Ở trên đường cái, được xưng là lớn nhất ở Kinh thành, xa hoa nhất ‘ Thiên Hương Lâu’, giờ phút này ở trên lầu hai có một vị nam tử tướng ăn đáng sợ đang ngồi không ra ngồi đang ngồi dựa vào cửa sổ, chỉ thấy đầy bàn thức ăn tinh xảo xa hoa với tốc độ kinh người liền biến mất ở trong miệng rộng dính đầy dầu mỡ, không bao lâu tất cả các đĩa thức ăn đã sạch sành sanh, nam tử tựa hồ còn chưa thỏa mãn, bàn tay to vẫy một cái, gọi tiểu nhị ca lại.
“ Khách quan, ngài còn gì phân phó?” Hù chết người, vị khách quan này rốt cuộc đói bụng mấy ngày rồi! tiểu nhị ca dụi mắt nhìn bàn chén đĩa hỗn độn trên bàn, âm thầm líu lưỡi, nhưng ở mặt ngoài vẫn rất là cung kính, cười tủm tỉm hỏi.
“ Cho thêm vài món ăn đắt tiền nhất, nổi tiếng nhất ở trong điếm của các ngươi ra đây, cái bụng của tiểu gia ta đang chờ!” Nguyệt Tinh Hồn vỗ vỗ bụng của bản thân, cười đến rất là vui vẻ.
Âm thầm đánh giá một thân ăn mặc của hắn, bất quá chỉ là bố y áo ngắn, nhìn thế nào cũng không có gia sản gì, làm sao lại có một người nam nhân nhìn trên người không có tài sản gì ra đường lại dám gọi món ăn lung tung thế kia? Đừng nói là tới ăn cơm bá vương nha……( ý là cơm chùa đóa bà kon >