Một giọng nam trầm ấm, từ tốn truyền vào tai cô:
- Đã nghe được chưa?
Đột ngột không kịp phòng ngừa nên bị tê liệt, chỉ một giây sau, Cảnh Trừng đã lập tức khôi phục bình thường.
Nhưng vẫn không thể được như ý…
Hai người đánh PK cả một buổi chiều đều toàn thắng, thứ hạng tăng lên vèo vèo như tên bắn. Có điều Cảnh Trừng chẳng khác gì một gà mờ chân chính, cả quá trình không ngừng phạm phải những sai lầm cấp thấp vô cùng ngớ ngẩn.
May mà điều ấy không ảnh hưởng gì đến chuyện Quảng Lăng Chỉ Tức phát huy thực lực. Cầm sư tuy là lớp nhân vật chuyên về trị thương, nhưng nếu là người biết chơi, đương nhiên cũng không phải tầm thường.
- Bé Ngoan, trốn ra sau cột đi.
- Bé Ngoan, chú ý cột máu của mình.
- Bé Ngoan, cho sư phụ thêm một cái màn chắn phòng ngự nữa.
Mỗi lần như vậy, Cảnh Trừng đều ấp úng đáp lại "Vâng", "Dạ", "Được".
Trong lòng cô vừa sốt ruột vừa thấy thẹn. Mịa nó, Dương Dịch chọn đặt tên kiểu gì vậy hả? Sao mỗi lần Quảng Lăng Chỉ Tức kêu cô lại cứ giống như đang gọi con nít thế kia…
Lấy một địch hai ở trong game không hề đơn giản, nhưng với Quảng Lăng Chỉ Tức thì hoàn toàn lại không thành vấn đề, thường đều là kết thúc trận PK trong trạng thái vẫn đầy máu.
Cảnh Trừng lại có thêm cái nhìn mới về cái gọi là cao thủ. Thao tác tự nhiên như thế này quả thực là đã làm dao động địa vị thần thánh của Nhạn Lăng đại thần trong lòng cô…
Sau khi rời khỏi sân đấu PK, Cảnh Trừng vẫn còn ngây ngốc. Quảng Lăng Chỉ Tức đánh được nửa chừng thì có điện thoại, hình như có việc gấp nên log out trước. Anh ta giao cho Cảnh Trừng hai vạn vàng, để cô đi đổi trang bị, mua lại con ngựa khác tốt một chút, sau đó hình đại diện đã biến thành màu xám.
Gã sư phụ này lúc nào cũng ăn mặc bình thường, không ngờ ra tay lại thật rộng rãi…
Quảng Lăng Chỉ Tức vừa offline, Dương Dịch đã gấp không chờ nổi, chạy vào YY, dò hỏi kết quả chiến đấu.
Cảnh Trừng nói:
- 25 thắng 0 bại, đến hết tuần có thể đi đánh tinh anh được rồi.
Dương Dịch "Uầy" một tiếng, vô cùng vui vẻ:
- Nhanh vậy á! Vậy là đến hết tuần chị còn giúp em đi đánh được nữa không?
Cảnh Trừng không trả lời, mà hỏi:
- Sư phụ mày nhìn đâu có giống người mới chơi, lão ta có tài khoản khác nữa hả?
- Ồ…
Dương Dịch suy nghĩ vài giây.
- Không rõ lắm, chắc là không có đâu, em đâu có thấy anh ấy vô bằng tài khoản nào khác đâu, nhưng mà hình như kĩ năng của lớp nhân vật nào anh ấy cũng đều biết rất rõ.
Cảnh Trừng xoa trán, hồi lâu không nói gì, chắc là cô đã nghĩ nhiều quá.
Tuy đã hẹn đến hết tuần sẽ đi đánh tiếp tinh anh, nhưng hình như Quảng Lăng Chỉ Tức vẫn chưa hết bận, cả nửa tháng trời cũng không thấy mặt đâu, nên việc này đành phải tạm thời gác lại.
Mấy ngày sau, Cảnh Trừng với bạn thân trong game có nick là Mười Bốn hẹn đi đánh tổ đội ba người, nhưng người thứ ba kia lại bị bận đột xuất, nên cô với Mười Bốn vừa vào YY nói chuyện phiếm, vừa đăng kênh thế giới trong game tìm đồng đội mới.
Mười Bốn đột nhiên nói:
- Tớ nghe một đứa bạn nói Nhạn tổng sắp về đây, không biết có phải là thật không nữa.
Cảnh Trừng đang ăn mì gói, nghe vậy thiếu chút nữa là làm đổ bát mì, kêu toáng lên:
- Thật không?!
Mười Bốn:
- Tớ đã nói là không biết là thật hay không mà…
Cảnh Trừng vô cùng kích động:
- Có thật không có thật không có thật không????
Mười Bốn:
- …
Tới khi cơn kích động qua đi, Cảnh Trừng mới ý thức được đây chỉ là một cái tin đồn vẫn chưa hề được chứng thực, đành phải ngồi trở lại xuống ghế.
Mười Bốn nói:
- Cậu làm gì kích động dữ vậy?
Cảnh Trừng nói:
- Tớ sùng bái Nhạn tổng cũng đâu phải chỉ một hai ngày.
Mười Bốn buồn bực:
- Tớ nhớ lúc Nhạn tổng rời đi cậu vẫn còn chưa bắt đầu chơi mà? Đây gọi là sùng bái mù quáng phải không?
Cảnh Trừng nói:
- Vậy thì sao, xem video của Nhạn tổng là đủ rồi.
Mười Bốn cười:
- Cậu chưa bao giờ được đánh công thành chiến với Nhạn tổng, còn không biết xấu hổ nói là fan của Nhạn tổng?
Mười Bốn nói tiếp:
- Kỹ năng phân tích chỉ là chuyện vặt thôi, khi Nhạn tổng chỉ huy mới là thật sự tuyệt vời. Đánh công thành chiến với anh ấy vô cùng cảm xúc, đám đàn ông thì nhiệt huyết mênh mông, đám phụ nữ thì máu sói sôi trào. Hây, thật là nhớ cái cảm giác đó hồi năm ấy, dù có bảo tớ phải chết trận sa trường tớ cũng cam… Mấy tên chỉ huy chiến đấu bây giờ không nhát gan muốn chết, thì cũng chỉ biết hô hào mọi người xông lên. Cậu nhìn bản đồ bây giờ đi, chính phái sắp bị đánh tới tận nhà luôn rồi.
Cảnh Trừng mãi thật lâu không nói được lời nào. Quả thực là cô chưa bao giờ được rong ruổi chiến trường với Nhạn tổng, nhưng trong đầu chỉ cần thoáng tưởng tượng đến cảnh tượng đó là trong ngực đã không kềm được cơn xúc động.
Chỉ hận mình sinh ra không đúng lúc.
Mười Bốn đột nhiên kêu to:
- Ai nha, chiêu mộ đồng đội đã có người đáp lại!
Cảnh Trừng còn chưa kịp hỏi là nhân vật gì, Mười Bốn đã lôi người ta vào tới nơi.
Trong danh sách của tiểu đội có thêm tên của một người chơi nữa, tên là [Quảng Lăng Chỉ Tức].
Thì ra là người quen.
Cảnh Trừng đang muốn chào hỏi, thì nhớ ra mình không phải đang chơi tài khoản của em họ, nên chữ vừa mới đánh ra lập tức xóa ngay.
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Cố định luôn hay là tạm thời thôi?
[Mười Bốn Mưa Lớn]: Đánh mấy trận thử xem thế nào đã, nếu phối hợp tốt thì đánh lâu dài luôn. (1)
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Cũng được.
[Mười Bốn Mưa Lớn]: Bạn vào YY đi, phòng 1514086...
Cảnh Trừng sợ tới mức tim như ngừng đập, muốn ra tay ngăn lại đã không kịp.
- Đừng, đừng bảo anh ta vào YY!
Xong rồi, bị lộ mất thôi!
Nhưng Quảng Lăng Chỉ Tức đã gõ ra mấy chữ: Tôi không vào YY.
[Mười Bốn Mưa Lớn]: Tại sao?
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Tai nghe bị hư rồi.
[Mười Bốn Mưa Lớn]: Không vào YY làm sao mà đánh?
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Đánh PK thôi, không cần thiết.
Mười Bốn có chút bất mãn, ở trong YY nói:
- Gã này tinh tướng thật đấy, đánh PK mà bảo không cần vào YY, có đáng tin cậy không đây trời?
Cảnh Trừng nhịn không được khẽ cười, cô đã sớm được lĩnh giáo rồi.
Nhưng mà lần trước rõ ràng chính Quảng Lăng Chỉ Tức đã chủ động đưa ra đề nghị muốn vào YY để đánh PK, lần này không ngờ lại từ chối lời mời của Mười Bốn.
Cảnh Trừng không hiểu sao lại thấy vui vui. Có khi nào đối với anh ta, "Bé Ngoan" có khác biệt?
Trước giờ cơm tối, ba người từ trong sân PK được truyền tống ra ngoài.
Chiến tích vẫn là 25 thắng 0 thua, đại thắng.
Thái độ của Mười Bốn hoàn toàn thay đổi:
- Má ơi, lâu lắm rồi không gặp cầm sư nào trâu bò như vậy, thắng tới sướng luôn!
Rồi cô nàng đề nghị:
- Này này, Kiêm Gia, chúng ta tổ đội lâu dài với anh ta nhé?
Cảnh Trừng có chút khó xử. Nếu tổ đội lâu dài, sau này nhất định sẽ không tránh được chuyện phải vào YY để nói chuyện…
Một lúc lâu sau cô mới đáp:
- Để tớ nghĩ đã.
Mười Bốn rời mạng, Quảng Lăng Chỉ Tức cũng rời khỏi tiểu đội.
Cảnh Trừng nhìn anh đi về hướng thành Dương Châu, do dự rồi đi theo.
Đi được một quãng, Quảng Lăng Chỉ Tức quay đầu lại hỏi: Làm sao vậy?
Cảnh Trừng rối rắm một hồi vẫn không trả lời, chỉ phát ra một cái yêu cầu thêm hảo hữu.
Vài giây sau, đối phương đồng ý.
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Có chuyện gì sao?
[Kiêm Gia Vô Tương]: Bang các anh có thu người không?
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Có.
[Kiêm Gia Vô Tương]: Có yêu cầu gì không?
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Thường xuyên online là được.
[Kiêm Gia Vô Tương]: Tôi muốn nhập bang, anh thấy có được không?
Hai giây sau.
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Được.
Cảnh Trừng trước giờ không để ý, được kéo vào trong bang hội rồi mới phát hiện ra có một niềm vui nho nhỏ.
Bang hội của Quảng Lăng Chỉ Tức thì ra lại là Túng Ca (2), tên đầy đủ là "Hung Hăng Mà Đến, Túng Ca Mà Đi”.
Túng Ca là một bang hội rất lâu đời. Hồi nó thành lập, Cảnh Trừng còn chưa biết tới game này.
Túng Ca ở thời kỳ sơ khai đã từng trải qua một quãng thời gian huy hoàng, hiện giờ tuy gần như đã thành một bang "dưỡng lão", nhưng tên tuổi vẫn không giảm. Nghe nói bang chủ đương nhiệm là một người lồng tiếng cho NPC rất được yêu thích, nên đa phần người tìm tới nương tựa đều là nữ giới.
Lúc Cảnh Trừng vào nhóm chat, vẫn còn chưa biết Túng Ca là do Nhạn tổng một tay sáng tạo ra, nên khi nhìn thấy một đống nickname ào ra chào đón mình, cô thật sự rất kinh ngạc.
[Mái tóc đẹp đẽ của Nhạn tổng]: Hoan nghênh người mới! Người mới đăng hình lên nào!
[Cơ bụng giật giật của Nhạn tổng]: Hoan nghênh người mới! Người mới đăng hình lên nào!
[Yết hầu gợi cảm của Nhạn tổng]: Hoan nghênh người mới! Người mới đăng hình lên nào!
[Lông chân mới mọc của Nhạn tổng]: Hoan nghênh người mới! Người mới đăng hình lên nào!
Các nickname càng về sau càng khủng khiếp.
Sau đó Cảnh Trừng nhìn thấy Dương Dịch lấp ló trong đám bộ phận cơ thể...
[Vật trang sức hạ bộ của Nhạn tổng]: Hoan nghênh người mới! Người mới đăng hình lên nào! O(∩_∩)O
Trời đất ơi…
Hình tượng nữ thần mà cô đã vất vả đắp nặn biết bao lâu nay, đã bị hủy tan tành chỉ trong một tích tắc!
Cảnh Trừng chưa hiểu rõ tình hình lắm, nên chỉ sửa lại tên mình một cách dè dặt theo hướng nghiêm túc an toàn, thành Thể diệp lục của Nhạn tổng.
Sửa xong rồi, cô gửi tin nhắn đi hỏi Dương Dịch:
- Tên của mọi người là có ý gì thế?
Dương Dịch đáp:
- Nhạn tổng hả?… Em cũng đâu có biết, thấy họ đặt tên như vậy nên em cũng sửa theo.
Trông cậy vào một tay mơ như Dương Dịch đúng là vô ích, Cảnh Trừng đành phải bày tỏ thái độ ham học hỏi của ma mới.
Không lẽ cái bang này là câu lạc bộ hâm mộ của Nhạn tổng hả ta?
Một vị Lông chân-kun đã giải thích thắc mắc này cho cô:
- Biết Túy Không Hầu không?
Đương nhiên là biết, đó là bang chính phái có thế lực mạnh nhất hiện giờ.
Quan trọng nhất là, bang chủ Túy Không Hầu là nữ, Cảnh Trừng đã từng được cô ta chỉ huy công thành chiến, thật là nữ trung hào kiệt.
Nhưng mà… Túy Không Hầu thì có liên quan gì tới cái bang dưỡng lão này?
Lông chân nói tiếp:
- Túy Không Hầu ban đầu là một cái bang nhỏ từ Túng Ca chúng ta tách ra, thành viên lúc đó chưa tới mười người. Sau đó Nhạn tổng không chơi game nữa, mọi người không biết làm gì mới qua đó chơi, dần dần nó bự ra như vậy. Tóm lại, nếu không có Nhạn tổng thì không có Không Hầu, cũng không có nửa cái giang sơn của chính phái như bây giờ.
- Hì hì, dù sao tôi cũng sẽ ở mãi trong Túng Ca không đi đâu hết, hơn nữa bây giờ Nhạn tổng trở về rồi, ai biết mấy người ở bên Túy Không Hầu có quay ngược trở về đây hay không.
Lượng thông tin nhận được nhiều quá, làm Cảnh Trừng tiêu hóa không kịp.
Thì ra… thì ra cô đã vô tình xông vào căn cứ cách mạng của Nhạn tổng?
Và… Nhạn tổng thật sự đã trở về?
Vậy có khả năng anh ấy đang ở trong nhóm chat bây giờ hay không?
Cảnh Trừng luống cuống, lần đầu tiên cô cảm nhận được thần tượng đang cách mình gần như vậy…
Sau đó, Cảnh Trừng lôi tư liệu của người trong nhóm chat ra xem, nhưng không tìm được người nào nhìn giống Nhạn tổng.
...
Sự khủng khiếp thật sự xảy ra vào lúc đêm.
Trước khi đi ngủ, các "bộ phận cơ thể" gạt lệ chia tay nhau.
[Mái tóc đẹp đẽ của Nhạn tổng]: Mọi người ngủ ngon, hôm nay vẫn chưa được mơ thấy Nhạn tổng 〒▽〒
[Cơ bụng giật giật của Nhạn tổng]: Mọi người ngủ ngon, hôm nay vẫn chưa được mơ thấy Nhạn tổng 〒▽〒
[Yết hầu gợi cảm của Nhạn tổng]: Mọi người ngủ ngon, hôm nay vẫn chưa được mơ thấy Nhạn tổng 〒▽〒
[Lông chân mới mọc của Nhạn tổng]: Mọi người ngủ ngon, hôm nay vẫn chưa được mơ thấy Nhạn tổng 〒▽〒
Cảnh Trừng còn đang tò mò tên của Quảng Lăng Chỉ Tức ở trong nhóm chat gọi là gì, thì anh ta đã xuất hiện.
[Quảng Lăng Chỉ Tức]: Ngủ ngon.
Một câu khiến cho cả bang hội nháo nhào điên loạn, la hét điên cuồng.
Bao nhiêu là tàu ngầm lặn sâu vạn năm đều ngoi đầu lên.
[Đôi mắt linh động của Nhạn tổng]: Ôi trời ơi! Bắt sống được Nhạn tổng! Tôi không thể tin được vào mắt mình nữa!
[Cái rốn đáng yêu của Nhạn tổng]: A a a! Sinh thời cuối cùng cũng được nhìn thấy Nhạn tổng! Ta phải xuống lầu chạy ba vòng, đừng có ai cản ta!!!
[Lông chân mới mọc của Nhạn tổng]: 〒▽〒 Nhạn tổng, cho em sờ anh một cái có được không? Hay anh muốn nhổ em ra cũng được!
Cảnh Trừng vẫn còn đang dại ra: Cái gì??
----------------------------------
Chú thích:
(1) Nick "Mười bốn mưa lớn" hay "Thập tứ cốt" ở đây dựa trên Nông lịch của Trung Quốc. Nông lịch gần giống lịch âm, nhưng dựa vào các điều kiện thời tiết để đặt lịch phục vụ cho người làm nông nghiệp. Theo Hỉ Vũ Đình Ký của Tô Đông Pha, nông lịch có mốc Đinh Mão, tức là ngày 14/4, mưa to như trút.
(2) Túng ca: nôm na là thoải mái hát vang.
-----oo0oo-----
Truyện được dịch và biên bởi cộng đồng dịch giả diễn đàn Bạch Ngọc Sách.