• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng cách giữa thành phố họ đang ở với thành phố L là hai tiếng đi xe, lúc ba người Chu Tế đến thành phố L đã là 10 giờ sáng.

Bởi vì ở thành phố L cũng có chi nhánh công ty, thế nên lần này Hàn Thư Đồng không mang theo đoàn đội trang điểm của mình, đội trang điểm của công ty đã chờ nàng sẵn ở khách sạn.

Trong lúc Hàn Thư Đồng đang chuẩn bị, Chu Tế đi tìm Bạch Mạt, nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Mạt, phòng chị ở đâu vậy, để chị đi cất hành lý."

Bạch Mạt đang chuẩn bị trang phục cho Hàn Thư Đồng, nghe Chu Tế hỏi nàng dừng động tác lại nói: "Chị Chu, chị và chị Đồng ở chung phòng được không?"

Thanh âm của Bạch Mạt không nhỏ, mấy người ở đây đều nghe được, Hàn Thư Đồng cũng nghe thấy.

Hàn Thư Đồng nhấp môi, đây là quà mà La Thủy Thu nhắc đến sao?

Ngước mắt nhìn Chu Tế trong gương, Hàn Thư Đồng chậm rãi mở miệng: "Đi thuê thêm một phòng đi."

"Không được." Bạch Mạt lắc đầu, nàng nhớ rõ lời hôm qua La Thủy Thu dặn. "Phòng là của nhà tài trợ cấp, không thể đặt thêm."

"Dùng công ty--"

Hàn Thư Đồng còn chưa dứt lời, Bạch Mạt đã xen vào: "Vì chị Chu đột nhiên gia nhập, kinh phí của công ty cũng đã được dùng cho việc khác rồi, bây giờ không có đủ tiền để đặt thêm phòng cho chị ấy."

Hàn Thư Đồng liếc xéo Bạch Mạt, Bạch Mạt bị nhìn đến mức hoảng hốt.

Hàn Thư Đồng híp mắt, trầm giọng nói: "Lấy tiền của chị."

"Nhưng..." Lần này Bạch Mạt không tìm ra cớ để phản bác.

Ngay lúc này, Chu Tế lên tiếng: "Không cần, dù sao cũng chỉ ngủ một tối nay, mình ngủ sofa là được, đừng tiêu tiền lung tung."

Câu cuối cùng mới là nguyên nhân Chu Tế cự tuyệt. Khách sạn này rất sang trọng, ở một đêm số tiền bỏ ra không dưới bốn chữ số, nếu Hàn Thư Đồng lấy tiền tư thuê cho nàng một căn phòng, dù không phải là tiền của mình Chu Tế cũng thấy tiếc.

Từng đó tiền có thể mua được bao nhiêu gạo và mì.

Bạch Mạt thấy còn cơ hội, vội vàng nói đỡ: "Đúng vậy đúng vậy, ở một đêm nay thôi, không cần thuê thêm phòng."

Bạch Mạt nói xong thấy Hàn Thư Đồng không nói lời nào, nhắm mắt im lặng tiếp tục trang điểm, bộ dạng cam chịu thì ôm quần áo vào phòng thay đồ, lén lút nhắn tin cho La Thủy Thu.

Bạch Mạt: [Bà chủ, hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng chị nói tổ camera bao giờ mới đến ấy nhỉ?]

Hôm qua La Thủy Thu nói phải bắt chị Chu và chị Đồng ngủ với nhau để quảng bá, tuyên truyền chương trình. Tuy Bạch Mạt không hiểu tuyên truyền thì liên quan gì đến việc hai người đó ở chung, nhưng chuyện bà chủ đã giao, một người làm công nhỏ bé như nàng không dám hỏi gì nhiều, đành phải làm theo.

Đương nhiên, Bạch Mạt cảm thấy Chu Tế và Hàn Thư Đồng đều là con gái, ở chung sẽ không xảy ra loại chuyện kia nên mới nghe lời La Thủy Thu.

Nếu là hai người khác giới, Bạch Mạt chắc chắn sẽ không đồng ý.

Nàng cũng là người có nguyên tắc.

La Thủy Thu rất nhanh đã trả lời nàng: [Ừ, Thư Đồng có bắt em thuê thêm phòng không?]

Bạch Mạt: [Có.]

La Thủy Thu: [Nếu tối nay Thư Đồng vẫn bắt em thuê phòng, em cứ nghe theo cô ấy. Vạn sự khởi đầu nan, theo ý con bé là được.]

Rõ ràng hai câu này nếu tách ra thì vẫn có thể hiểu được, nhưng gộp chung lại Bạch Mạt không tài nào hiểu nổi.

Đọc lại hai lần Bạch Mạt vẫn chỉ hiểu câu đầu tiên, đành nhắn 'em biết rồi'.

3 giờ chiều, đoàn người Hàn Thư Đồng đến nơi tổ chức sự kiện.

Hoạt động này tổ chức trong trung tâm thương mại mới khai trương ở thành phố L, bên tổ chức sự kiện đã bố trí hiện trường đầy đủ, người qua đường đi ngang biết Hàn Thư Đồng sắp đến đều dừng lại chờ.

Không lâu sau, các tầng trong khu mua sắm bị vây chặt như nêm cối, người người giơ điện thoại lên quay chụp, miệng còn gọi tên Hàn Thư Đồng.

Có mấy fans còn mang theo băng rôn khẩu hiệu bên người.

MC hét lên vài tiếng "trật tự", nhưng giọng nói anh ta hầu như đều bị cơn sóng la hét vùi dập.

Mãi đến khi Hàn Thư Đồng lên sân khấu, nhận micro chào hỏi hiện trường mới yên lặng đôi chút.

Mấy ngày nay ở chung, Hàn Thư Đồng trong mắt Chu Tế vẫn luôn là bạn học Hàn, là bạn học Hàn ít nói, là bạn học Hàn không biết nấu cơm. Nhưng hiện tại, người đang đứng trên khán đài mà từng cái giơ tay nhấc chân đều khí chất này mới làm cho Chu Tế cảm thấy Hàn Thư Đồng chính là một minh tinh lóa mắt.

Trong đám người có một nhiếp ảnh gia, hôm nay cô ấy đến đây cốt là để chụp Hàn Thư Đồng, nhưng bị đám người chen lấn xô đẩy một hồi ống kính lại hướng về phía Chu Tế.

Ban nãy khi chuyên viên trang điểm hóa trang cho Hàn Thư Đồng, Bạch Mạt đã dọn dẹp quần áo phát chán, nàng lập tức xin Chu Tế làm người mẫu cho mình trang điểm.

Cho nên lớp trang điểm trên mặt Chu Tế hôm nay rất khác so với ngày thường, thanh thoát như nước nay lại biến thành nóng bỏng như lửa.

Trên mũi Chu Tế là một chiếc kính kim loại, gọng vuông hình chữ nhật trước mắt, che đậy đi sự dịu dàng của nàng, khiến người khác từ xa nhìn đến chỉ còn vẻ ngoài lạnh lùng.

Nhiếp ảnh gia nhìn cô gái trong ống kính, đầu tóc người này tùy ý xõa tung xung quanh, bên trong tây trang màu đen là áo sơ mi trắng không cài hết cúc, lộ ra cần cổ trắng nõn và xương quai xanh như có như không, hơn nữa là màu son trên môi, quả thật giống như một đóa hồng dại mọc ở chốn hoang vu.

Thấy cô gái này không nhúc nhích nhìn chằm chằm một chỗ nào đó, nhiếp ảnh gia hướng máy quay theo ánh mắt nàng, kết quả là Hàn Thư Đồng lọt vào ống kính.

Nhìn hình ảnh trong máy quay, nhiếp ảnh gia hơi run một chút, sau đó trong đầu hiện lên một câu:

Bà trùm kinh doanh xã hội đen x minh tinh ra mắt nhiều năm tính cách lạnh lùng, ánh mắt cao ngạo.

Bà trùm trong lúc vô tình nhìn thấy video của minh tinh, mà nhan sắc của minh tinh này lại rất hợp gu cô, thế nên vừa liếc mắt một cái đã có hứng thú với cô gái này. Sau đó thủ hạ của bà trùm lại gãi đúng chỗ ngứa, nói ra địa điểm hôm nay tổ chức sự kiện của nữ minh tinh đó, cô lập tức vứt bỏ hết công việc mà đến đây gặp cô gái đã khơi gợi sự hứng thú của mình.

Đúng lúc bà trùm đến vị minh tinh kia cũng lên sân khấu, trang phục trên người đung đưa để lộ ra tấm lưng trắng như tuyết đập vào mắt, khiến cô nghĩ đến bộ dáng cô gái này lăn lộn trên giường, âm thanh hờn dỗi trong miệng đã không còn sự lạnh lùng ban sáng, dấu hôn trải đầy phủ kín lưng...

Trong gần hai giây, não của nhiếp ảnh gia đã phát triển được tình tiết của một cuốn tiểu thuyết.

Không phải trí tưởng tượng của nhiếp ảnh gia quá ghê gớm, mà cảm giác CP của hai người này quá mạnh.

Cô gái kia hẳn là fans của Hàn Thư Đồng?

Nhiếp ảnh gia phỏng đoán.

Đúng lúc này, Hàn Thư Đồng trên sân khấu dường như cũng nhận ra cô gái kia đang nhìn mình, vừa trả lời câu hỏi vừa đưa mắt nhìn lại.

Bốn mắt nhìn nhau, nhiếp ảnh gia ấn chụp.

Bức ảnh chụp xong trông thế nào vị nhiếp ảnh gia này cũng không buồn xem, cô không muốn bỏ qua cơ hội này, muốn chụp thêm vài tấm nữa. Đến khi máy ảnh lại quay lại cô gái dưới khán đài, không biết từ khi nào nàng đã phát hiện ra cô, mỉm cười đối diện với máy ảnh.

Thấy nhiếp ảnh gia bất động, cô gái còn vẫy vẫy tay.

Ánh mắt cô gái thật dịu dàng, khiến nhiếp ảnh gia không tự chủ được ấn chụp vài tấm.

Khi nhiếp ảnh gia muốn chụp thêm, người này bị cô nhóc bên cạnh lôi đi.

"Chị Chu, chúng ta ra chỗ này đi, lát nữa còn tập trung lại một chỗ với chị Đồng." Bạch Mạt kéo tay Chu Tế đi về phía cánh gà bên trái, là hướng lát nữa Hàn Thư Đồng rời đi.

Khoảng nửa tiếng sau khi tham dự xong hoạt động, bọn họ đi xuyên qua đám fans nhiệt tình vào trong xe, Bạch Mạt mới thở một hơi: "Fans ở thành phố L thật nhiệt tình, em sắp không chịu nổi rồi."

"Em thân là trợ lý của Hàn Thư Đồng, trong tương lai sợ là em sẽ càng gặp nhiều fans hơn. Còn là người trẻ tuổi, cần phải luyện tập nhiều." Chu Tế cười vỗ vai Bạch Mạt.

Bạch Mạt gật đầu. "Chị Chu, em biết rồi."

Chu Tế quay đầu nhìn Hàn Thư Đồng: "Tiếp theo đi đâu vậy?"

"Đầu tiên về khách sạn thay quần áo, sau đó mình đến công ty chi nhánh xem qua một chút." Hàn Thư Đồng trả lời.

Biết là Hàn Thư Đồng đi thị sát công ty, Chu Tế mở miệng nói: "Vậy sau khi về khách sạn mình ở lại đó luôn, không đi với cậu nữa."

Hàn Thư Đồng gật đầu: "Ừm."

Về đến khách sạn, Hàn Thư Đồng thay đồ xong rồi rời đi cùng Bạch Mạt.

Căn phòng to lớn chỉ còn lại Chu Tế.

Chu Tế cũng không thấy chán, nàng mở video kia ra, tiếp tục nghiên cứu những sai lầm diễn xuất của mình.

Mãi đến hai tiếng sau khi Hàn Thư Đồng về Chu Tế vẫn đang xem video, cố gắng tìm ra vấn đề từ sách vở, nghiêm túc đến mức Hàn Thư Đồng quay lại cũng không phát hiện.

Hàn Thư Đồng đi đến bên người Chu Tế, nhẹ giọng hỏi: "Đang làm gì vậy?"

Chu Tế đột nhiên nghe tiếng người lập tức hoảng sợ.

"Cậu về rồi à?" Giật mình, Chu Tế xoa xoa ngực.

Nàng lại nghĩ đến câu hỏi của Hàn Thư Đồng, nói: "Mình đang xem đoạn cắt những bộ phim trước đóng không tốt, rút kinh nghiệm cho những phim sau."

"Vậy mình không quấy rầy cậu." Nói xong Hàn Thư Đồng bỏ đi, nhưng vừa xoay người cổ tay đã bị ai kia kéo lại.

Chu Tế ngẩng đầu nhìn Hàn Thư Đồng, chớp chớp mắt, nũng nịu nói: "Bạn học Hàn, mình có mấy chỗ không hiểu muốn hỏi cậu, có thể phiền cậu giải thích cho mình một chút được không?"

Nghe thấy xưng hô vừa quen thuộc vừa xa lạ này, Hàn Thư Đồng sửng sốt vài giây, Chu Tế phải lắc lắc cánh tay nàng mới hoàn hồn, nhấp môi nói: "Được."

Nói rồi Hàn Thư Đồng ngồi xuống bên cạnh Chu Tế, cầm máy tính bảng từ tay nàng.

Đoạn trích có vấn đề đầu tiên là một bộ phim hiện đại, Chu Tế là nữ thứ ba, đối mặt với sự nghi ngờ của nam chính, cảm xúc lúc trả lời không đúng lắm.

Hàn Thư Đồng nhìn cảm xúc trong mắt Chu Tế, thực ra diễn xuất của nàng không có vấn đề gì, chỉ là đã tốt còn muốn tốt hơn, Hàn Thư Đồng dừng lại vài giây nói:

"Chỗ này là vì ngay lúc đó trong lòng cậu không có cảm xúc với nam chính, nhưng đối mặt với sự nghi ngờ của anh ta trong lòng lại có tư vị, cho rằng mình thích anh ta, nhưng người mình thích lại không tin tưởng mình--"

Hàn Thư Đồng chưa nói xong đã bị Chu Tế ngắt lời.

"Bạn học Hàn, cậu xem bộ phim này rồi sao?"

Chu Tế nghi hoặc, Hàn Thư Đồng còn chưa xem được một phút, thậm chí video cũng không thèm xem mà đã biết nhân vật này đối với nam chính là từ ghét chuyển thành thích, còn có thể phân tích biến hóa trong tâm lý nhân vật một cách chính xác.

Vậy cũng...quá giỏi rồi.

Hàn Thư Đồng bị câu hỏi của Chu Tế làm cho nghẹn lời, video này chính là nàng cắt ghép, chẳng lẽ lại không xem cả bộ phim sao?

Vì để làm ra một tác phẩm tốt, cũng để người xem hiểu biết rõ hơn về Chu Tế, không biết Hàn Thư Đồng đã xem đi xem lại bộ phim này bao nhiêu lần mới có thể ghép được video.

Hàn Thư Đồng nhìn vào mắt Chu Tế, nhấp môi: "Trong lúc vô tình lướt trúng vài đoạn cắt thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK