“… Mở cửa trước đã, kỳ thật… Anh cũng đã quên chuyện này rồi.”
“Chết tiệt, ông đây chính là mây khói thoáng qua, dùng xong rồi sẽ không còn nhớ rõ đúng không?”
“Không phải. Có liên quan đến những người khác, anh đều đã quên rồi.”
“… Chết tiệt, ông đây muốn bỏ nhà đi! Bỏ nhà đi!”
“Không phải em muốn bỏ nhà đi sao, thế nào mà lại mang theo quần áo chạy sang phòng anh vậy? Ai, chưa tắm mà đã trèo lên giường anh nằm rồi.”
“Chết tiệt, tôi đây từ phòng mình chạy đến chỗ anh thế này cũng coi như là bỏ nhà đi!”
“Được được, tính, tính. Nhưng mà Trần Tiếu, em đây là… Đồng ý cùng phòng ư?”
“Chết tiệt!”
“Ai, Trần Tiếu, không phải là em… Thật sự hiểu lầm anh vẫn thầm mến Tiếu Lân mới ở chung nhưng lại không chịu cùng phòng chứ?”
“… Đồ khốn nhà anh phiền muốn chết.”
Hết.