đồng đạo chúng tôi tuyệt đối không quấy rầy việc Thượng Thanh cung bắt kẻ sát nhân kia!
Nói rồi, liền bố trí Thiên Vân trận.
Hơn ngàn tu chân giả cũng tính là có lý trí, liền lần lượt tiến vào trong đại trận, ở trong đại trận nghỉ ngơi.
- Tằng Thăng trưởng lão, hiện tại tôi đã đóng cửa Thiên Vân đại trận, người ngoài đừng hòng dễ dàng tiến vào, nếu như cường hành đột phá, mọi người đều sẽ có cảm ứng!
Đệ tử Độn Giáp tông nói.
Tằng Thăng lập tức nói:
- Thật quá sức cảm tạ Độn Giáp tông đạo hữu!
Liền đó, Tằng Thăng quay đầu nhìn gần trăm đệ tử Thượng Thanh cung phía dưới.
- Hai mươi người thành một tổ, tổ trưởng là cao thủ khoảng Độ Kiếp kỳ, nhất định không thể để tặc nhân Tinh Cực tông kích phá, một khi phát hiện tung tích tặc nhân, phải lập tức phát ra tín hiệu.
Theo tiếng ra lệnh, gần trăm đệ tử phân thành năm tổ, mỗi tổ có đến hai cao thủ Độ Kiếp kỳ.
Tằng Thăng nhìn về phía Nguyên Thanh và Nguyên Minh nói:
- Nguyên Minh, Nguyên Thanh, ba người chúng ta phân ra tìm kiếm. Tin rằng với linh thức của chúng ta, có thể rất nhanh tìm thấy!
Tằng Thăng, Nguyên Thanh, Nguyên Minh ba trưởng lão lập tức tản ra, nhanh chóng bay về phương hướng.
Đồng thời linh thức của ba người bắt đầu phủ xuống, phạm vi linh thức của bọn họ cũng không tính là nhỏ, phạm vi có đến mấy trăm dặm, tin rằng trong một canh giờ là có thể hoàn toàn tìm kiếm xong một lượt trong phạm vị bao trùm.
Trong phạm vi bao trùm gần ngàn dặm núi rừng.
Bên trên một tảng đá trong đó, Lý Dương đang nhàm chán ngồi xếp bằng trên đó.
"Trận pháp này không ngờ uy lực lợi hại như vậy, không ngờ ngay cả độn địa cũng không được!" Lý Dương vừa mới đang độn địa mà đi, đột nhiên bị "Thái Cực Phong Nguyên đại trận" kia cường ngạnh bức ép từ trong lòng đất ra.
- Thái Cực Phong Nguyên đại trận? Hừ hừ, bất quá là cái mai rùa mà thôi. Đem địa phương bao trùm lại, người bên trong không ra được, người bên ngoài không vào được. Chỉ cần một siêu cấp cao thủ cường công, vượt ra cực hạn của đại trận này, vẫn là có thể công phá.
Hạng Vũ ở trong đầu Lý Dương khinh thường nói.
Trong mắt hắn, đường đường Thái Cực Phong Nguyên đại trận cũng chỉ là một cái mai rùa.
- Ừm, cái này mặc dù chỉ là một cái mai rùa, nhưng lực phòng ngự cũng là không tệ, thực lực của Lý Dương ngươi thì không đủ công phá!
Hạng Vũ bỏ thêm vào một câu.
Lý Dương không chỉ là rất buồng bực.
Hắn hiện tại giống như bị vây khốn trong lao ngục, đương nhiên, lao ngục này phạm vi cực lớn, phương viên gần hai ngàn dặm.
Đột nhiên…
Một đạo linh thức từ bên cạnh Lý Dương phủ qua, Lý Dương có thể cảm ứng được rõ ràng.
- Linh thức? Ha ha, muốn bằng vào linh thức để tìm kiếm ta, thật đúng là trò cười, cho dù không cần Bá Vương người giúp đỡ, không có thực lực của Thiên tiên thì đừng hòng phát giác ra ta. Một khi Bá Vương ngươi giúp ta thu liễm khí tức, Côn Luân tiên cảnh này trừ nghĩa phụ, có lẽ không có người nào có thể phát giác được ta!
Lý Dương cười lạnh nói.
Lý Dương rất tự tin.
Nhưng sự tin tin đó có lí do, tâm cảnh Lý Dương đã đến cực hạn Thiên tiên, liễm tức thuật thi triển ra. Trừ phi đạt đến Thiên tiên cảnh giới, bằng không không thể nào phát giác được Lý Dương. Càng đừng nói đến trong cơ thể hắn còn có một Hạng Vụ với thần thức mạnh mẽ.
Từng đạo linh thức quét qua xung quanh Lý Dương.
Đây là một nhóm đội ngũ, đội ngũ hai mươi đệ tử Thượng Thanh cung.
Cảm nhận được những linh thức này, Lý Dương liền biết, những đệ tử Thượng Thanh cung này mạnh tới mức nào.
- Bá Vương, người nói xem ta trốn ở đây cũng không phải là chuyện tốt, có phải là nên tặng cho Thượng Thanh cung một chút phiền toái, để bọn chúng biết, ta đây không phải là ba ba trong rọ, mà là hổ trong núi.
Lý Dương mỉm cười, liền đó thân hình loé lên, truy đuổi theo một nhóm đội ngũ.
- Giết, Lý Dương, giết bọn người kia, con bà nó, mấy… tên này, bổn Bá Vương chính là nhìn đã thấy ngứa mắt, sớm khi mà Thượng Thanh cung kia còn nhỏ… ngươi nên sớm giết nó.
Hạng Vũ tuyệt đối chính là lấy bạo chế bạo.
Trên mặt Lý Dương lộ ra một tia lãnh ý hiếu sát.
Xuyên Vân Toa Vụ!
Cho dù ở trong đại trận này, tốc độ của Lý Dương vẫn không chậm, gắn giống như một trận gió, thân thể vừa loé lên một cái đã mấy trăm thước.
Đội ngũ hai mươi người, đi đầu đội ngũ là một đệ tử Độ Kiếp kỳ, đi cuối đội cũng là một đệ tử Độ Kiếp kỳ, trong đội ngũ này không ngờ có hai đệ tử Độ Kiếp kỳ. Lý Dương xem như lời rồi.
Bất quá nếu muốn một hơi nuốt gọn, Lý Dương còn chưa có thực lực đó.
Do vậy cần - đánh lén.
Xuyên Vân Toa Vụ được thi triển ra, Lý Dương giống như một u linh, không hề có chút thanh âm, không chút khí tức, thoáng chốc đã đến đằng sau một tu chân giả gần nhất. Tu chân giả Độ Kiếp tiền kỳ này vẫn chưa có cảm ứng nào, tiếp tục dùng linh thức tìm kiếm.
- Ti ti!
Phá Sơn Liệt Không!
Ngay phòng ngự cũng không hoàn toàn hình thành, hoàn toàn ứng phó không kịp, đao mang phóng ra đồng thời Lý Dương vận chuyển "Phá Sơn Liệt Không", linh giáp trên nguyên anh đó căn bản không chống cự nổi, phi đao đao mang của Lý Dương trực tiếp xuyên phá nguyên anh của vị cao thủ Độ Kiếp kỳ này.
Linh giáp lập tức phảng phất như pha lê rơi xuống mặt đất, vỡ thành bốn năm mảnh.
Hồn phi phách tán!
Lý Dương lúc này thầm hưng phấn "Mẹ nó chứ, tu tiên giả thân thể đúng là yếu ớt, nếu như là tu ma giả, chỉ riêng thân thể cường mãnh đã không phải dễ dàng bị công phá như vậy, thân thể những tu tiên giả này căn bản giống như tờ giấy vậy!"
Đương nhiên, thân thể tu tiên giả so với người thường mạnh mẽ hơn nhiều, nhưng mà so sánh với tu ma giả, đích xác chỉ tính là giấy. Đối với đao mang của Lý Dương, không có chút lực chống đỡ nào.
- A!
Thuần tuý là phản ứng tự nhiên, vị tu chân giả đó trước khi chết hét lên một tiếng.
Thân thể Lý Dương chợt loé lên, lại tiến vào trong khu rừng bên cạnh, biến mất không thấy nữa.
- Diệc Trang sư thúc!
Một số đệ tử Thượng Thanh cung lập tức chạy tới bên tu chân giả đã chết, nguyên lai ngươi dẫn đầu đội ngũ, một thanh niên áo trắng dùng khinh công nhanh chóng chạy tới.
- Diệc Trang sư đệ!
Người trẻ tuổi áo trắng khóc rống lên một tiếng.
- Các vị sư điệt, cẩn thận với tặc nhân Tinh Cực tông, mọi người đều mắt nhìn tám phương, nhất định không để tặc nhân kia đánh lén nữa.
Người trẻ tuổi áo trắng lập tức ra lệnh, liền đó phân phó một đệ tử cõng thi thể Diệc Trang sư đệ.
Người trẻ tuổi áo trắng đồng thời phát ra một đạo tín hiệu lên trời cao.
- Không ngờ lục soát cả phương viên gần ngàn dặm, cũng không tìm thấy bóng dáng của tặc tử Tinh Cực tông!
Nguyên Minh trưởng lão khó tin nói.
Cạnh đó Nguyên Thanh trưởng lão, Tằng Thăng trưởng lão sắc mặt đều có phần âm trầm, ba người phân chia dùng linh thức lục soát cả khu vực đại trận, không ngờ không tìm thấy chút dấu tích nào của Lý Dương, điều này làm sao không khiến bọn họ nổi giận.
- Bất kể thể nào, nhất định phải bắt cho được tặc tử Tinh Cực tông!
Tằng Thăng trưởng lão sát khí đằng đằng, hốt nhiên Tằng Thăng trưởng lão trong lòng khẽ động, nói:
- Căn cứ theo Nguyên Minh trưởng lão nói, tặc tử Tinh Cực tông kia công lực thậm chí chưa đến Độ Kiếp kỳ, chúng ta làm sao lại tìm không thấy hắn ta?
- Lẽ nào… hắn ở trong Thiên Vân trận?
Tằng Thăng trưởng lão độ nhiên nói. Nói rồi, lão chuẩn bị đi vào trong Thiên Vân trận lục soát một phen.
Nguyên Minh, Nguyên Thanh hai vị trưởng lão lập tức ngăn cản Tằng Thăng, khuyên:
- Tằng Thăng trưởng lão, hơn ngàn tu chân giả cam nguyện ở trong Thiên Vân trận, đó là nể mặt Thượng Thanh cung ta, để bọn họ rút vào một chỗ, đã là rất khó rồi, nếu như ngươi cường hành lục soát, chọc giận những tu chân giả này…
Trong Thiên Vân trận hơn ngàn tu chân giả lần lượt đến từ các tông phái, thực lực tông phái phía sau họ tập hợp lại, gần như chính là một nửa lực lượng tu tiên giả của Côn Luân tiên cảnh. Thượng Thanh cung có kiêu căng hơn, cũng không thể nào đắc tội nhiều tông phái như vậy.
- Nếu như tặc tử Tinh Cực tông quả thực ở trong Thiên Vân trận, vậy chúng ta nên làm như thế nào?
Tằng Thăng trưởng lão sắc mặt rất là khó coi, hai vị trưởng lão kia cũng trầm mặc.
Đột nhiên!
Nguyên Thanh trưởng lão sáng mắt:
- Nhìn kìa, phía đông bốn trăm dặm có tín hiệu, tặc tử Tinh Cực tông nhất định ở đó!
Tằng Thăng, Nguyên Minh vừa nhìn, nhất thời mừng rỡ, ba người tức thì chạy tới phia đông…
Mặc dù không cách nào phi hành, nhưng mà ba vị trưởng lão công phu lướt đi trên mặt đất cũng cực kỳ lợi hại, rất nhanh liền tới mục tiêu, ba vị trưởng lão lập tức thấy đội ngũ có chút đau thương, cái chết của Diệc Trang lập tức bị phát hiện.
- Diệc Trang đồ nhi!
Sắc mặt Tằng Thăng trưởng lão đại biến.
Diệc Trang chính là quan môn đệ tử của lão, công lực tương đương với Tằng Ngạn, cũng là đồ đệ mà Tằng Thăng trưởng lão thích nhất.
Chỉ một ngày ngắn ngủi, ái đồ và ái tử lần lượt bị giết, Tằng Thăng trưởng lão đau lòng muốn hộc máu.
- Ta nhất định phải uống cạn máu ngươi, ăn sạch thịt ngươi!
Tằng Thăng trưởng lão nghiến răng nghiến lợi nói, hàn quang trong mắt khiến cho người ta không rét mà run.
- Hai vị trưởng lão, gia tăng lục soát, nhát định phải tóm được tặc tử này!
Tằng Thăng nói xong, liền dẫn đầu thân hình loé lên, một mình lục soát, Nguyên Minh, Nguyên Thanh cũng hiểu được, bọn họ không cách nào dùng linh thức tìm thấy Lý Dương, chỉ có thể dùng mắt dùng tai từ từ tìm kiếm, liền cũng chia ra mà tìm.
Lý Dương nhìn Tằng Thăng trưởng lão sắc mặt âm trầm đang điên cuồng bay giữa núi rừng, khoé miệng không khỏi có một tia cười lạnh.
- Bá Vương, trưởng lão này của Thượng Thanh cung chính là cao thủ Đại Thành kỳ, ta có khả năng giết lão không?
Lý Dương hỏi Hạng Vũ.
Hạng Vũ nói:
- Không thể, ngươi hiện tại đao mang mới gần chanh sắc cảnh giới, công lực so với hắn chênh lệch thật sự quá lớn, cho dù là "Phá Sơn Liệt Không", cũng tối đa là đối phó được cao thủ Độ Kiếp kỳ, còn muốn đối phó cao thủ Đại Thành kỳ, thực sự là khó!
Lý Dương không khỏi bất lực.
Đột nhiên, Lý Dương sáng mắt:
- Phải rồi, tôi giết không được lão, nhưng mà tôi có thể đánh lén lão, phá hỏng thân thể lão, vậy có được không?
Thân thể tu tiên giả tương đối yếu ớt, dưới tình trạng ứng phó không kịp, muốn ngăn cản đao mang của Lý Dương vẫn là rất khó.
- Ha ha, thông minh, nguyên anh của hắn có linh giáp bảo hộ, nhưng mà thân thể lại bảo vệ không đủ, đao mang của ngươi nếu muốn huỷ đi thân thể của hắn thì lại dễ dàng, ha ha, hắn một cao thủ Đại Thành kỳ, còn chưa tiến vào Tiên giới thành tựu tiên linh chi thể, nếu như bị huỷ đi nhục thể, không phải là chuyển qua tu tán tiên sao? Tốt, tốt, Lý Dương, huỷ thân thể của hắn, khiến hắn một cao thủ Đại Thành kỳ chuyển qua tu tán tiên!
Hạng Vũ cũng hưng phấn kêu lên.
- Bá Vương, người cứ chờ xem kịch vui!
Lý Dương nhìn thân ảnh Tằng Thăng trưởng lão ở ngoài trăm thước, trên mặt có một tia cười lạnh, "Xuyên Vân Toa Vụ" được triển khai, nhất thời giống như u linh hướng tới Tằng Thăng trưởng lão…
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK