“Dĩ nhiên chúng ta không giống sao?” Lạc Hoa nhướng mày nói.
Ta trán hiện đầy hắc tuyến , khóe miệng một trận rút,vô lực nằm ở trên bàn cơm, aiiz,bên này người từ ba mươi tuổi trở đi thì có hơn một trăm năm kỳ thanh niên và hơn một trăm năm kỳ tráng niên , nhìn dáng vẻ Lạc Ly ,ta đoán hắn cũng chưa qua trưởng thành bao lâu,hơn nữa người có nội công tốt phần lớn nhìn trẻ tuổi hơn so với thực tế,cha hắn còn dáng vẻ thanh niên tuyệt đối là có khả năng.
“Tiểu oa nhi ngươi không sao chứ?”Lạc Hoa hỏi.
Chỉnh lý chỉnh lý nội tâm suy nghĩ hỗn loạn ,lấy tay vuốt vuốt mặt, đem nhu đống hắc tuyến trên mặt ,mới trả lời Lạc Hoa ,”Không có, người nhìn trẻ tuổi quá, ta có chút giật mình mà thôi.” Tâm nghĩ Lạc Ly cũng chính là cha tương lai của ta,phải nịnh phải nịnh,huống chi đây cũng là sự thật.
Quả nhiên bất kể nam nữ xấu hay đẹp, chỉ cần đến số tuổi nhất định ,được người nói trẻ tuổi đều làm cho người ta cảm thấy cao hứng, Lạc Hoa quả nhiên liền bị câu nịnh bợ của ta hống đến tâm hoa nộ phóng, bắt đầu gia nhập hàng ngũ chia thức ăn cho ta ,cũng làm cho ta vô tội bị Ngưỡng Nguyệt quốc chủ mắt lạnh trừng muốn thủng,mặc dù ta biết ta không thể suy nghĩ về cha Lạc Ly như vậy,nhưng ta thật nhìn thế nào vẫn cảm thấy Ngưỡng Nguyệt quốc chủ và Lạc Hoa có gian tình, ít nhất, Ngưỡng Nguyệt quốc chủ là đơn phương.
Ta vốn rất muốn hỏi một chút quan hệ của hai người họ,và tại sao cha Lạc Ly lại đột nhiên xuất hiện ,thế nhưng dưới ánh mắt giết người của Ngưỡng Nguyệt quốc chủ ,ta bắt đầu có chút mất hứng,cộng thêm mặc dù bữa tiệc sơn hào hải vị,nhưng sao cũng không bằng cùng người nhà quây quần trước bàn ăn một bữa cơm rau dưa, không thể làm gì khác hơn là tận lực không nhìn hắn, vội vã ăn xong kéo y phục lạc Ly, lạc Ly cũng thông minh hiểu rõ ý của ta, cho Lạc Hoa cái nháy mắt, cùng Ngưỡng Nguyệt quốc chủ cáo từ.
Lạc Hoa không để ý tới Ngưỡng Nguyệt quốc chủ liên tục giữ lại, kiên quyết muốn đi,nhìn Ngưỡng Nguyệt quốc chủ kia mặt càng ngày càng đen, quanh người thị vệ cũng dần nhiều hơn, khẩn trương làm ta níu chặt y phục Lạc Ly,nguyên tưởng rằng Ngưỡng Nguyệt quốc chủ muốn ra lệnh đem chúng ta bắt lại, ai biết Lạc Hoa đột nhiên ủy khuất mếu máo, Ngưỡng Nguyệt quốc chủ kia liền lập tức giống như bóng cao su xì hơi,dùng tư thái đáng thương cùng Lạc Hoa nói nhất định phải trở lại chơi,rời Ngưỡng Nguyệt quốc phải tạm biệt,Lạc Hoa trả lời lấp lửng ,mới tâm bất cam tình bất nguyện để cho bọn ta về nhà, tự thân tiễn ra đến cửa cung, ta nghĩ nếu không phải chúng ta chẳng qua chỉ tạm trở trở về phủ tế sư,Ngưỡng Nguyệt quốc chủ có thể sẽ biểu diễn thập bát đưa tiễn của cái Ngưỡng Nguyệt quốc này.
Trở lại phủ tế sư,ta còn chìm trong hình ảnh Ngưỡng Nguyệt quốc chủ đang xiu vẹo,liền bị Cao Dương xông tới kéo vào cái ôm mạnh mẽ,ta cho là muốn tắt thở thì Lạc Ly và Tử Lam giải cứu làm ta có thể lần nữa cảm nhận được sinh mạng khả ái, sau khi Lạc Ly đem Lạc Hoa nhét vào đại sảnh đi theo Tử Lam bọn họ nói chuyện phiếm, Tiểu Bạch quản hồ cũng bị tay hắn trảo, trực tiếp ném về phía sau ,dọa cho ta sợ đến nỗi sắp la ra tiếng,thật may là Tử Lam hảo, mới kêu một tiếng liền thấy Tử Lam đem thứ cầm trong tay tráo quản hồ, vẻ mặt tự mình cầu nhiều phúc, vẫy vẫy một cái tay khác đưa mắt nhìn Lạc Ly đem ta mang đi, làm cho ta cảm giác sâu sắc không ổn.
Lạc Ly trực tiếp đem ta ôm đến nhà tắm,sau khi cho ta một bộ quần áo sạch sẽ ,ta liền vào tắm, muốn ta tắm phải chà rơi một lớp da mới để cho ta ra ,một khắc kia ta cũng biết,Lạc Ly căn bản chưa quên chuyện trừng phạt cái mông ,hắn nhất định đang tức giận , ô, thật là khủng khiếp.
Tắm xong đổi trở về quần áo của mình, ngồi ở trong phòng cùng Lạc Ly mắt to trừng mắt nhỏ,trầm tĩnh ép tới người thở không thông,Lạc Ly cũng không có mắng ta, chỉ lẳng lặng ngồi nhìn ta, thấy thế trong lòng ta lộp bộp,kỳ quái là ta rõ ràng cảm giác mình không sai , ta thật chỉ muốn nhìn xem có hoa rơi hay không mà thôi, vậy mà ở bên trong hoàng cung còn có thể có tội phạm bắt cóc.
Đang lúc ta âm thầm nghĩ thì Lạc Ly nhiên”Xoát” một tiếng đứng lên, làm ta sợ hết hồn sau lại không hướng ta đi tới, ngược lại không tiếng động tiêu sái tới cửa, đem cửa một cái mở ra, thanh âm chạm tới góc tường,làm ta khóe miệng co quắp chính là, sao Tử Lam và Lạc Hoa cũng ở đây nha?
“Ha hả a, Tiểu Ly nga,ta đi ngang qua vốn định xem một chút phụ nhi nhà ta ,bất quá xem các ngươi hình như rất bận rộn , ta cũng không quấy rầy.” Lạc Hoa ha ha, dưới tầm mắt lạnh băng của Lạc Ly trốn đi.
“Tiểu Lam lam, ngươi không phải nói muốn đi uống rượu sao? Ta cùng ngươi.” Cao Dương kéo Tử Lam trốn.
“Oa a, Đại sư bá Nhị sư bá, chờ ta một chút a,ta cũng đi.” Cuối cùng là Tiểu Sâm trên tay ôm quản hồ đuổi theo cước bộ Cao Dương trốn chạy.
Ta đổ mồ hôi, còn thiếu Tiểu Ban Ban liền đông đủ, lại nói Tiểu Ban Ban từ sau lần trước ngậm quản hồ cho ta cũng không thấy thú ảnh, cũng không biết đã đi nơi nào , bất quá Cao Dương thân là chủ nhân nếu không quan tâm, ta cũng không nên đi tìm chó bắt chuột .
Cuối cùng ngoài phòng cũng trở về yên tĩnh, Lạc Ly lần nữa đem cửa phòng đóng lại, ưu nhã bước nữa ngồi vào trước mặt của ta, mặt không nóng không lạnh,nhàn nhạt hướng ta nói: “Có gì muốn nói không?”
[2]
Ta sợ hãi nhìn Lạc Ly,đáng thương bẹt miệng, hỏi: “Cha ngươi là tới tìm ngươi sao?” Lảng sang chuyện khác lảng sang chuyện khác.
“Miễn cưỡng là vậy,hắn hình như cùng sư phụ có chút hiểu lầm, trong cơn tức giận rời đi Vụ Ẩn đảo, muốn tới nơi chúng ta chơi một hồi mới cùng nhau trở về, kia trái lại vừa lúc, trải qua chuyện tiểu bại hoại chạy loạn ,thích hợp cho cha phát huy chức năng .”Hóa ra dùng cha để tới thu cục diện rối rắm ?
Ta nuốt nước miếng một cái, quyết định không nhìn ám chỉ chuyện đó trong lời nói của Lạc Ly, “Tại sao Ngưỡng Nguyệt quốc chủ sợ cha ngươi vậy?”
“Năm xưa bọn họ có hiểu lầm, còn náo loạn rất lớn, làm cho tiểu cha từng nói không muốn nhìn thấy hắn nữa,Ngưỡng Nguyệt quốc chủ từ nhỏ đối với tiểu cha có ý ngưỡng mộ,hiện giờ bởi vì một tiểu bại hoại ,mấy chục năm qua lần nữa thấy tiểu cha, sao sẽ không thấp thỏm?”
“Ngưỡng Nguyệt quốc chủ như vậy, mẹ ngươi sẽ không ăn dấm sao?” Ta tiếp tục không nhìn không nhìn không nhìn.
“Ta không có mẫu thân.” Lạc ly bình tĩnh ném ra một câu, làm cho ta một trận áy náy , mình cũng là một cô nhi, biết rõ nỗi khổ không có mẫu thân .
“Thật xin lỗi, ta không biết.” Ta sâu sắc xin lỗi .
“Không sao cả.”Lạc Ly thanh âm bình tĩnh như trước.
“Kia thái tử có bị phạt không?”
“Bởi vì một tiểu bại hoại ,cha hắn mới có chuyện may mắn cách mấy chục năm gặp lại tiểu cha ,ngươi nói hắn có thể bị trọng phạt sao? Cùng lắm thì dạy bảo một đôi lời rồi cấm túc.”.” Ô. . . . . . Sao lại quay lại .
“Ngươi đừng hở chút nói một tiểu bại hoại một tiểu bại hoại , ta cũng không phải là cố ý để người bắt cóc, ta thật chỉ là muốn đi dạo một vòng rồi trở về đi tìm ngươi, cũng xin phép ngươi không phải sao? Ta làm sao nghĩ đến thủ vệ hoàng gia nghiệm ngặt trong hoa viên có thể có tội phạm bắt cóc chứ? Mấy ngày nay ở nơi xa lạ, cũng không biết tại sao bị bắt, cũng không biết mình sẽ bị đối đãi như thế nào ,thời thời khắc khắc lo lắng cho mình có thể hay không bị diệt khẩu, lại sợ cũng không thấy được ngươi nữa,ngươi cho rằng ta tốt hơn sao?” Càng nói càng cảm giác mình ủy khuất, cúi đầu bẹt miệng, ánh mắt cũng bắt đầu ướt át.
Lạc Ly thấy thế đem ta bế lên ngồi trên đầu gối của hắn, ta vùng vẫy tượng trưng cũng không có xoay người,liền an phận ở trong ngực Lạc Ly không lên tiếng nữa.
“Ta cũng biết rõ lúc này không nên trách Tuyết Nhi, đối với ngươi chính là không nhịn được tức giận trong lòng ,thay vì nói ta đang trách Tuyết Nhi, chẳng là nói ta đang tự trách ta,tại sao ta không bảo vệ Tuyết Nhi còn có thể để ngươi bị người ta mang đi, ngươi biết ta ở mại điếm chờ cũng không thấy Tuyết Nhi trở lại, đi ra ngoài tìm người quanh hoa viên đóng cửa đều không thấy Tuyết Nhi thì lòng ta có bao nhiêu gấp không? Ta cùng sư huynh đem cả tế điển hội trường tìm khắp , khi ta nghe được có người nói thấy ngươi bị một quý công tử dẫn người mang đi, ngươi biết ta có bao nhiêu hoảng hốt không? Khi không có tin tức gì của ngươi,ta sợ ngươi bị vũ nhục, sợ ngươi bất trắc, ngươi biết ta hận mình bao nhiêu không?Ta luôn luôn nghĩ, tại sao khi đó ta không cứng rắn đi theo ngươi,nếu không lẳng lặng trộm đi theo phía sau không để cho ngươi biết cũng tốt. . . . . .”
Ta ôm chặt Lạc Ly,nghe hắn thú tội như chỉ trích,có người lo lắng cho mình, không thể phủ nhận ta cảm thấy thật cao hứng, nhưng mặt khác cũng là rất đau lòng, giờ phút này không thể dùng ngôn ngữ nghèo túng của ta đi biểu đạt ra nội tâm phức tạp của ta,chỉ có thể ôm Lạc Ly thật chặt ,để cho hành động chứng minh ta thật đang ở bên cạnh hắn .
“Cho đến khi đó, ta mới hiểu ra,Tuyết Nhi có bao nhiêu trọng yếu đối với ta,ta thật rất khó nghĩ, nếu có một ngày. . . . . . Có thể sẽ mất đi ngươi.” Tay Lạc Ly lau mặt của ta, để cho ta đến gần hắn, dùng mặt thương tiếc cọ cọ mặt của ta, liền vừa hôn đoạt hô hấp ta .
Ta ngoan ngoãn lẳng lặng để cho Lạc Ly hôn , khóe mắt dần dần trượt ra từng giọt từng giọt nước mắt thật to,ta cảm động sự chân thành của Lạc Ly,cũng rung động cảm giác hắn đối với ta ,nghe hai câu cuối cùng kia con ngươi ta trong nháy mắt phóng đại, tràn vào đầu chính là thân thể yếu đuối của ta chỉ có trăm năm tuổi thọ ,hôm nay thấy dáng vẻ thanh niên của cha Lạc Ly ,ta có thể cảm nhận được, không cần hơn trăm năm, thậm chí chỉ cần hai mươi năm, Lạc Ly liền có thể thấy ta già,nghĩ tới khi đó,Lạc Ly không biết sẽ dùng ánh mắt gì nhìn về phía ta, ta e rằng sẽ đau lòng tột cùng,cũng rất khó tưởng tượng đến khi có một ngày, sinh mạng Lạc Ly còn, mà ta lại già đi nằm ở trong ngực Lạc Ly ,từ từ khép lại hai mắt của ta thì Lạc Ly sẽ là vẻ mặt gì.
Đột nhiên ta thật hận mình, ta thật thật hận mình, tại sao ta ích kỷ như vậy ?Tại sao ta lại vì tham luyến tình yêu của Lạc Ly, chút ấm áp này ,biết rõ mình không thể cùng hắn sống tới già, cũng phải chọc tới Lạc Ly si tình này,giờ phút này chỉ cần vừa nghĩ tới mình sẽ ngay trước mặt Lạc Ly để cho hắn nhìn mình từ từ già đi, chết đi, ta không thể khắc chế đau nhức trong lòng ,cảm giác thống khổ kia giờ phút này cũng trung thực phản ảnh ở trên mặt của ta, ta níu lấy Lạc Ly,nước mắt từng giọt tràn ra,làm Lạc Ly bị dọa cho sợ đến ôm ta thẳng dùng tay áo thay ta lau nước mắt, cuối cùng trực tiếp hôn lên nước mắt ta.
Ta kịch liệt hôn trả lại Lạc Ly,chủ động xé rách quần áo Lạc Ly,giờ phút này trong lòng ta tràn đầy tình yêu say đắm với Lạc Ly,đau lòng và áy náy,nội tâm một trận kích động xúc động bản thân bất lực,không biết tại sao, hiện tại ta chỉ muốn Lạc Ly hảo hảo ôm ta, muốn Lạc Ly dùng thứ hùng vĩ kia hung hăng đoạt lấy ta, ta không muốn Lạc Ly đối với ta ôn nhu như thế nữa,thô bạo cũng tốt, đau đớn cũng được, ta chỉ biết, giờ phút này ta muốn Lạc Ly chiếm giữ ta.
Lạc Ly đầu tiên là kích động cùng ta răng môi giao tiếp, nhưng không bao lâu liền phát hiện ta khác thường nhíu mày đè ta lên giường, lo lắng hỏi: “Tuyết nhi ngươi xảy ra chuyện gì?”
“Lạc Ly, muốn ta, muốn ta đi, ôm ta, cầu xin ngươi.” Hai tay ta du tẩu ở lồng ngực cùng mặt Lạc Ly, rất không sợ chết đốt lửa.
Lạc Ly một tay nắm cái tay ta sờ loạn kéo lên đầu,trên trán bốc ra mồ hôi ,trên người quần áo đã bị ta mở rộng ,lồng ngực bền chắc mà co dãn triển lộ ở trước mắt ta, Lạc Ly đè ở trên người ta, một tay lau mắt ta,ngón tay sát qua nước mắt chảy xuống ,thanh âm so bình thường thấp hơn hiển lộ chút kiềm nén.
“Tuyết Nhi ngươi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Hỗn thái tử kia đối với ngươi như thế nào sao?”
Ta khóc hướng Lạc Ly lắc đầu một cái, hai tay bị quản chế, không thể làm gì khác hơn là đưa thân thể hướng gần Lạc Ly,hai chân không biết liêm sỉ câu lên thắt lưng Lạc Ly ,bên ma sát bên hướng Lạc Ly cầu khẩn , “Không có, không có, ta chỉ là muốn Lạc Ly ,Tuyết Nhi chẳng qua muốn Lạc Ly ,muốn ta, ôm ta, cầu xin ngươi.”
Ánh mắt Lạc Ly mặc dù còn mang lo lắng cùng hoài nghi, nhưng sờ mạch tượng của ta cũng không khác thường, hơn nữa ta lần nữa châm ngòi,rất nhanh trong mắt chút nghi ngờ liền bị tình dục thay thế ,không có hai ba cái liền diệt sạch quần áo lẫn nhau ,nhưng khi Lạc Ly thấy nhũ đầu sưng đỏ ở ngực ta thì Lạc Ly vuốt ve như gió đột nhiên ngừng lại.
“Người nào chạm qua nhũ đầu của ngươi?” Đột nhiên giọng nói bình tĩnh ẩn ẩn ti ti lạnh băng vang lên.
Đã bị phần lớn tình cảm ăn mòn ,đâu có thể nào cẩn thận quan sát phản ứng Lạc Ly,nhìn hắn đột nhiên ngừng lại, quần áo lại mở ra,da thịt non nớt tiếp xúc không khí lạnh lẽo, nổi lên một thân da gà, lạnh tới nỗi thân thể ta run rẩy, vừa vặn bên trong bởi vì tình dục mà ngứa tới khó nhịn, ta chỉ nghênh tiếp thể của mình, cùng lồng ngực trần Lạc Ly dán chặt,mặc dù tâm tình kích động không muốn nói chuyện, nhưng Lạc Ly không nói không tiếp tục, làm ta tạm thời đè xuống tính tình, ngữ khi mang oán trách giải thích, “Là Tiểu Bạch bảo bảo, các ngươi cũng thật là , không trước uy nó ăn no liền vứt xuống bên ta,hại bụng nó đói đến nỗi phải hut nhũ đầu ta,đừng động tới nơi này, Lạc Ly nhanh lên một chút.”
Lạc Ly sắc mặt thay đổi liên tục, lúc xanh lúc trắng,cuối cùng một lời không phát, lần nữa hướng ta tấn công,động tác vuốt ve so với hồi thứ nhất còn kịch liệt hơn,cũng thô bạo hơn,đột nhiên hai nhũ đầu bị Lạc Ly mãnh liệt hút,khoái cảm hơi đau đớn xông thẳng lên đầu, kích thích ta kêu loạn.
Bàn tay Lạc Ly sờ toàn thân ta,nâng lên bắp đùi ta gặm cắn phía trong nhu nộn nhạy cảm ,khiến cho chân của ta không chịu được căng thẳng, tiếp theo mông ta bị nâng cao,cúc môn một trận xúc cảm ướt át nhu nhầy làm cả thân thể ta nhạy cảm lên,ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện Lạc Ly thế nhưng lấy lưỡi,liếm ta. . . . . .
Nơi nhạy cảm gặp phải đùa bỡn, hơn nữa thị giác đánh thẳng vào, làm cả người ta không thể khống chế giãy dụa, đầu không chịu được loạn lay động, thẳng đối Lạc Ly kêu không muốn.
“A!” Tiếng bàn tay thanh thúy dán lên thịt vang lên,cái mông ta đột nhiên bị Lạc Ly vỗ một cái, đau nhẹ pha lẫn ngoài dự đoán, làm cho ta kinh hô .
“Mới vừa rồi ai kêu ta muốn ta muốn ? Hiện tại lại kêu không muốn ngươi muốn ta thế nào mới phải? Hử?”
“Ô, Lạc. . . . . . Lạc Ly.” Ô, người kia là ai, sao Lạc Ly trở nên kinh khủng như vậy ,đặc biệt tiếng “Hử ” cuối cùng kia ,cái loại lên cao âm cá heo ,sao nghe giống như ngữ điệu ác ma .
“A, Tuyết Nhi thật đáng yêu, tới!” Đột nhiên Lạc Ly ôm lấy thân thể của ta, một trận thiên toàn địa chuyển , đến khi ta lần nữa lấy lại tinh thần thì phát hiện ta nằm ở trên thân thể xích lõa của Lạc Ly,mặt đang đối với thứ hùng vĩ của Lạc Ly,mà cái mông ta cũng vừa lúc đang đối với mặt hắn, này. . . . . . Đây không phải là tư thế 69 trong truyền thuyết sao?
“A!” Cái mông trắng noãn của ta lại ăn một tay của Lạc Ly .
“Ngoan! Hảo hảo vì thân thể ngươi phục vụ một cái.” Lạc Ly lại lần nữa ở cúc môn liếm loạn chung quanh, làm thân thể ta một trận như nhũn ra, thẳng tắp nằm ở trên người Lạc Ly ,cho đến khi cái mông lần nữa bị công kích, mới nâng cái tay vô lực kia, đỡ thứ hùng vĩ trước mắt ,ngậm đến trong miệng hoạt động.
“Oa a!” Cúc môn đột nhiên truyền đến dị vật làm cho ta kinh hô ,do tư thế nên ta nhìn không thấy bên trong chính là thứ gì,chỉ có thể lấy cảm giác đi phán đoán là ngón tay Lạc Ly.
Ngón tay kia có nước bọt làm trơn,không ngừng ở trong cơ thể ta hoạt động ,phối hợp bên mép cúc môn nị Lạc Ly liếm lấy, làm cho ta không biết thiên nam địa bắc, chỉ để ý thân thể run rẩy phát ra từng trận tiếng kêu mặt đỏ tim đập,không còn tinh thần hút thứ cực lớn của Lạc Ly.
[4] H
Lạc Ly cũng không có thúc giục ta làm động tác, chuyên tâm sử dụng tay miệng ,đối với nơi nhạy cảm phía sau của ta quấy đảo,động tác công lược thô bạo mang ôn nhu, vừa có thể để cho ta cảm nhận được đau đớn, có thể để cho ta có chút chút khoái cảm, so với lần đầu thừa hoan tiến trình chậm chạp ,giờ phút này nếu như bạo phong mưa phùn giống như cảm giác cực đoan ,càng làm cho ta cảm thấy điên cuồng.
Trong cơ thể ngón tay dần dần nhiều hơn, cũng không biết Lạc Ly là cố ý hay là ta khơi mào , lúc này tiết tấu tiền hí so với trước mau hơn chút,cảm giác ngón tay khuếch trương da thịt gia tăng tốc độ vẫn duy trì độ phối hợp ,mặc dù không bị thương, lại làm ta cảm thấy da thịt bị kéo chặt,đau đớn cùng khó chịu cũng nhiều hơn, rồi lại không có cách nào đạt tới ,không thể nhịn được ,mỗi khi ta cảm thấy sắp không được thì Lạc Ly lại sẽ thích hợp ở trên người ta đốt lửa, cũng làm cho ta cảm thấy hắn thật sự cố ý .
Ta còn chưa kịp hướng Lạc Ly làm nũng oán trách, Lạc Ly rút ra ngón tay ở trong cơ thể ta làm loạn ,đem thân thể của ta đẩy ra trước một cái để cho ta nằm úp sấp trên giường, tư thế quỳ úp sấp ,đem thứ cực lớn đưa vào bên trong cơ thể của ta.
Tuy nói ta đã không phải là lần đầu thừa hoan, nhưng dù sao vẫn là tình hình thân thể mới nếm thử không lâu ,cộng thêm lúc này tiền hí tiết tấu cũng tương đối khá, khi tiến vào đau đớn cơ hồ tăng gấp bội so với lần trước , ta phát ra một tiếng thê lương thảm thiết hô Lạc Ly ngừng động tác, chỉ có tiến vào phần đầu liền ngừng lại, hai tay Lạc Ly cũng bắt đầu không ngừng vuốt ve phân thân héo rút của ta,từng cái một thương tiếc khẽ hôn cũng rơi xuống trên lưng của ta .
Ta hít sâu vài cái, tận lực buông lỏng thân thể của mình, đợi cảm giác mấy tốt hơn rất nhiều, dục vọng nội tâm muốn bị hung hăng đoạt lấy thắng đau đớn trên thân thể, cộng thêm đáy lòng ôm áy náy với Lạc Ly, ép buộc ta cắn răng bảo Lạc Ly tiếp tục luật động.
Khi vẫn chưa hoàn toàn thích ứng , Lạc Ly luật động không thể nghi là rất làm cho người ta đau đớn khó có thể chịu được , ta buông ra ngón tay bịt cổ họng không tiếng động kêu ,giờ phút này may là ta tư thế nằm úp sấp ,khiến cho Lạc Ly không thể nhìn rõ mặt của ta ,tâm tình kích động vừa rồi giờ khóc thảm hề hề , đau nhức trái lại không ra nửa giọt nước mắt, ta nắm chặt quả đấm cắn răng nhẫn nại,thỉnh thoảng phát ra mấy tiếng kêu rên.
Thân thể giữa cơn đau dần dần thích ứng thứ cực lớn của Lạc Ly, lúc trước đau đớn,khoái cảm cũng tăng lên,gào thét kích tình từ từ trong miệng ta truyền ra, ta say sưa gào thét tên Lạc Ly,thân thể cũng bắt đầu không tự chủ hướng Lạc Ly tùy ý giãy dụa theo đuổi khoái cảm nhiều hơn .
Dưới sự cực độ phối hợp của ta ,Lạc Ly biến đổi các loại tư thế, thân thể khoái cảm khiến cho ta tạm thời quên đi chuyện phiền lòng kia, ta thuận theo dục vọng nguyên thủy trong cơ thể kia ,không ngừng dùng tư thế cùng ngôn ngữ kích thích đúng chỗ Lạc Ly dây dưa với nhau , lần này, ta cùng với Lạc Ly cực độ đầu nhập, phảng phất trên thế giới chỉ còn lại nhau,một lần lại một lần cao triều lạc mất mình, chỉ biết không ngừng lặp lại luật động nguyên thủy kia, theo đuổi khoái cảm hoàn mỹ hơn.
Tối hôm đó chúng ta rốt cuộc làm bao nhiêu lần, ta đã không nhớ, ta chỉ biết ta một lần lại một lần lên đỉnh,phản phản phục phục bắn rất nhiều ,mà tinh hoa Lạc Ly bắn ra khắp người ta,cuối cùng ta là mơ màng ngủ , khi tỉnh lại,có cảm giác đau nhức và vô lực quen thuộc kia,trên đầu hôn trầm cùng đôi môi khô nứt, cũng làm cho ta rõ là ta lại phát sốt,hình như nghiêm trọng hơn trước,phảng phất ngay cả đầu ngón tay cũng không chút sức lực ,kéo kéo khóe miệng cười nhạo thân thể yếu đuối ,xem ra đừng nói trăm năm, năm mươi năm có sống qua hay không cũng là cái vấn đề.
“Tuyết Nhi, có thể đứng lên không?Tới uống chút thuốc.” Lạc Ly nhíu đôi mày đẹp, tay bưng thuốc, trong mắt đều là áy náy cùng tự trách.
Ta hướng Lạc Ly suy yếu cười cười, ý bảo Lạc Ly đem ta đỡ dậy, ta dựa lưng vào lồng ngực Lạc Ly, ngoan ngoãn để Lạc Ly đút thuốc,một muỗng lại một muỗng đem cả chén nước thuốc toàn bộ uống xong, toàn bộ quá trình yên lặng không tiếng động,trừ bỏ cổ họng bởi vì một đêm kêu gào mà khàn khàn khó chịu ra ,còn có tâm tình ta,không có nguyên nhân không muốn nói chuyện.
Nhìn tròng mắt Lạc Ly là đau lòng ,ta phí sức giơ tay lên, sờ mặt Lạc Ly,quyến luyến quét qua mi mắt hắn, Lạc Ly không nói được lời nào để cho ta sờ , nhìn nhìn, thấy trong mắt Lạc Ly khắc sâu yêu say đắm, thấy trong mắt hắn mình suy yếu, ta trong hốc mắt dần dần toan sáp,khiến cho ta nhanh chóng cúi đầu trở về chăn, đưa lưng về phía Lạc Ly nhắm mắt lại, dùng hành động hạ lệnh trục khách.
Phía sau lưng truyền đến tiếng thờ dài của Lạc Ly làm tim ta xoắn lại,ta thật rất muốn quay đầu lại nhào tới trong ngực Lạc Ly tìm kiếm an ủi, nhưng nguyên nhân phiền não lại khiến cho ta giống như bị điểm huyệt duy trì tư thế vốn có ,không sai chỉ cần ta vừa quay đầu lại sẽ lấy được Lạc Ly vô hạn thương tiếc, nhưng ta phải như thế nào hướng Lạc Ly giải thích nguyên nhân phiền não kia?Chỉ sợ ta còn chưa nói ra một chữ ,nước mắt đã thành chuỗi rơi xuống, huống chi nói ra hữu dụng không? Không phải một người phiền biến thành hai người phiền, nếu thật vậy, ta tình nguyện chỉ tự ta một mình thống khổ là tốt rồi.