Cô đến phòng nghỉ của nhân viên thay bộ lễ phục mang theo, tháo dây buộc tóc, mái tóc được búi gọn gàng xõa xuống, trở lại vẻ dày dặn, bồng bềnh ban đầu, đuôi tóc uốn xoăn nhẹ, mang vẻ lười biếng, phóng khoáng. Cô đeo bộ trang sức cùng bộ với lễ phục lên cổ và tai, điểm xuyết sắc xanh lục bảo, phù hợp với thiết kế trên váy.
Sau khi chuẩn bị xong, Diệp Anh xách túi, rời đi bằng cửa sau, lái xe đến Trang viên Nam Hồ.
Trang viên Nam Hồ nằm trên sườn núi Nam Dao. Khi Diệp Anh đến nơi, trời đã tối, biệt thự được trang hoàng lộng lẫy, dưới ánh đèn đêm, càng thêm nguy nga, tráng lệ.
Diệp Anh đi theo tấm thảm đỏ do ban tổ chức trải đến trước cửa chính, xuất trình thiệp mời, rồi bước vào bữa tiệc.
Trong đại sảnh, đèn đuốc sáng trưng, bóng người lấp lánh, dàn nhạc giao hưởng đang biểu diễn, những người phục vụ đeo găng tay trắng bưng khay đi lại, phục vụ các vị khách quý từ khắp nơi.
Diệp Anh đưa mắt tìm kiếm bóng dáng cô bạn thân Từ Văn Khê.
Cô được bạn mời đến tham dự bữa tiệc từ thiện này, mục đích chính là để mở rộng quan hệ, tiện thể chiêm ngưỡng những món trang sức được đấu giá.
Cô không thấy Từ Văn Khê, nhưng lại vô tình nhìn thấy Hứa Phương Trì.
Người đàn ông mặc bộ vest tối màu được ủi phẳng phiu, ve áo cài một chiếc ghim cài áo bằng đá quý dành cho nam. Bên cạnh anh ta là một người phụ nữ mặc váy dạ hội màu sáng, cả hai đứng bên cửa sổ, thì thầm to nhỏ.
Diệp Anh nhìn kỹ mới nhận ra người phụ nữ đó là minh tinh nổi tiếng Hướng Vũ Hàm. Hứa Phương Trì đang đưa tay vén lọn tóc đang rơi xuống má cô ta ra sau tai, cử chỉ thân mật, tự nhiên, khi cả hai nhìn nhau mỉm cười, một bầu không khí mờ ám lan tỏa trong không gian.
Bước chân Diệp Anh khựng lại, cảm giác như có một cục bông gòn nghẹn ở cổ họng, khó chịu vô cùng.
"Ồ, anh trai tốt của cậu kia kìa!" Từ Văn Khê đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Anh, trêu chọc. "Không qua chào hỏi sao?"
Diệp Anh quay người, bước về hướng khác. "Thôi, anh ấy đang bận tiếp khách, đừng làm phiền anh ấy."
Từ Văn Khê đi bên cạnh cô, nói: "Đúng là bận thật đấy, giờ anh ta là đạo diễn mới nổi đạt doanh thu 3 tỷ tệ, ngôi sao đang lên của ngành điện ảnh, đang trên đà phát triển sự nghiệp."
Diệp Anh bước đến quầy đồ ăn, lấy một miếng bánh matcha để lót dạ.
Từ Văn Khê lấy một ly rượu vang từ khay của người phục vụ đi ngang qua, nhấp một ngụm, nói: "Hai người đã tiến triển đến đâu rồi?"
Diệp Anh lặng lẽ ăn miếng bánh.
"Giờ anh ta đã có tiền, có danh tiếng, chuyện của hai người cũng nên có kết quả rồi chứ?"
Diệp Anh đặt khay xuống, lấy khăn giấy lau miệng cẩn thận, rồi nói: "Chắc cũng sắp rồi."
Từ Văn Khê gật đầu, vẻ mặt hài lòng: "Thấy hai người thành đôi, mình lại có thể tin vào tình yêu rồi. Trước kia mọi người còn cười nhạo cậu chọn nhầm người, đến lúc cậu kết hôn với vị đạo diễn nổi tiếng này, ai gặp cũng phải khen cậu có mắt nhìn người."
Diệp Anh bật cười: "Không đến mức vậy đâu, đối tượng kết hôn của bọn họ đều là những người có gia thế khủng, Hứa Phương Trì không thể so sánh được."
Diệp Anh và Từ Văn Khê là bạn học cấp hai, "bọn họ" mà cô ấy nhắc đến là những người bạn học cùng trường quốc tế. Ngôi trường danh tiếng quy tụ con em của giới tinh hoa trong thành phố, không có học sinh nào xuất thân từ gia đình bình thường. Bây giờ, tất cả đều trở thành những người có m.á.u mặt ở Thâm Châu.
"Nhưng cậu là kết hôn vì tình yêu mà, cưng à!" Từ Văn Khê nói với vẻ mặt ghen tị. "Mình phải chuẩn bị quà cưới cho cậu mới được."
"Cậu nên chuẩn bị trang sức để đi dự đám cưới thì hơn. Tiểu thư nhà giàu như cậu đến dự, phải lộng lẫy nhất chứ." Diệp Anh vừa nói vừa lấy điện thoại ra khỏi túi xách. "Cho cậu xem mẫu thiết kế mới nhất của mình nhé."
"Thôi thôi thôi... đừng mà..." Từ Văn Khê quay mặt đi. "Tháng này mình hết sạch tiền rồi, thật sự không còn đồng nào nữa."
"Không mua cũng không sao, cậu có thể là người đầu tiên chiêm ngưỡng nó." Diệp Anh mở một bức ảnh hiệu ứng 3D, đưa đến trước mặt Từ Văn Khê. "Đây là mẫu thiết kế lấy cảm hứng từ con hổ, linh vật của cậu đấy."
Ánh mắt Từ Văn Khê dừng lại trên hình ảnh trong điện thoại, ngay lập tức bị thu hút.
Danh Sách Chương: