Thật vất vả lo ổn thỏa mọi việc trong tang sự, Lượng cung lại phái người đến Mai gia báo với Lạc Cách là Kinh Vân sau khi tỉnh lại đã ly khai Lượng cung
Lạc Cách nghe xong thiếu chút nữa gấp đến độ muốn hôn mê, mắng: “Như thế nào lại để y ly khai? Đồ vô dụng. Lạc Vân đâu? Lạc Vân không có cản Kinh Vân sao?”
Người hầu đầu đầy hãn (mồ hôi lạnh), thần sắc hoảng hốt trả lời: “Thập tam vương tử vừa tỉnh không biết như thế nào lại lấy kiếm của Điện hạ uy hiếp phải ly khai Lượng cung. Ánh mắt trợn thật lớn, thần sắc không còn giống lúc bình thường nhu hòa, bộ dáng dọa người thật sự. Lạc Vân sợ Thập tam vương tử làm thương chính mình, không dám ngăn cản, chỉ phái người xa xa đi theo”
Lạc Cách tâm loạn như ma, nhìn Mai gia nơi nơi bạch tố một mảnh, tiếng khóc không dứt, lại vì Kinh Vân lo lắng đồng thời hối hận tối hôm qua đã chọc Kinh Vân khí (giận). Trầm giọng nói: “Ta liền quay về xem”
-------------------------------------------------------------------------------
Mang theo người hầu vội vàng chạy về Lượng cung
Vừa tới đại môn của Lượng cung liền thấy Lạc Vân khuôn mặt đầy u sầu, đứng ngồi không yên chờ ở ngoài đại môn
Còn chưa kịp hỏi sự tình từ đầu đến cuối, nội thị hoàng cung vội vàng chạy đến thông tri chỉ thị của Hoàng thượng, lệnh Lạc Cách phải tới gặp mình
Đi vào đình, Lạc Cách ánh mắt đảo qua
Nếu Diễn tựa hồ tâm tình rất tốt, đang cùng Mục Hương phi đàm tiếu. Càng làm cho Lạc Cách kinh hãi chính là Kinh Vân cư nhiên mặt không chút thay đổi tùy thị một bên
Nếu Diễn thấy Lạc Cách đến ngoắc nói: “Lạc Cách đến đây, phụ vương có tin tức tốt nói cho ngươi biết”
Lạc Cách thật sâu nhìn Kinh Vân liếc mắt một cái, thấy y không nói một lời, nội tâm kinh hoảng lên. Đối Nếu Diễn hành lễ nói: “Phụ vương có tin gì tốt, sáng sớm đã triệu ta đến đây?”
Mục Hương phi nhẹ lay động khăn lụa trong tay, chậm rãi nói: “Còn không phải là chuyện của Công chúa Ung Hách quốc và chuyện hòa thân sao?” dứt lời ánh mắt hướng tới chỗ Kinh Vân vẻ mặt đắc ý nói không nên lời
Nếu Diễn gật đầu nói: “Kinh Vân sáng sớm lại đến đây cầu ta đem công chúa tứ hôn cho hắn, ha, cũng đang đúng tâm nguyện của ta”
Lạc Cách sớm đoán được vài phần, nhưng nghe Nếu Diễn chính miệng nói ra, vẫn là như nghe thấy tiếng sét giữa trời quang, nửa ngày nói không ra lời. Kinh ngạc nhìn Kinh Vân, trong mắt đan vào ý tứ dây dưa, hận không thể cho Kinh Vân biết
Kinh Vân muốn lập thê, Kinh Vân phải ly khai khỏi ta
Trong lòng hắn lặp đi lặp lại ý nghĩa này. Chỉ thấy Nếu Diễn cùng Mục Hương phi miệng cười tươi, còn những chuyện nói sau đó hắn hoàn toàn không nghe vào tai
Hơn nữa ngày, Lạc Cách đi đến trước mặt Kinh Vân mới chậm rãi nói: “Quyết định lớn như vậy như thế nào không cùng ta thương lượng?”
Kinh Vân không đợi Lạc Cách đến gần đã muốn kép lại song mâu, cắn môi. Nghĩ thầm: ngươi đã hủy Tô Lệ, từ nay về sau ta không bao giờ nhìn ngươi nữa, không cùng ngươi nói chuyện nữa
Lạc Cách là loại nào thông minh, tâm sự của Kinh Vân đều đặt ở trên mặt, hắn lập tức đoán được vài phần
Thấy Kinh Vân không chịu để ý tới, lại kiêng kị Mục Hương phi ở trước mắt, âm thầm cảnh giác phải đề phòng tiểu nhân. Thầm nghĩ: ta càng phản đối chỉ sợ Kinh Vân càng là muốn kết hôn, hiện tại không nên tranh luận. Xoay người đối Nếu Diễn cười nói: “Xin chúc mừng phụ vương, lại vừa thâu tóm được một tiểu quốc” nói xong liền dứt bỏ việc này (ý là không nghĩ đến nữa), cùng Nếu Diễn thương thảo quốc sự
Kinh Vân ở trong đình thủy chung không nhìn Lạc Cách liếc mắt một cái
Mục Hương phi nguyên tưởng rằng mấy ngày liên tiếp trải qua biến cố, Lạc Cách nếu biết được việc này nhất định nổi bão, sẽ ở trước mặt Nếu Diễn lộ ra thái độ thất thố. Mai gia đã mất thế lực, nếu ngay cả Lạc Cách cũng mất đi sự sủng ái của Nếu Diễn, lo gì ngôi vị người kế thừa không truyền cho Khai Thiều
Không ngờ Lạc Cách như thế bình tĩnh, Mục Hương phi trong lòng âm thầm lấy làm kỳ thầm nghĩ: tiểu tử này như vậy lợi hại, ta cần phải cẩn thận gấp bội
Bồi Nếu Diễn cả một ngày, Lạc Cách cùng Kinh Vân bái ly
Kinh Vân ly khai đình viện vẫn không nhìn Lạc Cách, thẳng tuyển một hướng không thông với đường đến Lượng cung từ từ mà đi. Lạc Cách lo lắng theo ở phía sau, thấy Kinh Vân trở lại Đông đình mới yên tâm. Nghĩ giờ phút này Kinh Vân tâm tình chưa ôn định, không nên cùng y giao đãi, ở bên ngoài Đông đình đứng một lúc lâu, mới hướng Lượng cung mà đi
-------------------------------------------------------------------------------
Trở lại Lượng cung, Lạc Cách đối Lạc Vân nói nhỏ: “Ngươi tìm một người tin tưởng, đem Mai Độ tiến Lượng cung gặp ta” hạ giọng nói: “Phải lặng lẽ mà làm, đừng cho người biết”
Mai Độ là thị vệ của Mai hoàng hậu lúc sinh tiền (còn sống), hoàng hậu sau khi qua đời, hắn vẫn ở lại bên cạnh dạy võ nghệ cho Lạc Cách. Lạc Cách trưởng thành đem Mai Độ đuổi về Mai Gia, giữ hắn lại làm thực lực cho mình
Mai Độ không bao lâu lặng lẽ tiến vào Lượng cung, Lạc Cách đưa hắn đến mật thất nói nhỏ: “Có chuyện cần ngươi đi làm, cần phải làm cho sạch sẽ, không lưu dấu vết”
Mai Độ ẩn cư lâu ngày, thấy có cơ hội thi triển thân thủ vì chủ nhân làm việc hưng phấn không thôi, đè nặng thanh âm nói: “Thỉnh Điện hạ phân phó”
“Là việc rất nhỏ” trong bóng đêm ánh mắt Lạc Cách như hùng báo lóe ra anh sáng sắc bén, khinh miên đạm tả (nhẹ nhàng bâng quơ) nói: “Ta muốn Ung Hách quốc công chúa chết ở trên đường đến Song quốc…”