Mục lục
Ảo Ảnh Chợt Lóe
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

187: Em Diễn Người Yêu Với Cô Đó


Tháng chín đối với Tiểu Viên mà nói là một tháng gặt hái thành công.
Cô lại thuận lợi lấy được hai giải thưởng nữ phụ, nhân vật Lương Tịch của 《 Cung đình thâm sâu 》 giành được nữ phụ thể loại phim truyền hình giải thưởng Phi Thiên, nhân vật Mạnh Tiểu Chu của 《 Trường dạ 》 giành được nữ phụ thể loại phim điện ảnh giải thưởng Kim Hoàng.
Kể từ nay, vào năm cô hai mươi tám tuổi này đã đạt thành đại mãn quán nữ phụ của thể loại phim điện ảnh và phim truyền hình.

Trong giới giải trí bấy giờ, chỉ có một mình cô.
"Hình như còn chưa ai từng lấy đại mãn quán loại nữ phụ nhỉ?" Dương Kiều gõ gõ bàn, cười hài lòng.
"Đúng là vẫn chưa có, cũng càng không có người đạt được ngay trước 30 tuổi."
"Ai ai cũng muốn đóng nữ chính, một khi có cơ hội liền muốn diễn.

Diễn được rồi, có cơ hội thì muốn báo giải nữ chính," Dương Kiều chậc một tiếng: "Có điều, số đoạt giải của Tiểu Viên chúng ta thật không tệ, ha ha, song mãn quán (ăn hết song song) nữ phụ điện ảnh truyền hình! Vận số cũng là sự thể hiện của thực lực."
"Cũng có bình luận đá xéo rằng em ấy không có mệnh nữ chính, còn không ít đấy!"
"Về sau chúng ta không nhận nữ phụ nữa, chỉ diễn nữ chính! Lui một bước cũng phải diễn song nữ chính (phim hai nữ chính, phân lượng bằng nhau)!"
"Em cũng cảm thấy đã chả còn người nào khiến Tiểu Viên của chúng ta làm phụ nhỉ, ha ha ha ha!"
Nguyễn Thanh không thể nhịn nữa, đã cười liên tục mấy tiếng đắc ý: "Lấy được giải thưởng đúng là khác biệt, thương vụ đều đã thăng cấp toàn diện, đại diện phát ngôn một sản phẩm trước kia của em ấy đã biến thành đại diện phát ngôn dòng hàng, đại diện phát ngôn dòng hàng ban đầu đã biến thành đại diện phát ngôn toàn bộ thương hiệu ha ha ha......"
"Cái thương hiệu châu báu khi trước còn gia hạn hợp đồng cùng chúng ta, cấp bậc cũng đã nâng lên trên, hiện tại chúng ta chính là người phát ngôn khu vực Châu Á Thái Bình Dương rồi, ha ha ha ha ha! Còn có một vài cái em còn đang bàn......"
"Những cái này là quan trọng, bé Tiểu Viên của chúng ta không đi con đường ngôi sao lưu lượng, nhưng đại diện phát ngôn ký được đều không thua bọn họ! Đám sư muội sư đệ của em ấy cũng có mặt mũi (thể diện) !"
"Phải, chúng ta còn không cần sắp xếp tìm kiếm thu hút cho em ấy, bản thân là đã tự mang tư chất lưu lượng." Dương Kiều cười.
"Ôi," Nụ cười của Nguyễn Thanh đã thoáng vụt tắt chút, nói: "Trông con bé có vẻ hình như khôi phục rồi, chị cũng yên tâm nhiều hơn."
Hai vị đang cười rồi trò chuyện, cấp dưới qua đấy gõ cửa: "Chị Viên lại lên tìm kiếm hàng đầu rồi......"
Hai người thoáng nhìn nhau: "......"
Trong văn phòng, hai vị sếp tổng của Phi Dực không hẹn mà cùng mà im hết vài giây, lại không hẹn mà đã cùng nhìn về phía màn hình tinh thể lỏng trong văn phòng.

Trên màn hình là một cái phỏng vấn mấy ngày trước của Tiểu Viên, cũng là sau khi chuyện riêng của Tiểu Viên bị phơi bày lần trước, cái phỏng vấn công khai đầu tiên mà Phi Dực không ngăn cản cùng chào hỏi xong xuôi trước nữa.

Lúc này là hậu trường của một lần hoạt động, Tiểu Viên đã bị một vòng mi-crô vây kín chung quanh.
"Xin hỏi bộ phim mới của cô Hướng là 《 Tiểu Ngải 》 của đạo diễn Vu sao?"
"Xin hỏi ngài hợp tác vui vẻ với đạo diễn Vu chứ? Hai người cũng có liên hệ riêng ngoài đời chứ?"
"Còn chưa chúc mừng cô lại lại lại giành được thưởng, xin hỏi tâm trạng của ngài sau khi thực hiện được đại mãn quán nữ phụ là như thế nào đây? Có cư dân mạng nói ngài là thầy Tằng Lý phiên bản nữ, cô thấy thế nào?"
"Có cư dân mạng nói ngài sẽ không diễn nữ vai phụ nữa, phải không?"

"Xin hỏi quan hệ của cô với đạo diễn Từ hiện tại thế nào?"
"Đông đảo cư dân mạng vẫn rất quan tâm về cô Hướng, xin hỏi ngài thích đạo diễn Từ hơn, hay là thầy Chu đây?"
......
Dương Kiều vừa nhìn vừa tấm tắc: "Năng lực tin đồn này cũng giống y như với ngôi sau lưu lượng vậy."
"Đám cư dân mạng chính là ưa nhiều chuyện, để bọn họ hóng hớt đi thôi." Nguyễn Thanh đã hừ một tiếng: "Tiểu Viên có thể ứng đối."
Như các cô ấy đã dự đoán, Tiểu Viên ứng đối tự nhiên.
"Tôi và đạo diễn Vu chỉ là quan hệ làm việc, chúng ta hợp tác rất vui vẻ, chẳng có liên hệ riêng tư gì, cũng không thân."
"Có thể đại mãn quán, tôi cảm thấy vận số tôi khá tốt.

Thầy Tằng là thần tượng của tôi, tôi cách ông ấy còn kém đến xa đó!"
"Tôi vẫn khá là coi trọng kịch bản, nếu cái kịch bản ấy tôi thích, thì diễn nữ hai nữ ba cũng không có vấn đề gì."
......
"Mạo muội hỏi một câu, hậu sự của mẹ ngài......"
"Chậc!" Dương Kiều cùng Nguyễn Thanh đồng loạt nhăn răng.
"Phóng viên này nhà ai á? Sao miệng chẳng đức hạnh như vậy hả!"
"Thật là 250 (ngu ngốc)!"
Nụ cười của Hướng Tiểu Viên trên màn hình đến cả đổi cũng không hề đổi, một bộ dáng đã nghe thấy rồi.

Đôi mắt cô đã di chuyển từ người bên cạnh đến trên người nêu câu hỏi, đối diện với ống kính.

Cô cũng không nói lời nào, chỉ là đang cười, nhìn chằm chằm vào cái người đưa ra câu hỏi kia.
Màn đặc tả này, thấy chi tiết khuôn mặt cô được quay đến vô cùng rõ nét, cho dù bố trí hiệu quả ánh sáng không thân thiện lắm, nhưng vẫn thấy được rõ làn da không chút tì vết cùng đường nét khuôn mặt tinh xảo của cô.

Hàng mi chậm rãi chớp nháy, động tác này làm lên tới bởi cô thì, sóng mắt dời đổi tựa như một đầm nước xuân.

Chiếc váy trắng đơn giản, khuyên tai kim cương, thần thái tươi đẹp động lòng người.

Nhưng ánh mắt của cô trước sau cũng chưa có từng di chuyển, từ đầu đến cuối bình tĩnh nhìn thẳng vào người đặt câu hỏi với cô.
Có hết hai mươi giây, cô cũng chẳng hề dời đi, ánh mắt lại đẹp, cũng khiến người xem cảm thấy trong lòng sợ hãi, cảm thấy hút hồn.

Thậm chí cô đã còn thoáng nhướng mày.
Người nọ chẳng thể hỏi tiếp được nữa, đã lúng túng mà thay đổi câu hỏi khác.
Dương Kiều và Nguyễn Thanh lại thoáng nhìn nhau: "......"
Dương Kiều đã giương giọng hỏi một tiếng, "Chữ của tìm kiếm hàng đầu là cái gì?"
"Đừng hỏi nữa, chị nhìn thấy rồi," Nguyễn Thanh nói vẻ bất đắc dĩ: "Hướng Tiểu Viên - Cái nhìn chằm chằm chết chóc."
Dương Kiều cười to ha ha ha: "Quả thật là nhìn trông rất dọa người đó!"
"Cái video này cũng được chuyển phát điên cuồng rồi, còn có biểu tượng cảm xúc nữa! Được đấy, lần này biến đề tài của khu kinh dị B trạm rồi!"
Cấp dưới nhắc nhở hai bà chủ: "......!thật ra, trước đây chị Tiểu Viên chính là đề tài của khu kinh dị rồi."
"Ờ ờ ờ, đúng đúng đúng, gấu kia......" Nguyễn Thanh đỡ trán: "Trời ạ!"
Dương Kiều cười đến đau sốc hông: "Đúng là nổi! Hoàn toàn ngăn không nổi! Ha ha ha! Một ai đó......!Đem biểu tượng cảm xác của em ấy gửi WeChat của tôi, công ty chúng ta đều dùng hết!"
Nguyễn Thanh vừa bực vừa vui.
-
Tiểu Viên ở trên xe, nhận được (lời mời) video tán gẫu trong nhóm nhỏ WeChat ba người.
Trên màn hình di động đã hiện lên mặt của Trâu Nhất Nhụy cùng Lục Tĩnh Niên.
Trâu Nhất Nhụy: "Tôi với lão Lục hẹn xong rồi, chỉ còn thiếu cô đấy, khi nào cùng nhau đi ăn á?"
Tiểu Viên cười: "Cô sao cứ hẹn người ta đi ăn mãi thế?"
Trâu Nhất Nhụy: "Nói vớ nói vẩn, tôi chỉ hẹn hai người các cô được không? Hướng Tiểu Viên, sao cô khó hẹn như vậy hở, có phải không nể mặt mũi tui hay không?"
Lục Tĩnh Niên: "Tiểu Viên bận mà, tiểu Trâu, cô đừng giận đùng đùng vậy."
Trâu Nhất Nhụy: "Hừ hừ, cô có biết ngày đó các phóng viên hỏi tôi sao không," Cô nàng thay đổi giọng điệu, học giọng điệu xéo sắc quái gở theo phóng viên: "Cô Trâu à, cô với cô Hướng là bạn bè nhỉ? Cô ấy giành được đại mãn quán nữ phụ, hai người có cùng chúc mừng hay không vậy? Cô có cách nhìn gì nào?"
"Tôi trợn trắng mắt cũng lên tận trời rồi, tôi nói: thật không hổ là bạn bè của Trâu Nhất Nhụy tôi, tôi chỉ chọn cô gái lợi hại nhất làm bạn của tôi!"
Lục Tĩnh Niên cùng Hướng Tiểu Viên đồng loạt phụt cười.
Lục Tĩnh Niên đã cười đến màn ảnh cũng rung hết: "Tôi cũng đã bị hỏi chủ đề này, trời ạ, so với cô thì câu trả lời của tôi thật chán phèo nha.

Tôi nói: Vậy tôi tiếp tục nỗ lực hơn, tranh thủ có thể làm nổi bạn của cô Hướng."
Ba người đã nở nụ cười.
Người bên ngoài đều nói ba người các cô cũng không phải hễ gặp thì hợp nhau, trái lại, đã từng có một đoạn thời gian xảy ra đối lập mỗi cặp, nhìn không vừa mắt với nhau.

Không ngờ được rằng chầm chậm dần dần, vậy mà thật sự đã trở thành bạn bè.

"Bọn họ còn nói chúng ta là tình chị em hữu nghị plastic."
"Ở giới giải trí, hữu nghị plastic thì rất tốt rồi, đừng yêu cầu quá cao nữa!"
"Tôi nói chứ plastic cũng khá tốt, ít nhất không phải giấy đấy."
Ba người lại bắt đầu cười to ha ha lần nữa.
"Tiểu Viên cô đang ngồi xe à? Cô còn chưa về nhà?" Lục Tĩnh Niên cẩn thận, đã phát hiện hoàn cảnh phía sau của cô: "Hiện tại cũng sắp mười giờ rồi."
"Ừ đúng rồi."
"Bận như vậy à? Vậy tụi này nghe theo thời gian của cô đi? Chừng nào thì cô rảnh?"
"emmmm......" Tiểu Viên khó xử, cả tháng chín cô đều rất bận, Vĩ Trang cũng bận, hai người chỉ là vội vàng gặp mặt được một lần, cô còn muốn vào Quốc khánh, mấy ngày nghỉ lễ trước khi vào đoàn này đều đi bên chỗ người ấy đây: "Qua Quốc khánh xong thì tôi liền phải vào đoàn rồi."
"Vậy không phải còn có Quốc khánh sao?"
"emmmmm......" Cô cào cào mặt mình.
Lục Tĩnh Niên đã cười hiểu ngầm trong lòng: "Tiểu Trâu đừng hỏi nữa, đoán chừng Tiểu Viên chả rảnh rồi."
"À? Á!!!" Trâu Nhất Nhụy hô lớn: "Cô đang yêu đương đúng không? Mau lên nói cho tôi là ai! Lần trước cô cũng chưa nói với tôi!!! Mau mau mau, mau nói cho tôi biết, đã đổi người hay chưa!"
Tiểu Viên cạn lời, nói với vẻ mất hứng: "Không có!"
"Đó là ai á, ai dzậy, người mà tôi quen biết chứ?" Hai mắt Trâu Nhất Nhụy sáng lên, lòng hiếu kỳ tăng vọt: "Hai người còn rất bền vững đấy nha!"
Lục Tĩnh Niên nén nhịn cười: "Đúng rồi, nói cho tụi này biết là ai thế?"
"......! Về sau có cơ hội đi." Dù sao không thể nói ở trên xe, cũng không thể nói lúc này, nhất định là rất mau thì cô sắp đến Quân Duyệt uyển rồi.
"Cô lại nói như vậy!!!" Trâu Nhất Nhụy lên án cô.
"Hiện tại không có thời gian mà."
"Vậy ít nhất thì cô tiết lộ một chút xíu thông tin với tụi tôi đi, là người quen tiểu Trâu, hay là người tôi quen, hoặc hai người tụi tôi đều quen biết?" Lục Tĩnh Niên hơi nháy mắt.
"Ừm......!Là người Trâu Nhất Nhụy quen biết, cô sao, hình như cô cũng gặp qua." Tiểu Viên nghiêng đầu ngẫm lại, nói thật một chút.
"Cái gì? Hai người tụi này đều quen biết?"
"Tôi cũng gặp qua?"
Hai người này đều sốc cả rồi.
"Không phải Từ Mộc Dịch cũng không phải Chu Ngộ!" Tiểu Viên biết bọn họ đang suy đoán ai, bèn nhanh chóng bổ sung.
Hai người này hoang mang rồi: "Ngoại trừ hai người này thì còn ai mà chúng ta quen biết chung?"
Tiểu Viên thấy nêu vừa tầm, đã ổn liền ngắt vậy: "Cứ thế nhé, tôi cúp máy trước đây!"
"Từ từ!"
"Quay lại đây!"
"Phù ~" Tiểu Viên đã lùi ra ngoài, rồi nhảy tới khung trò chuyện với Vĩ Trang: "Em sắp tới rồi."
Cách vài phút rồi thì người kia đáp: "Được."
Tiểu Viên khẽ cười, lật lật lịch sử trò chuyện trước đó.
Lúc giành được nữ phụ của giải Phi Thiên, Vĩ Trang đã gửi đến một câu "Chúc mừng."
Rốt cuộc cô đã tìm được cơ hội đáp lại một câu: "Giải thưởng nhỏ mà thôi."
Đương nhiên Vĩ Trang biết ẩn ý ám chỉ của cô, vì một câu "Giải thưởng nhỏ" với lại khúc sau hồi rất lâu trước đây của cô ấy.


Cô ấy thoáng cong môi, chẳng đáp lời cô.
Chờ đến khi cô lại đoạt được nữ phụ của giải Kim Hoàng, Vĩ Trang lại nhắn cho cô: "Chúc mừng em lại cầm được một cái giải thưởng nhỏ."
Tiểu Viên khẽ mím môi, đáp: "Đúng vậy, giải thưởng nhỏ mà thôi."
Qua một lát sau, cô thấy được hồi âm rồi, giây tiếp theo thì không nhịn được cười rộ lên.
Lúc này, cô nhìn vào ghi chép (trò chuyện) với Vĩ Trang, cũng còn đang cười.
Khi đó Vĩ Trang thế mà lại gửi một cái biểu tượng cảm xúc cho cô, là một bé mèo con ngoan ngoãn, được sờ đầu vẻ lanh lợi, còn đã bốc lên một chuỗi những trái tim hồng nhạt.
Cô hỏi người kia: Trời ạ, gói biểu tượng cảm xúc của chị tới từ đâu vậy.
Người kia đáp, bảo Alex tìm đấy.
Tiểu Viên cười đến ngặt nghẽo ngả nghiêng.
-
Một tháng chẳng gặp, cho dù là cùng thành phố mà cũng giống như là yêu xa, quả thực là ngày nhớ đêm mong.
Tiểu Viên gặp mặt được Vĩ Trang rồi thì vẫn luôn dính vào người kia, suýt chút nữa thì chưa treo ở trên người người kia.

Hai người ngồi ở sofa, Tiểu Viên một chốc thì rúc ở trong lòng người kia, một chốc thì lại ngồi vắt ở chỗ đùi người kia, một lát thì lại tết tóc cho người kia, lát thì lại bảo người kia nói chuyện công việc với cô.
Sau đó cười rồi nói đùa: "Thật nhàm chán nha."
"Trời ạ, em không ngồi văn phòng được."
"Em cảm thấy công việc của em vẫn được lý thú hơn."
Vĩ Trang hơi nhướng mày: "Phải không?"
"Đúng vậy, nói thật ấy, em đúng là có hơi nhớ phim trường rồi." Tiểu Viên dựa vào bả vai người kia, ngón tay sờ vào cổ áo của người kia: "Muốn đóng phim rồi."
Người phụ nữ kia vân vê lỗ tai cô, Tiểu Viên câu lấy bả vai người kia, hai người đã cùng hôn nhau.

Rồi khi hôn đến mức hô hấp trở nên gấp gáp thì tách ra, Tiểu Viên ôm lấy người kia làm nũng mềm như bông.
"Ư......!em lại rất không thích khác nơi với chị nha, hơn nữa một khi quay phim thì ít nhất phải ba bốn tháng chúng ta không thể gặp mặt......"
"Có thể video, gọi điện thoại."
"Đúng là có thể đó, nhưng mà chỉ không thể hôn môi rồi." Tiểu Viên đã chu môi lên, gãi mu bàn tay của người kia.
Trong lúc bốn mắt nhìn nhau, Vĩ Trang lại cúi gần tới lần nữa, ôm cô qua đến hôn môi, hôn đến đôi má cô đã nổi lên thẹn thùng, sắp không thể hô hấp.

Cô vội vàng tìm không khí hô hấp, cùng với tìm đề tài: "......!Đúng rồi, điều thú vị là, bộ phim tới của em vẫn là của Đồng Hoa bên chị, cùng diễn với chị Hà Thần Ảnh."
"Lần này sắp diễn nhân vật gì?" Tầm mắt của Vĩ Trang buông thấp xuống, nhìn vào môi cô.
"Ừm......! Là một bộ phim tình cảm đồng tính, em sắp diễn người yêu với chị Thần Ảnh." Tiểu Viên không nghi ngờ có gì khác, đã nói tới cùng người kia: "Là bản làm lại của một bộ phim Hollywood, có điều kịch bản cũng đã sửa lại không sai biệt lắm."
Vĩ Trang đã im lìm hai giây, sắc mặt có hơi kỳ dị: "Em sắp diễn diễn người yêu với cô đó?".

188: Bồi thường


"Vâng, đúng rồi, là phim của đạo diễn Trần......" Tiểu Viên thoáng dừng lại, không biết có phải lầm tưởng của cô hay không, luôn cảm thấy Vĩ Trang không hài lòng lắm khi nghe thấy tin tức này: "Em cũng chưa từng đóng phim thể loại đồng tính. So với đóng cùng người khác, còn không bằng đóng cùng người quen, như vậy có cảm giác an toàn hơn một chút."

Vĩ Trang đã yên lặng một hồi thật lâu.

Tiểu Viên kề sát vào người kia: "Làm sao á?"

"Không có," Vĩ Trang nói, giọng nhạt nhẽo: "...... Tôi cảm thấy lời em nói có lý lẽ."

Cô ấy nói xong câu này, rồi đứng dậy rời khỏi sofa. Tiểu Viên nhìn theo bóng dáng của người kia, cứ luôn cảm thấy lời này của người kia nói thật quá lấy lệ.

Cô nghiêng đầu suy tư, chẳng lẽ Vĩ Trang không thích cô nhận phim đồng tính?

Cô hơi thoáng dừng lại, đứng dậy đi tìm người kia.

Trong phòng ăn, Vĩ Trang đang dựa vào đảo bếp ở giữa kiểu Tây, uống nước.

Tiểu Viên đi vào đến: "...... chị không thích em nhận phim đồng tính sao?"

Vĩ Trang bưng giữ cái ly, lặng lẽ ngước mắt rồi nhìn cô một cái.

Quả nhiên là không vui, người phụ nữ này hễ không vui thì lời nói càng ít hơn, người này còn sẽ không nói rõ.

Tiểu Viên đã đi tới trước mặt người kia: "Đề tài này em vẫn chưa bao giờ diễn qua, cho nên là em muốn nhận, còn có, trước đây đạo diễn Trần cũng rất quan tâm em."

Hồi tốt nghiệp, khi đó cô đã quá kiêu ngạo, cứ luôn là chọn kịch bản bản thân thích, quên mất mình bất quá cũng là một cái người mới, diễn được một bộ điện ảnh. Lúc sau, nhiều lần thất bại, là đạo diễn Hạ đã đề cử cô cho đạo diễn Trần. Là đạo diễn Trần ra quyết định, đã để cô tham gia đóng nhân vật nữ hai trong 《 Lựa chọn 》. Quen biết được Trâu Nhất Nhụy, cũng đã quen biết Hà Thần Ảnh.

"Đạo diễn Trần nói ông ấy chuẩn bị bộ phim này thời gian rất lâu, suy nghĩ cả giới trừ em ra thì cũng hết ai có thể diễn rồi."

Cô kiên nhẫn giải thích.

Vĩ Trang hơi mím môi, vẫn chẳng nói chuyện.

Tiểu Viên đang soát hết lời vừa mới nói một lượt trong lòng mình, cảm thấy lời của mình cũng nói tới đây rồi, dường như Vĩ Trang cũng không thể nói gì nữa đi? Là công tác của mình, cho dù là người ấy có hơi không vui, thì cũng có thể hiểu nhỉ?

Cô đổi cái vị trí suy nghĩ, nếu là Vĩ Trang trong trường hợp công tác, nếu là không thể tránh né mà phải có một chút "xã giao", Tiểu Viên cũng rất khó thuyết phục bản thân không để ý đến.

Đặt mình trong hoàn cảnh người khác, cô cảm thấy mình phải ôn hòa, thẳng thắn thành khẩn trao đổi với người ấy một chút.

Cô nhẹ nhàng kéo kéo trang phục chỗ cánh tay của người ấy: "Nếu như chị 'có hứng thú', em cho chị xem thử kịch bản?"

Vĩ Trang vẫn chẳng nói gì, cũng không từ chối đề nghị của Tiểu Viên.

Tiểu Viên đúng là vẫn đã mang kịch bản qua tới. Cô quành về phòng, rồi cầm kịch bản lại đây, đã đưa cho người kia.

Vĩ Trang nhận lấy rồi, đã đi tới bên cạnh, ngồi xuống, lật rồi bắt đầu xem.

Cô ấy xem đến nghiêm túc, Tiểu Viên ở bên vẫn luôn nhìn người ấy, cảm giác trong lòng cô thật vi diệu. Cảm thấy người ấy để ý như vậy thật đáng yêu mà, chỉ là, nếu có thể nói rõ thì tốt rồi.

Vĩ Trang đã bỏ hai mươi phút xem xong hết, trong đó đã nhíu mày một lần, mức độ không cạn. Lúc sau, cô ấy đã buông kịch bản xuống, vẫn cứ im lìm không nói.

"Ôi, chị đừng không nói lời nào mà, trong lòng chị đang nghĩ cái gì, nói ra tới đi." Tiểu Viên kéo lấy tay của cô ấy.

"Em rất thích Hà Thần Ảnh nhỉ?" Người phụ nữ kia hỏi.
Tiểu Viên chẳng lường trước được là đề tài này, cô trả lời chậm nửa nhịp: "...... Vâng, rất thích đó, chỉ là loại yêu thích đối đãi thần tượng kia."

"...... ừm." Vĩ Trang hừm hết một tiếng, nhẹ mà ngắn ngủi.

"Em nhất định phải đóng cái phim này?" Người kia lại hỏi.

"...... đúng, đúng rồi, hợp đồng em cũng ký cả rồi." Tiểu Viên có hơi sững: "Tiền phạt vi phạm hợp đồng còn không ít đâu."

"Vấn đề này không lớn." Vĩ Trang nói, giọng nhàn nhạt.

Tiểu Viên đã phản ứng lại tới: "Là chị không muốn em nhận phim này?"

Vĩ Trang nghiêng mặt qua, rồi nhìn cô một cái thật sâu.

Trong ánh mắt của người kia, Tiểu Viên đã xác định sếp tổng lớn quả thật là có cái ý nghĩ này. Nhất thời cô không tài nào chấp nhận, buột miệng thốt ra: "...... chưa đến nỗi chứ?"

"...... đây là em đã nhận từ lâu nhỉ? Vì sao cái lúc này mới nói cho tôi?"
"A?" Tiểu Viên bị người kia hỏi đến sững sờ: "Em, em cũng không phải không nói với chị mà?"

Đây là công tác của cô, chẳng lẽ cô nhận phim gì cũng phải báo cáo sẵn trước với người ấy sao?

"Chị là đang trách em trước khi nhận phim chẳng thương lượng với chị, hay là sau khi nhận phim chẳng nói ngay với chị?" Tiểu Viên cảm thấy trong nháy mắt, Vĩ Trang đã từ "đáng yêu" biến thành "bất chấp lý lẽ" rồi.

"Hình như em cảm thấy chẳng cần phải nói với tôi?"

"Đây là phim của Đồng Hoa bên chị, em còn tưởng rằng chị biết đấy."

"Lúc trước tôi từng nói với em, đây là do người chuyên phụ trách trong công ty phim ảnh, không phải mỗi sự kiện thì tôi đều biết đến."

"Vậy em không phải bạn gái chị à, đối với chuyện của em thì chị cũng nên biết đi?"

"......"

Các cô bỗng nhiên đều ngây ngẩn cả người, lại đưa mắt nhìn nhau, tựa như cũng không dám tin vào đối thoại vừa rồi của các cô.
Vĩ Trang giơ tay thoáng vén tóc mình, hơi làm chậm hô hấp, thử mở miệng: "Tôi......"

Tiểu Viên nhìn cô ấy, hốc mắt đã chậm rãi đỏ dần. Cô thoáng bặm môi tủi hờn: "Em muốn ở một mình một lúc."

Cô xoay người liền đi.

Vĩ Trang hơi ngẩn người, mở miệng muốn gọi, nhưng Tiểu Viên đã chạy ra khỏi tầm mắt của cô ấy.

Tiểu Viên chẳng về phòng, cũng chả đi phòng của Vĩ Trang. Cô vòng đến phòng giặt ủi, rồi đóng cửa lại, càng nghĩ càng buồn bực, càng nghĩ càng tức giận, giơ tay đến lau đôi mắt rưng rưng.

Cũng không biết như thế nào, nhất thời cảm thấy hoàn toàn thất vọng, điều tuôn qua đến đều là suy nghĩ tiêu cực, từ "Vĩ Trang thật sự là bất chấp lý lẽ" đến "Có lẽ các cô cũng không thích hợp, không cách nào dài lâu. Về sau có thể sẽ thường xuyên cãi nhau, cuộc sống này chẳng cách nào qua được, sớm hay muộn phải chia tay."
Vốn vẫn chỉ là cảm thấy có chút ấm ức, hiện tại càng nghĩ còn càng đau lòng hơn, nước mắt càng lau càng nhiều.

Quả nhiên tình yêu chính là không đáng tin mà, chuyện chớp mắt thoáng qua sao? Hu hu hu!

Cô đã ngồi một hồi, cửa kính trong suốt của máy giặt phản chiếu ra gương mặt nước mắt lưng tròng của cô.

Cô chớp chớp mắt, nhìn hết chốc lát, bỗng nhiên lại cảm thấy mình thật ấu trĩ mà. Thật ra chỉ là một chuyện nhỏ, nói thoải mái đàng hoàng là được, cô còn trốn đến chỗ này, không ngừng nghĩ về hướng phần xấu nhất.

Đâu có nghiêm trọng như vậy đâu?

Vĩ Trang đều chưa tìm được Tiểu Viên ở hai căn phòng ngủ, phòng khách cùng phòng khách phụ đều không có. Cô ấy cau mày, đứng ở trong phòng khách, rồi chỉnh ra màn hình theo dõi của di động, xem hành lang.

Chờ sau khi phát hiện được Tiểu Viên chưa đi, cô ấy mới đã thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Cô ấy lại tìm hết một vòng, rồi thử đẩy cửa của phòng giặt ủi ra, thì đã thấy được bóng hình ngồi xổm phía trước máy giặt, một cục tròn nhìn trông đáng thương tồi tội.

Mà Tiểu Viên cũng đã nghe được âm thanh, bèn nghiêng đầu qua tới, đã lặng lẽ thoáng nhìn cô ấy.

Môi của Vĩ Trang thoáng mấp máy, giữa mày hơi hơi nhíu lại, trong mắt kiềm giữ cảm xúc: "...... Đừng cứ luôn một mình trốn đi mất."

Giọng điệu của người phụ nữ muốn yếu mềm đi không ít so với khi trước, cảm xúc trong mắt ép tới sâu, nhưng vẫn có thể phân biệt ra là lo lắng, cùng với đau lòng.

Tiểu Viên thoáng khẽ run trong lòng, chỉ là chút nhức nhối ngọt ngào ê ẩm này bị cô ép xuống. Cô nói, nhỏ giọng, hơi mang tí ấm ức: "Em rất không muốn cãi lộn với chị."

"...... tôi cũng không phải muốn cãi lộn với em, cũng không phải muốn can thiệp quyết định của em về mặt công tác." Vĩ Trang đã ngừng trong chốc lát, nhìn vào cô, rõ ràng chưa nói xong.
Tiểu Viên cũng nhìn cô ấy: "Em đã nhận phim này, sẽ không vi phạm hợp đồng đâu."

Cô nhìn chằm chằm vào người phụ nữ kia, khóe môi nhấp chặt có một vẻ quật cường cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ: "Cho dù chị không vui, thì em vẫn sẽ nhận đấy, em sẽ không nghe theo chị." Cô thích diễn cái gì muốn diễn cái chi thì diễn cái đó, ai cũng không thể ngăn cản cô, điểm này cô rất kiên trì.

"Ừm." Vĩ Trang hơi gật đầu, nét mặt của cô ấy có tí bất đắc dĩ, chẳng qua cũng không cố chấp nữa.

Tiểu Viên thấy dáng vẻ nhún nhường thỏa hiệp này của cô ấy, ấm ức trong lòng cũng sớm không còn nữa. Giọng điệu của cô cũng mềm nhẹ xuống, đôi ngươi trong trẻo: "...... Kịch bản chị cũng xem rồi, thật ra đúng là chẳng có gì, chỉ là một cái hôn mà thôi."

Một cái hôn mà thôi?

Nghe được mấy chữ này, dáng vẻ của Vĩ Trang đã hơi cứng đờ rất rõ rệt.
Tiểu Viên vội vàng bổ sung: "Đạo diễn quay thế nào cũng không biết, nói không chừng là ăn gian góc quay đấy?"

Ánh mắt người phụ nữ kia lạnh lẽo, nói không chừng không phải đây? Biết đâu chừng không chỉ một cái đâu? Kịch bản này còn không phải cái bản cuối cùng sẽ áp dụng ở phim trường đâu.

Tiểu Viên cũng biết cái này lý do của cô không lập luận vững chắc mấy: "Hơn thế nữa, đóng phim cũng chỉ là đóng phim mà thôi, em và chị mới là thật sự nha!"

Hiệu quả của lời này nói ra không tồi, mặt mày Vĩ Trang khẽ nhúc nhích, tức khắc giống như đã tăng thêm bộ lọc ánh sáng êm dịu vậy, đường nét cũng đã nhẹ nhàng lên. Cô ấy đã đi qua tới, rồi kéo Tiểu Viên dậy.

"Về sau đừng một mình trốn đi mất, muốn nói cái gì thì nói cái đó." Vĩ Trang vừa đang kéo cô vừa nói.

"...... à." Tiểu Viên chậm rãi đáp lại một tiếng.
"Điểm này em phải đáp ứng tôi." Vĩ Trang lại nhấn mạnh hết một lần.

Giọng điệu nghiêm túc như thế của cô ấy, làm Tiểu Viên nhớ tới một câu cô ấy nói khi trước —— "Đừng khóc nữa, cảm thấy uất ức có thể mắng tôi."

Người ấy thật sự là không thích nhìn thấy cô trốn đi mà khóc chăng? Nếu có thể nói được vừa rõ ràng lại dịu dàng ấm áp, lại giống như lời âu yếm một chút thì tốt rồi.

Tiểu Viên kề sát vào người ấy một chút, hỏi: "Chị lo lắng là em trốn đi mà khóc sao?"

"Em khóc chị sẽ đau lòng sao?"

"Phải không phải không? Chị trả lời em, em liền đáp ứng chị!". TruyenHD

Từ phòng giặt ủi, thẳng tuốt đến ra tới sofa phòng khách, cô đều đeo theo Vĩ Trang hỏi. Cô ngồi xuống sát bên người ấy, câu lấy cổ người ấy, để người ấy trả lời mình.
"......" Rốt cuộc Vĩ Trang không kiên nhẫn nữa, duỗi tay ấn ở cái ót của cô, hướng cô vào trong vòng ôm của cô ấy: "Sẽ."

"Sẽ cái gì nha?" Tiểu Viên cố ý hỏi lại.

"Sẽ đau lòng."

"À......" Tiểu Viên khẽ cong mắt, rồi rúc vào trong lòng người ấy.

Vĩ Trang hơi hơi rũ mắt, thoáng nhìn nét mặt của cô, lại cúi thấp xuống, liền ngậm lấy môi cô rồi.

Tiểu Viên đã hoàn toàn quên một hồi ý nghĩ tiêu cực vô cùng vừa rồi kia, tình yêu không đáng tin cậy gì đó, chuyện tốt đẹp không dài lâu linh tinh, chỉ một lòng hướng về hôn môi với người kia, đắm chìm vào nơi đôi môi mềm ấm của người phụ nữ kia.

Chỉ là cô còn hơi bực ti tí, có lẽ càng muốn bướng bỉnh chút đỉnh, giữa chừng cô đến cắ n môi dưới của người phụ nữ kia. Cắn một chút, lại mυ"ŧ một xíu, lại khêu một tẹo, tiếp đó cười lên.
Hôn môi không thể không bỏ dở rồi.

Bàn tay Vĩ Trang xoa ở sau lưng cô, trán tì vào trán của cô, bị cô đùa giỡn đến mức cũng nhẹ nhàng cười một chút.

Hai người đã cùng dựa vào nhau, bóng dáng dưới quầng đèn nhìn thấy vô cùng ấm áp.

Tiểu Viên thấp giọng, nói: "Em không nghĩ tới chị sẽ để ý như vậy......"

Mặt của Vĩ Trang đã chôn ở nơi cổ Tiểu Viên, làn da trắng lạnh của cô ấy hắt sáng lên mái tóc đen óng của Tiểu Viên, tiếng nói hơi hơi đè thấp: "Tôi không thích ai khác ngoài tôi ra hôn em......"

Dường như có một loạt luồng điện tê tê chạy xộc qua sống lưng của cô, Tiểu Viên bị lời này của cô ấy vờn ghẹo đến đầu gối nhũn ra, nhè nhẹ hít một hơi, tới gần người kia, nói nhỏ: "Vậy chúng ta đi phòng ngủ...... để em bồi thường chị có được không?"

Mí mắt người phụ nữ kia hơi vén, thoáng nhìn cô vẻ sâu thẳm.
Cảnh tượng thay đổi, Vĩ Trang dựa vào đầu giường, đường cong uốn lượn, đôi mắt tựa như có mang theo một tia hơi nước: "Em muốn bồi thường tôi như thế nào?"

Đầu gối Tiểu Viên đè lên khăn trải giường, vòng eo chợt dao động, cô trực tiếp ngồi cưỡi ở trên người người phụ nữ kia, mắt cười xinh đẹp: "Chị nằm đó đừng cử động là được rồi."

Vĩ Trang thoáng dừng lại, khóe môi hơi hơi chợt cong, cùng lúc khi Tiểu Viên cúi người tới thì đã hôn lấy cô, hai người cùng hôn quấn quýt nhau.

Nhiệt độ trong nhà mát mẻ, giữa giường chăn thấm ra một bầu hơi ẩm như có như không.

Tiểu Viên gần như không có cơ hội chiếm được ưu thế, vào trước khi cô đắm chìm còn đang cố sức mà duy trì tỉnh táo, kiến nghị với giọng yếu ớt, không nối liền: "Mấy ngày trước, em có tìm biết được...... tư thế...... có thể lẫn nhau...... ư......"
"Phải không?" Người phụ nữ giống như dòng chảy tuần hoàn, bao bọc lấy cô từ sau lưng, rì rầm nhỏ khàn: "Về sau đi, lần này em đã nói muốn bồi thường tôi......"

Mặt của Tiểu Viên kề vào mu bàn tay của mình, tiết tấu đều bị giữ điều khiển, chỉ có thể uốn eo lên, mặc người kia nhấm nháp....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK