Trên chiếc bàn để mấy cuốn sách lộn xộn, ánh mắt người con gái chăm chú lật xem từng trang sách, bộ đồ nữ sinh trên người tôn lên đường cong dậy thì tuyệt đẹp của cô bé.
Bên cạnh đó có tiếng "Rụp". Một người con gái khác ngồi cùng kế bên gấp quyển sách vừa đọc xong lại.
"A a a... nhức mắt quá. Đọc nãy giờ chẳng tìm thấy tư liệu nào cần." Cô bé không ngừng che miệng ngáp để tỏ thái độ mệt mỏi sau khi đọc mấy quyển sách.
"Tuyết Lan... Cô thủ thư nhìn cậu kìa..." Người con gái nọ đang chăm chú đọc sách bỗng ngẩng đầu cẩn thận lắc lắc cánh tay cô bé tên Tuyết Lan, ánh mắt lặng lẽ xem xét cô thủ thư đang đi đến chỗ hai cô bé.
"Mình biết rồi, Mỹ Quyên à!" Tuyết Lan đáp.
"Hai em kiếm được sách mình cần chưa?" Cô thủ thư mỉm cười tiến về phía họ.
"Dạ, vẫn chưa ạ. Mắt em giờ muốn tăng thêm ba độ rồi đó cô." Tuyết Lan nói xong thở dài, tỏ vẻ mệt mỏi.
"Đó là do cậu không nghiêm túc tìm kiếm, cũng sắp tới giờ vô học rồi, nhanh lo làm đi rồi báo cáo. Sắp đến hạn nộp rồi." Mỹ Quyên thẳng thắn nói với cô bạn.
"Sao lúc nào cậu cũng khó chịu với mình thế? Không phải chúng ta là bạn thân sao?" Tuyết Lan làm bộ mặt mếu máo hỏi Mỹ Quyên.
"Là vì mình muốn tốt cho bạn thôi." Mỹ Quyên thờ ơ đáp.
Cô thủ thư mỉm cười vui vẻ trước cuộc đối đáp của hai nữ sinh, rồi nói: "Cô không phiền hai em nữa. Giờ cô có việc nên đi trước. Chúc hai em thành công."
"Dạ, thưa cô!" Hai cô bé đồng thanh.
...
Về nhà, Mỹ Quyên vô thẳng nhà tắm một mạch, nàng mệt mỏi chậm rãi cởi bộ đồng phục đi học ra, mở vòi sen cho những giọt nước từ trên đầu chảy xuống đến vai, giữa đùi rồi tiếp xuống đến mắt cá chân, da thịt trắng noãn, mềm mịn giống như tơ lụa thượng đẳng, hơi nước nóng làm cho cơ thể trở nên hồng hào giống như trái đào tươi.
Tâm trạng thoải mái lau khô tóc dài phía sau, Mỹ Quyên từ trong cặp lấy ra cuốn truyện mới mua.
Nội dung truyện là một thiếu nữ làm vợ của cả năm người đàn ông, ngày đêm hoan lạc ái tình và thiếu nữ đó sinh ra nhiều con trai thừa kế cho cả năm người đàn ông. Một đại gia đình hạnh phúc sau bao biến cố.
Mỹ Quyên khẽ lắc đầu cười trừ khi đọc sơ qua nội dung truyện, cô thì thầm: "Thể loại quái đản này cũng nghĩ ra được."
Cơn buồn ngủ kéo đến, Mỹ Quyên xoa xoa đôi mắt, đem cuốn tiểu thuyết để trên bàn nhỏ gần mép giường, chậm rãi tiến vào giấc mộng.
Trong giấc mộng, Mỹ Quyên thấy mình chìm đắm trong biển ái dục tình với năm người thanh niên xa lạ. Cho tới khi cả năm người con trai chết dưới tay mình thì nàng chợt tỉnh giấc, mồ hôi ứa ra, tim đập thình thịch, hô hấp trở nên gấp gáp, còn đôi mắt mở to thất thần khi phải chứng kiến chuyện không tưởng trong giấc mơ.
Cho rằng đó là ảnh hưởng do đọc cuốn tiểu thuyết, Mỹ Quyên xuống giường làm ly nước rồi chìm vào giấc ngủ
Sáng hôm sau, ngoài cửa phòng vang lên tiếng gọi ôn nhu: "Mỹ Quyên... Dậy đi con... kẻo trễ học con à!"
Trên chiếc giường êm mềm mại, Mỹ Quyên nằm cuộn tròn người, chăn bông tơ lụa che kín thân hình yểu điệu, tóc đen trên gối rơi bừa bộn cùng với đôi tay trắng như tuyết lộ ra, mày hơi nhíu lại miệng phát ra âm thanh mệt mỏi: "Dạ, con nghe rồi."
Một lúc sau, đôi mi dài và dày khẽ động, cô gái chậm rãi mở hai mắt, trong đầu trống rỗng nhìn xung quanh bốn phía, mờ mịt vô lực nhìn chằm chằm cánh cửa, cơ thể khẽ động, mười đầu ngón tay không có sức dưới chăn bông gắt gao nhéo cơ thể, cuộn tròn cơ thể trên giường, mới nhìn làm người ra cảm thấy thật đáng thương, tâm tình rối loạn.
"Mỹ Quyên, mẹ tiến vào nha." Tiếng nói ôn nhu lại vang lên.
"Cạch" Cánh cửa mở ra.
"Con sao thế? Trễ học rồi đấy!" Người phụ nữ nhìn Mỹ Quyên với ánh mắt lo lắng.
"Con mệt trong người quá mẹ ơi!" Cô bé thều thào đáp.
Cái tay ấm áp, mềm mại vuốt ve cái trán của Mỹ Quyên, gương mặt của người phụ nữ hiện lên vẻ lo lắng: "Chết thật, con bị sốt rồi Quyên ơi!"
Mỹ Quyên: "Nhưng con còn bài báo cáo cần phải hoàn thành..."
Mẹ nàng cắt ngang lời nói: "Con bệnh mà. Để đó mẹ sẽ liên hệ với cô giáo chủ nhiệm của con. Con nằm nghỉ cho khỏe đi."
Nói xong, mẹ nàng nhẹ nhàng hôn lên trán nàng kéo chăn bông trùm kín người Mỹ Quyên rồi xoay người đi ra khỏi phòng.
Nghe tiếng bước chân xa dần, Mỹ Quyên xốc chăn bông lên, đi đến một tủ quần áo có lắp kính, theo bản năng giơ tay vuốt ve khuôn mặt phản chiếu trong gương, ánh mắt như có nước lúc nào cũng hiện ra vẻ đáng yêu, chiếc mũi cao tinh xảo, môi đỏ nhỏ nhắn, da thịt trắng như tuyết dường như có thể nhéo ra nước, trước sau một dáng người nhỏ nhắn, nóng bỏng. Cô bé trong gương có ngũ quan tinh xảo giống như một đóa hoa hồng đỏ rực lửa, kiều diễm.