Tô Diêu ngẩng đầu nhìn nam nhân đang đứng trước mặt một hồi lâu, lúc sau mới khẽ lẩm bẩm: “Anh không phải là anh ấy.”
Trì Thủy Mặc cười cười: “Đúng, tôi không phải.”
Tô Diêu vẫn tiếp tục nhìn hắn: “Tôi đây không phải là mất mặt lắm hay sao?”
Trì Thủy Mặc gắt gao đem cô ôm vào lòng: “Không sao, cũng chỉ là một loại mất mặt bình thường mà thôi.”