Chap 2:
-Tuệ Nhi..con vào phụ mẹ làm con cá này nào...
-Vâng ạ..con vào liền...
Tuệ Nhi linh tinh bước ra sau bếp..cầm lấy con dao và làm việc mẹ giao phó..
kể từ ngày nói chuyện với Hạ lão gia..cô đã rời khỏi biệt thự đó,trở về thôn quê cũng đc 2 tháng..mặc cho Niệm Nam đi tìm cô để gửi lời xi lổi và số tiền đền bù thay cho việc anh k thể chịu trách nhiệm trước những gì mình đã làm..nhưng cô vẫn biệt vô âm tích..
-Ọe!!!!!!
Bất giác nôn trước múi tanh của cá...bà Xinh thấy con gái mình thật lạ...
-con làm sao thế Nhi? con k khỏe à?
-con hông biết nữa mẹ..dạo này con thấy trong người cứ làm sao á...hay buồn nôn lắm...đôilúc khó thở nữa..
-để mẹ đưa con đi bệnh viện chứ sức khỏe k tốt là k đc đâu..
-Dạ...
Bệnh Viên Trung Ương
-Cô là Lăng Tuệ Nhi?
-Vâng...
-Còn người đó là??
-Mẹ của tôi
-Bác sĩ cho hỏi con gái tôi bị gì thế?
Bà Xinh lo lắng hỏi
-Cô Lăng đây đã có mang được 1 tháng rưỡi...gia đình phai chăm sóc cô ấy thật kĩ..tránh những việc nặn nhọc để bào thai đc phát triển tốt...
-Cô..cô..nói gì??? con gái..con gái tôi đã có thai sao??? k thể nào...k thê nào
-Bà Lăng...bà bình tỉnh..gái có chồng có mang là chuyện bình thường...bà nên vui chứ...
-Nhi..con...con...
-Mẹ...mẹ...con xin lổi mẹ...có gì về nhà mình nói đc k hã mẹ?
Giọt nước mắt lan trào khóe mi 2 mẹ con bất hạnh..
xót xa ôm bụng..ôm đứa con ngiệt chủng trong bụng mình..Tuệ Nhi hận bản thân..hận bản thân tại s cô k chết đi..để mẹ mang nổi nhục như thế....
~~
-Con..con có thể nói với mẹ...đc chưa? con còn định dấu mẹ đến bao giờ nữa hả Nhi?
-Mẹ...con thật sự k biết con có thai..con k có ý dấu mẹ...mẹ hãy tha lỗi cho sự bất hạnh của con?
-sao con hư đốn đến thê hả? ba con mất...mẹ k mong gì hơn,chĩ mong cơm cháo 2 bữa wa ngày..mong con lớn lên mạnh khỏe và hạnh phúc...mẹ chưa từng cầu mong cuộc sống giàu sang...mẹ chỉ muốn con là đứa con gái nên thân...con ăn nói làm sao với mẹ?? làm sao ăn nói với người ba đã khuất của con hả Nhi??
-Mẹeeeee...con xin lổi...con xin lỗi mẹ....
-Gia môn bất hạnh..gia môn bất hạnh mà......k lẽ..k lẽ con muốn gái chưa chồng mà bụng mang dạ chửa sao con?? mặt mũi đâu đi nhìn làng xóm??
2 mẹ con khóc cho số phận trớ trêu...sao dòng đời ác nghiệt,để cô phải lãnh lấy hậu quả này...
-Mẹ..nếu thân thế con là 1 tội lỗi...xin mẹ trách con...và hãy để con sjh đứa con ra..
-mẹ cho con đi làm xa...k phải muốn con hư thân như thế này...ông ơi..hãy đưa tôi đi theo với...tôi k muốn mang cái cảnh nhục nhã này với xóm với làng.....
-mẹ ơi..đó là con của con..cũng...cũng là cháu của mẹ...con xin mẹ..để cho nó sống...để cho con của con sống nha mẹ...con xin mẹ...con van mẹ...
-Tuệ Nhi..con gái của tôi...sao con k nghe lời mẹ vậy nè??? con ơi...
xót xa cho đời con gái...bà Xinh ôm đứa con ngây thơ vào lòng...nước mặt ngẹn ngào...
đời thiếu nữ...còn đâu???
-đó là con của ai??
-con k thể nói...mẹ ơi..con k thể nào nói đc
-con còn muốn dấu mẹ chuyện gì nữa hã Nhi???
-Mẹ ơi...con k thể làm trái lời hứa...chuyện này chỉ là ngoài ý muốn...mẹ đừng hõi nữa..con k muốn nhớ đến những chuyện kjh hoàng đó nữa...con xin mẹ đó....
-1 nghiệt chũng k có cha..con còn giữ nó lại làm gì nữa...
-mẹ ơi..con yêu nó...con yêu con của con...giống như mẹ yêu con vậy...mẹ bảo con giết nó..mẹ bảo con làm sao nhẫn tâm?? là máu của con..là thịt của con...nó là con của con..là cháu của mẹ... nếu giết nó để giữ tự trọng với làng,..xin mẹ giết con đi..giết con đi...
-Trời ơi!!!! sao tôi khổ thế này??
nước mắt lã chã rơi...
lệ thấm nhòe mắt ai??
dòng đời bất hạnh mãi đeo đẵng lấy cô...vừa là 1 người mẹ-vừa là 1 người con...
con của cô..sjh ra..sẽ k có cha...nó sẽ mang kiếp nghèo..sẽ bất hạnh giống cô vậy sao???
-con gái của mẹ....
2 mẹ con ộm nhau khóc..khóc cho số phận..khóc cho đứa bé sắp chào đời.....
~
Phòng cấp cứu trung Tâm TP
-Lão Gia cố lên....ông sẽ k sao đâu..lão gia...
phu nhân của Hạ Niệm Huy cùng đứa con trai Hạ Niệm Nam đứng bên ngoài phòng cấp cứu chờ tin người đàn ng6 trung niên bị bệnh tim tái phát...
không khí căn thẳng và những giọt nước mắt bất lực-lo lắng..
2 tiếng sau:
-Ai là người thân của Hạ Niệm Huy?
-Tôi là vợ ông ấy..còn đây là con trai ông ấy...chồng tôi..chồng tôi sao rồi bác sĩ???
-xin lỗi..chúng tôi đã cố gắng hết sức..tình trạng bệnh nhân qá nghiệm trọng...chúng tôi k còn cách nào khác
-k thể nào...k thể nào...BS cứu ck tôi đi...cứu chồng tôi đi bs...bao nhiu tiền...bao nhiu tiền tôi cũng trả..bác sĩ....
-Bà Hạ..xin bà bình tĩnh..bà và cậu vào nhìn mặt ông lần cuối đi...xin lổi!!
-Ông Ơi!!!!!!!!!!!!
-Mẹ.....
Niệm Nam đỡ người mẹ bị ngất vì quá sock vào bệnh viện....
-Liệu có phải là quả báu k???
a tự hỏi lương tâm..tự hỏi những gì mình gây ra cho Tuê Nhi nhưng k chịu trách nhiệm....
thời gian thấm thoát trôi qua...
Tuệ Nhi vẩn sống..sống vì đứa con của mình
cuộc sống chật vật....khá vất vã..nhưng cô vẩn phải sjh tồn....
2 mẹ con đùm bọc lẫn nhau cũng sắp đến ngày cô phải sjh...tiền là vấn đề duy nhất mà cô cần lo...
-Cậu chủ...đã tìm đc Cô Lăng...
-Cô ấy đang ở đâu...
-Cô ấy..đã có mang...
-Lẽ nào...lẽ nào...
-Phải..là con của cậu...tôi điều tra biêt đc sau 2 tháng cô ây rời khỏi biệt thự Hạ Gia đã về vùng quê sjh sống và phát hiện là mình có mang thai..
-Vậy..vậy khi nào cô ấy sjh?
-chắc cũng gần rồi thưa cậu..
-vậy đc...sắp xếp cho tôi xuống đấy thăm cô ấy..tôi cần chịu trách nhiệm những gì mình đã làm...
-Vâng..thưa cậu.
~
-Đau quá mẹ ơi!!!!!!!!!!!!!!
-cố lên con gái...gần tới rồi..bs gần tới rồi...
-Con..con đau qá...đau qá mẹ ơi....
-Bác sĩ.bác sĩ giúp con tôi với...nó đang chuyển dạ...
-đc rồi...phiền bà ở ngoài..có chúng tôi lo.
~
-Oa!!!!Oa!!!Oa!!!!
-sjh rồi..sih rồi...
tiếng bác sĩ reo lên cũng là lúc Tuệ Nhi ngất đi...cô hạnh phúc...cuối cùng đứa bé cũng chào đời..niềm hạnh phúc của 1 người mẹ..
~~
-chúc mừng cô...là 1 nữ thiên thần...1 cô bé..rất xinh...lớn lên nhất định sẽ là 1 sắc nước hương trời....
-Tuệ Nhi..con sjh rôi..con nge k?? là 1 bé gái..rất đẹp..
-Vâng..thưa mẹ...cảm ơn mẹ...con yêu mẹ nhìu lắm
-Cho tôi hỏi..cha đứa bé đâu?? tôi cần biết họ và tên nó để nhập hồ sơ..-người bác sĩ hỏi
-Đứa bé k có cha..cha nó đã tai nạn wa đời khi nó còn trong bụng mẹ-Bà Xinh tức giận khi nhắc tới cha đứa bé...
-Vậy cho tôi xin tên bé để nhập hồ sơ cần thiết
-Nó tên là Hạ Niệm Từ...là con gái của Hạ Niệm Nam...là tôi.
Thoáng ngac nhiên và sững sờ...cả căn phòng im bặt...trước sự hiện diện của người đàn ông
-Cậu là ai??-Bà Xinh k hài lòng trước những gì Niệm Nam vừa nói....
-Tôi là cha đứa bé...
-Cậu..cậu..chủ...cậu...
-Tuệ NHi..xin lỗi vì những gì trước kia cha tôi đã làm...tôi cần có trách nhiệm với em..với con mình...
-Thế những ngày wa cậu ở đâu??? s cau65k tìm con gái tôi để nó phải đau khổ..1 mình chật vất vs cuộc sống,
-Con xin lổi...con xin lổi mọi người rất nhiều....
quay sang Tuệ Nhi..anh ân cần nói
"
-Anh sẽ chịu trách nhiệm với mẹ con em..để con chúng ta có cha...chúng ta sẽ là 1 gia đình hp..mình lấy nhau nha
Bật khóc trước những gì đang diễn ra..con của cô..sẽ có cha,,và người cha đó..nhất định sẽ iu thương nó....
Và nó...tên là Hạ Niệm Từ...
Danh Sách Chương: