Liễu Thục Vinh là người đã trải qua việc đời, biết con gái ở nhà suốt ngày một chữ bẻ đôi cũng không biết như vậy sẽ không có tương lai, cho nên bà quyết định thương lượng với Vu Đại Trụ muốn tạo điều kiện cho con gái được đến trường.
Nguyên chủ cũng được xem như là một người có tương lai, từ lúc còn tiểu học trong thôn đến khi thi đậu được vào một trường trung học cơ sở của xã sau đó lại lên trung học phổ thông, cuối cùng còn thi đậu vào được một trường Cao đẳng chuyên khoa. Tuy rằng không phải là một trường Đại học chân chính nhưng đây cũng là lần đầu tiên trong thôn có người làm được. Dù cho là nguyên chủ hay là người nhà của nguyên chủ lúc đi ra ngoài đều được người ta vô cùng kính nể.
Trường Cao đẳng chuyên khoa trên tỉnh thành không chỉ xa mà còn đắt đỏ nhưng Liễu Thục Vinh và Vu Đại Trụ đều sẵn lòng tiếp tục tạo điều kiện cho nguyên chủ, cho cô ấy tiền và vé vì muốn cô ấy có thể chăm chỉ học tập.
Nhưng mà không nghĩ tới cô ấy chỉ mới vừa đi là đã xảy ra chuyện.
Hiện tại sinh viên Cao đẳng chuyên khoa vô cùng quý giá, chỉ cần tốt nghiệp là đã có thể được bố trí một công việc ở lại trong thành phố. Lúc mọi người trong thôn Tiểu Thạch còn đang nghĩ nhà họ Vu có người được ra thành phố thì lại nhìn thấy nguyên chủ đột nhiên trở về còn mang theo một người đàn ông.
Mà người đàn ông này sẽ kết hôn cùng cô ấy.
Người đàn ông này tên là Trang Bạch Vũ là người ở tỉnh thành, là một đàn anh hơn nguyên chủ ba tuổi. Sau khi nhập học, hai người nhanh chóng trở thành người yêu của nhau, Trang Bạch Vũ là người thành phố, trong lòng anh ta còn có một mộng tưởng đó chính là xây dựng nông thôn đền đáp cho tổ quốc!
Ở niên đại này không có cái cách gọi là “thanh niên trí thức”, thậm chí đến cả những người trong thành phố chủ động đi tới nông thôn thì trong mắt người khác cũng là một chuyện ngu xuẩn. Nhưng nguyên chủ lại không thấy thế, cô ấy cảm thấy Trang Bạch Vũ như vậy quá mức hấp dẫn, cô ấy không chỉ dứt khoát kiên quyết cùng anh ta kết hôn mà còn trực tiếp bỏ học cùng anh ta trở về thôn Tiểu Thạch.
Sau khi Liễu Thục Vinh biết tin tức này đã nhanh chóng hôn mê bất tỉnh, bà ra lệnh bắt buộc nguyên chủ nhất định phải trở về tiếp tục đi học. Nói cho cùng Trang Bạch Vũ đi tới nông thôn là bởi vì anh ta đã sớm nhập học hai năm bây giờ đã tốt nghiệp bằng cấp cũng đã nắm trong tay. Nhưng nguyên chủ thì sao, cô ấy thôi học chẳng có một cái gì cả!
Nhưng nguyên chủ vẫn nhất quyết dù cho có thế nào cũng không chịu trở về. Cô ấy nhất định phải cùng Trang Bạch Vũ ở bên nhau, cùng anh ta xây dựng nông thôn.
Nhưng hiện thực và mộng tưởng lại quá mức chênh lệch, chờ tới khi Trang Bạch Vũ đi tới nông thôn, rất nhanh anh ta đã phát hiện ra nơi này hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng của anh ta. Anh ta chịu không nổi khổ sở nên lập tức từ bỏ lý tưởng của mình, chuẩn bị trực tiếp trở về thành phố. Đúng lúc này nguyên chủ lại có thai, cô ấy chỉ biết đau khổ mà cầu xin Trang Bạch Vũ ở lại.
Anh ta miễn cưỡng tạm thời đồng ý.
Vì để giữ lại Trang Bạch Vũ, nguyên chủ đã nỗ lực làm tất cả mọi cách từ việc về sau không còn gặp cha mẹ đến các anh lớn. Đến ngay cả hai đứa con sinh đôi của mình cũng không quan tâm, một lòng chỉ tập trung vào Trang Bạch Vũ, hèn mọn cùng cực chỉ hy vọng anh ta sẽ ở lại sinh sống cùng mình.
Nhưng Trang Bạch Vũ vẫn bỏ đi, buổi tối sau khi sinh nhật hai đứa con bốn tuổi xong, anh ta chuốc say nguyên chủ lừa cô ấy ký vào tờ giấy ly hôn rồi bỏ chạy.