Sau khi Chu Đường cùng Trần Kính kết hôn, hai người mua một căn hộ hai phòng một phòng khách, phòng ở tuy nhỏ, lại rất ấm áp, mỗi ngày Chu Đường đi làm, việc làm của Trần Kính sinh ý phát triển không ngừng, lửa đổ thêm dầu, tiền anh kiếm được đều giao cho Chu Đường giữ.
Lúc anh muốn đi công tác, Chu Đường liền trở về cùng ở với Đặng Vân, có sự việc ngày trước, Trần Kính không dám để cô ở một mình.
Thời tiết tháng sáu oi bức, nhìn lại, ráng màu lửa đỏ như muốn thiêu đốt.
Sau khi Trần Kính trở về Chu Đường còn chưa tan làm, anh mặc bộ đồ đen, lộ cơ ngực rõ ràng, cơ bụng chỉnh tề hiện rõ ràng.
Trần Kính nằm ngửa ở trên sô pha chờ vợ trở về, hôm nay là ngày kỉ niệm kết hôn của hai người, không biết cô sẽ chuẩn bị cái gì.
Tiếng chìa khóa mở cửa vang lên, anh nhìn qua chỗ âm thanh phát ra, là Chu Đường, cô ăn mặc một cái váy liền thân màu vàng nhạt, váy phác họa ra đường cong của cô, cô vẫn luôn trẻ như vậy, không hề có mị lực sau kết hôn.
Nhưng chính là như vậy cũng làm Trần Kính muốn ngừng mà không được.
“Đã về rồi? Ăn gì chưa?”
Trong tay Chu Đường cầm một cái túi nội y.
Trần Kính tầm mắt nhìn về phía cô, tâm lý âm thầm kích động, xem ra là có chuẩn bị, con ngươi vừa đen lại vừa trầm, đầu lưỡi đỉnh đỉnh quai hàm, cười nói.
“Đây là điều bất ngờ?”
“Dạ.”
Chu Đường cũng không kiêng dè, coi đẩy Trần Kính đi tắm rửa, phòng ngủ chính có buồng vệ sinh, Chu Đường ở bên trong tắm rửa, bởi vì cô thật sự ngượng ngùng ăn mặc nội y bại lộ như vậy mà đi ra, tuy rằng là ở nhà, cô vẫn cảm thấy thẹn thùng. Trần Kính kích động đến phía tiểu huynh đệ đều bắt đầu thức tỉnh, lúc anh tắm rửa đặc biệt mau, lúc đụng tới huynh đệ phía dưới liền nhịn không được hít một cái.
Anh tắm rửa xong, mở cửa phòng tắm, hình ảnh kiều diễm bên trong làm anh đỏ cả mắt.
Chu Đường ăn mặc nội y tình thú màu đen ngồi ở mép giường, ga giường màu trắng cũng cánh hoa hồng càng tô điểm cho cô.
Ngoài cửa sổ, ráng chiều màu hồng nhạt xuyên thấu qua bức màn chiếu trên người cô, mỹ lệ lại mê người.
Trần Kính nuốt nuốt nước miếng, thanh âm trầm thấp.
“Tiểu yêu tinh.”
Vải dệt hơi mỏng khó khăn lắm mới che khuất bộ vị trọng điểm, mà nụ hoa bị ren màu đen che khuất một chút, rất có phong tình muốn nói lại thôi.
Trần Kính đem người đè ở dưới thân, khó dằn nổi mà ngậm lấy môi ướt mọng của cô, chậm rãi liếm láp, tinh tế mà nghiền nát.
Chân Chu Đường tự giác câu lấy eo Trần Kính eo, dưới thân cô là cánh hoa hồng diễm lệ, hai người hôn đến mức khó phân biệt, môi răng tương giao.
Trần Kính hôn xuống cổ thon dài, xương quai xanh tinh xảo, ngực mềm mại, anh giống như đang ăn bánh mật mềm mại, ngực cô vẫn mềm ngọt như vậy.
Anh hạ chân Chu Đường chân xuống, mở hai chân cô, phía dưới là quần lót, Trần Kính còn tưởng rằng cô không có mặc, anh đem ngón tay đâm vào.
Ngón tay thon dài xuyên vào quần lót, anh ngẩng đầu nhìn Chu Đường, đôi mắt nhảy lên ánh sáng.
"Quần lót này có thể ăn?”
Chu Đường hiển nhiên ngượng ngùng, cô cầm gối đầu bên cạnh che khuất mặt, thấp thấp mà ừ một tiếng.
Trần Kính đem ngón tay bỏ vào trong miệng, ngọt, vị chocolate, anh trở nên càng hưng phấn, chui đầu vào giữa hai chân cô, đôi môi mút vào quần lót chocolate.
Chu Đường bị cảm giác ma sát làm cho sảng khoái, muốn càng nhiều, đôi tay trắng nõn nắm lấy khăn trải giường màu trắng.
“A a a a…… ngứa quá, thật thoải mái”
Trần Kính như được đến ủng hộ, càng ra sức hôn, đầu lưỡi cuốn mềm thịt tới âm mao, hiện tại hoa huy*t Chu Đường thoạt nhìn giống rượu Rum chocolate.
Trần Kính say mê trong đó, không thể tự kềm chế, đầu lưỡi mềm đâm vào trong, bị nhục bích hấp thụ, đôi môi hàm chứa môi âm hộ mẫn cảm môi, anh hút tạo ra âm thanh lớn, làm người mặt đỏ tim đập.
“A a a…… Thật thoải mái, em muốn côn th*t lớn……”
Chu Đường đã không biết chính mình bay đến nơi nào, nơi riêng tư bị người hôn đến mức vừa sướng lại vừa ngứa, trên người đều là mồ hôi, cả người lâm vào tình dục, không ngừng trầm luân.
Trần Kính rút đầu lưỡi, xung quanh khóe miệng là màu đen của chocolate, thoạt nhìn có chút buồn cười, anh vươn đầu lưỡi liếm liếm sạch sẽ lại phủ lên, đem chocolate cho Chu Đường.
Một cỗ vị chocolate ngọt ở trong miệng hai người tản ra, vừa ngọt vừa mê người.
Trần Kính nâng chân cô, đặt trên eo anh, dương v*t sưng to cắm vào, vừa mới bắt đầu chỉ có thể vào một cái đầu, chậm rãi toàn bộ đi vào.
Mật dịch ào ạt chảy ra, chỗ hai người giao hợp ướt ngượng ngùng, một cổ hương vị tình dục tràn ngập trong phòng ngủ.
Anh động thân một cái, côn th*t chôn đến càng sâu, đường đi nữ nhân hẹp hẹp bao vây lấy chỗ phát tiết dục vọng của Trần Kính, anh kích thích thân thể, cực đại dương v*t thọc vào rút ra chỗ nhỏ hẹp.
“A…… Thật sâu…… Thật lớn! Chồng nhanh lên…… A a a…… Thật lợi hại!!”
Thanh âm rên rỉ của nữ nhân là thuốc kích tình tốt nhất, anh đem chân Chu Đường mở ra càng lớn, tiện cho chính mình thâm nhập càng sâu.
Hai tay đùa bỡn chỗ mềm mại của Chu Đường, dưới thân động tác vừa mau vừa mạnh, đâm đến mức Chu Đường chẳng phân biệt đông tây nam bắc, chỉ cảm thấy chính mình như đang ở trên thuyền.
“Tiểu huyệt thật chặt, chồng em lớn hay không?”
Trần Kính cắm rất sâu, lại rút ra một chút, chín nông một sâu, Chu Đường bị hầu hạ đến sảng khoái, toàn thân trên dưới tê dại.
“A a a…… Chồng thật lớn…… côn th*t cắm thật sâu, chạm tới tử cung, a a…… Muốn tới……”
Chu Đường từng ngụm từng ngụm thở dốc, Trần Kính đem người bế lên, dương v*t cực nóng còn ngủ đông ở chỗ yếu ớt, lúc đi lại dương v*t liền cắm đến càng sâu.
“A a a…… Thật sâu, ưm đỉnh đến tử cung, a a a a…… Không được, mệt mỏi quá”
Chu Đường ôm bờ vai củ anh, nằm trong lòng ngực anh, ê ê a a kêu.
Trần Kính nắm kiều mông đầy đặn, chạm từng chút, Chu Đường nửa híp mắt, vô ý thức mà kêu a a a ưm ưm.
Cô bị Trần Kính đưa lên cao trào, cả người mềm thành một bãi nước, mật dịch giống như hồng thủy lan tràn, trên sàn nhà một bãi d*m thủy.
Trần Kính cuối cùng lao tới, mãnh liệt mà thọc vào rút ra mười mấy cái, gầm nhẹ một tiếng, toàn bộ bắn vào trong, một cỗ nóng bỏng bắn vào tiểu huyệt Chu Đường, hai người mệt đến gắt gao, ai đều không có nói chuyện.
Trần Kính ôm cô đi rửa sạch, từ phía sau chơi cô một lần nữa, cả hai lần anh cũng không mang bao, anh nghĩ thầm muốn có con, rốt cuộc Trần Kính đã là nam nhân 31 tuổi.
Dù đã có Tô Triều Lộ, nhưng anh vẫn muốn cùng Chu Đường có con, Chu Đường vuốt bụng, cười tủm tỉm nói với Trần Kính.
"Lần này hẳn có thể mang thai.”
“Thuận theo tự nhiên, sinh con phải hưởng thụ quá trình tạo con chứ không phải kết quả”
Anh thỏa mãn mà hôn hôn người trong ngực.
Chu Đường trừng anh một cái, quá trình tạo con còn không phải là làm tình sao? Nam nhân quả nhiên là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
Cô rầu rĩ mà hừ một tiếng.
“Lưu manh!”
“Ừm, anh lưu manh, chỉ lưu manh với em."