Mãi cho tới mấy ngày trước tết, có lần đi trên đường phát hiện rất nhiều tiệm bán hoa hồng, cô mới nhớ tới hình như sắp tới lễ tình nhân, vội về nhà lên game. Cũng không phải cô nghĩ tới lễ tình nhân, mà là đây là một ngày lễ đặc biệt của phương tây, trong game nhất định cũng sẽ có hoạt động, còn có những phần thưởng đặc biệt mà ngày thường không lấy được.
Lễ tình nhân thì tất nhiên hoạt động cũng thoát khỏi vấn đề tình yêu trai gái. Hoạt động lần này có bốn loại: tặng tín vật tình yêu cho khác phái thể hiện tình yêu rồi nhận quà đáo lễ, bầu chọn anh hùng được yêu mến nhất trong game, nhiệm vụ đặc biệt trong lễ tình nhân, phó bản boss đặc biệt.
Hai loại trước nhìn còn có chút ý nghĩa, chẳng qua …. đối tượng tặng quà lại là NPC, tham gia chọn anh hùng cũng là những người đứng đầu của các thành . . . . .
Nhìn vệ binh trong Stormwind trên đầu đều có một hình trái tim màu hồng, An Tư Đông tự nhiên không biết nói gì nữa.
WOW quả nhiên là một cái game cực kỳ nghiêm túc, ngay cả hoạt động lễ tình nhân cũng làm cho đứng đắn như vậy, 囧! Không biết những bạn nhân yêu kia khi tặng lễ vật có hình trái tim màu hồng cho NPC nam thì có khi nào cảm thấy mình giống gay không?
Đang làm nhiệm vụ, trong kênh bang hiện một cái ID quen quen.
[ Bang hội ][QWE]: có nhóm PVP ở đây không? Qua giúp chút đi.
[ Bang hội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: Sao vậy?
[ Bang hội ][QWE]: tôi ở Ravenholdt làm nhiệm vụ hàng ngày của bang hội. bị horde thủ thi.
[ Bang hội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: wow ha ha ha ha! Để tôi nhìn trời cười to ba tiếng đã! Chú em cũng có hôm nay, QWE chú cũng có bị Horde thủ thi phải gọi người qua giúp!
[ Bang hội ][ tứ gia ]: . . . . . .
[ Bang hội ][QWE]: Hứ, mạng nhà tôi kém, rớt mạng hoài thôi.
Cười thì cũng đã cười, Nại Hà Tình Thâm cũng không thể thấy chết mà không cứu. Cười xong rồi, bắt đầu tổ người chuẩn bị trả thù dùm QWE.
[ Bang hội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: Bên kia mấy người?
[ Bang hội ][QWE]: ba, đều biết đánh.
[ Bang hội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: nhóm PVP, tốc độ internet không ổn, chờ một chút, đội tôi vào.
[ Bang hội ][ Tứ Gia ]: chỉ có hai đứa. . . . . .
An Tư Đông cũng đang muốn đi Ravenholdt Manor trong Hillsbrad Foothills làm nhiệm vụ hàng ngày của bang, đã bay đến gần Southshore. Đám người Nại Hà Tình Thâm vẫn còn trong thành, cô cũng chưa tổ đội, trực tiếp chạy đến chỗ nhiệm vụ, ở một cái trong khe núi tìm thấy thi thể bị sẻ bụng của QWE. Bên cạnh đứng một mage Undead, hai người kia thì không thấy đâu.
Cô tránh ở cái cây phía sau mage kia, hít sâu, trong đầu nhớ lại kiến thức cơ bản của PVP, buff đầy máu cho mình, vọt tới.
DOT, sợ hãi, trừu lam, khống chế, phản khống, toàn bộ đều phóng ra hết, bạn bí đao nghĩa khí hào hùng phóng chiêu như mây bay nước chảy lưu loát sinh động. Cái mage kia đại khái chờ quá lâu đang ngẩn người, bị cô xoá sạch hơn phân nửa máu mới phản ứng. Cuối cùng cô dựa vào ưu thế máu nhiều, ngây ngốc một hồi cũng đánh hết máu của đối phương.
Trên màn hình nhảy ra một hàng chữ: vinh dự đánh chết: Huyết Vệ Sĩ.
Lần đầu tiên giết người, đối phương lại có quân hàm rất cao, lời rồi.
Hai người còn lại của bên kia rất nhanh quay lại cứu viện, người tay mới như An Tư Đông chỉ còn mottj tầng máu PK 1V2 tự nhiên trở thành thi thể.
[W From][QWE]: sao you lại tới đây?
[W From][QWE]: sao you lại tới đây?
[W From][QWE]: sao you lại tới đây?
Liên tục ba lần, mạng đúng là tệ thật.
[W To][QWE]: tôi tới giúp you mà.
[W From][QWE]: giúp tôi làm ấm sàn à?
Hình cái xác chết của nữ Priest và nữ Gnome trên đất, nhìn qua đúng là
giống như đang ôm cái xác nhỏ kia vậy.
[W To][QWE]: . . . . . .
[W From][QWE]: mấy người bọn họ đều là cao thủ chuyên chơi PVP, you
đánh không lại , đừng hồi sinh.
Chẳng được bao lâu, Nại Hà Tình Thâm và Tứ Gia chạy tới, QWE cũng đứng
dậy gia nhập vào nhóm. Tốc độ internet của cậu ấy rất chậm, chỉ có thể coi ra một nửa phần công lực, đối phương ba người đều là cao thủ PVP, nhất thời cũng chiếm không được tiện nghi.
An Tư Đông nằm trên mặt đất nhìn thanh máu QWE cứ rơi xuống, ba người bên kia cũng không có trị liệu, cắn răng đứng lên, không để ý chính mình vừa sống lại chỉ có hơn nửa thanh máu HP, thêm lá chắn tăng máu cho cậu ấy trước.
Theo lý thuyết, bình thường PK nhóm đầu tiên là giải quyết trị liệu, nhất là loại da giòn PVE chưa đầy máu còn là loại trị liệu tay mới này nữa, chính là đối tượng cần tiêu diệt. Nhưng kỳ lạ là, lần này ba người kia đều không đánh cô, chính là khống chế, tập trung hỏa lực mãnh liệt diệt QWE, đem cậu ấy quật ngã rồi xoay người bỏ chạy. Ngoại trừ nhiều máu như Nại Hà Tình Thâm và Tứ Gia vẫn đuổi theo, hai người kia cũng bỏ đi, mấy người máu ít sống lại rồi chuồn luôn.
[W From][QWE]: không phải nói you đừng hồi sinh rồi hả?
[W To][QWE]: hừ, cũng không biết lúc này ai đang nằm dưới đất.
[W From][QWE]: . . . . . .
Cô cố ý không cứu, để cậu ta tự chạy thi.
[ Tổ đội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: chậc chậc, bí đao mụi mụi một mình một ngựa sấm vai mỹ nữ cứu anh hùng, rất cam đảm, rất khí phách!
Bị anh ta nói như vậy, An Tư Đông mới cảm thấy xấu hổ. Món ăn như vậy, còn không tự lượng sức mình chạy qua giúp, thật là mất mặt mà. May mắn đối phương nể tình. . . . . .
[ Tổ đội ][ Bí Đao Mùa Hè ]: Em tới đây làm nhiệm vụ vừa vặn nhìn thấy à, em nghĩ bên kia có một người thôi.
Đây cũng là lời nói thật, cô đúng là qua làm nhiệm vụ mà. ╮(╯_╰)╭
[ Tổ đội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: mấy người này là ai vậy, cố ý nhận nhiệm vụ giết người ?
[ Tổ đội ][QWE]: hình như không phải, bọn họ nhìn chằm chằm ta mấy ngày rồi, không giết đến logout thì không bỏ qua. Hôm nay là phải làm nhiệm vụ, bằng không cũng không gọi mấy ông.
[ Tổ đội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: Chọc chú làm gì? Chú em cũng không phải gái đẹp, có lợi gì?
[ Tổ đội ][QWE]: ta làm sao mà biết.
[ Tổ đội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: Chú em nè làm người quá thật bại, kẻ thù quá trời. Nhìn anh, đi dạo có bao giờ bị người ta giết.
Với thanh danh của anh, ai dám tùy tiện giết đây. -__-b
Trong WOW bên ngoài giết người chỉ có chút vinh dự, không bằng lên chiến trường đánh, bị giết chết cũng không có tổn thất gì, ngoại trừ thỏa mãn tâm lý khi dễ người khác của mình, thì hình như không có gì hay nữa. Bên ngoài giết người đều là thuận tay giết chơi, giết xong rồi bỏ chạy.
[ Tổ đội][ Tứ Gia ]: ta nhớ ra rồi, cái rogue vừa rồi, hình như là chuyên môn làm thích khách .
[ Tổ đội ][ Bí Đao Mùa Hè ]: thích khách?
[ Tổ đội ][ Tứ Gia ]: chính là lấy tiền giúp người khác giết người kiếm thêm khoản thu nhập, cùng phe không phải là không có thể giết nhau sao.
Còn có người dựa vào chuyện này kiếm thêm hu nhập à?
[ Tổ đội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: cho nên ý ông là bên Alliance có người mua mạng QWE?
[ Tổ đội ][ Tứ Gia ]: nói không chừng là người bên Thanh Mai .
[ Tổ đội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: nó hả giờ giống tàn phế qúa, đi đường cũng rơi vách núi ngã chết, giết nó để làm gì? Nếu là tôi cũng không thèm tốn tiền làm cái chuyện uổng phí này, chỉ cần chờ nó chết chạy qua hành hạ thi thể là được.
[ Tổ đội ][ Tứ Gia ]: Tôi chỉ đoán thôi, có lẽ chỉ là mấy người PVP kia biết ổng, qua chọc chơi à.
[ Tổ đội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: chọc chơi cũng phải tới ba người à? Tôi thấy cái cô em Mage hồi nãy kia thích QWE lại khó mở lời, thừa dịp lễ tình nhân tới tới tỏ tình, nhưng ngôn ngữ lại khác nhau, chỉ có thể trực tiếp đạp ngã thể hiện tâm ý. Ông không thấy lúc ổng nằm trên đất rồi thì hai người kia đi chỉ để lại cô em mage lưu luyến không rời à?
[ Tổ đội ][ Bí Đao Mùa Hè ]: . . . . . .
[ Tổ đội ][QWE]: tôi không biết họ.
[ Tổ đội ][ Nại Hà Tình Thâm ]: ah ah, con khỉ này chưa gì đã vội trối rồi. Bí Đao mụi mụi đừng lo lắng, QWE khẳng định chỉ thích loài người, em đừng có tự tạo áp lực a.
o(╯□╰)o
Không thể nói chuyện với phe đối đích đúng là không tốt, chỉ muốn hỏi người ta sao lại giết mình cũng hỏi không được.
Nại Hà Tình Thâm cùng Tứ Gia đợi một lát, lại đi xung quanh xem, không thấy nguy hiểm, liền thoát khỏi đội, chỉ còn lại An Tư Đông và QWE hai người trong đội, một lớn một nhỏ nhìn chằm chằm nhau.
[ Tổ đội ][QWE]: you tới làm nhiệm vụ Người chế thuốc? Bên này.
Nhiệm vụ đặc biệt trong lễ tình nhân này là một nhiệm vụ liên hoàn, một NPC trong thành nhờ bạn giúp điều tra tại sao người trong thành bao gồm thị vệ cũng bắt đầu phát xuân mà không giải thích được (囧), cuối cùng điều tra được trong thành tràn ngập mùi nước hoa lạ do Apothecary Staffron Lerent ở Ravenholdt Manor luyện chế ra, đi tìm ông ấy nhiệm vụ hoàn thành sẽ nhận được một bộ quần áo xinh đẹp. Ravenholdt Manor vô cũng bí mật, đó được Hillsbrad Foothills và dãy núi Alterac bao quanh.
Mang của Khúc Duy Ân đúng là vô cùng yếu, chạy cũng té xuống núi không thì đi thẳng về phía trước rồi bị đụng tường. Đi qua hang động đi tới một khe núi trong Ravenholdt Manor tìm được linh hồn của người chế thuốc, giao xong nhiệm vụ, từ bên cạnh nồi chế thuốc của ông nhận được phần thưởng.
Horde và Alliance đều có nhiệm vụ này. Sau khi người chế thuốc chế bên cạnh có một phần mộ, nhưng lạ là lúc này đây chỉ có hai người bộ họ. An Tư Đông nhận được một váy màu xanh dễ thương trong phần thưởng nhiệm vụ kết thúc.
Đang muốn rời đi, bên cạnh đột nhiên dần dần hiện ra một linh hồn cô gái, là một NPC. Trên màn hình hiện ra khung đối thoại của NPC.
Annalise Lerent nói: Staffron . . . . .
Nhà chế dược Staffron Lerent nói: Annalise? Là em à?
Annalise Lerent nói: Staffron yêu quý, anh đã quên đi cảm giác yêu rồi à? Cái tình yêu mà chúng ta chỉ dành cho nhau. . . . . .
Nhà chế dược Staffron Lerent nói: Anh quên? Tất nhiên anh đã . . . . . . đã quên tình yêu, hạnh phúc. . . . . . Đã quên mạng sống.
Nhà chế dược Staffron Lerent nói: Nhưng anh biết nó – tình yêu lại làm cho tâm hồn lẫn thể xác trở lên yếu ớt. Không còn tình yêu của em, anh chỉ còn lại công việc, Annalise.
Annalise Lerent nói: Staffron, em rất yêu anh. Thấy anh đau khổ như vậy, lòng em cũng đau như bị dao cắt.
Annalise Lerent nói: Em thề vĩnh viễn yêu anh. Chết cũng không làm tình yêu của em phai mờ, em tin anh vẫn còn nhớ rõ tình yêu của anh dành cho em.
Annalise Lerent nói: Và nếu như anh hết yêu em thì em thật sự bị lãng quên.
Nhà chế dược Staffron Lerent nói: Em như thế nào có thể yêu anh? Nhìn anh xem, anh không còn là người mà em từng biết nữa.
Nhà chế dược Staffron Lerent nói: Annalise? Annalise! Không, đừng rời khỏi anh.
Linh hồn cô gái lại dần dần ẩn đi, trên màn ảnh chỉ còn lại cái xác xủa Apothercary gào khóc, cài nồi thuốc bên cạnh từ từ tràn ra ngoài, còn có một Human và một gnome, trên đất đều là bia mộ.
Nhà chế dược Staffron Lerent nói: Annalise ……… Em đúng. Anh .. anh làm không được, Anh phải nghĩ cách khác.
Nhà chế dược Staffron Lerent nói: Bạn kia, hoan nghênh bạn đến ngửi thử nước hoa mà tôi chế ra. Kế hoạch của tôi đã bước sang giai đoạn hai – Bộ quần áo xenh đẹp.
Nhiệm vụ tới đây đã xong, mặc kệ lại xác của nhà chế dược nói gì, anh cũng không có phản ứng. Cảnh tượng ngắn ngủi không thể biết được câu chuyện lúc trước của họ, chỉ biết là một người đàn ông tội nghiệp biến thành thây ma, ông không muốn người yêu nhìn thấy bộ dạng cái xác không hồn của mình. Mất đi người yêu ông cũng không còn yêu bản thân nữa, biến mất trong tuyệt vọng.
[ Tổ đội ][QWE]: mới vừa rồi tôi trả nhiệm vụ sao lại không thấy đoạn này.
[ Tổ đội ][QWE]: hình như là nội dung chen dấu.
[ Tổ đội ][QWE]: Bí Đao? Còn ở đó không?
An Tư Đông phục hồi lại tinh thần, Gnome trước mặt đang nhìn cô với đôi mắt to đen láy vô tội. Cô có chút thấy chán.
[ Tổ đội ][ Bí Đao Mùa Hè ]: ừ.
[ Tổ đội ][QWE]: có đi làm nhiệm vụ hằng ngày không? Mạng tôi yếu lag quá lần này tou dẫn đội đi.
[ Tổ đội ][ Bí Đao Mùa Hè ]: tôi out trước, xin lỗi.
Cô dùng phù trở về thành, sau đó logout, tắt máy. Lúc này điện thoại bên cạnh vang lên, là tin nhắn Khúc Duy Ân gửi tới: “bạn làm sao vậy? Không sao chứ?”
Cô nhấn vào đánh ra một chuỗi lời nói, suy nghĩ một chút lại xóa hết, chỉ trả lời lại một câu: “Mẹ gọi tôi.”
Nếu như anh không yêu em nữa thì em thật sự bị lãng quên.
Câu chuyện này đột nhiên làm cô nhớ lại một người, một người đã lâu không xuất hiện trong trí nhớ của cô.
…………… Vạn Thiên.
Thời gian quả nhiên là điều thuốc tốt nhất cho mọi vết thương, cô đã từng cho rằng mình cả đời đều không thể thoát khỏi bóng dáng anh, vĩnh viễn chỉ biết thích loại con trai giống như anh, hai chữ tình yêu sẽ vĩnh viễn gắn chặt vào anh. Nhưng, bao lâu rồi? Một tháng? Hay hai tháng? Lại không hề nghĩ tới anh, bây giờ nhớ lại tên anh lại có cảm giác xa lạ.
Cô không muốn quên anh, hoặc là nói, không muốn quên đi những tâm huyết của mình cho tình yêu kia.
Hôm sau chính là lễ tình nhân, mặc dù là lễ của người phương tây, nhưng giới trẻ trong nước lại rất yêu thích, ngay cả cái huyện nhỏ nho này của cô cũng không ngoại lệ. Cho dù là trời rất lạnh gió lại lớn, trên đường vẫn có thể thấy từng đôi từng đôi tình nhân nắm tay ôm vai, tay cầm hoa hồng hoặc những bong bóng đủ màu, bị một quảng cáo hoạt động tình nhân của một công ty rất hấp dẫn tầm mắt.
An Tư Đông một mình bơ vơ đi trên đường. Trước kia cứ nghỉ hè, nghỉ đông về tới nhà, cô đều nhịn không được cứ đi loạn trên đường, ảo tưởng trong cái thành phố nhỏ này có lẽ ngày nào đó sẽ tình cờ gặp anh trên đường. Vậy mà giờ đây liền cả cái thói quen này cũng sắp quên mất rồi.
Bất tri bất giác, liền đi tới trường cấp ba. Bây giờ đã sắp qua năm, học sinh của lớp sắp tốt nghiệp cũng nghỉ lễ rồi, trong sân trường vắng tanh, chỉ còn bảo vệ và lau công.
Vừa vào cổng trường, hai bên xếp đầy băng rôn, trong tủ kính dáng đầy thông báo, báo ảnh. Cô để tay vào túi áo, kéo nón len xuống che lại lỗ tai bị lạnh, rục cổ lại.
Lời chúc năm mới của hiệu trưởng gửi tới toàn bộ học sinh, người ký tên vẫn là hiệu trưởng Trương; Danh sách hoạt động trong nghỉ lễ; Trường chuẩn bị nâng lên thành trường cấp ba trọng điểm của xã; Tác phẩm đoạt giải viết văn của học sinh lớp mười; Bộ trưởng bộ giáo dục tới tham quan trường; nhiệt liệt chúc mừng giáo viên XXX được nhận bằng khen giáo viên ưu tú; nhiệt liệt chúc mừng học sinh XXX đạt danh hiệu học sinh ba tốt cấp xã; Danh sách giải thưởng mà trường nhận được; danh sách học sinh ưu tú tốt nghiệp khóa trước của trường. . . . . .
Cô ngoài ý muốn thấy trong khuôn mặt mình trong tủ kính này, học sinh kia có cái đầu ngắn ngủn như con trai, mắc đồng phục trắng sọc xanh, vẻ mặt non nớt ngô ngố. Dưới tấm hình viết: giải nhì cấp tỉnh cuộc thi Olympic vật lý của nước năm 2002.
Cô còn nhớ rõ khi đó đang học lớp 11, lên tỉnh dự thi, trong trường thi toàn người và người, thi viết xong lại còn thi thực hành. Cô không học bổ túc khi đi thi Olympic, thầy giáo chỉ đưa cô một cuốn sách nâng cao về tự học, thi cũng chỉ tàm tạm, cuối cùng được xếp sau 100 hạng đầu, chỉ lấy giải nhì mang tính an ủi. Nghe nói top 10 toàn tỉnh lúc nghỉ hè đã bắt đầu tập trung ôn tập, cuối cùng chọn ra năm người tham gia thi Olympic quốc tế.
Khi đó cảm thấy, năm người được tuyển ra kia chắc rất giỏi, không nghĩ tới một trong năm người đó lại có thể trở thành bạn học của mình.
…………..sao lại nghĩ tới cậu ta vậy . . . . .
Cô vẫy vẫy đầu mình, đem cổ co vào trong cổ áo, tiếp tục bước về phía sau nhìn.
Học sinh ưu tú tốt nghiệp khoá trước cũng có tên cô. Đây là một trường cấp ba bình thường, học sinh hàng năm đậu các trường nổi tiếng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, danh sach ba năm trước đây vẫn được dán ở đó. An Tư Đông, đại học T khoa công nghệ thông tinh;XXX, đại học Nam Kinh khoa vật liệu khoa học kỹ thuật; Vạn Thiên, đại học S Khoa Quy hoạch và thiết kế đô thị . . . . . .
Vẫn còn nhớ khi đó, nghe nói anh đăng ký đại học S, cô cầm tờ nguyện vọng, cả đêm không ngủ, chỉ oán sao mình thi điểm cao thế làm gì. Mấy ngày sau, thấy Vạn chủ nhiệm lớp cũng tới hỏi cô: “An Tư Đông, trò chọn đại học T hay đại học P cũng đậu, điền bảng nguyện vọng có gì thắc mắc thì qua hỏi thầy nha? Trò muốn vào trường nào?”
Tôi muốn vào trường mà con thầy đăng ký đó. Dĩ nhiên cô không dám nói.
Trường học, thầy cô, phụ huynh, ai ai cũng cảm thấy cô nên vào đại học T hay đại học P. Đại học S tuy rằng cũng nổi tiếng nhưng so với hai trường kia thì kém quá nhiều, cũng không có lý do gì đặc biệt để buông tha cho T hay P, nói xa nhà cũng không được, cô không tìm được bất kỳ lý do gì để đổi trường khác.
Hơn nữa, coi như cô thật sự vào đại học S, vậy cũng chỉ là một giấc mơ viễn vong mà thôi. Những cuộc đối thoại giữa cô và anh chỉ đếm trên đầu ngón tay, có lẽ khi trong ấn tượng của anh, cô chỉ là “ học trò của cha mình” khuôn mặt cũng cực kỳ mơ hồ.
Cuối cùng thầy Vạn giúp cô đăng ký đại học T khoa công nghệ. Nhìn thầy dùng bút máy viết những chữ giản thể xinh đẹp trên tờ nguyện vọng, cô không khỏi lại suy nghĩ vu vơ, có khi thầy cũng dùng cây viết này điền nguyện cho Vạn Thiên không?
Trong danh sách tốt nghiệp trung học chỉ có tên, không có hình. Cô nhìn chằm chằm cái tên đó hồi lâu, ba năm rưỡi chưa từng thấy, cô vẫn như cũ nhớ rõ ràng nụ cười của anh.
Quay người lại, cô ngây người.
Cuối đường có một người, khuôn mặt kia trùng khớp với khuôn mặt đang xuất hiện trong đầu cô. Hô hấp ngừng hoạt động, chỉ nghe tim đập rất nhanh như muốn nhảy cả ra ngoài.
Không ngờ lại gặp được anh. Vạn Thiên.
Trong tay anh xách theo hành lý, vẻ mặt phong trần mệt mỏi, hình như mới vừa đi một đoạn đường xa. Nhìn thấy cô, trên mặt anh lộ ra nụ cười ôn hòa quen thuộc, bước về phía cô, càng chạy càng nhanh , dần dần biến thành nhào tới.
Anh chạy đến trước mặt cô, da trắng đã hơi đỏ lên, giọng khàn khàn: “Bí đao .”
Hai chữ này giống như một chậu nước đá từ trên đầu cô đổ xuống.
Anh không phải Vạn Thiên. Anh là Vạn Thủy Thiên Sơn.
Nói chính xác hơn, anh là Trâu Du.