“A! Thật sự là bọn họ! Nghiêm Tô tạo hình thật đẹp quá đi!”
“Ừ! Đỗ Tông cũng đáng yêu quá a!”
“Nè nè, Tiểu Minh, chẳng lẽ hôm nay là tết đoan ngọ nên xã đoàn quyết định cos bánh chưng a?
“Ách, nhìn quần áo bọn họ kìa, chắc là đúng rồi...... nhưng sao chỉ có hai người bọn họ vậy?”
“Ờ ha...... A! Tui biết rồi! Bởi vì chỉ cần một bánh chưng thịt với một bánh chưng chay thôi a!”
“Xùy... cậu đoán mò à?”
“Cậu nhìn kìa không phải quần áo của Nghiêm Tô nhìn rất giống bánh chưng chay à?”
“A...... Thật sự rất giống! Cơ mà...... Vì sao trên quần áo của Đỗ Tông lại dán một tờ giấy trắng? Mặt trên còn viết...... Đồ khốn nạn?!”