Lại một buổi sáng nào đó nữa. Có người đàn ông mặt mày vô cùng nghiêm trọng đặt tay lên vai cô gái đối diện
- Trúc Phương, tôi có 1 nhiệm vụ rất rất rất là quan trọng muốn giao cho cô
- Vâng...vâng, tổng...giám đốc....có chuyện gì vậy ạ?
Trúc Phương thoáng trở nên lo sợ, không lẽ có người ngoài hành tinh vừa xâm chiếm Trái Đất hay 1 mảnh thiên thạch nào đó đã đâm xuống đất nước nào à?! Sao boss nhìn ghê thế T.T
- Cô...
Hơi thở anh trở nên đứt quãng
Đầu óc Trúc Phương trở nên hoạt động hết công suất, không lẽ nào....
- Tổng giám đốc, tôi thực sự xin lỗi. Tôi lỡ ăn lén 1 ít chocolate của tiểu Hà rồi, nếu như tôi biết hộp chocolate đó của anh tặng thì tôi nhất định sẽ không động đến dù chỉ 1 miếng đâu. Thế nên xin boss lượng thứ đừng trừ lương hay sa thải tôi nhé
Cô tuôn ra 1 tràng, sau đó nhìn mặt Nam Phong, anh chỉ cười khùng khục
- À không, khụ khụ, tôi chỉ định nhờ cô chiều nay hẹn Triệu Hà đi ăn giúp tôi thôi, khụ khụ, cô nghĩ nhiều quá rồi
=.=
Boss à, ít nhất anh cũng đừng ra vẻ nghiêm trọng như vậy chứ. Ahuhuhu, thật là bối rối quá:3
Ahuhuhu, thật là bối rối quá:3 4
- Tiểu Hà
- Hử?
- Chiều nay đi ăn không?
- OK, ăn ở đâu?
Trúc Phương nhìn bóp tiền đang dần xẹp đi, chắc boss sẽ trả giùm cô chứ nhỉ?
- Chắc ở quán nào đó sang sang 1 tí
Bỗng, 1 tin nhắn được gửi đến
“Để phạt cô tội ăn lén chocolate của Triệu Hà. Bữa ăn chiều nay cô trả *icon mặt cười vô tội vạ*”:3
=.=
Boss à! Anh cũng giận dai vừa vừa phải phải thôi chứ. Cô cúi xuống nhìn lại bóp tiền rồi nhìn Triệu Hà
ÔI BỐI RỐI QUÁ!!! T.T