37. Làm vườn
Sáng sớm, những tia nắng ấm áp xuyên qua khung cửa sổ chiếu vào bên trong căn phòng, bên ngoài chim chóc ríu rít cũng đã bắt đầu một ngày mới đi kiếm ăn.
Phong Tảo hơi nghiêng đầu, ánh mắt sủng nịch lại có chút đau lòng nhìn trùng nằm bên cạnh mình.
Tối hôm qua có một đơn hàng chuyển phát nhanh tới cửa, lúc đó Phong Tảo còn cảm thấy có chút kì quái. Nhìn thấy là báo cáo khám bệnh của bác sĩ, hô hấp Phong Tảo lập tức cứng lại, nghĩ rằng thân thể của Tu Tư xuất hiện vấn đề gì, cậu sợ tới mức đôi tay run rẩy mở báo cáo ra.
Chờ tới khi coi xong thì mới phát hiện ra đây là báo cáo phân tích xem cơ thể có thể thụ thai được trứng hay không.
Ngay lập tức Phong Tảo liền hiểu ra, tuy ngoài miệng Tu Tư không nói gì nhưng thật ra anh vẫn hy vọng có bé con. Mỗi lần cậu phát sóng trực tiếp anh cũng sẽ xem, chung quy là Tu Tư có để ý một vài bình luận của một số trùng, vì vậy anh ấy mới ngây ngốc chạy tới bác sĩ để kiểm tra.
Phong Tảo cũng không giấu diếm Tu Tư, nói với anh là cậu đã nhận được báo cáo đó. Ngay lúc đó, bộ dạng của Tu Tư là gì? Sợ hãi và đầy bất an. Anh nắm chặt tay, cúi đầu xuống, miệng mấp máy, một bộ dạng không biết phải làm gì, thật sự đã làm cho Phong Tảo rất đau lòng.
Phong Tảo nói thẳng thân thể không có vấn đề gì lớn, chỉ là có một số vết thương cũ chỉ cần điều trị tốt là được, nhưng cậu hy vọng về sau bất luận là điều gì thì Tu Tư cũng không cần phải giấu cậu nữa.
Tu Tư lúc đó đột nhiên ôm chầm lấy Phong Tảo, nhỏ giọng nức nở, có lẽ khi ấy Tu Tư đi kiểm tra như vậy thì khoảng thời gian trước chắc cũng đã dày vò anh ấy rất nhiều, dù sao thì cũng có rất nhiều trùng đều nói là mấy vết thương cũ của thiếu tướng Tu Tư sẽ ảnh hưởng ít nhiều tới khả năng thụ thai.
Phong Tảo đau lòng ôm chặt trùng trong lòng, Tu Tư yêu cậu như vậy, chắc hẳn là anh đã rất đau khổ rất nhiều khi nghĩ rằng mình không thể có bé con.
Cũng may là thân thể của Tu Tư không có vấn đề gì, nhưng ngay cả khi có vấn đề gì dẫn tới không có bé con thì Phong Tảo cũng sẽ không để ý. Cậu yêu chính là bản thân Tu Tư, có con hay không thì cái này là duyên phận, nếu nó tới thì nó sẽ tới, còn nếu không có thì kia cũng là số trời.
......
Hai trùng cũng không nói lời nào, chậm rãi rửa mặt xong liền đi xuống lầu.
Phong Tảo ở trong bếp bận rộn làm bữa sáng, Tu Tư đi cài đặt hẹn giờ cho robot giúp việc nhà, một tiếng sau nó sẽ tự động dọn dẹp nhà cửa.
"Ăn sáng thôi nào, Tu Tư ơi." Phong Tảo mang ra món mì thơm ngào ngạt rồi gọi Tu Tư.
Rửa tay xong rồi, Tu Tư liền đi vào ngồi xuống đối diện Phong Tảo, "Anh mới đi vào nhà kho tìm kéo to để cắt cành, vừa hay tìm được 2 cái, còn có kéo nhỏ nữa."
"Đợi chúng ta ăn xong, nghỉ ngơi một chút rồi hãy làm, em mới mua được nhiều hạt giống lắm, tới lúc làm đất thì dành ra 2 luống nhỏ để chúng ta trồng rau ăn." Phong Tảo thấy khoảng sân rộng phía trước nhà mình vừa vặn có thể trồng một ít rau dưa, như vậy thì mỗi ngày không cần phải lo về rau dưa củ quả tươi sạch nữa rồi.
"Vậy em có muốn phát sóng trực tiếp lúc trồng cây không?" Bởi vì hiện tại những việc liên quan tới nông nghiệp đều đã có đơn vị chuyên môn xử lý, chỉ có một ít trùng là tự làm mấy việc này thôi.
Phong Tảo xua xua tay, "Không cần đâu, hôm nay chỉ có hai chúng ta trải qua cuối tuần thôi."
......
Ăn xong hai bát mì, hai trùng ngồi một lát, sau đó liền đội mũ mang tạp dề đi ra ngoài sân, cũng không có chia khu vực, cả hai đều ngồi chung một chỗ, tỉa hết cây chỗ này tới chỗ khác.
"Hùng chủ, nhà chúng ta trồng nhiều hoa quá đi." Tu Tư nhìn số hoa trong sân nói.
"Đúng thật, lúc nào đó để em thử nuôi thêm ong xem có được không, như vậy thì có thể có mật ong ngon để ăn rồi." Phong Tảo vừa nói vừa gãi cằm suy nghĩ.
"Chắc là được đó, có thể để thùng nuôi ong đặt ở chỗ góc tường bên kia." Trước kia Tu Tư ở bên ngoài chinh chiến cũng thường xuyên phải đi vào rừng rậm, mật ong rừng vô cùng thơm ngon.
Nhìn nơi Tu Tư chỉ, Phong Tảo cười nói: "Đúng vậy, chỗ đó cũng tốt, chúng ta không cần nuôi nhiều, đủ ăn là được rồi. Trong sân một năm bốn mùa, mùa nào cũng có hoa nở, như vậy thì ong không phải bay đi xa để tìm mật hoa."
"Nhưng mà hôm nay không kịp đi mua rồi, cuối tuần sau chúng ta đến chợ xem thử đi, mua ong mật này vẫn nên đích thân tới tận nơi để nhìn thử, mua trên mạng sợ là không được tốt đâu." Tu Tư vừa giúp Phong Tảo lau mồ hôi trên mặt vừa nói.
"Hùng chủ, em có muốn nghỉ ngơi một chút không."
Phong Tảo lắc đầu: "Không cần đâu, em không mệt, em thích ở đây với anh cơ. Chúng ta cùng nhau làm việc như vậy trông giống như một đôi vợ chồng già đã chung sống nhiều năm với nhau vậy đó. Ha ha, em rất thích cái cảm giác này nha ~"
Tu Tư nghe Phong Tảo nói thì cũng vui vẻ cười: "Anh cũng vậy."
Hai trùng cứ như vậy thong thả thoải mái sửa sang lại sân vườn, nhưng mà Tu Tư không hổ là quân thư, lúc Phong Tảo còn đang nấu chè đậu xanh thì anh đã dọn dẹp và làm xong xuôi hai luống đất để trồng rau.
Lúc nhìn thấy, Phong Tảo liền giơ ngón cái lên: "Tu Tư ơi, tốc độ này của anh quá nhanh luôn đó." Phong Tảo cũng không có hỏi vì sao lại không đợi cậu ra làm chung, cậu biết thể lực của quân thư Trùng tộc đều vô cùng mạnh mẽ, đối với bọn họ thì mấy việc này chỉ là trò cỏn con, ai làm nhiều hơn không quan trọng, bọn họ cũng không để ý mấy chuyện này.
"Vào nhà ăn bát chè đậu xanh cho đỡ nóng đi." Phong Tảo hướng Tu Tư đang lau mồ hôi gọi vào.
"Quả nhiên, mùa hè mà ăn chè đậu xanh là đỉnh nhất." Ăn xong một bát chè, Tu Tư không còn cảm thấy nóng nực như trước nữa.
"Em muốn đặt cơm hộp, nhưng mà giờ lại thèm thạch với đá bào quá đi." Bây giờ đã là tháng 7, thời tiết vô cùng nóng bức, vốn định ăn cái gì đó lạnh lạnh, kết quả là ở trên app tìm một vòng ngay cả cơm hộp cũng không thấy.
"Đá bào với thạch là cái gì vậy?" Tu Tư đã quen mỗi khi Phong Tảo nói ra từ gì đó mà anh không hiểu được.
"Đó là một loại đồ ăn, rất thích hợp để ăn trong mùa hè. He he, mấy ngày trước em còn đang suy nghĩ sẽ phải nấu món gì cho lần phát trực tiếp sắp tới, vừa hay có thể làm bộ ba mùa hè này, thạch, mì lạnh và đá bào ~"
"Như vậy thì có thể phát sóng được ba lần luôn rồi!" Phong Tảo hào hứng nói, ba món này hiện tại đều không có ở Trùng tộc, cậu tin tưởng với suy nghĩ lần này của cậu thì một lần nữa cộng đồng mạng sẽ lại bùng nổ dữ dội, như vậy thì tài chính để nghiên cứu của cậu có thể phong phú hơn rồi.
Tu Tư nhìn vẻ mặt hứng phấn của Phong Tảo liền biết ngay cái đầu nhỏ của hùng chủ nhà mình chắc chắn lại đang suy nghĩ cái gì đó, "Đúng rồi hùng chủ, cái hạt giống rau này thì phải làm như thế nào?"
"A, em vừa mới bỏ nó vào trong nước ngâm rồi, bây giờ thì đem ra trồng thôi." Phong Tảo vỗ đầu mình một cái, rồi chạy nhanh như chớp đi lấy hạt giống.
......
"Anh xem nè, một cái lỗ này chỉ cần bỏ vài hạt vào là được, sau đó thì lấp đất lên rồi tưới nước. Nhưng mà em không biết làm chuyên nghiệp, chỉ biết bón phân làm cỏ linh tinh thôi. Dù sao thì cũng là trồng để chúng ta ăn, vẻ ngoài không đẹp cũng không sao cả, đồ nhà mình làm là yên tâm rồi." Trước đây Phong Tảo cũng chưa từng trồng rau bao giờ nên cũng không rành lắm.
Dù gì thì đất đai ở Trái Đất cũng rất đắt đỏ, có được một căn phòng cho riêng mình cũng là quá tốt rồi.
Tu Tư cảm thấy Phong Tảo nói có lý, đối với mấy loại cây mới trồng cũng yên tâm hơn.
Hai trùng bận rộn cả buổi trời cuối cùng cũng có thể coi như đã xong, nhưng mà bộ dạng của hai người thì giống như là mới từ dưới bùn bò lên vậy.
Phong Tảo nhìn Tu Tư cười không ngừng, Tu Tư nhìn Phong Tảo cũng cười tới đau bụng.
Sau đó liền hi hi ha ha quay trở vào nhà để tắm uyên ương đó!
38. Mời dự thảm đỏ
"Ah! Phong Tảo à, tôi có xem buổi phát sóng hôm trước của cậu, thấy cậu làm món đá bào gì đó, nhìn mà thèm quá trời."
"Đúng vậy đúng vậy, còn có cái món thạch lần trước cũng vậy, xem cậu làm mà tôi chảy nước miếng luôn đó."
"Hâm mộ thiếu tướng Tu Tư quá đi, ngày nào cũng được ăn nhiều món ngon như vậy, tôi hâm mộ quá."
"Tôi ghen tị lắm đó."
"Ghen tị quá đi."
......
Buổi trưa, Phong Tảo cùng Tu Tư đi đến nhà ăn, vừa bước vào liền bị mọi người vây quanh, một đám trùng đều nói đến chung một chủ đề, thế mới thấy cái nghề phát sóng trực tiếp được hoan nghênh tới cỡ nào.
Nhưng như vậy mới thấy được mùa hè ở Trùng Tộc nóng bức đến nhường nào.
"Ha ha ha ha ha ~ ăn ngon nhưng cũng không thể dùng làm món chính được đâu, đợi tối nay tôi phát trực tiếp làm món mì lạnh, món này có thể dùng làm món chính, ăn vào rất mát. Đến lúc đó mọi người có thể tự làm ở nhà để ăn." Phong Tảo tâm trạng vui vẻ nói, đương nhiên là tâm trạng phải tốt rồi, nhờ hai lần phát sóng này mà cậu có thể thu hoạch được không ít đấy.
Bây giờ thì kinh phí nghiên cứu lại dồi dào rồi, đủ để mua thêm nhiều loại thuốc nữa, số tiền này vừa hay cũng đủ cho nghiên cứu hiện tại, ngay lúc này Phong Tảo cảm thấy tương lai của mình thật tươi sáng.
Lúc này, Tu Tư bưng đồ ăn nóng hổi đi tới, "Hùng chủ ăn cơm thôi."
Bởi vì Phong Tảo ghét bỏ đồ ăn ở nhà ăn cho nên mỗi sáng cậu đều chuẩn bị sẵn đồ ăn ở nhà rồi đem tới đây.
Hai trùng tìm một cái bàn nhỏ, ngồi xuống đối diện nhau ăn cơm, bỗng nhiên Phong Tảo phát hiện ra hai cận vệ của Tu Tư cách đó không xa, "Tu Tư ơi, em đem đá bào hồi sáng chuẩn bị mang qua cho Arthur với An Văn nhé."
"Arthur, An Văn, đây là đá bào sáng nay tôi làm, đem cho hai cậu nếm thử nè." Phong Tảo đi tới bên cạnh bọn họ nói.
Một bàn trùng đang ồn ào đột nhiên trở nên yên tĩnh, tất cả bọn họ đều đã xem Phong Tảo phát sóng trực tiếp.
"Aizzz ~ Ngài Phong Tảo thật là bất công mà, không có chia phần cho chúng tôi."
"Đúng đó đúng đó, tôi buồn quá hu hu hu ~"
"Ha ha ha ~ vì Arthur với An Văn là trợ thủ đắc lực của Tu Tư mà.
Các cậu ăn trước đi, khoảng thời gian này nóng quá đi, tôi sẽ thường xuyên mang một ít tới đây cho các cậu ăn. Mấy trùng khác cũng đừng mở tưởng nữa, tự mình xem video hướng dẫn đi, một hùng chủ gầy yếu như tôi đây không làm được nhiều như vậy đâu." Phong Tảo vừa cười nói vừa lấy đá bào ở trong hộp ra.
"Tôi bỏ vào trong túi đựng đá, nên giờ đá tuyết vẫn còn một chút, ăn xong sảng khoái vô cùng luôn nha." Phong Tảo tự hào nói.
"Cảm ơn ngài Phong Tảo, tôi với Arthur có lộc ăn rồi." Nhìn chiếc hộp vẫn còn tỏa ra khí lạnh, An Văn ước gì mình có thể ngay lập tức mở nó ra rồi cắn một ngụm.
"Đúng vậy, cảm ơn ngài Phong Tảo." Arthur nghĩ cũng là nhờ hắn với An Văn đi theo thiếu tướng Tu Tư, bằng không thì còn lâu mới tới phiên bọn họ.
Phong Tảo cười cười: " Vậy hai người ăn đi nhé, buổi chiều nhớ đem hộp đưa cho Tu Tư, hôm nào tôi lại làm thêm một ít đồ ăn cho hai người nếm thử. Tôi đi ăn cơm tiếp đây."
Chờ Phong Tảo vừa đi khỏi, trùng xung quanh lập tức vây quanh Arthur với An Văn.
"Đều là anh em tốt với nhau, có thể ăn chung được không người anh em."
"Tôi không ăn nhiều đâu, chỉ xin ba miếng thôi."
"Tôi cũng không ăn nhiều, năm miếng là được rồi."
Arthur cùng An Văn nhìn nhau một cái, dứt khoát đóng nắp hộp lại, soạt một cái hai thân ảnh liền biến mất.
Arthur, An Văn: Đùa nhau à, chỉ có hai phần đá bào thôi đấy, chúng ta còn lâu mới cho.
Bởi vì động tác của bọn họ quá nhanh, chờ tới khi những quân thư cao lớn này phản ứng lại thì hai người đã biến mất, một đám trùng chạy như bay đuổi theo ra ngoài, trong miệng còn không ngừng chửi mắng: "Quá xấu xa, quá xảo quyệt,..."
"Chào ngài Phong Tảo, cuối tuần sau công ty có tổ chức lễ kỷ niệm sẽ mời các nghệ sĩ cùng với người ký kết hợp đồng tới tham dự, ngài xem xem......" A Địch Lực rất hy vọng Phong Tảo sẽ tham gia, bây giờ Phong Tải đã trở hiện tượng hot trên mạng xã hội nên là có rất nhiều trùng trong công ty bắt đầu nịnh bợ hắn, hoàn toàn trái ngược với sắc mặt khinh miệt ngày trước. Hiện tại vừa hay có cơ hội này hắn rất muốn mang Phong Tảo tới tham gia hoạt động của công ty.
Phong Tảo suy nghĩ một hồi, phỏng chừng là giống một số bữa tiệc tối giải trí ở địa cầu đi, "Tôi có thể mang theo người nhà tới không?"
"Tất nhiên là được rồi." A Địch Lực không nghe thấy Phong Tảo yêu cầu gì thêm liền lập tức đáp ứng.
"Nội dung chính của bữa tiệc sẽ là bước đi trên thảm đỏ, nghe lãnh đạo phát biểu rồi xem biểu diễn là xong.
Trước đó chúng tôi đã thống nhất là sau khi kết thúc bữa tiệc, mọi người sẽ di chuyển tới khách sạn, nghe lãnh đạo nói một chút về triển vọng và tiến độ của công ty linh tinh. Thật ra nên nói kỹ một xíu là mọi người có thể tự do hoạt động trong khách sạn." A Địch Lực sợ Phong Tảo không hiểu liền nói rõ hơn.
"Tôi đã hiểu quy trình này rồi, đến lúc đó tôi sẽ tới đúng giờ."
Nghe thấy Phong Tảo đồng ý, cuối cùng A Địch Lực nói sẽ gửi thiệp mời đến nhà cậu.
Bên này, Tu Tư nghe thấy được mang theo người nhà thì có chút tò mò, hỏi: "Phải tham gia hoạt động gì sao?"
"Công ty phát sóng trực tiếp Lục Lục kia có tổ chức lễ kỷ niệm muốn mời em tham dự, tới lúc đó anh đi chung với em nhé."
"Là vậy à! Không thành vấn đề, thật ra công ty phát sóng trực tiếp Lục Lục chỉ là một chi nhánh của công ty mẹ thôi, đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều trùng nổi tiếng tới tham dự." Tu Tu gãi gãi cằm, hơi suy tư nói.
"Đúng vậy, phỏng chừng giới diễn viên và ca sĩ cũng sẽ tới đó không ít đâu."
"Vậy chúng ta phải mặc cái gì đây." Tu Tư hỏi.
Phong Tảo vốn không có nhiều quần áo lắm, nhưng cậu vẫn có một vài bộ đồ để tham dự những sự kiện trang trọng như thế này.
Sự kiện lần này chắc chắn sẽ có rất minh tinh và ngôi sao tới tham dự, anh không muốn Phong Tảo bị mấy trùng khác xem nhẹ.
Phong Tảo không một chút để ý, nói: "Em không quan trọng quần áo đâu, không cần phải mặc quá trang trọng, công ty giải trí thì chỉ chú ý tới thời thượng thôi, tới lúc đó chúng ta mặc đồ đôi đi. Lần trước chúng ta mua được mấy bộ còn chưa mặc lần nào đâu. Đến lúc đó chúng ta mặc đồ đôi rồi cùng nhau bước lên thảm đỏ, mọi người sẽ biết rằng chúng ta là một cặp."
Đến lúc đó, mấy trùng khác nhất định sẽ phải hâm mộ anh, dù sao thì có rất nhiều trùng đực đã kết hôn đều không thích dẫn theo trùng cái đi ra ngoài, huống hồ chi là tham gia mấy bữa tiệc kiểu này.
Mà hơn nữa, bên cạnh hùng chủ nhà anh chỉ có một mình anh mà thôi.
Tu Tư cũng không biết tại sao càng ngày càng thích âm thầm khoe khoang, xem ra là do hùng chủ của anh yêu thương anh quá nhiều rồi.
Nhưng mà muốn khoe thì khoe thôi, chính anh cũng rất thích loại cảm giác này, vậy nên chỉ có thể ủy khuất mấy trùng khác hâm mộ ghen tị tiếp thôi.
- ---------------- hết chương 19 ----------------
Nếu thấy truyện hay thì mong bạn đọc hãy để lại một bình luận hoặc một bình chọn để ủng hộ Mỡ và Tèo, giúp bọn mình có thêm động lực để có thể tiếp tục hoàn thành bộ truyện này nhé. Cảm ơn mọi người!
Danh Sách Chương: