Tác giả: Tiểu Điềm Bao
Có người tự động làm họ rồi, cô đương nhiên không cần lãng phí sức lực.
Loki cầm theo túi lớn túi nhỏ đi đằng trước, Lily và Beth thảnh thơi đi sau.
"Sai anh ấy làm việc giúp chúng ta như vậy, thật sự không sao?"
Beth đối với sự trung nhị trong quá khứ của anh vẫn còn sợ hãi, không yên tâm khi nô dịch vị hoàng tử điện hạ thân kiều thể quý này.
"Đương nhiên là không sao! Anh ta là một người đàn ông! Sao có thể để con gái nhấc những đồ nặng như vậy nha!"
Loki nghe thấy hai người phía sau nhắc tới anh, dừng bước quay đầu lại.
"Hai người, ở trong trường học có nghe nói về chuyện Lidycp hay không?"
Lily không tự nhiên, "Anh hỏi chuyện này làm gì?"
"Đương nhiên là bác bỏ tin đồn a! Đó đều là lời đồn! Đều là nói hươu nói vượn! Đương nhiên phải bác bỏ tin đồn!"
Beth nhìn ra chút manh mối: "Thầy Loki, anh...!Anh phản ứng hơi quá, Lily cũng chưa cảm thấy gì..."
Lily làm mặt quỷ với Loki, nhưng anh cố ý không để ý đến cô, thoải mái hào phóng chỉ ra vấn đề: "Cho dù là cp, cô ấy cũng chỉ có thể là của ta!"
Lời này làm Beth lắp bắp kinh hãi, chẳng trách cô luôn là cảm thấy Loki tràn ngập địch ý với Andy, chẳng trách anh luôn dính Lily, không ngờ được a không ngờ!
Lily nhà bọn họ đúng là được nhiều người thích! Ngay cả hoàng tử bệnh trung nhị này cũng thích cô!
Lily không ngờ Loki sẽ nói ra chuyện này, nhất thời, ánh mắt Beth nhìn họ rất kì quái.
"Không có không có! Tớ và anh ta không có quan hệ gì! Cậu đừng có nhìn tớ như vậy a!"
Loki không vui nhìn cô vội vàng phủi sạch quan hệ với anh, bất mãn mở miệng: "Sao lại không có quan hệ! Chúng ta đã hôn...!Ngô ngô..."
Lily vội che lại cái miệng không yên của Loki, cười hì hì với Beth, "Beth, cậu đi về trước đi! Tớ có chuyện muốn nói với anh ta!"
Beth cười ý vị thâm trường, nhảy chân sáo về trước.
Loki quá cao, tay cô che miệng anh muốn đau luôn rồi.
Cô oán giận trừng anh, lại thấy anh nghịch ngợm nháy mắt, lòng bàn tay truyền đến cảm xúc mềm ướt.
Anh liếm cô!!!
Loại cảm giác bị điện giật tê dại lại đến, Lily nhanh chóng buông tay ra, thấy anh nghiêng đầu, cười xấu xa.
"Anh!"
Lily không biết nói anh cái gì mới tốt, lòng bàn tay bị ảnh liếm tê dại, truyền lên cánh tay, làm toàn bộ cánh tay của cô đều bủn rủn.
"Ta làm sao nha?"
Anh còn dám hỏi!
"Anh...!Anh không cần nói bậy trước mặt Beth..."
Lily không nhìn đôi mắt anh, tầm mắt mơ hồ.
"Ta không nói bậy, ta thích em, chúng ta còn đã hôn rất nhiều lần a!"
"Anh!"
Lily bị anh nói xấu hổ đến nỗi mặt đỏ bừng.
"Tôi mặc kệ, dù sao không cho anh nói bậy với người khác!"
Cô bị sự ngang ngược vô lý của anh chọc giận, xấu hổ buồn bực trừng anh, còn dậm chân.
Không ngờ dáng vẻ này của cô trong mắt Loki chẳng khác nào làm nũng.
Đôi mắt anh ngậm ý cười, giống như đang thưởng thức.
"Vậy không cho em đi gần thằng nhóc Andy kia, không cần lại để tin đồn mới truyền ra!"
Thấy Lily không phục còn muốn tranh luận, anh nhanh chóng bồi thêm một câu: "Nếu em không đồng ý, ta chỉ có thể ở trong trường học tuyên bố ta thích em."
Lily cân nhắc lợi và hại, so với việc toàn bộ nữ sinh trong trường hận mình, lời đề nghị của Loki là biện pháp tốt hơn.
Cô bất mãn gật đầu: "Được, thành giao.
Không cho phép anh lại đi nói lung tung!"
Nói xong cô còn hung tợn giơ nắm tay nhỏ lên quơ quơ trước mặt Loki, mười phần uy hiếp hừ một tiếng.
Nhưng lời đồn đãi sao có thể dễ dàng bị ngăn chặn.
Tuy Andy đã lâu không xuất hiện trong trường học, nhưng những lời đồn đến cp Lidy không thiếu, cp tà giáo càng phát triển càng lớn, vậy nên, trong trường, Loki luôn nghe những fans cp này hưng phấn bàn luận.
Anh rất tức giận, mỗi lần anh nghe thấy lời đồn của fans cp là sẽ trêu cợt Lily trong giờ học, bắt cô trả lời những vấn đề cổ quái, rất nhiều lần làm cô á khẩu không trả lời được đứng ngốc.
Tình huống này mỗi tiết hài kịch học đều xảy ra rất nhiều lần, các học sinh khác suy đoán có phải Lily đã đắc tội gì giáo sư Loki, để anh luôn nhằm vào cô như vậy.
Bọn họ không biết, mỗi lần Loki vì nhất thời hả giận trong giờ học trêu cợt Lily, xong việc đều quấn lấy Lily dỗ dành, khiến cô tha thứ cho anh.
Nếu để Thor biết em trai chưa bao giờ nhận sai trước mặt anh vậy mà biết dỗ người khác, nhất định sẽ sợ tới mức ngã từ trên cầu vồng xuống luôn.
Loại tình huống này vẫn luôn tiếp tục đến khi Andy trở về.
Đi cùng còn có chị của cậu, Lauren.
Lúc bọn họ đến nhà, trời vừa mới tối, Lily ra đón họ vào, "Mời vào, em không ngờ hai người sẽ đến."
"Ba mẹ chị nhờ chị chuyển lời cám ơn tới em, cám ơn em lúc Andy yếu ớt nhất đã ở bên tận lực trợ giúp nó."
"Không có gì, đây cũng là điều em nên làm."
Lily nhấp miệng mỉm cười, ngẩng đầu nhìn về Lauren, hơi do dự mở miệng: "Uhm...!Hai người, em biết hỏi như vậy thực thất lễ, nhưng mà...!Em muốn..."
Lauren giống như biết cô muốn hỏi cái gì, không để ý vẫy tay: "Không có gì thất lễ hay không, cũng may có em, người nhà chị mới có cơ hội hàn huyên."
Bọn họ ngồi xuống sô pha, Lauren giữ chặt tay Andy, từ từ kể: "Cha của bọn chị, là kiểm sát trưởng chuyên phụ trách án kiện về người biến dị, tuy lúc đầu biết chị và Andy là người biến dị, ông cũng rất khiếp sợ, nhưng cuối cùng ông và mẹ cũng chấp nhận sự thật này."
"Thật ra, hai năm trước chị đã biết chị là người biến dị, nhưng vì công việc đặc thù của cha, ông không thân thiện với người biến dị, chị không muốn gia đình chị xảy ra chuyện gì...!Cho nên, chị đã giấu chuyện này, nhưng không ngờ, Andy cũng là..."
Nói tới đây, hai chị em nhìn nhau cười khổ.
"Nhưng vẫn còn tốt, qua chuyện lần này, cha mẹ bọn chị cũng ý thức được trong quan niệm của họ có quá nhiều thành kiến.
Bọn họ là yêu bọn chị, ngay cả cha cũng hứa về sau sẽ dùng tâm tình bình thường đối đãi với người biến dị, bởi vì không phải tất cả người biến dị đều là người xấu!"
Nhìn nụ cười trên mặt hai người, Lily cảm thấy thực hâm mộ, "Cha mẹ hai người thật tốt, phải biết rằng, không phải cha mẹ cũng có thể giống bọn họ thản nhiên tiếp thu sự thật con mình là người biến dị, hai người rất hạnh phúc."
Lily hít sâu, ngăn chặn tình cảm đang phun trào trong nội tâm, mỉm cười nhìn Lauren: "Nếu chị có hứng thú, em nghĩ, chị có thể bớt thời gian đến Westchester một lần, nói chuyện với Daddy của em, chị sẽ biết nhiều hơn."
"Vậy thật tuyệt vời quá! Chị đã đọc rất nhiều tác phẩm của giáo sư Xavier, vẫn luôn mong muốn nói chuyện với ông ấy một lần!"
"Uhm, cửa lớn học viện X luôn mở với mọi người."
——————————
Tiễn Lauren đi, Andy quay đầu nhìn Lily, đôi mắt xanh thẳm của cô dưới ánh đèn càng rực rỡ lấp lánh, cậu cố lấy đủ dũng khí há mồm muốn nói cái gì đó: "Lily...!Tớ có lời muốn nói với cậu..."
Nhưng Lily lại lên tiếng đánh gãy lời của cậu, "Sorry, Andy, tớ hơi mệt, tớ muốn về phòng nghỉ ngơi, hôm khác lại nói được không?"
Cô ngẩng đầu nhìn cậu, trong mắt đích xác có một tia mệt mỏi, còn có gì đó khác, nhưng Lily nhanh chóng rời mắt, Andy không thể thấy rõ.
"Ừ, vậy được rồi, cậu nghỉ ngơi cho tốt đi."
"Uhm, vậy...!Ngủ ngon!"
Lily nói xong lên tầng về phòng mình, cô đóng cửa lại rồi dựa cửa chậm rãi trượt xuống, ngồi xổm trên mặt đất, ôm chân nhìn cửa sổ phát ngốc.
Lâu đến mức chân cô tê mỏi đau đớn, cô mới hoàn hồn.
Cô định đỡ ván cửa đứng lên, lại có người nhanh hơn cô một bước, dùng cánh tay vòng qua nàng chân cô, đem cô ôm lên.
"Đã bảo em cách xa Andy một chút, thấy không, bị lây bệnh nên ngốc luôn rồi đi! Ngồi xổm chỗ đó lâu như vậy, chân có đau không?"
Người nọ ôm cô đi đến bên cửa sổ, thả cô xuống trên nệm, nhờ ánh đèn chiếu vào, Lily thấy rõ mặt người đó, đúng là Loki.
Chỉ bằng cái miệng đã mắng người ta là không dừng được, Lily đã biết là anh.
Loki vừa ghét bỏ cô giống đồ ngốc ngồi xổm tự ngược, lại vừa mềm nhẹ mát xa chân cho cô giảm bớt nhức mỏi.
"Anh tới từ lúc nào?"
Lily há mồm đánh gãy không để anh tiếp tục lải nhải oán giận.
"Lúc hai chị em kia đến, ta đã ở đây."
Cho nên ta biết vì sao em khổ sở, ta biết em hâm mộ điều gì.
Lily nhìn thẳng vào mắt anh, ở đó cô không thấy giảo hoạt lúc trước, tất cả chỉ còn thương tiếc.
Rõ ràng chính anh cũng là người có thân thế bi thảm đáng thương.
"Tôi, chỉ là có chút hâm mộ bọn họ, có cha mẹ lý giải, anh chị em có thể dựa vào lẫn nhau."
Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, mỗi lần cô chìm sâu trong thung lũng cảm xúc, người luôn bên cạnh bồi cô là Loki.
Lily không biết anh có ma pháp trấn an nhân tâm hay không, nhưng dù anh không nói gì, chỉ ngồi cạnh cô như vậy thôi, nhưng cô lại cảm thấy trái tim đau thương của cô đang được vỗ về.
"Cảm ơn."
Thấy cô đã lộ ra ý cười, Loki cũng nhẹ nhàng thở ra, kỳ thật anh cũng không biết nên an ủi cô như thế nào, tổn thương này vẫn cần cô phải tự mình vượt qua.
"Muốn cảm tạ ta? Em biết nên làm gì mà."
Loki nhướng mày, lôi kéo ngón tay Lily, đặt trên môi của mình.
Lily trừng anh một cái, lại không nhịn cười.
Loki cũng cười theo, khóe mắt là phong tình động lòng người, ánh đèn mông lung từ cửa sổ chiếu vào, làm hình dang kiệt ngạo của anh nhu hoà hơn rất nhiều.
Đôi mắt xanh biếc của anh tràn đầy nhu tình, trong đó chỉ có duy nhất một người là cô.
Lily cảm giác lòng mình đột nhiên sụp một góc, ngực giống như cất giấu một con thỏ con, nghịch ngợm nhảy tới nhảy lui.
Cô như bị dung nhan của mỹ nhân mê hoặc, chậm rãi tới gần anh, ôm eo anh, đưa chính mình vào trong lòng Loki.
Cô cảm thấy, dường như cô động tâm.
Lời tác giả:
Muốn thông báo Andy đã khóc ngất trong WC.
Danh Sách Chương: