Mục lục
Hoắc Luật Sư Nuông Chiều Bảo Bối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc Bentley lại chầm chậm lăn bánh rời đi, một cơn gió đêm thổi lướt qua, Ôn Mạn bỗng thấy lạnh cả người, lúc này mới chợt nhật ra mình đã quên trả lại áo cho anh.

Cô đang do dự có nên đuổi theo để trả lại không thì điện thoại đột nhiên đổ chuông, là dì Nguyễn ở nhà gọi tới, giọng gấp gáp mà nghèn nghẹn: “Ôn Mạn, con mau về nhà đi, trong nhà có chuyện rồi”Ôn Mạn vội vàng hỏi lại, nhưng dì nói không thể giải thích rõ ràng trong điện thoại, vì vậy chỉ gọi cho cô kêu cô nhanh về nhà.

Lúc Ôn Mạn vội vàng về tới nhà, thấy dì Nguyễn đang ngồi ngơ ngác trên sô pha, đôi mắt dì đỏ hoe như thể vừa mới khóc.Ôn Mạn nhìn xung quanh, bất giác hỏi:” Dì Nguyễn, sao vậy ạ? Ba con đâu?” Dì nguyễn là vợ kế của ba cô.

Nghe Ôn Mạn hỏi, dì Nguyễn không nhịn được mà mắng:” Cố Trường Thanh là tên sói mắt trắng, quá khốn nạn!”

“Mấy năm trước lúc Cố gia xuống dốc, con cũng không vứt bỏ nó, bây giờ phất lên như xưa nó lại dám bỏ con, thậm chí còn làm cho bố con vào tù, bố con hiện giờ đang ở trạm giam đấy!”Ôn Mạn ngỡ ngàng: ‘Dì Nguyễn, dì đừng lo, con…con đi hỏi Cố Trường Thanh”

Cô nghĩ, dù không thành vợ chồng hắn vẫn niệm tình xưa, Cố Trường Thanh sẽ không đuổi cùng giết tận cả nhà họ.Ôn Mạn gọi điện thoại và lập tức có người bắt máy.Ôn Mạn hạ mình nói: “Chúng ta đã chia tay rồi, anh đừng trách cha tôi nữa, tha cho ông ấy đi được không?”

Cố Trường Thanh cười khẩy: “Thất thoát lớn như vậy thì phải có người chịu trách nhiệm chứ”Ôn Mạn còn muốn nói thêm, Cố Trường Thanh đã nói: “Thật ra cũng có một đường khác đấy, không biết em có muốn hay không thôi. Ôn Mạn, chỉ cần em ở bên anh 5 năm, anh sẽ thả chú Ôn ra, thế nào?”Ôn Mạn lại ngỡ ngàng.

Cô không thể ngờ Cô Trường Thanh lại vô liêm sỉ như vậy, vừa muốn có hậu thuẫn lót đường cho tương lai, vừa muốn qua lại với cô!”Ôn Mạn giận run người: “Cố Trường Thanh, anh thật đáng ghê tởm!”

Cố Trường Thanh thản nhiên cười: “Anh là người như thế nào, không phải em rõ nhất sao?”Ôn Mạn nghiến răng: “ Tôi sẽ không làm tình nhân của anh, đừng có mơ!”

Cố Trường Thanh khẽ hừ một tiếng, “ Vậy chuẩn bị thuê luật sư cho chú Ôn đi nhé! Ôn Mạn, đừng trách tôi không nhắc nhở chú, số tiền lớn như vậy, chí ít cũng phải bóc lịch 10 năm đấy”Ôn Mạn cười lạnh:”

Tôi sẽ thuê luật sư giỏi nhất, tên khốn kiếp!”

“Ý em là Hoắc Thiệu Đình à?” Cố Trường Thanh cười cười: “Ôn Mạn, em quên anh ta là anh vợ của anh à? Anh ta sẽ giúp em sao?”Ôn Mạn thấy cả người lạnh toát, đột nhiên cảm thấy thật vô vọng.

Cố Trường Thanh nhẹ nhàng để lại một câu: “Ôn Mạn, anh sẽ chờ em”Ôn Mạn vừa cúp điện thoại, dì Nguyễn đã lớn tiếng mà mắng:

“Thằng chó đẻ, khốn nạn!”

“Bảo nó mơ đi! Cho dù chúng ta có chết cũng không để con bị hắn làm nhục như vậy!”

Dì Nguyễn vừa khóc vừa nói: “Luật sư Hoắc đấy là anh vợ của tên lang sói này, chúng ta làm sao mời được anh ta đây? Ôn Mạn, con có cách gì không?”Ôn Mạn rũ mắt, một lúc sau, cô mới khẽ nói: “ Con có chút quan hệ với anh ấy, để con thử xem sao.”

Trên mặt dì Nguyễn tỏ rõ vẻ mừng rỡ và hy vọng: "

Vậy là có cơ hội rồi đúng không, tốt quá"Ôn Mạn nhẹ giọng đáp "

vâng", cô cảm thấy thật mệt mỏi, bất lực, cũng thật cay đắng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK