Cô nhìn những câu hỏi phụ đạo ngoại khóa mà ông bà nội của cậu bé đưa ra, có chút không đành lòng làm cậu bé mệt, nói: "Con đi đọc sách tranh trước đi, sau đó nghỉ ngơi, còn một chút ngày mai làm tiếp."
Nghị Nhiên đưa cậu bé đến phòng ngủ cho khách, lúc này mới đi tắm, cả người bị hơi nóng bao quanh, nhìn qua thần thái sáng láng, tiếp theo liền nằm ở trên giường lướt weibo, lướt lướt, lại thấy được ảnh của Cố đạo, vài ngày trước anh và các diễn viên chính tham dự từ thiện hoạt động, thuận tiện tuyên truyền cho [ Đường Về ].
Ngoại trừ ảnh chụp, còn có video, anh bình tĩnh trả lời từng câu hỏi trước ống kính của đám phóng viên, tỏ thái độ tự tin và hoàn toàn tin tưởng vào bộ phim sắp hoàn thành của mình, đồng thời phong thái của Cố thị cũng biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, cũng như thường lệ câu trả lời về các khía cạnh đời tư của diễn viên rất ngắn.
Quan trọng hơn, ánh mắt trong trẻo kia như có thể xuyên thấu qua hình ảnh, xuyên thấu qua trái tim của các thiếu nữ ngoài màn hình.
Nghị Nhiên đang xem đến say sưa, Cố Đình Xuyên đang tắm trong phòng tắm bên ngoài, khi bước vào thì anh đang lấy khăn lau mái tóc hơi ẩm của mình, thấy cô ấy lại nhìn vào điện thoại thế mà anh cảm thấy rất bình thường.
"Lại xem cái gì thế?" Ánh mắt anh nhìn chăm chú cô, "Nhìn em cười rất vui vẻ."
Nghị Nhiên ngẩng đầu, liền thấy Cố Đình Xuyên chỉ mặc một cái quần dài, nửa người trên không mặc gì cả, cơ bắp rắn chắc làm trái tim trong nháy mắt đập nhanh hơn, dáng người này thật là, người xem đều phải chảy nước miếng.
Cô chột dạ tắt weibo, ngoài miệng chỉ nói: "Không có gì, một ít truyện cười trên mạng, rất thú vị."
Cố Đình Xuyên bỗng nhiên cười, như thể để lại một bóng mờ trong không khí: "Thực ra có đôi khi, Internet rất tiện lợi, giống như weibo, có lẽ anh cũng nên tạo một cái."
"Anh cũng muốn chơi weibo? Được đó được đó!" Nghị Nhiên ngồi dậy nhìn anh, nghĩ nghĩ lại nói: "Không đúng, như vậy nơi để các fangirl bày tỏ lại nhiều một cái."
Tay trái Cố Đình Xuyên hơi cong, che môi cười một chút, Nghị Nhiên phát hiện đây chỉ là động tác nhỏ vô ý thức của anh, nhưng mà có thể làm cô nhìn đến ánh mắt không dời ra được.
Đêm đen bên ngoài thăm thẳm, ánh trăng hiu quạnh nhưng đôi mắt anh còn đen hơn màn đêm, vừa đi đến mép giường ngồi xuống, liền thấy cô nhanh chóng xoay người, cố ý đưa lưng về phía anh xem điện thoại.
Cố Đình Xuyên trong lòng buồn cười, nhưng vẫn là rất có phong độ mà không có vạch trần cô.
"Gần đây nhà em thế nào, ba mẹ có khỏe không?"
Cố Đình Xuyên hỏi rất tự nhiên, Nghị Nhiên căng chặt nửa người cũng thoáng thả lỏng xuống, đáp lại vấn đề của anh: "Ừm, bọn họ khá tốt, nhưng mà...... Lần trước cũng đề ra muốn cùng anh...... Cái đó, cùng nhau ăn cơm gì đó, mọi người gia tăng một chút cảm tình."
Vốn đang lo lắng có thể hơi đường đột hay không, một nụ cười nhẹ hiện trên khuôn mặt rõ ràng của người đàn ông: "Anh sẽ mau chóng sắp xếp, em yên tâm."
Còn có chút lời nói đến bên miệng, cô nghĩ đi nghĩ lại nhưng vẫn không biết nói thế nào với anh.
Nếu nói với Cố Đình Xuyên "Anh thật sự là bận quá không thể về nhà nhiều", điều này có ý nghĩa thực tế gì chứ, anh vốn dĩ chính là "Cuồng công việc", cô có phải nên hiểu và săn sóc một chút hay không.
Thật ra, tâm trạng của Nghị Nhiên vẫn đang hỗn loạn, trong hoàn cảnh như vậy cô cũng không biết rốt cuộc là muốn bày tỏ suy nghĩ gì, giống như sinh hoạt hôn nhân nên có đều đã có, hết thảy ván đã đóng thuyền.
Nhưng chúng ta chính là sẽ không thỏa mãn, huống chi...... Đáy lòng luôn có một chút trống rỗng, cô tạm thời không thể nói loại cảm giác này từ đâu mà đến.
Cố Đình Xuyên xốc chăn lên, đồng thời nói với cô: "Chờ em làm quen thêm hoàn cảnh công việc của anh chút nữa, có thể đưa em đi tham gia hoạt động."
Nghị Nhiên kinh ngạc mà quay đầu nhìn hắn: "Em à? Có thể...... Quá cao điệu hay không?"
"Nếu chỉ là giống hoạt động từ thiện trước đó vài ngày, liền không có vấn đề gì." Anh cúi người ở bên tai nhỏ giọng nói, vừa nói vừa hôn xuống dưới: "Em nên quen với thân phận " Cố phu nhân " đi."
Thật ra, phần lớn thời gian, Cố đạo diễn không chỉ có ở trong mắt Nghị Nhiên, thậm chí ở trong mắt người ngoài đều là tính tình không ổn định, nhưng mọi việc đều có thể rất kiên trì, người sống nội tâm, rất ít có người có thể nhìn thấy dáng vẻ chân chính "Động - tình" của anh.
Cho nên, khi anh ở trước mặt cô bày ra một mặt như thế, cô thật sự có thể bị dọa đến sắc mặt hồng lên.
Nghị Nhiên không biết những lần đầu tiên của người khác có như thế này không, dù sao thì đến lượt mình cũng lọt trong sương mù, cũng không tìm ra quy tắc gì cả.
So với lần đầu tiên lễ hậu binh, lần này, đầu ngón tay anh trước tiên là thâm nhập một chút, Nghị Nhiên kinh hoảng muốn lui lại thân mình, nhưng mỗi một lần vặn vẹo sẽ chỉ làm nó càng tiến một đoạn, cô chỉ cảm thấy cả người mỏi mệt tìm không thấy chỗ ra, kẽ hở trong xương tủy đều đang cọ xát, mỗi một lần vuốt ve giống như ngắn lại giống như dài, hai chân đều đã run lên nhũn ra.
Cố Đình Xuyên muốn thay đổi tư thế, liền ôm cô lên, thân thể của bọn họ không có trở ngại mà kề sát nhau, cô gối đầu lên vai anh, hơi thở thỉnh thoảng phà vào đầu vai anh, quả thực làm đàn ông càng không có cách nào nhẫn nại.
Mặc dù là "cô gái nghiện Internet" thời mới, Nghị Nhiên cũng biết không ít tri thức ở phương diện này, nhưng cô chỉ có nghiên cứu không có thực tiễn, căn bản là thẹn thùng không thể nhúc nhích.
Thân thể anh ấm áp lấm tấm mồ hôi nhưng mà vô cùng gợi cảm, cô rất nhiều lần bị trêu chọc đến sắp mở miệng xin tha, đôi mắt đều ướt át.
Cơ bắp ở tấm lưng rắn chắc của Cố Đình Xuyên nhấp nhô đều đặn theo nhịp điệu, môi cô ngẫu nhiên dính vào chỗ mồ hôi ở cổ anh, hơi chát nhưng nhưng càng thêm kích thích.
"Sao vậy, xem ra là thể lực của em không được rồi?"
Không ngờ lại còn trêu chọc cô, nội tâm Nghị Nhiên phát điên, đáng tiếc thân thể lại không nghe cô chỉ huy: "A? Anh nói cái gì vậy.....,."
Nhu nhu giọng mũi có chút ngây ngô, Cố Đình Xuyên cười khẽ, phần eo càng thêm ra sức, làm cho cô tin tưởng thể lực của mình không có vấn đề.
"Em nhẹ như vậy, về sau phải ăn nhiều một chút."
Sống lưng, eo mông, đùi......của người đàn ông này, không chỗ không làm Nghị Nhiên mặt đỏ tim đập, nếu là mấy tháng trước, nghĩ đến hình ảnh cùng Cố Đình Xuyên nằm ở trên một cái giường, có lẽ sẽ là một giấc mộng mắc cỡ nhất.
Nhưng mà, hiện tại mới là tình huống thực nhất, cô đang ngồi ở trên người anh, mỗi một chút thân thể va chạm và gắn bó đều sắp làm người quên hết tất cả.
Nghị Nhiên cả người run đến lợi hại, trên mặt cũng lộ ra khẩn cầu, Cố Đình Xuyên dùng sức ôm cô, giọng nói trầm thấp mà ôn nhu trấn an: "Lại nhịn một chút, sẽ mau kết thúc."
......
Sau khi vượt qua một cái cuối tuần thật sự là tương đối "Phong phú", Nghị Nhiên về tới cương vị dạy học.
Thứ hai là ác mộng của tất cả những người đi làm, chờ đến nghi thức chào cờ kết thúc, cô hốt hoảng mà đi đến văn phòng, giống như mới vừa ngồi xuống không bao lâu, Diêu Tuyển cũng tùy theo mà đến, anh vẫn mang cặp kính không gọng đó, nhìn qua ấm áp và dịu dàng, cúi đầu nhẹ giọng hỏi cô: "Cô có rảnh không? Tôi có một chút việc muốn nói với cô."
Nghị Nhiên gật gật đầu, nỗ lực suy nghĩ một chút, trong lòng đã biết "Một ít việc" có lẽ là chuyện gì.
Hai người đi đến gần sân thể dục vắng vẻ, trong lòng Diêu Tuyển đã có chủ ý, chậm rãi nhìn cô nói: "Cố Thái bên này, chúng ta đã cùng Cố tiên sinh nói qua, hơn nữa tình huống của cha mẹ em ấy đặc thù, gần đây tôi cũng không đi quấy rầy."
Cô nhớ tới hai ngày qua Cố Đình Xuyên quan tâm và dẫn dắt Cố Thái, những điều mà phụ huynh nen làm anh cũng đã làm hết, liền tỏ vẻ tán đồng mà mím môi.
"Hách Tử Dược nói, cuối tuần này tôi đi nhà em ấy, phụ huynh em ấy đương nhiên không ở, tôi một mình nói chuyện với em ấy, am ấy có nhắc tới ngày đó nổi giận với Cố Thái, không chỉ là bởi vì bị Cố Thái chọc giận, còn bởi vì, em ấy cho rằng mọi người đều đang giúp Cố Thái, tôi đã giải thích cho em ấy nghe, cảm xúc của Hách Tử Dược đã khá hơn nhiều."
Nghị Nhiên cảm thấy, cảm thấy tình huống này cũng là một ngòi nổ rất quan trọng cho "cuộc chiến" giữa bọn trẻ, cô suy nghĩ một lúc rồi nói với vẻ lo lắng:"Thi Tường không phải đã nghiêm khắc cấm anh đi tìm cha mẹ em ấy sao? Anh thật sự đi?"
Biểu tình Diêu Tuyển bất đắc dĩ, dùng ngón tay cái cùng ngón áp út đẩy đẩy mắt kính, nói: "Tôi cũng thật sự không có cách, dựa vào " mặt dày " rốt cuộc làm mẹ của em ấy đồng ý đến trường học một chuyến, nhưng, Nghị Nhiên cô nghe tôi nói, chuyện này cô không cần can thiệp tốt hơn."
Nghị Nhiên nghe đến đó hơi hơi sửng sốt, "Lời này của anh có ý gì?"
Diêu Tuyển suy nghĩ một chút, cuối cùng, vẫn là quyết định làm rõ nói: "Lai lịch của cha mẹ em ấy không rõ, lại có quan hệ đặc thù với hiệu trưởng Thi, cô lại trộn lẫn này chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến tương lai."
"Nhưng anh đối mặt chẳng lẽ không phải cũng vậy sao?"
"Nghị Nhiên, mặc dù thời gian chúng ta cộng sự không dài, nhưng tôi hiểu biết tính cách của cô, mẹ của Hách Tử Dược nhất định sẽ chọc giận cô, đến lúc đó cô chỉ có lựa chọn nhẫn nại, hoặc là bùng nổ. Nếu là người trước, vậy cô sẽ vô cùng ấm ức, mà nếu cô lựa chọn người sau, ở chỗ này phát tiết xong rồi, phiền toái sau này liền sẽ rất nhiều...... Tôi rất để ý đến những việc này của cô."
Khi anh nói đến đây, bỗng nhiên ngoài ý muốn dừng một chút, bởi vì, khoảng cách giữa bọn họ bây giờ rất gần, gần đến có thể từ mắt kính nhìn đến phía dưới cổ của cô, dấu hôn màu đỏ gần với xương quai xanh, quả thực giống như lửa nóng đến trên người.
Diêu Tuyển rất nhanh dời đi tầm mắt, ổn ổn cảm xúc mới nói: "Phụ nữ vốn đã thiệt thòi khi làm việc. Tốt hơn hết là không nên dính dáng đến chuyện này..."
Anh nói tới đây, thấy Nghị Nhiên còn muốn phát biểu ý kiến, đột nhiên đánh gãy cô lời nói: "Nghị Nhiên, cô......"
Cô nghi hoặc nhìn qua, Diêu Tuyển lặng im một lát, mới mở miệng hỏi: "Cô có đã có bạn trai chưa?"
Nghị Nhiên run lên một chút, ngực bỗng nhiên nhảy lên, nhưng lập tức liền trấn định, nghĩ đến vấn đề của Cố Thái cô vẫn là phải nói rõ, đơn giản liền thừa nhận.
"Thật ra là, em đã kết hôn."
Trên mặt đối phương hiện ra kinh ngạc vô cùng.