Thạch Phong coi xong tin nhắn của Hắc Tử, có chút không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Công hội trong khu vực thành Bạch Hà sao lại vô duyên vô cớ đến gây sự với bọn họ, đã thế còn muốn một lời giải thích.
Đến cùng là giải thích cái gì?
Bất quá Thạch Phong cũng không cần suy nghĩ thêm nữa, trực tiếp lấy Thuỷ Tinh Thất Diệu ra trở về thành Bạch Hà trước rồi tính.
Phế tích Bạch Sa, khu quái vật level 10.
Một đoàn tinh anh hơn bốn mươi người đang ở đây thanh lý Rắn Sa Mạc Hai Đầu level 10, mỗi người đều làm việc đâu ra đấy, rất nhanh thấy được mười mấy con Rắn Sa Mạc Hai Đầu lần lượt ngã xuống, biến thành điểm kinh nghiệm phong phú.
Đoàn tinh anh này chính là công hội Võ Lâm Minh bị Thạch Phong đuổi ra khỏi trấn Hồng Diệp, kẻ cầm đầu là Phong Vân Vô Huỷ.
“Phong Vân lão đại, chuyện đã làm xong xuôi. Tôi đã bàn điều kiện và chỗ tốt cùng chỗ xấu với bọn họ, đến lúc đó sẽ cùng hưởng chung bí mật Dạ Phong mau chóng thăng lên level 10. Tổng cổng có tám công hội bất nhập lưu đã đám ứng gia nhập vào liên minh nhỏ của chúng ta.” Một gã thích khách chạy tới báo cáo.
“Tốt, cậu làm rất tốt.” Phong Vân Vô Huỷ nhếch miệng cười, lẩm bẩm, “Dạ Phong, mày đây là tự muốn chết. Dám không nghe lời của tao, hiện tại toàn bộ thành Bạch Hà đều biết mày có phương pháp thăng cấp mau chóng lên level 10. Cộng thêm liên minh nhỏ tao tạo ra, mặc kệ mày có nói bí mật thăng cấp kia ra không, mày đều phải xong đời!”
Sau khi Thạch Phong cự tuyệt dứt khoát, Phong Vân Vô Huỷ cũng sửng sốt hồi lâu, không nghĩ tới Thạch Phong dứt khoát như vậy.
Nếu không thể thông qua uy hiếp để khống chế Thạch Phong, vậy thì Phong Vân Vô Huỷ chỉ đành dùng biện pháp càng tốn sức, đó chính là công bố bí mật này cho mọi người. Bây giờ công hội lớn nào cũng cạnh tranh với nhau kịch liệt, đều ước mong tất cả mọi người trong công hội trực tiếp lên tới level 10, thế mà Thạch Phong lại có biện pháp như thế, công hội lớn nào cũng sẽ muốn đoạt được là đương nhiên.
Dù sao trong khi những công hội khác đang sầu nào vì chuyện lên level 10, tất cả thành viên trong công hội bọn họ đều là level 10 đi phát triển ở thành Bạch Hà, thì sự chênh lệch ấy là cách biệt một trời một vực rồi. Có thể nói tất cả tài nguyên trong thành Bạch Hà đều bị công hội bọn họ độc chiếm. Có nhiều tài nguyên như vậy, thì có thể kéo rộng sự chênh lệch hơn, đến khi đại đa số mọi người đều tiến vào thành Bạch Hà, thì bọn họ đã sớm chiếm lĩnh hết thảy khu tài nguyên cao cấp ở thành Bạch Hà, người khác làm sao lăn lộn ở đây được nữa.
Nói cách khác, công hội nào có được bí quyết thăng cấp của Thạch Phong, thì về sau trở thành bá chủ khống chế thành Bạch Hà.
Thứ hấp dẫn lòng người như vậy, có công hội nào có thể kháng cự?
Huống hồ Thạch Phong chỉ là một người chơi tự do mà thôi, không có bất kỳ thế lực lớn nào bảo vệ. Để một kẻ yếu độc chiếm bảo vật? Trong Thần Vực không thiện lương như vậy, người có tài mới có quyền chiếm được bảo vật. Nên những công hội kia làm sao có thể bỏ qua, nhất định sẽ đoạt lại.
Về phần mua lại bí mật thăng cấp nhanh chóng lên level 10 một cách công bằng, căn bản không có khả năng. Bởi vì giao dịch công bằng có điều kiện đầu tiên là thực lực ngang nhau, một người chơi tự do lại muốn ngang hàng với công hội lớn, điều này sao có thể.
Nếu như Thạch Phong không ngoan ngoãn giao bí mật ra, kết quả chỉ có một, đó chính là chết!
Nhưng dù có giao nộp ra đây, vẫn sẽ chết, đây là cái số đáng thương của kẻ yếu.
Phong Vân Vô Huỷ bấy giờ tỏ vẻ rất rất đồng tình với Thạch Phong, nhưng mà ai bảo thằng ngu này dám dứt khoát từ chối đề nghị ‘thiện lương’ của hắn đây?
Nhà kho tư nhân ở ngân hàng, khu thương mại, thành Bạch Hà.
Thạch Phong vừa về tới thành Bạch Hà liền bỏ hết thảy tài liệu đoán tạo có trên người vào trong nhà kho tư nhân ở ngân hàng. Nhìn nhà kho tư nhân có chùng hơn mấy chục ngàn ô chứa, Thạch Phong cũng không nhịn được cảm khái, đời trước hắn cũng không có được nhà kho tư nhân dồi dào và đồ sộ như thế. Nếu như bán hết tất cả những thứ này đi, không biết có thể kiếm được bao nhiêu đây? Chắc dự trữ tài chính tối thiểu cho công hội hẳn là đã đủ.
Kỳ thực với danh tiếng bây giờ của Thạch Phong, hoàn toàn có thể thành lập một cái công hội, bất quá Thạch Phong vẫn lựa chọn việc làm đến đâu chắc tới đấy. Trước cứ chuẩn bị các phương diện phúc lợi của công hội cho thật tốt, đến lúc tạo dựng nên công hội, tuyệt đối được gọi là một khi lên tiếng là ai nấy đều kinh ngạc, không thể nào cản nổi. Dù công hội tam lưu hay công hội nhị lưu muốn chèn ép cũng không ngăn được sự phát triển mau chóng của công hội, bởi vì công hội đã có trụ cột vững chắc và nội tình khổng lồ, không phải một chút xíu đả động là có thể phá huỷ.
Xử lý xong hết toàn bộ, Thạch Phong mới mở ra hệ thống tin nhắn, xem xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Trước đó vì phòng ngừa Phong Vân Vô Huỷ tiếp tục quấy nhiễu vụ làm ăn của hắn, cho nên điều chỉnh hệ thống gọi thoại và tin nhắn thành hình thức chặn người xa lạ, không nghĩ tới bây giờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
So sánh với lúc hắn vào thành Bạch Hà, lúc này tin nhắn nhận được cao tới con số mười ngàn, đại đa số đều là người chơi rãnh rỗi gửi tới, một số ít là các công hội gửi tới.
Xem qua một phần, Thạch Phong cũng hiểu được đại khái những người này muốn làm gì.
Phần lớn đều muốn lén lút tới mua bí quyết thăng cấp nhanh chóng lên level 10, một số người trực tiếp yêu cầu Thạch Phong giao ra biện pháp, mà có một số người nữa là đại biểu của các công hội, cách hành văn trong từng tin nhắn chứa đầy quyền thế, mặc dù không mở miệng uy hiếp, nhưng mang ý hãy tự xem tình hình rồi xử sự, không thì sẽ tự gánh vách hậu quả.
Mà yêu cầu giải thích trên diễn đàn, cũng là do những công hội này làm ra, rõ ràng cho thấy muốn ép buộc hắn phải nghe theo.
Chỉ có điều, vẫn may mắn hơn hết ở chỗ cứ hễ công hội nào đưa ra yêu cầu hắn trực tiếp giao ra bí quyết thăng cấp nhanh chóng đều là một số công hội có quy mô bình thường, không có nhà nào thuộc công hội nhập lưu.
“Phong Vân Vô Huỷ.” Thạch Phong nhíu chặt mày, ánh mắt loé lên sự băng giá khiến người ta run sợ.
Rất rõ ràng đây đều là kế mà Phong Vân Vô Huỷ một tay bày ra, muốn hắn rơi vào địa ngục muôn đời muôn kiếp không ngóc đầu lên được.
Ở đời trước, Thạch Phong đã hiểu đủ rõ được một việc.
Quỷ đói là ăn mãi không no.
“U Ảnh cũng muốn thò một chân vào hay sao?” Thạch Phong ở trên diễn đàn nhìn thấy bài viết đầu tiên, là Phong Vân Vô Huỷ tuyên bố hợp thành liên minh với mấy nhà công hội, liên hợp yêu cầu Thạch Phong giao bí quyết ra, phục vụ mọi người, bằng không thì sẽ xử phạt hắn. Mà mấy nhà công hội trong liên minh đó có cả U Ảnh.
Nhất thời không ít người lên tiếng ủng hộ Phong Vân Vô Huỷ, phải khiến Thạch Phong giao nộp bí quyết thăng cấp ra tạo phúc cho mọi người. Người chơi muốn kiếm lợi từ trong việc này giống kẻ kia rất nhiều.
Thạch Phong đối mặt với chuyện này, chỉ cười nhạt một tiếng.
Thật coi hắn dễ bắt nạt thế ư? Là một người dễ nặn bóp kiểu gì cũng được? Nếu đổi lại Bạch Khinh Tuyết nắm bí mật thăng cấp nhanh chóng lên level 10, thì có lẽ những công hội và đám người chơi này đã sớm câm miệng hết, đều hoan hô rồi khen ngợi.
Sau đó, Thạch Phong trực tiếp phát một bài viết trên diễn đàn.
Mười tỉ điểm tín dụng bán ra bí quyết thăng cấp nhanh chóng lên level 10, không thành thật chớ quấy rầy.
Đăng xong, Thạch Phong liền tắt diễn đàn đi, nhìn đồng hồ. Trong thực tế đã là sáng sớm rồi, thấy vậy lập tức chọn logout nghỉ ngơi.
Nhưng bài viết Thạch Phong đăng lên trong nháy mắt liền trở thành đầu đề hot nhất. Nhìn thấy Thạch Phong ra giá con số mười tỉ trên trời, cơ hồ không có ai nhìn nó, kẻ vốn kêu gào khiến Thạch Phong công bố bí quyết miễn phí vào lúc này còn mắng ác hơn.
Mười tỉ tín dụng? Tại sao không chết đi!
Các công hội không biết tên cùng với Phong Vân Vô Huỷ sau khi thấy bài viết này, cũng không nhịn nổi cơn tức sôi máu mà chửi đổng lên. Thạch Phong căn bản là muốn tiền đến điên rồi, ai mà ngu đi tốn mười tỉ tín dụng để mau bí quyết thăng cấp nhanh chóng lên level 10 rác rưởi kia khi sắp chạm đến đẳng cấp đó chứ.
Bất quá, người sáng suốt vừa nhìn liền hiểu ý nghĩa Thạch Phong muốn biểu đạt.
Đương nhiên những công hội kia cũng rất rõ ràng, Thạch Phong đây là muốn nói cho họ biết một tin tức, muốn miễn phí đạt được bí mật này ư?
Không có cửa đâu!
Đây không thể nghi ngờ là thư tuyên chiến hướng về những công hội ấy.
“Dạ Phong, mày đây là tự chịu diệt vong!” Phong Vân Vô Huỷ coi xong bài viết của Thạch Phong, trọng giọng nói có phẫn nộ mà cũng có hả hê.
Phẫn nộ là vì Thạch Phong châm chọc hắn đã nghèo thì đừng có trèo cao được thứ tốt; hả hê vì sẽ có hơn ba mươi công hội đối phó Thạch Phong. Thạch Phong lợi hại hơn nữa thì được cái gì, đến lúc những công hội kia đều tiến vào thành Bạch Hà đều phải xong đời.
Trừ phi Thạch Phong có thể làm giống như lần trước, trục xuất toàn bộ những công hội này khỏi thành Bạch Hà.
Thế nhưng, đều này có thể sao?