Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hai cha con lần đầu tiên thấy mèo biết nói làm cho hoảng sợ, sau khi bình tĩnh lại, Tề Chí Cương ngập ngừng nhìn cha mình.
Tề lão gia nói: "Nếu họ muốn làm hại chúng ta, chúng ta đã chết từ lâu rồi".

Nói xong ông giao đứa trẻ mới sinh trên tay cho con trai Tề Chí Cương, rồi tự mình bước tới mở cửa đối với người đàn ông tóc dài lịch sự nói: "Xin mời quỷ vương đại nhân vào nhà".
Sau khi được Tề lão gia mời người đàn ông tóc dài bước vào, theo sau là con mèo màu cam mập mạp, con mèo đen trực tiếp nhảy vào từ cửa sổ.
Người xưa nói ma thì không có bóng, sau chuyện vừa xảy ra, Tề lão đặc biệt chú ý và phát hiện ra người đàn ông tóc dài thực sự không có bóng.

Nhưng hai con mèo thì lại có.
Nghĩ đến con ma có hàm răng sắc nhọn, Tề Chí Cương không khỏi sợ hãi, sợ nam nhân trước mặt cũng muốn ăn thịt nhi tử của mình, cho nên ôm nhi tử lui ra sau.
Người đàn ông chẳng thèm quan tâm đến anh ta, mà đi thẳng tới chỗ Lưu Tiểu Hoa đang nằm trên giường.
Dù biết Lưu Tiểu Hoa đã chết nhưng Tề Chí Cương vẫn muốn bước tới ngăn cản túm lấy áo choàng của người kia.
Sau Khi chiếc áo choàng bị xé rách, Tề Chí Cương phát hiện đối phương đang ôm trong tay một đứa bé.

Thấy vậy, Tề lão gia vội vàng khiển trách con trai mình rồi hướng người đàn ông xin lỗi, chỉ sợ con trai mình đắc tội tên quỷ.
Vẫn may, người đàn ông vẫn không thèm để tâm đến sự mạo phạm của Tề Chí Cương, quay người lại và đặt đứa bé trên tay mình bên cạnh Lưu Tiểu Hoa.
Tề lão gia đột nhiên quỳ xuống, van xin người đàn ông "Cầu ngài hãy cứu con dâu tôi, đứa nhỏ này mới sinh ra, không thể không có mẹ thương".
Thấy vậy, Tề Chí Cương cũng ôm đứa bé quỳ xuống nói: "Chỉ cần ngài cứu được mẹ của đứa bé, điều kiện gì cha con chúng tôi cũng đồng ý".
Nghe vậy, người đàn ông tóc dài nhìn về phía Lưu Tiểu Hoa đã tắt thở, thở dài nói: "Nếu không phải tiểu quỷ ăn chút thịt đó, cô ấy đã có thể sinh đứa bé một cách an toàn".

Trong lúc nói chuyện, người đàn ông bứt một sợi tóc của mình ra, buộc vào ngón út bên phải của Lưu Tiểu Hoa "ba ngày sau cô ấy sẽ tỉnh lại".
Nghe được câu này, hai cha con vội cúi đầu cảm tạ.
Người đàn ông quay đầu lại nhìn họ nói: "Ta có thể giữ cho gia đình ông bình an và giàu có, nhưng ta có một yêu cầu".
Tề lão gia nói: "Quỷ vương đại nhân, xin ngài cứ nói, chỉ cần cha con chúng tôi làm được, chúng tôi nhất định sẽ giúp ngài làm".
"Ta hi vọng các ngươi sẽ nuôi nấng đứa trẻ này như con của mình, dạy dỗ nó cẩn thận.

Hai mươi lăm năm nữa, ta sẽ tới đón nó".
Tề lão gia do dự nói "So với những đứa trẻ bình thường.."
"Đều giống nhau" người đàn ông trả lời.
Nghe vậy Tề lão gia liền yên tâm đồng ý, cũng hứa sẽ yêu thương đứa trẻ như con cháu trong nhà.
Người đàn ông khẽ gật đầu, từ trong tay lấy ra một đồng tiền đeo vào cổ đứa bé, sau đó bế đứa bé lên đưa cho Tề lão gia.
Tề lão ôm đứa bé lên, cẩn thận nhìn, cảm thấy giống như một đứa trẻ bình thường, "Đứa trẻ này là người..

hay là.."
Người đàn ông tóc dài mỉm cười, sau đó nói: "Nó..


là một con thú nhỏ bẩn cẩn"
Điều này dường như có ý nghĩa gì đó.
Sau đó người đàn ông quay lưng bỏ đi.

Hai con mèo thấy vậy cũng đi theo sau anh ta.
Sau khi người đàn ông rời đi, hầu hết binh lính ma vây quanh cũng rời đi, chỉ còn lại hai tên ma binh ở bên ngoài bảo vệ nhà họ Tề, khi tia nắng đầu tiên chiếu đến họ mới rời đi.
Tề lão gia nhìn đứa trẻ trong tay, hướng Tề Chí Cương nói: "Đứa nhỏ này là do quỷ vương đưa tới.

Ước chừng trời sinh không bình thường, cho nên để nó làm anh".
Đây không phải chuyện gì to tát Tề Chí Cương cũng gật đầu đ ồng ý.
Vậy là mùa đông năm nay, nhà họ Tề có thêm hai đứa bé mũm mĩm.

Đứa lớn là Tề Cửu Tư, đứa bé là Tề Gia Thời.
Đến lúc đặt tên cho đứa trẻ, Tề lão gia cũng rất lúng túng.

Người nhà hắn tên cẩu đản gì cũng được, nhưng đứa lớn là tiểu thiếu gia ma tộc nên ông cũng không dám tùy tiện đặt tên.

Để chọn được những cái tên hay cho hai đứa trẻ, Tề lão gia đã đặc biệt bỏ tiền ra tìm một thầy bói trong thành phố đến đặt tên cho chúng.
Khi đặt tên cho đứa lớn, thầy bói hỏi ông hi vọng điều gì ở đứa trẻ.
Tề lão gia nhớ đến câu nói của người đàn ông tóc dài "tiểu thú nhỏ bất cẩn", bèn nói "Mong sao mai sau đứa nhỏ này có thể khiến mọi người bớt lo".
Vì vậy, khi thầy bói nghĩ đến "Sở Từ", ông ta kiến nghị nên đặt là Tề Cửu Tư*.
Tề lão không biết gì về Sở Từ, nhưng vẫn dùng cái tên Cửu Tư.
Có m ột câu nói, nói rằng bạn nên suy nghĩ kỹ trước khi hành động, nghĩ hai lần, hai lần, rồi lại hai lần.
*Cửu Tư:
Khổng Tử nói: "Quân tử cửu tư: Thị tư minh, thính tư thông, sắc tư ôn, mạo tư cung, ngôn tư trung, sự tư kính, nghi tư vấn, phẫn tư nan, kiến đắc tư nghĩa".

Nghĩa là người quân tử có chín điều phải thận trọng suy nghĩ: Quan sát suy nghĩ cho minh bạch, lúc nghe suy nghĩ cho thông suốt, thái độ lúc nào cũng phải ôn hòa, cung kính thành tâm, lời nói phải trung thực, làm việc cho nghiêm cẩn, không hiểu thì phải hỏi, trước khi tức giận phải nghĩ tức giận sẽ để lại hậu quả, gặp lợi cũng phải suy nghĩ xem chúng có phù hợp với đạo nghĩa hay không.
Read more:.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK